Chương 31: Địa Ngục Trần Gian
Trong một nhà kho cũ
nằm ở ngoài ngoại ô thành phố, những ánh sáng yếu ớt từ cái bóng đèn duy nhất đang cố gắng chiếu sáng cả căn phòng ẩm mốc cũ kĩ.
Bên
trong là những tiếng nói tục, những tiếng cười dâm tặc, những tiếng vật
nặng đập vào người, những tiếng kêu khóc của các thiếu nữ trẻ tuổi.
Đây hẳn là một nơi của tội ác, nơi địa ngục của những cô gái cũng là nơi khiến người ta phải hận nghiến răng nghiến lợi.
Cách đó không xa, ở trong bóng đêm dày đặc có một người đàn ông đang hút
thuốc, gương mặt kì dị được dấu sau bóng tối lại khiến người ta càng
thêm quỷ dị.
Đột nhiên tiếng chuông điện thoại vang lên giữa khung cảnh man rợ này lại càng khiến người khác lạnh sống lưng.
" Chuyện gì." Giọng người đàn ông gần như không một chút độ ấm, lạnh lùng mà tàn nhẫn.
Bên đầu dây lại trái ngược hoàn toàn với giọng nói tu la của người đàn ông
nọ, thay vào đó là một giọng nói phụ nữ réo rắc như chuông bạc: " Chào
anh Báo Đen, đã lâu không gặp."
Nghe được giọng nói kia, người
đàn ông được gọi là Báo Đen thoáng ngạc nhiên nhưng rất nhanh lại khôi
phục với vẽ mặt khác máu như hàng ngày: " Lam Nhược Nhược, cô còn biết
gọi đến tôi sao?"
" Là tôi." Lam Nhược Nhược bên kia hiếm khi tàn nhẫn nói: " Tôi tìm anh là bàn chuyện làm ăn."
Báo đen cười lạnh: " Bàn chuyện làm ăn? Tam đương gia tìm tôi bàn chuyện
làm ăn thật sự rất hiếm khi nha." Giọng hắn lạnh đến đáng sợ.
Hắn biết Lam Nhược Nhược mà cô ta cũng biết hắn, hắn hiểu cô ta là loại
người gì. Chỉ cần thích là tự mình làm chưa bao giờ mà nói đến việc bàn
chuyện làm ăn với kẻ khác.
Mà nếu có bàn chuyện làm ăn thật thì cũng chưa chắc là chuyện tốt đẹp gì.
" Ha ha, Báo Đen anh đừng cảnh giác như vậy. Không phải anh có vài lô
hàng mỹ thiếu nữ sao. " Lam Nhược Nhược cũng không để ý đến sự uy hiếp
của Báo Đen, cô ta đi vào hắc đạo lâu như vậy mấy cái trò dọa nạt này cô ta cũng làm nhiều rồi.
Hơn nữa bên kia quả thực đang có tiếng kêu gáo của các thiếu nữ, hẳn là hắn đang ở nơi huấn luyện các thiếu nữ ấy.
Mặt của Báo Đen ở trong bóng tối lại càng thêm quỷ dị: " Cho nên cô đang uy hiếp tôi sao?"
Cuộc đời hắn ghét nhất là bị người khác uy hiếp, mà bị phụ nữ uy hiếp lại
khiến hắn càng chán ghét: " Lam Nhược Nhược, cô hình như quên mất chuyện gì thì phải?"
" Tôi nói này Báo Đen, tính tình anh vẫn không tốt như ngày nào. Tôi biết anh muốn nuôi một đàn mỹ thiếu nữ ngoan ngoãn,
tôi chỉ giới thiệu cho anh thêm vài người thôi, không biết anh có hứng
thú hay không?"
Giới thiệu thêm vài người?
Tam đương gia Lam Nhược Nhược cũng có lúc tốt như vậy?
Hắn mới không tin con người làm việc chỉ biết có lợi ích như con rắn độc kia lại biết cách giúp đỡ người ta.
" Tam đương gia cô nên hiểu một điều, so với việc bị uy hiếp tôi càng
chán ghét bị người ta lợi dụng, hơn nữa lại còn là một người phụ nữ."
Giọng Báo Đen có vài phần thả lỏng, có vẽ như hắn cũng không mấy tức
giận.
Nhận thấy điều này thì tâm tình của Lam Nhược Nhược tốt hơn một chút: " Anh yên tâm, việc này không tình là lợi dụng, chỉ là hợp
tác đôi bên cùng có lợi mà thôi. Hơn nữa anh yên tâm, tôi sẽ gửi đến anh ba mỹ thiếu nữ là vưu vật trời ban. Chỉ là hơi khó huấn luyện một chút
mà thôi."
Lam Nhược Nhược nói lời đó có rất nhiều ẩn ý, dù sao
con người thích trinh phục như Báo Đen khi nghe xong câu này chắc chắn
sẽ rất có hứng thú.
Quả nhiên Báo Đen nghe lời cô ta nói xong thì ánh mắt tàn độc của hắn ta lóe lên vài phần thích thú: " Nếu tam đương
gia có nhã ý như vậy thì tôi quả thực không nhận là không được rồi."
" Tốt, hợp tác vui vẻ."
" Hợp tác vui vẻ."
Sau khi cúp điện thoại, ánh mắt Báo Đen có chút kích động nhìn về những mỹ
thiếu nữ toàn thân đầy máu ở đằng kia, có rất nhiều người không chịu nổi đánh đập đã ngất đi.
Đột nhiên có một người phụ nữ chạy tới chổ hắn, nhưng chạy được vài bước lại bị những tên đàn ông man rợ kia bắt lại.
Người phụ nữ kia cố gắng dùng hơi sức còn lại của mình cố gắng vùng vẫy đến
dưới chân của Báo Đen, cô ta dùng bàn tay đẫm màu của mình ôm lấy chân
Báo Đen, nước mắt dàn dụa nói: " Tôi xin ngài, tôi cầu xin ngài, ngài
tha cho tôi đi. Từ nay về sau ngày nói gì tôi cũng nghe theo, ngài đừng
đánh nữa, tôi cầu xin ngài. "
Cô ta càng nói càng lộn xộn, càng nói nước mắt càng chảy ra, nơi này là địa ngục, tất cả mọi thứ đều là địa ngục.
Nhưng Báo Đen vẫn đứng bất động, gương mặt dấu trong bóng tối của hắn vẫn
không có chút thay đổi, hắn vẫn như vậy không quan tâm đến sự dơ bẩn của người phụ nữ kia. Nhưng ánh mắt hắn nhìn người đàn ông kia tuyệt đối
như nhìn một kẻ chết.
Người đàn ông kia hoảng sợ, hắn ta gật mạnh người phụ nữ kia về chổ cũ, trong miệng còn lẩm bẩm: " Thứ tiện nhân
này, mày không muốn sống nữa rồi sao." Hắn ta vừa nói vừa lấy roi quất
mạnh vào người phụ nữ kia.
" Dừng tay." Đột nhiên Báo Đen nghĩ
đến cái gì đó. Hắn đên cạnh người phụ nữ vừa rồi, từ từ ngồi xuống cạnh
người phụ nữ kia: " Cô nói chỉ cần không đánh cô nữa, cô cái gì cũng làm có phải không."
Người phụ nữ kia nghe vậy thì vui mừng gật đầu,
chỉ cần không ở đây chịu sự đánh đập như địa ngục này cô cái gì cũng
chịu: " Phải phải."
Báo Đen nghe câu trả lời của cô ta, thì ánh
mắt trở nên không vui, hắn lạnh lùng cười: " Vậy thì cô đi chết đi." Nói rồi hắn rút một con dao lưu loát đâm vào tim người phụ nữ kia.
Máu tươi vung vãi đầy sàn nhà, ánh mắt người phụ nữ không dám tin nhìn
người đàn ông tàn nhẫn trước mặt. Cô ta cứ như vậy mà chết đi. chết với
những vết thương loan lỗ máu.
Báo Đen từ tốn đứng dậy, lau những
vết máu dính trên mặt. Vẽ mặt hắn vẫn lạnh lùng như cũ, hắn thích cảm
giác chinh phục, chinh phục được rồi thì vật đó chẳng còn một giá trị
nào cả.
Người đàn ông đánh người phụ nữ lúc nãy cũng không nhịn
được rùng mình, hắn ta biết Báo Đen trong hắc đạo là loại người gì, vì
thế người phụ nữ vừa rồi quả thực vô cùng ngu ngốc.
--- ------ ------ --------
Tại một căn phòng khác, Lam Nhược Nhược khoác một bộ đồ tằm khiêu gợi nằm trên giường.
Cách đó không xa, một người đàn ông đang đứng trước cửa sổ, bóng tối che đi một nữa thân hình của hắn.
" Boss, tôi đã liên hệ với Báo Đen, việc lần này chắc chắn sẽ thành công."
Người đàn ông kia cầm một ly rượu, hắn ta nhấp một ngụm rượu, giọng nói quỷ
dị tàn nhẫn: " Cô cứ liệu sự mà làm, tôi muốn Hạ gia mỗi một người đều
phải thân bại danh liệt."
Lam Nhược Nhược cũng cười, cô ta từ
trên giường đi xuống. Lã lơi ôm lấy vòng eo của người đàn ông kia: "
Boss yên tâm, tôi sẽ khiến cả Hạ gia sống không bằng chết."
Vừa nói, ánh mắt cô ta lại càng tàn nhẫn hơn.
Hạ Diệp Kỳ, là cô xui xẻo chọc giận BOSS, nên cô đừng trách tôi tàn nhẫn.
Bạn đang đọc truyện Vượt Không Gian Đến Bên Anh được tải miễn phí tại wWw.EbookFull.Net.
Tải miễn phí nhiều truyện hơn ở EbookFull(chấm)Net.