Chương 103: Thi Vương Xuất Hiện
Nhìn dáng vẻ kia của Sở Thanh, ba người xung quanh lập tức không biết
phải nói gì cho phải, ở trong mắt bọn họ Sở Thanh vĩnh viễn là con người vân đạm phong khinh như vậy, mà nói cho cùng thì người thiếu niên trước mặt giống như một nhà khoa học điên cuồng này là chuyện gì xảy ra?
Rốt cuộc thì vẫn là những người này không hiểu rõ Sở Thanh, cô đúng là
không màng thế sự, nhưng điều khiện tiên quyết là cô không gặp phải tình huống gì khiến cô có hứng thú, mà phi thường tiếc nuối là, từ khi Sở
Thanh bắt đầu tu ma liền có chấp nhất dị thường với hai thứ, một là
luyện cổ, mà thứ còn lại chính là khống thi* rồi.
(*khống thi: điều khiển thi thể)
Đối với mỗi người nghiên cứu khống thi mà nói, cương thi chính là tư liệu
sống tuyệt vời, nhưng lại vô cùng đáng tiếc, tư liệu sống này bình
thường vô cùng hiếm cố, bởi vì cương thi và tu luyện giả cùng là một
dạng sản vật trái ý trời, cho nên cực kì khó nắm bắt, dù có được cũng chưa chắc có thể khống chế, mà một cơ hội như vậy với Sở
Thanh có thể nói là cực kì hiếm gặp.
Nếu không phải Sở Thanh có
kinh nghiệm đời trước, nếu không phải bởi vì trong Tử phủ còn giữ lại
cực phẩm khống thi đan trước kia, nếu không phải do huyết mạch của Nữ
Oa, hôm nay có thể thuận lợi thao túng hỏa cốt hay không vẫn là điều
không chắc chắn được.
Mà bây giờ trên cô trên con đường thành công càng chạy càng xa, làm sao có thể không vui!?
Thấy Sở Thanh cười như vậy, mọi người đều cảm thấy vô cùng kinh hãi, người này thật sự là Sở Thanh nổi danh lạnh nhạt hay sao!?
“A Thanh, đây là…” Mặc Phỉ nhìn cương thi vùng vẫy dưới tay của Sở Thanh,
khóe miệng hơi co quắp, trên trán treo một hàng vạch đen: “Cậu muốn dùng nó làm thí nghiệm gì hay sao?”
Nhìn dáng vẻ này của Sở Thanh
thật giống như muốn dùng nó làm vật thí nghiệm, chẳng lẽ nói cô có thể
tìm thấy chất thuốc giải quyết vấn đề hóa tang thi trên người con cương
thi này hay sao?
“Chưa tính là thí nghiệm, mà chỉ là chút hứng
thú nhỏ của tôi mà thôi, mọi người không cần lo lắng, sẽ không phá vỡ
cân bằng của thế giới này đâu.” Một khi trên thế giới xuất
hiện sản vật cường đại không phù hợp với lẽ trời sẽ phá rách toàn bộ
thăng bằng của thế giới, kết quả cuối cùng chỉ có một, đó là thế giới
sụp đổ hủy diệt.
Nhưng tại sao sau khi Sở Thanh nói xong mọi
người lại không thấy vui vẻ chút nào, mặc dù nói sẽ không tạo thành hậu
quả nghiêm trọng gì, nhưng tại sao mọi người vẫn cảm thấy vô cùng nguy
hiểm.
Nghĩ tới đấy, tầm mắt của ba người lại lần nữa rơi vào trên người thứ gọi là cương thi, nhìn ánh mắt của nó mà mang tới một loại
biểu cảm gọi là thương hại. Không còn cách nào, bề ngoài người này xem
ra thật sự không khác gì với nhân loại, bây giờ bọn họ đang có loại cảm
giác như dùng người làm vật thí nghiệm, khiến người ta thật cảm thấy có
chút không vui!
“A Thanh, cô chắc chắn làm vậy nó sẽ không chết
sao?” Nhìn nó vẫn giãy giụa kịch liệt như cũ, trong lòng mọi người không nắm chắc, nếu kháng cự kịch liệt quá mức sẽ không chết thật sao?
Hơn nữa…
Nhìn đồ vật trói chặt nó, mọi người có cảm giác quái dị, nhìn rõ ràng giống
như một sợi dây bình thường, tại sao một cương thi thoạt nhìn rất mạnh
này sẽ ngoan ngoãn bị trói buộc, thật sự trong đó không có ẩn khuất gì
sao?
Kỳ thật mọi người không biết, sợi dây này của Sở Thanh thoạt nhìn vô cùng đơn giản nhưng lại không phải vật tầm thường, tên của nó
là Khổn Tiên Tác, chưa nói đến cương thi, năm ấy dù là thần tiên chỉ cần Sở Thanh muốn trói thì họ cũng không thể chạy thoát được!
“Suy
nghĩ thật kỹ, nếu như ngươi thần thục ta, ta có thể giúp ngươi tiến hóa, bây giờ chắc sắp tiến hóa đến Thi Vương đúng không? Nếu như có sự trợ
giúp của ta, ta có thể khiến ngươi tiến hóa thành Thi Vương với tốc độ
nhanh nhất.” Trở thành Thi Vương chính là ước mộng của mọi cương thi,
bởi vì một khi trở thành Thi Vương là có thể chân chính thoát ra khỏi
tam giới bất sinh bất diệt. Với bất hóa cốt điều kiện hấp dẫn như vậy
đúng là chọt t+
Thật ra nó chiếm giữ chỗ đó rồi ngày ngày ăn thịt người cũng chỉ để có thể tiến hóa thành Thi Vương sớm hơn mấy ngày. Mặc dù nói ăn thịt người có thể làm nó nhanh chóng tiến hóa, nhưng rủi ro
thì vẫn phải có, một khi ăn thịt người, thời điểm tiến hóa thành Thi
Vương sẽ dễ thất bại.
Mà lúc này người trước mặt lại cho nó hứa
hẹn như vậy, dĩ nhiên làm nó muốn thử một chút, nhưng nó lại chưa hoàn
toàn tin rằng đối phương thật sự có cách khiến nó tiến hóa thành Thi Vương, nhưng dù sao đây cũng là một cách còn gì, nếu
không thử một chút, mất đi cơ hội này thì cuối cùng người hối hận sẽ là
nó, cho nên lúc này bất hóa cốt vô cùng rối rắm.
“Chính ngươi suy tính cho tốt, ta hiểu rõ bây giờ ngươi chưa thể quyết định, vậy nên cho ngươi thời gian ba ngày, nếu như đồng ý, như vậy chúng ta liền bắt đầu, nếu ngươi không đồng ý, cũng có thể nói cho ta biết vị trí của những
cương thi khác.” Nói tới đây Sở Thanh vuốt vuốt tóc, hoàn toàn không che giấu ý đồ của mình: “Ngươi yên tâm, ta không cần bắt buộc phải là
ngươi, chỉ cần cung cấp cho ta một đầu mối là được rồi, ta chỉ muốn nuôi một con Thi Vương mà thôi, về phần Thi Vương là ai thì hoàn toàn không
khác biệt.”
Sở Thanh nói xong hoàn toàn không chút lưu luyến liền rời đi, mà mấy người đàn ông còn lại ở nơi nào ngơ ngác nhìn cương thi, nhìn vẻ mặt nó cứ rối rắm như vậy, đây là…bị thuyết phục? Không thể
nào!
Dĩ nhiên ba người họ không biết lời của Sở Thanh có sức hấp
dẫn đến mức nào với một con cương thi, khác với con người, có thể nói
cương thi tu luyện cực kì gian nan nguy hiểm, không chỉ là vì thiên đạo
mạt sát, còn có những thiên sư* kia đuổi giết, nói tóm lại, một cương
thi muốn tiến hóa thành Thi Vương cơ hồ phải bỏ ra nỗ lực rất lớn, hơn
nữa còn phải trốn trốn tránh tránh.
(thiên sư: người chuyên đi bắt ma quỷ, cương thi)
Hôm nay bất hóa cốt có thể tiến hóa đến mức này hoàn toàn là bởi vì sau mạt thế có rất nhiều thiên sư biến mất, mà loài người lại tiến hóa dị năng, khiến độ tinh khiết của máu dày hơn rất nhiều, mới khiến bất hóa cốt
lấy được nhiều chỗ tốt, nhưng dù là vậy, bằng cố gắng của mình, bất hóa
cốt cần hao tổn ít nhất trăm năm thậm chí lâu hơn để có thể tiến hóa
thành Thi Vương, tốc độ nhanh nhất là bao nhiêu thì nó không biết, nhưng có thể đoán ra một chút, như vậy với nó có bao nhiêu lợi thì chỉ có
chính nó biết.
Nhìn vẻ mặt giãy giụa rối rắm của cương thi, ba
người Mặc Phỉ đã không còn gì để nói, dù sao hiện tại trong lòng có thể
dự đoán được, không còn gì cần cứu vãn nữa, sau này có thể thấy một con
cương thi giống hệt người đi theo phía sau Sở Thanh làm tùy tùng thay cô xử lý các loại tình huống, suy nghĩ một chút thì cảm giác này thật đúng là có chút thương xót lại thích thú.d.đ.le.quydon
“Thật không
hiểu Sở Thanh nghĩ gì, luôn lượn về mấy thứ đồ kỳ quái”, Cận Hi khẽ thở
dài: “Mới đầu là con hồ ly kia, sau đó chính là cậu thiếu niên kỳ lạ
trong thôn Dương gia, cuối cùng, cũng chính là lần này, thậm chí ngay cả cương thi cũng nhặt lại, có phải tương lai thấy cậu ta lượm người ngoài hành tinh về cũng không ngoài ý muốn chút nào phải không?”
Một
câu này của Cận Hi có đến bốn năm ý khiến Mặc Phỉ hung hăng nghẹn lời,
nguyên nhân rất đơn giản, anh chính là người ngoài hành tinh mà Sở Thanh thuận tay nhặt về, ha ha!
Mà Khổng Phàm Dương lại không chú ý
đến lời của hai người kia, mà nhìn con cương thi đang bất động đến mất
hồn, chợt muốn vươn tay chọt chọt vào mặt cương thi. Khi còn bé luôn
được nghe người nhà kể chút chuyện kỳ quái ngày xưa, trong đó không
thiếu vài chuyện về cương thi, trong truyền thuyết kể toàn thân cương
thi cứng ngắc, nhưng con cương thi này tựa hồ lại không như vậy.
Đang lúc Khổng Phàm Dương muốn sờ thử, một tay kéo anh lại, ngay sau đó mọi
người đều nghe được tiếng hàm răng va vào nhau thật mạnh, khiến mỗi
người đều cảm thấy toàn thân ê ẩm, nếu vừa nãy sờ thì đã bị cắn thật
rồi, ha ha, cũng đừng mong giữ lại được ngón tay nữa!
“Mới vừa
rồi chẳng lẽ tôi không có nói mọi người chớ đến gần nó sao? Đừng tưởng
không phải tang thi thì không có nguy hiểm, cương thi cũng có độc thi,
mà còn nguy hiểm hơn tang thi nhiều, tương tự cũng có thể đồng hóa.” Một tay Sở Thanh nhấc cổ áo Khổng Phàm Dương, vừa bất đắc dĩ nói, cô thế
nào cũng không nhớ ra những người này lại hiếu kỳ với cương thi đến vậy, thật không hiểu Khổng Phàm Dương nghĩ như thế nào, thế mà lại thò tay
ra sờ, chẳng lẽ thật sự không sợ bị cắn sao?
“Sắc mặt của
d.đ.le.quydonKhổng Phàm Dương đang bị túm lấy có chút lúng túng, nhưng
anh thật sự rất tò mò, bởi vì tất cả mọi người không phải lần đầu nghe
nói tới cương thi, bây giờ có cơ hội biết một chút, ai sẽ nguyện ý dễ
dàng buông tha đây?
“Nếu quả thật muốn biết điều gì, chờ tôi thực sự thuần phục nó đã, hoặc để đến lúc nó yên tĩnh ngoan ngoãn một chút
sẽ cho anh sờ đủ.” Lúc Sở Thanh nói lời này không có ý tứ gì đặc biệt,
nhưng mọi người nghe vậy đều dùng ánh mắt khác thường nhìn Khổng Phàm
Dương, đủ làm anh muốn giết người!
Cái gì gọi là để cho anh sờ
đủ, trời ạ, vậy mà lại dùng từ để hình dung cảm giác si hán (hentai)
trên người anh là thế nào? Nói gì thì anh cũng là một người tuấn mỹ được không!?“Được rồi, bây giờ ra khỏi chỗ này đi, để một mình nó suy nghĩ
thật kỹ, các người ở đây sẽ ảnh hưởng nó suy nghĩ.” Nhất là Khổng Phàm
Dương thỉnh thoảng lại muốn sờ một dĩ nhiên sẽ phá hỏng kế hoạch của cô, mà nếu thật sự làm hỏng, cô cũng không có lòng tin sẽ không giết người
đâu nhé.
Mọi người nhìn nụ cười của Sở Thanh đều hung hăng lạnh
run một, tại sao rõ ràng cười rất rực rỡ, nhưng trong mắt những người ở
đây lại có vẻ kinh khủng như vậy, kinh khủng đến mức bọn họ muốn tông
cửa xông ra đây?
Cuối cùng đuổi được những người này đi, Sở Thanh lại đi nhận một nhiệm vụ nữa, lần này nội dung rất đơn giản, chỉ đi tìm chút thảo dược đặc biệt, có lẽ bởi vì ở mạt thế nhiệt độ biến hóa khiến thực vật sinh ra dị biến, mặc dù không biến thành thực vật biến dị,
nhưng vài thứ lại trở thành vật kịch độc, mà vài thứ lại trở thành dược
hiệu đặc biệt, thậm chí có cả thực vật d.đ.le.quydoncó khả năng tăng dị
năng cho con người. Mà lần tìm kiếm này chính là một loại cây có thể
tăng dị năng, dĩ nhiên, vật kia không có tác dụng gì với Sở Thanh, nhưng đối với dị năng giả sơ cấp mà nói vẫn là một trợ lực không nhỏ.
Sở Thanh nhanh chóng tiếp cận vị trí, thành thục tiêu diệt hết những thực
vật và thú biến dị chiếm cứ nơi đó, cuối cùng thu được toàn bộ thảo
dược.
Dĩ nhiên, làm xong những chuyện này cũng chưa rời đi ngay
lập tức, cô biết mình có chuyện rất quan trọng cần làm, sau đó hơi nhếch khóe miệng, quan sát xung quanh không có ai, liền trong nháy mắt biến
mất tại chỗ.
Một lúc sau, cô xuất hiện trong Tử Phủ, cảm nhận
được linh khí trong không khí, Sở Thanh thấy hơi bất đắc dĩ, nếu như cô
có thể ở trong không gian mọi lúc, tu vi bây giờ tuyệt đối không giống
như hiện tại chỉ có tí tẹo, có điều không còn cách nào, mặc dù linh khí
trong Tử Phủ đầy đủ, nhưng thời gian cũng không ngưng động, mà vẫn trôi
qua như thời gian bên ngoài. Dĩ nhiên cô có thể điều chỉnh tốc độ thời
gian trôi đi một xíu, nhưng thực lực bây giờ của cô chỉ có thể điều
chỉnh một lần một tháng, biến thời gian trong Tử Phủ trôi chậm hơn thế
giới bên ngoài mười lần, mà thời gian điều chỉnh cũng chỉ có một canh
giờ thôi.
Nhưng đối với Sở Thanh mà nói, đây cũng đã đủ rồi, hơn
nữa hôm nay cô tới đây cũng không phải để tu luyện, mà để luyện đan, mặc dù cô đã nói cho đối phương lựa chọn, nhưng Sở Thanh hiểu cuối cùng lựa chọn của bất hóa cốt nhất định là thần phục, bởi vì hấp dẫn trở thành
Thi Vương quá lớn, lớn đến mức khiến những cương thi có trí tuệ sẽ không bỏ qua cơ hội này.
Hiện tại cô cần luyện chế chính là thứ có thể khiến cương thi tiến hóa thành Thi Vương – Huyết Thi đan.
Quá trình luyện chế Huyết Thi đan vô cùng phức tạp, cần dùng hơn 1700 chủng loại thảo dược chiết xuất tinh luyện sau đó dùng Thiên Địa Vô Căn Chi
Hỏa luyện chế, mà thuốc dẫn chính là máu thần trong truyền thuyết, cuối
cùng cũng là điểm trọng yếu nhất cho dù chịu đựng còn phải dùng âm khi
ân cần chăm sóc, chỉ có như vậy mới có thể luyện chế thành Huyết Thi đan thuần nhất, nếu không, dù có luyện thành cũng chẳng có tác dụng gì với
cương thi.
“Hừ! Lần này ngươi được hời!” Sở Thanh hơi hừ lạnh một tiếng, nhưng vẫn bắt tay vào tìm kiếm từng loại thảo dược, phải biết
rằng Tử Phủ của cô tự thành một thế giới, những vật bên trong dù là toàn bộ thế giới con người cũng không thể so sánh được, hơn nữa Sở Thanh Y
từng yêud.đ.le.quydon thích đi du ngoạn các giới nhất, cho nên vật trong tay không chỉ có các loại linh thảo đơn giản, thậm chí còn có nhiều
loại độc thảo, còn có vài loại thảo dược chỉ xuất hiện ở những nơi đặc
thù.
Giống như lần này trong nội đan của Huyết Thi đan có một vị
tên gọi cỏ Hủ Thi chính là vật đặc thù của U Minh Quỷ Giới, là loại thực vật sinh trưởng trên thi thể của quỷ thần sa đọa, nếu ăn nhầm phải loại cây đó chẳng những khiến toàn bộ tu vi bị biến mất, sau đó còn có thể
gây cảm giác mục rữa từng ngày do hiệu quả của cỏ Hủ Thi, đến khi trở
thành một bộ xương trắng mới thôi!
Dĩ nhiên, năm đó lấy được cỏ
Hủ Thi này cũng không phải trải qua dễ dàng như vậy, dù sao đây cũng là
thánh vật của U Minh Quỷ Giới, thật ra Sở Thanh muốn lấy liền lấy đi,
bởi loại cây này mà đã có một lần quan hệ của Sở Thanh Y cùng U Minh Quỷ Giới vô cùng căng thẳng, cuối cùng vẫn là Sở Thanh Y cứng rắn thu phục U Minh Quỷ Vương mới xem như xong việc.
Chỉ là khi đó cũng xảy ra
chút chuyện làm người ta dở khóc dở cười, bởi vì U Minh Quỷ Vương nói Sở Thanh Y cầm đi thánh vật của U Minh Quỷ Giới, nếu không mang nó trở lại thì bọn họ chỉ có thể quy thuận Sở Thanh Y, chuyện này còn kéo đến tai
Tiên Tôn U Minh Quỷ Giới sau suýt nữa còn phá hủy Tiên Dật Điện của
chính mình.
Mà bây giờ chính là lúc cỏ Hủ Thi này phát huy giá
trị, nghĩ lại thật sự có một ngày dùng đến nó, Sở Thanh liền cảm thấy cố gắng năm đó thật không uổng phí!
Một giờ sau, cuối cùng Sở Thanh cũng chuẩn bị đầy đủ tất cả thảo dược cần, phần lớn thảo dược Sở Thanh
đều tìm được trong Tử Phủ, chỗ còn lại được tìm thấy trong một nơi cất
giấu đặc biệt, d.đ.le.quydonchỉ có điều thứ này càng ngày càng ít, không biết sau mạt thế có thể tìm được đồ thay thế trong những thực vật biến
dị kia không!
Nghĩ vậy nhưng tay của Sở Thanh không chậm chút
nào. Lấy ra một vạc màu xanh biếc, cái vạc này không phải vàng cũng
không phải bạc, nhưng lại có kim loại sáng bóng còn có ngọc thạch trong
suốt, kết hợp được đặc điểm của hai chất này, làm cho người ta cảm thấy
các vạc nhỏ này lại cao quý khác thường.
Thật ra thì nguyên liệu
của cái vạc nhỏ này là do Sở Thanh đã từng đánh bậy đánh bạ vào một đảo
châu báu, mà màu xanh biếc của nó chính là thần thạch trấn đảo trên hòn
đảo kia, mà sau khi cô lấy được tảng đá này thì hòn đảo kia liền ầm ầm
sụp đổ, làm Sở Thanh tiếc nuối rất lâu, phải biết rằng, chỉ cần thần
thạch trấn đảo tồn tại, vậy thì cô hoàn toàn có thể chế tạo ra một hòn
đảo châu báu nữa, chỉ có điều Sở Thanh lấy được thần thạch trấn đảo này, lại cất nó trong Tử Phủ, cắt một khối nho nhỏ bên trên làm thành dược
đỉnh.
Trong tay sáng lên một chút. Nhũ. Ngọn lửa màu trắng. Sở
Thanh cũng không nhìn mà ném ngọn lửa vào trong Đan đỉnh, đây là ngọn
lửa hồ ly của Nguyệt Yêu, lửa của Cửu Vĩ Thiên Hồ trước mặt cũng có thể
coi như một loại Thiên Địa Vô Căn Chi Hỏa, mặc dù phẩm chất không phải
tốt nhất, nhưng vẫn có thể giúp cô luyện đan, hơn nữa Huyết Thi đan này
cũng không phải quá phức tạp, chẳng qua là vì nguyên liệu của nó khó có
thể thu thập đủ mới làm nó quý giá thế kia, trên thực tế quá trình luyện chế chỉ cần ngọn lửa phẩm chất bình thường là đủ rồi.
Cầm vài
cọng thảo dược bình thường ném d.đ.le.quydonvào trong dược đỉnh, nhìn
chúng bị ngọn lửa thiêu đốt, màu sắc thảo dược càng thêm thanh thúy, Sở
Thanh hài lòng gật đầu một, sau đó khẽ nhếch môi thành nụ cười, ném toàn bộ thảo dược phổ thông bên cạnh vào. Màu sắc những thứ thảo dược vốn dĩ có chút héo hắt kia càng trở nên sáng rõ, nhìn qua khiến người ta cảm
thấy dược tính của thảo dược này nhất định rất mạnh.
Trên thực tế đúng là vậy, vốn dĩ lớn bằng phiến lá, bây giờ đã bị cô đặc lại chỉ
bằng móng tay, dược tính từ nhiệt độ cũng đậm đặc hơn không ít.
Sau nửa giờ Sở Thanh đã có thể khống chế mấy loại cỏ đồng thời ném vào trong dược đỉnh luyện chế.
Nhìn mấy loại thảo dược đã cô đọng bên cạnh, Sở Thanh thỏa mãn gật đầu, sau
đó ánh mắt mới rơi vào những loại thảo dược chuẩn bị để luyện chế Huyết
Thi đan. Thuận tay cầm lên mấy loại thuốc tùy ý trong đó nhìn một chút,
sau đó ném vào trong đỉnh, rồi lần lượt ném từng gốc cây vào trong dược
đỉnh. Nếu một đan tu thấy dáng vẻ thuần thục này cũng sẽ thất kinh, phàm là người quen Sở Thanh Y sẽ biết cô biết luyện dược, nhưng bản lĩnh chế thuốc cao bao nhiêu chỉ sợ ngoài Nguyệt Yêu sẽ không có ai biết được,
đây cũng là chuyện bất đắc dĩ, tính tình của Sở Thanh Y không thân thiết cùng ai, muốn biết bản lĩnh của cô cùng nằm mơ khác nhau ở chỗ nào?
Sở Thanh thận trọng khống chế hỏa diễm, nhìn ngọn lửa cuốn thảo dược lên,
nhưng lần này cô cũng không ngăn cản, mà chỉ lạnh nhạt nhìn thảo dược bị đốt thành bột, một lúc sau, từng đoàn từng đoàn đủ các loại chất lỏng
trôi nổi trong dược đỉnh, những thứ này mới là dược vật Sở
Thanh cần tinh lọc, qua thời gian gần hai tiếng, Sở Thanh cuối cùng cũng luyện chế hết toàn bộ hơn một ngàn chủng loại thuốc. Nếu có người nào
thấy cảnh tượng này nhất định sẽ cảm khái tốc độ của Sở Thanh, điều này
thật sự quá kinh người!
Nhưng Sở Thanh lại không để ý, bởi vì cô
biết trước mặt là những gì đơn giản nhất và cũng là cơ bản nhất, nhưng
đoạn tiếp theo không giống vậy, dung hợp tất cả các loại thuốc mới là
bước phức tạp nhất, một khi có chút sai lầm thì sẽ thất bại không cách
nào chế thành đan được, như vậy lần chế thuốc này cũng liền bỏ đi.
Mặc dù Sở Thanh vô cùng tự tin với bản lĩnh của mình, nhưng vẫn cực kì cẩn
thận, bởi vì đã rất lâu cô chưa chế thuốc, không biết qua đoạn thời gian này tay nghề có ảnh hưởng đến hiệu quả chế thuốc hay không.
Theo sự điều khiển của Sở Thanh, từng vị thuốc trong dược đỉnh không ngừng
va chạm, vài vị vừa đụng vào nhau liền thuận lợi hợp thành một thể, mà
mặt khác một vài vị tựa hồ vì dược tính bất hòa, cho nên không chịu dung hợp, dần dần, trên trán Sở Thanh xuất hiện một tầng mồ hôi mỏng, hiển
nhiên, bây giờ Sở Thanh đang hết sức khẩn trương, bởi vì lập tức sẽ phải đến một bước cuối cùng, nếu thất bại lúc này chính là phí công nhọc
sức, mặc dù nói cô còn có thảo dược, nhưng lại không có nhiều thời gian
như vậy, một khi lần này thất bại, như vậy hôm nay chế thuốc cũng chỉ
tới đó mà thôi!
Cuối cùng, khi trong dược đỉnh chỉ
còn lại hai loại thuốc, Sở Thanh ngưng lại dò xét tính va chạm của
chúng, bởi vì kế tiếp dù khắt khe dựa vào dược tính cũng không thể thành công, bởi vì bây giờ còn thiếu một dạng thuốc dẫn.
Sở Thanh cắn
ngón tay, một mùi thơm nhàn nhạt tràn ngập khắp cả không gian, sắc đỏ
kim dần dần tràn ra từ đầu ngón tay của Sở Thanh, cong ngón tay búng ra, một vài giọt máu tươi rơi vào dược đỉnh, mà sắc mặt của Sở Thanh lại
trở nên khó coi hơn rất nhiều, dường như trong nháy mắt liền rất yếu
đuối.
Đây cũng là chuyện bất đắc dĩ, thật ra chút màu vừa rồi
cũng không phải máu bình thường, mà là tinh huyết của Sở Thanh, trên
thực tế một người chẳng qua cũng chỉ có mấy chục giọt huyết tinh mà
thôi, mặc dù nói mất huyết tinh có thể bổ sung lại, nhưng lại không có
nghĩa lúc mất đi sẽ không tạo thành suy yếu.
Mà bây giờ máu của
Sở Thanh chẳng những là huyết tinh, còn vận dụng cả huyết mạch của Nữ Oa trong cơ thể cô, như vậy đối với cô nhất định hại càng thêm hại.
Chỉ là lúc này Sở Thanh đã không còn nhiều thời gian đi so đo mấy thứ đó,
bởi vì việc bây giờ cô cần phải gấp rút luyện thành đan, nếu không lần
chế đan này sẽ thất bại, hậu quả như thế Sở Thanh cũng không thể tiếp
nhận nổi.
Dường như nhờ vài giọt tiên huyết hòa tan, hiện tại hai luồng nước thuốc từ từ tiếp cận, bắt đầu chậm rãi dung hợp, Sở Thanh
biết lúc này không thể gấp được, một khi gấp gáp có thể khiến củi ba năm thiêu một giờ, cô từ từ thao túng hai loại thuốc dung hợp từng chút
một, cuối cùng khi cô cảm thấy cạn kiệt ma khí thì toàn bộ thảo dược đã
hòa làm một.Trong nháy mắt, trong dược đỉnh ngọn lửa trở nên khuấy động, vốn là lửa
nhỏ biến thành lửa to, khối nước thuốc từ từ đông đặc lại trong ngọn lửa màu ráng chiều, mặt ngoài kết thành màu nâu, hình dáng của thuốc cũng
không tròn trịa, mà là một loại hình tròn bất quy tắc, mặc dù thành đan
dược rồi, nhưng cũng chưa phải đan dược có dược hiệu tốt nhất, một lần
nữa lửa to lại nhỏ dần chậm rãi đốt nóng viên đan dược kia.
Lúc
này Sở Thanh rốt cuộc cũng thở ra một hơi, rồi ăn một viên đan dược khôi phục chút ma khí của mình, sau đó chút ma khí bị cô hấp thu tựa như
liều chết bắt đầu rót vào trong đan dược. Sở Thanh hiểu đây là bước cuối cùng, một khi hoàn thành thì Huyết Thi đan sẽ thành công, chỉ cần có
đan dược này, cô đều tùy lúc có thể chế ra một Thi Vương, cô hiểu ngày
hôm qua bất hóa cốt không bỏ đi cũng không đồng ý là bởi vì lợi thế
trong tay cô không đủ, đợi đến hôm nay cô mang Huyết Thi đan dien.dlqd
về chắc hẳn cục diện về sau sẽ biến hóa rất lớn đi!
“Xong rồi!”
Cuối cùng, rất lâu sau, khi Sở Thanh cảm giác mình đã hơi hoa mắt chóng
mặt, đỉnh bất thình lình rung lắc, Sở Thanh lập tức hiểu đây nghĩa là
sắp hình thành đan dược, cô dùng sức hít một hơi, mặt nở nụ cười.
Cuối cùng, luyện chế Huyết Thi đan xong, Sở Thanh đặt nó vào một chiếc bình Hán ngữ, sau đó bay về hướng căn cứ.
Sau khi nộp thảo dược lên Sở Thanh liền dùng điểm cống hiến của mình đổi
chút thảo dược hiếm gặp, chuẩn bị trở về nghiên cứu một chút, nhưng lại
không nghĩ tới lúc này lại gặp được mấy người phiền toái.
“Đợi
chút, người phía trước đâu rồi, đứng lại đó cho tao!” Mặc dù Sở Thanh
dựa vào bản lĩnh của mình và Khổng Phàm Dương, hoàn toàn diệt nhà họ
Khổng, nhưng trên thực tế người gặp qua Sở Thanh lại không có mấy người, mà rất rõ ràng đùa giỡn là, chẳng những đám người này chưa từng thấy Sở Thanh, mà còn không có mắt nhìn, cũng không nghĩ xem người trong căn cứ có gan tiếp nhận nhiệm vụ hơn nữa quần áo trên người cũng không phải
loại rách nát thì làm sao có thể dễ dàng bị ức hiếp?
Sở Thanh
không muốn để ý tới đám người đó, bây giờ cô phải chạy về xem xem cô
mang thứ này đến thì tiểu cương thi suy tính thế nào, căn bản sẽ không
có thời gian luẩn quẩn với những người này.
Những người phân phát nhiệm vụ nhìn người vào cửa khiêu khích liền thay anh ta toát mồ hôi
hột, làm sao bọn họ có thể không biết Sở Thanh là ai. Coi như không biết cô là gia chủ nhà họ Sở, nhưng lầndien.dlqd trước nhiệm vụ cao cấp nhất lại do một mình Sở Thanh giải quyết, lực chiến đấu hung tàn như vậy,
đoán chừng cơ thể người nọ nhỏ thế kia Sở Thanh chỉ dùng một cái tát có
thể quất bay hắn ra ngoài.
“Thế nào, không nghe thấy tao nói gì
à, đứng lại cho tao!” Người nọ kiêu căng đi đến trước mặt Sở Thanh, nhìn cái cây nở hoa trong tay cô, chỉ chỉ: “Cái này để lại cho tao, bạn gái
của tao thích hoa, tao muốn tặng cho bạn gái!”
Người ở đây thấy
một màn như vậy, không biết thực lực của Sở Thanh liền dùng ánh mắt
thương hại nhìn cô, trong lòng hơi thở dài, vị tiểu thiếu gia này càng
ngày càng quá thể, mọi người trong căn cứ liều mạng tích góp từng tí
điểm cống hiến mà cuối cùng đồ trong tay lại bị vị tiểu gia này cướp đi, hazz…
“Bạn gái của cậu có quan hệ gì với tôi? Mà cậu có là cái
gì? Có tư cách gì bắt tôi giao đồ ra?” Bởi vì chế được Huyết Thi đan,
cho nên hôm nay tâm trạng của Sở Thanh rất tốt, cũng không có chuyện một lời không hợp liền giết người, mà chỉ thản nhiên nói chuyện. Nếu lúc
này người nọ có mắt nhìn, tự nhiên sẽ không thua thiệt, chỉ cần anh ta
nhanh chân một chút rời đi thì dĩ nhiên Sở Thanh sẽ không gây phiền toái cho anh ta, nhưng trên thế giới này lại có những người ngay cả điều này cũng không nhận ra nổi.
“Mẹ nó, dám nói như vậy với tiểu gia,
mày sống đủ rồi phải không, có tin tiểu gia đánh chết mày hay không!”
Túm lấy cổ áo của Sở Thanh, thiếu niên đối diện vung tay lên như cảnh
cáo Sở Thanh, nếu không dien.dlqdgiao đồ ra cẩn thận sẽ ăn đòn!
Nhưng Sở Thanh là ai, làm sao có thể bị chút việc nho nhỏ này uy hiếp được,
cô nhìn thiếu niên ở trước mặt, nhếch miệng thành nụ cười giễu cợt, gạt
tay của anh ta một phát, tiếp tục đi hướng ra ngoài, bây giờ cô không có thời gian cùng đám người kia ở chỗ này chơi đùa, cô có chuyện quan
trọng hơn, nếu như người này vẫn không biết mở mắt ra nhìn như vậy, cô
sẽ xuống tay không lưu tình!
Chỉ có điều trên thế gian này lại
thật sự có người như vậy, mọi người ở đây đều hiểu nếu anh ta còn làm gì nhất định Sở Thanh sẽ không khách khí, nhưng hình như chỉ có anh ta là
không hiểu được, kế tiếp còn phải tìm phiền toái với Sở Thanh, lúc này
tất cả cũng bắt đầu cầu nguyện vì người thiếu niên có mắt không nhìn đó.
Quả nhiên, một lát sau, đang lúc thiếu niên giơ quả đấm lên chuẩn bị hạ
xuống người Sở Thanh, cô lại đi trước một bước xoay người, nhanh chóng
đưa tay giữ cổ cậu ta, chỉ lúc sau cảm giác hít thở không thông truyền
vào trong não cậu ta, lần đầu tiên cậu ta có cảm giác gần cái chế đến
vậy.
“Vốn dĩ tôi không muốn giết cậu, nhưng chính cậu hết lần này đến lần khác muốn đi tìm cái chết, cậu nói xem, tôi nên làm thế nào
đây?” Sở Thanh hơi cười cười, trong giọng nói không có một chút sát ý,
tựa như đang nói đùa vậy.
Nhưng người thiếu niên trong cuộc này
lại biết chuyện gì xảy ra, mặc dù trên mặt Sở Thanh treo nụ cười, tay
của cô tại cổ cùng tay cậu ta lại càng ngày càng dùng sức, loại cảm giác đó giống như không bóp chết cậu ta tuyệt đối sẽ không chịu từ bỏ, giây
phút này cậu ta mới hiểu mình đã đắc tội với một người dien.dlqdkhông
thể chọc vào.
Cuối cùng, khi cậu ta nghĩ mình sắp chết, Sở Thanh
từ từ buông lỏng tay, sau đó nói gằn từng chữ: “Nhà họ Khổng bị diệt,
cho cậu một con đường sống vì cậu chẳng qua cũng chỉ là biểu thiếu gia
nhà họ Khổng, hi vọng cậu tốt nhất nên biết quý trọng cơ hội không dễ có này, không nên giống đám người nhà họ Khổng rảnh rỗi tự đi tìm chỗ
chết, lần đầu tiên bỏ qua cho cậu, nhưng không có nghĩa sau này mỗi lần
tôi đều sẽ bỏ qua… cậu tự giải quyết cho tốt!”
“Mày…mày là Sở
Thanh!” Thiếu niên nghe Sở Thanh nói xong, giọng nói của cậu ta đều vặn
vẹo. Cậu ta biết người trước mặt này là ai, chính là người đã phá hủy
nhà họ Khổng – Sở Thanh!
Nhưng biết được chân tướng rồi cậu ta
cũng không nghĩ tới chuyện báo thù, mà bỏ chạy trối chết. Thảm trạng lúc trước của nhà họ Khổng đều được mọi người ở căn cứ chứng kiến, cũng
hiểu người thiếu niên này thoạt nhìn không quan tâm điều gì một khi
quyết định tàn nhẫn thì không gì khủng bố bằng, cho nên tuyệt đối sẽ
không có người muốn đi trêu chọc Sở Thanh!
Nhìn bóng lưng Sở
Thanh rời đi, cậu ta lập tức chạy khỏi chỗ này, hơn nữa trong lòng thầm
thề cậu ta sẽ không bao giờ đến đây nữa, là người thì đều tiếc mạng, mà
so với ngườidien.dlqd bình thường cậu ta càng yêu mạng sống hơn, nếu như chạm mặt Sở Thanh ở đây ai biết cô có thể động thủ giết chết cậu ta hay không.
Thời điểm Sở Thanh về đến nhà họ Cận, cô đi thẳng đến
phòng huấn luyện bên dưới, nhìn bất hóa cốt toàn thân vô lực vẫn còn
đang giãy giụa, khóe miệng Sở Thanh mang theo nụ cười nhẹ, chọc cho con
cương thi nào đó phát ra hàng loạt tiếng rống giận, ánh mắt nhìn Sở
Thanh vô cùng bất mãn.
Mà Sở Thanh thấy bất hóa cốt phản ứng như
thế cũng không nói chỉ, chỉ nhẹ nhàng mỉm cười, lấy ra một bình ngọc nho nhỏ từ trong túi, rồi mở nắp bình ngọc ở trước mặt bất hóa cốt, một
loại mùi hương đan ngọt ngào bay vào trong mũi nó, khiến mũi nó mạnh mẽ
chuyển động, ánh mắt vô cùng nóng bỏng, bây giờ thì nó biết người trước
mặt này thật sự có bản lĩnh biến nó thành Thi Vương.
Mặc dù nó
không rõ đan dược trong tay Sở Thanh là cái gì, nhưng lại có thể cảm
nhận được dược hiệu trong viên đan kia có thể giúp nó thuận lợi tiến hóa thành Thi Vương!
Trong nháy mắt bất hóa cốt càng thêm bối rối,
cơ hội trở thành Thi Vương cùng sự tự do của mình cả hai cái này đến tột cùng đều vô cùng quan trọng, nhưng bây giờ mùi thơm trong không khí sao lại khiến nó cảm thấy biến thành Thi Vương d.đlq/đmới là điều quan
trọng hơn, con người này thật sự quá giảo hoạt rồi!
“A, không
nên dùng ánh mắt như vậy nhìn ta, ta nói rồi, lựa chọn nằm trong tay
ngươi, ta cũng sẽ không miễn cưỡng ngươi, nếu không muốn, ta có thể cho
ngươi cơ hội này, chỉ cần ngươi nói cho ta biết một vị trí của cương thi khác, ta liền trả tự do cho ngươi, ta chỉ cần một Thi Vương mà thôi.”
Ngược lại điều này Sở Thanh lại không nói dối, thật ra không phải bất
hóa cốt cũng được, chỉ cần là cương thi là được rồi. Chỉ cần biến thành
Thi Vương, bề ngoài cũng sẽ không làm cô quá chán ngán, cho nên dù là
cương thi khác cũng không sao cả.
Nhưng lời này rơi vào tai bất
hóa cốt lại không đơn giản như vậy, giao cơ hội tiến hóa cho người khác? Vậy nó sẽ bị người ta đánh vì quá ngu đi!
Cả đời cương thi cũng
chỉ theo đuổi việc trở thảnh Thi Vương, đây cũng là nguyên nhân bọn họ
luôn luôn tu luyện, hiện tại cuối cùng cũng có một cơ hội xuất hiện
trước mặt nó, làm sao nó có thể buông tha, nó không ngu xuẩn như vậy!
“Ngao——" Cuối cùng, bất hóa cốt thỏa hiệp, nó biết cứ tiếp tục như vậy thật sự có thể sẽ mất cơ hội d.đlq/đcùng dịp tốt này!
Nghe âm thanh của bất hóa cốt trở nên mềm dẻo, Sở thanh cười, cô biết lần này mình đã thành công!
Nhìn bất hóa cốt thôi chống cự cô liền thu hồi dây Khổn Tiên, cô cũng không
lo lắng bất hóa cốt phản kích, bởi vì nó đã có trí tuệ, tự nhiên biết
mình không thể nào là đối thủ của cô, hơn nữa nếu cô thể trói một lần,
vậy cũng có thể trói lần thứ hai!
Quả nhiên giống hệt suy nghĩ
của Sở Thanh, bất hóa cốt không hề đánh trả, mà như một con mèo nhỏ ôn
thuận cọ vào người Sở Thanh, nhưng ánh mắt của nó lại dừng trên bình
ngọc của Sở Thanh, ấn tượng ngày hôm qua bị trói khắc sâu quá mức, cho
nên nó không dám lỗ mãng, chỉ có thể thận trọng xem thái độ của Sở
Thanh.
“Yên tâm, ta sẽ đưa đồ cho ngươi, có điều không phải lúc
này, bởi vì bây giờ còn chưa đúng lúc, chỉ khi trăng lên đỉnh đầu là lúc âm khí nặng nhất mới có thể giúp ngươi hấp thu dược hiệu của thuốc tốt
hơn, cũng có thể giúp ngươi thêm cơ hội tiến hóa thành công.” Sở Thanh
cũng không nói dối, mà là sự thật, hấp thu dược vật này có quan hệ một
chút với âm khí, nếu âm khí đầy đủ, dĩ nhiên có thể hấp thu dược hiệu
tốt hơn.
Mà bất hóa cốt nghe vậy trong mắt hiện lên chút thất
vọng, nhưng lại không làm gì, mà khéo léo nhìn Sở d.đlq/đThanh, người
sáng suốt có thể nhìn ra ngay lúc này bất hóa cốt đã hoàn toàn thần
phục, dù Sở Thanh không làm gì thì nó cũng sẽ không làm phản.
Sở
Thanh cũng hiểu điểm này, thỏa mãn gật đầu, đây chính là hiệu quả mà cô
muốn, chỉ có như vậy động vật cương quyết bướng bỉnh này mới hoàn toàn
thuần phục!
Nhìn đồng hồ trên cổ tay, tính toán thời gian, vừa
trêu đùa bất hóa cốt, vừa bố trí Tụ Âm trận. Trận pháp này không quá lớn so với Tụ Linh trận bình thường mà chỗ khác biệt là nó chỉ tập hợp năng lượng của mặt trăng, đối với cương thi mà nói chỗ tốt không nhỏ!
Cuối cùng, trăng lên đỉnh đầu, ánh trăng đỏ bao trùm cả vùng đất, trong Tụ
Âm trận tràn ngập hắc khí. Bất hóa cốt nhìn Sở Thanh, trong mắt mang
theo khát vọng, nhìn dáng vẻ của nó hệt như chú chó nhỏ làm Sở Thanh
thấy buồn cười, nhưng vẫn đưa đan dược trong tay cho bất hóa cốt, sau đó ánh mắt chuyển lên Tụ Âm trận, khoảnh khắc đó bất hóa cốt đã hiểu ra ý
của cô.
Nuốt Huyết Thi đan xuống, ngồi trong Tụ Âm trận, vẻ mặt
bất hóa cốt tựa hồ rất thích thú, nó thích cảm giác này, lực lượng không ngừng hội tụ trong cơ thể, đánh thẳng vào, giống như tùy thời đều có
thể phá vỡ bức tường ngăn cản, biến thành Thi Vương!
Mà sắc mặt
của Sở Thanh cũng không tốt đẹp như vậy, bởi vì cô biết muốn trở thành
Thi Vương sẽ phải chịu một cái giá rất lớn, cái giá phải trả chính là –
thiên kiếp!
Cương thi khác với người tu chân, mặc dù d.đlq/đngười tu chân cũng sẽ có thiên kiếp, nhưng đó chỉ là đạo trời khảo nghiệm mà
thôi, còn Thi Vương lại khác, thiên kiếp mỗi lần trở thành Thi Vương rất đáng sợ, hơn nữa sấm sét rách trời, đối với cương thi mà nói, sấm sét
càng trở nên đáng sợ hơn, cho nên lúc nào bất hóa cốt cũng có thể chết
dưới tia sét. Nhưng Sở Thanh đâu dễ dàng bỏ cuộc như vậy, dù sao bây giờ đối với cô giúp đỡ bất hóa cốt tiến hóa cũng là một loại khiêu chiến,
muốn có được tự nhiên sẽ phải bỏ ra thứ gì đó.
Quả nhiên, chỉ sau một phút đồng hồ, dược hiệu liền phát huy ra ngoài. Bên trong bất hóa
cốt càng thêm cường đại, nhưng bên ngoài nó lại phát ra những tiếng rống giận, trong lòng Sở Thanh thở dài một tiếng, cô cũng biết chuyện sẽ
thành ra như vậy, đạo trời không cho phép Thi Vương xuất hiện!
Khác với tang thi hoàng (vua tang thi), tang thi hoàng xuất hiện là do thế
giới cải cách, có thể nói đạo trời đang chọn sủng loài mới thích hợp
nhất cho thế giới này, nhưng cương thi lại hoàn toàn khác biệt, nó là
ngoại tộc không nên xuất hiện, cho nên xuất hiện tình huống như bây giờ
Sở Thanh không hề bất ngờ, thậm chí cũng đã chuẩn bị kỹ càng.
Từ
trong Tử Phủ lấy ra một chén nhỏ màu tím, chiếc chén nhỏ rời khỏi tay
liền biến thành một tấm màng bán trong suốt bao phủ cả khu vực, một lát
sau, dường như tiếng sấm ầm ầm ngưng lại trong chớp mắt, sau đó càng nổi cơn thịnh nộ hơn, nguyên nhân rất đơn giản, bởi vì thiên kiếp không tìm được mục tiêu của mình!
Tên ngoại tộc vốn không nên ra đời đó
lại biến mất! Là ai, đến tột cùng là người nào đã che giấu đối tượng đạo trời muốn tiêu d.đlq/đdiệt!
Mặc dù bất hóa cốt không nhìn thấy
một màn này, nhưng nó vẫn cảm nhận được uy hiếp của đạo trời, mà sau khi Sở Thanh làm gì đó thì nguy cơ đó trong nháy mắt dần dần tan biến, dù
không biết cô đã làm thế nào, nhưng bất hóa cốt cũng hiểu được, tất cả
là nhờ Sở Thanh!
‘Tiếp tục tiến hóa!” Nhìn tầm mắt của bất hóa
cốt hướng về phía mình, Sở Thanh hơi nhíu lông mày, cũng không nói gì
nữa, mà tiếp tục cảm giác sấm sét bên ngoài, sau đó từ từ nhếch khóe
miêng, xem ra thiên đạo thật sự không tìm thấy mục tiêu, nếu là vậy, một khi Thi Vương ra đời thiên kiếp sẽ kết thúc, dù sao Thi Vương cũng là
sinh vật mà thiên đạo không thể làm gì!
Bất hóa cốt nghe được lời của Sở Thanh liền gật đầu một cái, mặc dù thân thể vẫn còn hơi run rẩy, nhưng nó đã biết người này sẽ canh chừng giúp nó, nó sẽ không gặp nguy
hiểm!
“A Thanh, có chuyện gì xảy ra? Bên ngoài…” Rõ ràng mấy
người kia cũng cảm thấy sấm sét vang dội bên ngoài, mặc dù là mạt thế,
nhưng thời tiết kinh khủng như vậy vẫn cực kì hiếm gặp, cho nên bọn họ
muốn biết đã có chuyện gì, nưng lại không ngờ có thể thấy một màn tu
luyện như vậy.
“Sở Thanh, đây là…” Nhìn bất hóa cốt ngồi trong
trận pháp, trong lòng Cận Hi có một ý tưởng, người vẫn luôn chống cự này đã thần phục rồi?
“Bây giờ đang tiến hóa, đoán là không lâu nữa
có thể tiến hóa thành công, bây giờ chúng ta chỉ cần nhìn là được rồi.”
Sở Thanh khẽ mỉm cười, trong mắt tràn đầy tự tin, cô biết Huyết Thi đan
của mình có hiệu quả rất cao, trong thời gian ngắn nữa là có thể thành
công, như vậydien.danlequyd thiên kiếp cũng sẽ chấm dứt.
“Nói như vậy, bên ngoài chính là thiên kiếp?” Mặc Phỉ hơi hiểu được, bởi vì anh
đi theo Sở Thanh không phải lần đầu tiên thấy những thứ này, dĩ nhiên sẽ có kiến thức nhất định, mà ánh mắt anh nhìn bất hóa cốt cũng mang theo
tìm tòi nghiên cứu, dù sao có thể trải qua thiên kiếp đều không đơn
giản, xem ra thứ Sở Thanh muốn giáo dưỡng thật không đơn giản nha!
Sở Thanh chau mày không nói, nhưng Mặc Phỉ biết cô đã cho đáp án, cho nên
trong mắt ngoài sự tò mò, còn có thán phục, xem ra những thứ này về sau
so với anh thậm chí so với Sở Thanh đều muốn lợi hại hơn nhiều!
Vừa lúc đó, trong không trung tiếng nổ đã vang dội đến cực điểm, hiển nhiên thiên đạo đã tức giận đến cực hạn rồi.
“Còn mười lăm phút nữa, nếu như ngươi không tiến hóa thành công, như vậy
chính là đại biểu cho thất bại, bây giờ ta hoàn toàn không có cách nào
chống lại Thiên Đạo Chi Lực, cho nên thành hay bại tất cả phụ thuộc vào
ngươi!” Ánh mắt Sở Thanh mang theo thâm ý mà người khác không thể hiểu.
Thật ra cô đã sớm cảm thấy chén Tử Ngọc Oanh Lôi đã sắp đến cực hạn, nếu
thực sự không thành công, vậy thì lát nữa đạo trời sẽ phát hiện tất cả
do bọn họ làm, mà ngay từ đầu Sở Thanh không nói chính vì không muốn cho đối phương cảm giác bị áp lực, nếu không sẽ càng dien.danlequydkhó
thành công!
Nghe cô nói xong, bất hóa cốt một mực ngồi yên trong
Tụ Âm trận chợt đứng lên, tựa hồ đang nhìn trời rống to, nhưng bởi vì
tiếng sấm gầm rú bên ngoài làm người ta không nghe được tiếng của nó.
Nhìn màu đen trong đôi mắt kia đã từ từ rút đi, biến thành một màu xám tro
tràn ngập tử khí, mà mái tóc vống dài đen bóng trong nháy mắt bến thành
màu tím thâm trầm. Trong giây lát đó sấm sét vang dội trên mái nhà tựa
hồ đã bị chém đứt, dừng lại, làm mọi người ở đây đều sửng sốt.
“Xem ra đã thành công.” Sở Thanh mỉm cười nhìn bất hóa cốt chậm rãi tới gần
mình, hiện tại giữa hai người cũng không có khế ước, nếu như bất hóa cốt muốn rời khỏi nơi này tự nhiên không có ai ngăn cản được, mà Sở Thanh
cũng không nói chuyện, chỉ lẳng lặng nhìn nó, không, là anh ta, lúc này
bề ngoài của bất hóa cốt không khác con người một chút nào, cả sắc mặt
tái nhượt kia cũng hồng hào thêm mấy phần.
Đang lúc mọi người đều cho rằng anh ta sẽ trực tiếp bỏ đi, nhưng ngoài dự đoán, bất hóa cốt
chẳng những không đi, mà còn tới trước mặt của Sở Thanh, quỳ một chân
trên mặt đất, trên mặt mang theo vẻ thành kính: “Xin chủ nhân ban tên
cho.”
“Thương thiên chi hạ, hóa cốt trường tồn*, lấy cho ngươi
cái tên Thương Cốt vậy.” Sở Thanh khẽ nhíu mày, trong mắt chỉ có bình
tĩnh, giống như suy đoán của cô, cuối cùng bất hóa cốt sẽ lựa chọn ở
lại, không thể phủ phận anh ta rất thông minh.dien.danlequyd
(*Nghĩa là: dưới bầu trời xanh, hóa cốt tồn tại mãi mãi.)
Hình như người xung quanh đã hiểu ra điều gì đó, cái này chắc là một loại
nghi thức đúng không, có phải sau khi ban tên cho đối phương thì giữa
hai người sẽ có khế ước?
Nhưng nằm ngoài suy nghĩ của bọn họ,
Thương Cốt không đứng dậy, vẫn quỳ một chân trên đất nhìn Sở Thanh. Vẻ
mặt kiên định khiến người khác không nhìn thấu, mà Sở Thanh thấy vậy khẽ mỉm cười, cắn ngón tay, ở ấn đường của anh ta vẽ lên một nốt chu sa.
Gương mặt vốn lạnh lùng của Thương Cốt có thêm nốt chu sa liền có nhiều
hơn một chút tà mị, một phần xinh đẹp. Vẻ đẹp ấy khiến người ta có cảm
giác quái dị, nhưng lại hài hòa khác thường.
Sau khi chạm vào ấn
đường, giữa Sở Thanh cùng Thương Cốt có mối liên lạc như có như không,
khế ước linh hồn, Sở Thanh cũng không nghĩ tới người này lại chân thành
đến vậy, thế nhưng trong tất cả loại khế ước lại chọn loại khế ước linh
hồn có tính nghiêm khắc nhất. Có điều cũng bởi vì thế, Sở Thanh thấy yêu thích sủng vật mới thu này nhiều hơn mấy phần. Vốn còn muốn dùng anh ta luyện chế thi khôi, bây giờ thì đành bỏ qua vậy, cuối cùng không còn
món đồ chơi linh dien.danlequydhồn thì tương đối không thú vị, một tên
vừa trung thành vừa đáng yêu như vậy giữ lại bên người thật không tồi.
Mệt mỏi đến hơn nửa đêm, Sở Thanh mang Thương Cốt về phòng mình, nghĩ lại
khoảng thời gian này đột nhiên cô cảm thấy hơi buồn cười, mặc dù rời
khỏi Tu Chân Giới, nhưng cô lại phát hiện bên cạnh mình những sinh vật
có thể xác minh thuộc tính con người càng ngày càng ít, mấy loài ngổn
ngang khác lại càng ngày càng nhiều, bây giờ lại có cả cương thi, thật
đúng là…
Khi Sở Thanh trở về phòng, ánh mắt một người một sói
không khỏi đồng thời hướng ra phía cửa, thấy Thương Cốt sau lưng Sở
Thanh mỗi người có một vẻ mặt.
Nguyệt Yêu nhìn Thương Cốt một
cái, cảm thấy mặc dù đối phương không hoàn toàn là con người, nhưng lại
có hình người, chưa tính là đối thủ của mình, về phần Bạch Nha căn bản
không đếm xỉa đến dien.danlequydThương Cốt, chủ nhân của nó chỉ có một,
còn người ngoài thì liên quan gì đến nó. Người duy nhất thấy không thích hợp chính là Tuyết, khoảnh khắc thấy Sở Thanh Tuyết chuẩn bị chạy đến,
nhưng sau đó khi ánh mắt rơi vào trên người Thương Cốt lại trở nên ác
liệt, giống như gặp được địch nhân của mình.
Mà khi nhìn thấy Tuyết toàn thân của Thương Cốt cũng căng thẳng, loại cảm giác đó tựa như gặp được kẻ địch đã định của mình vậy.
“Hai người các cậu đủ rồi, đừng đánh nhau ở đây nữa, hiện ở chung để an
toàn, nếu còn đánh nhau liền cút hết ra ngoài cho tôi!” Ánh mắt Sở Thanh lạnh lẽo, khiến hai “người” đều hiểu cô không vui, hôm nay cô dùng
huyết tinh vốn đã yếu hơn so với bình thường không ít, hơn nữa còn phải
rút đi quá nhiều âm khí, bây giờ cô chỉ muốn nghỉ ngơi thật tốt, nhưng
hai tên gia hỏa nóng nảy này lại cùng cô ầm ĩ!
“Thanh, hắn, người xấu!” Mặc dù không biết lí do, nhưng Tuyết vẫn không thích hắn, chẳng
những không vui mà trong lòng còn sinh ra cảm giác có nguy hiểm, khiến
cậu thấy rất không thoải mái, rất rất muốn đuổi hắn ra xa!
“Chủ
nhân, ngài cẩn thận, cậu ta không tầm thường!” Mặc dù Tuyết mang đến cho anh ta cảm giác như người bình thường, nhưng không biết vì sao trong
nháy mắt nhìn thấy Tuyết, trong lòng Thương Cốt sinh ra cảnh báo, có một âm thanh thật sâu bên trong nói cho anh ta biết, người thiếu niên trước mặt này không vô hại như bề ngoài, chẳng những không vô hại, còn vô
cùng nguy hiểm, lúc nào cũng có thể đem nguy hiểm đến cho chủ nhân của
anh ta, người như vậy tuyệt đối không thể để lại bên cạnh chủ nhân,
tuyệt đối khôngdien.danlequyd thể!
“Sau này hai người chính là
đồng bạn, đừng để ta thấy hai người các ngươi gây gổ, nếu không cùng
biến ra ngoài đi!” Mặc dù không hiểu tại sao hai người này lại cãi nhau, nhưng lúc này Sở Thanh không muốn tìm hiểu tí nào, bây giờ cô chỉ muốn
nghỉ ngơi thật tốt!
Mà hai người đều cảm giác được Sở Thanh không vui mừng, biết bây giờ không thể quấy nhiễu cô, chỉ có thể lặng lẽ
tránh ở một góc chém giết.
Kỳ thật không thể trách hai người này
giương cung bạt kiếm, một núi không thể có hai hổ, khi vương đấu với
vương chỉ có thể một sống một chết, hôm nay Thương Cốt là Thi Vương, mà
Tuyết cũng là…
Tóm lại nếu hai người này xuất hiện trong tình
huống khác nhất định sẽ động đến đao kiếm, đến khi một bên ngã xuống mới tính là kết thúc, cho nên nói như tình huống bây giờ đã vô cùng tốt
rồi.
Bây giờ hai người cùng có chung người để ý, cho nên thế giới này mới có thể yên bình.
Sáng sớm hôm sau, khi Sở Thanh tỉnh dậy liền thấy ngay hai khuôn mặt xinh
đẹp ngay sát mặt, khiến cô không khỏi cảm thán trong lòng, sáng sớm đã
đến gần như vậy thật sự rất kích thích thị giác.
Sau khi sửa
soạn, Sở Thanh đi xuống lầu, nhìn bữa ăn đã chuẩn bị sẵn, cô rất không
khách khí ngồi xuống, dù sao ở đây cũng không cần cô làm đồ ăn, chỉ cần
phụ trách ăn là được rồi.
Mà khi những người khác chuẩn bị ngồi
xuống đã thấy Tuyết cùng Thương Cốt mỗi người ngồi một bên
dien.danlequydSở Thanh giúp cô gắp thức ăn, rõ ràng một cảnh tượng hài
hòa như vậy, không biết vì sao, mọi người lại có cảm giác giương cung
bạt kiếm, khiến trong lòng mọi người cảm giác quái dị không hiểu nổi.
Chỉ có điều trạng thái của hai người kia trong mắt mọi người cũng rất kỳ
quái, nhìn sao cũng là bộ dáng tranh giành ghen tị, làm cho người ta
thấy cực kỳ buồn cười, thì ra không chỉ động vật mới có hành động tranh
thủ tình cảm, ngay cả cương thi cũng không ngoại lệ.
Thời điểm
mọi người đang yên lặng ăn sáng, quản gia chợt thông báo có người tới
chơi, mấy người Sở Thanh còn đang đoán xem người tới là ai, đội trưởng
Đỗ đã đi vào, nhìn Sở Thanh với vẻ mặt khẩn trương.
“Đỗ đại ca,
sao vậy?” Nhìn đội trưởng Đỗ vội vàng như vậy Sở Thanh hơi bất ngời, hai ngày trước khi anh tới không gấp gáp như vậy, hôm nay bị sao vậy?
“A Thanh, chúng ta đã có được tin tức chính xác, nhiều nhất còn hai ngày
nữa sẽ có một bầy tang thi đến thành phố A, bây giờ chúng ta phải chuẩn
bị nhanh lên một chút, nếu không sẽ không kịp!” Giọng của đội trưởng Đỗ
vô cùng nghiêm túc, rõ ràng không phải đang nói đùa, giọng điệu như vậy
cũng khiến người khác nghiêm túc theo, Sở Thanh lại hơi nhăn mày.
Bây giờ tang thi căn bản đều là sơ cấp, sẽ không có tốc độ nhanh như vậy,
hơn nữa bình thường tang thi sơ cấp sẽ e ngại ánh sáng mặt trời, ban
ngày không thể đi tiếp, làm sao có thể tới thành phố A nhanh như vậy.
“Đỗ đại ca, tôi có chút nghi vấn, bây giờ tang thi vẫn còn rất sợ mặt trời, làm sao có thể đến thành phố A nhanh như vậy? Có phải có người đang nói dối hay không?” Nếu quả thật có chuyện tới nhanh như thế, vậy thì Sở
Thanh phải suy nghĩ lại thật kĩ một chút vấn đề trong đó!
Hình
như đã hiểu rõ suy nghĩ của Sở Thanh, đội trưởng Đỗ lắc đầu một cái,
giọng nói có chút bất đắc dĩ: “Không phải tang thi chạy từ xa đến, mà do toàn bộ tang thi từ trước đến giờ quanh thành phố A tụ họp lại bao vây
căn cứ. Mặc dù nói không phải toàn bộ đều là tang thi cao cấp, nhưng vẫn có mấy con, hơn nữa chúng vô cùng giảo hoạt,dien.danlequyd cùng đi săn
giết dị năng giả cấp thấp, còn những dị năng giả cấp cao lại không hề
đụng đến.”
“Đỗ đại ca, tôi biết rồi, anh trở về trước đi, chúng
tôi thương lượng một chút, ngày mai sẽ đi qua đó.” Sở Thanh gật đầu cam
kết, giọng nói vô cùng nghiêm túc.
Mà sau khi đội trưởng Đỗ rời đi ánh mắt của Sở Thanh lại lạc trên người Thương Cốt.
“Chuyện lần này đúng là do tôi, chỗ tôi ở vốn là đất cực âm, thêm tôi tồn tại
khiến những con tang thi kia cảm thấy sợ hãi, cho nên mới không dám hành động thiếu suy nghĩ, mà bây giờ bởi vì tôi thành Thi Vương, hơi thở thu liễm rất nhiều, những con tang thi kia cho rằng tôi đã bỏ đi, cho nên
mới trở về lớn lối như vậy.” Trong con ngươi màu xám của Thương Cốt
thoáng qua một tia sát ý thâm trầm, chủ nhân thật vất vả mới có thể yên
tĩnh, thế mà bây giờ những tên kia lại xuất hiện gây phiền phức cho chủ
nhân, vậy thì tất cả đều phải chết!
“Vậy ngày mai anh đi với tôi, tôi muốn ngày mai anh ở đó, giải quyết vấn đề sẽ đơn giản hơn nhiều.:
Nếu Thương Cốt đã nói vậy, tức là lực uy hiếp của anh ta với những con
tang thi kia cũng không nhỏ.
“Thanh, tôi cũng vậy, đi.” Nhìn
Thương Cốt gật đầu,, thua trời một vạn không bằng thua bạn một ly, Tuyết cũng nói theo, không biết vì sao sao trong nháy mắt cậu có cảm giác
quái dị, tựa như cậu đi theo sẽ có kết quả tốt hơn, nhưng cậu không nói
cho Sở Thanh những điều này, không hiểu sao, cậu cảm thấy nếu nói ra,
Thanh sẽ cách xa cậu!
Cứ như vậy, mọi người ở nơi này cả đêm
không nghỉ ngơi, mà điều chỉnh trạng thái của bản thân cho tốt nhất. Mặc dù không biết có thể bị nguy hiểm hay không, nhưng vẫn nên có chuẩn bị. Mà Sở Thanh vừa chuẩn bị không ít đan dược bổ sung âm khí cho Thương
Cốt. Mặc dù anh đã là Thi Vương, nhưng anh cũng không có thói quen đi
lại dưới mặt trời như vậy, vì thế, những đan dược chứa âm khí kia liền
rất quan trọng.
Khi Sở Thanh gần tới của thành lại phát hiện trên tường thành đã sớm đứng đầy người, hình như những người đó cũng là dị
năng giả, mỗi người đều cẩn thận nhìn ra ngoài thành, mà khi Sở Thanh
cũng đứng ở trên tường thành mới hiểu được những người ở đây nhìn cái
gì.
Dưới cửa thành người người nhốn nháo, hiển nhiên số lượng đã
rất nhiều, có điều dưới cửa thành không phải là con người, mà là tang
thi,dien.danlequyd đống thân thể thối rữa tụ tập lại tản ra mùi hôi thối ngất trời, các tang thi kêu gào, không ít con đang đánh vào tường
thành.
“Chú ý phương hướng mười giờ, nơi đó có tang thi hệ lực
lượng, chú ý bảo vệ tường thành!” Đội trưởng Đỗ ở trên tường thành rống
to, nhưng lại không hề tỏ ra cấp bách, thái độ ung dung như vậy cũng làm cho không ít người an tâm.
"Đỗ đại ca, tôi tới đây." Giọng nói
trong trẻo chợt vang lên ở sau lưng, khiến mọi người đều sửng sốt, nhưng ngay sau đó, mỗi người đều lộ ra vẻ mặt mừng như điên. Mặc dù không
biết những người đến này đến tột cùng là ai, nhưng tất cả mọi người có
thể cảm nhận được uy áp nồng đậm, người như vậy tuyệt đối không phải là
người bình thường!
“A Thanh, cậu đã đến rồi, hiện tại mọi người
liền xem cậu thể hiện tài năng thôi!” Đội trưởng Đỗ dùng sức vỗ bả vai
Sở Thanh, sự tin tưởng trong lời nói ấy sao mà rõ ràng, mặc dù đám người ở đây đều có mấy phần hoài nghi lời nói của anh, nhưng thêm một người
liền có thêm một phần sức mạnh, hơn nữa người này lại mạnh hơn bọn họ,
dĩ nhiên là rất vui mừng.
“Đỗ đại ca đã xem trọng tôi như thế,
vậy chúng ta sẽ làm một màn dạo đầu hoành tráng.” Nói xong, Sở Thanh
nhìn Mặc Phỉ cùng Khổng Phàm Dương bên cạnh gật đầu một cái.
Một
lát sau, mọi người đều cảm thấy sự bất phàm của ba người này, trên người Sở Thanh phát ra tia điện dày đặc, làm cho người ta cảm thấy đứng bên
cạnh cô cũng sẽ tê dại toàn thân. Mà Mặc Phỉ bên cạnh lại là một khối
nóng rực, dường như có thể sấy khô người khác, còn đổi thành Khổng Phàm
Vũ ở bên còn lại mặc dù không gây ra cảm giác mạnh mẽ như vậy, nhưng mọi người d.đ.lqdvẫn có thể cảm thấy hàng hoạt lãnh khí xâm nhập tới đây.
Sau đó, một con Lôi Long bay lên trời, Hỏa Long theo sát phía sau, cuối
cùng là một con Băng Long trong suốt. Ba con cự long quanh quẩn trên
không trung, tựa hồ đang tìm kiếm mục tiêu nào đó. Một lát sau, ba con
cự long cúi thân lao xuống, chỉ nghe một tiếng oanh nổ, cả vùng đất ở
đây đều rung động, vốn dày đặc những con tang thi giờ chỉ còn lại vùng
đất hoàn toàn vắng lạnh cháy khét, khiến tất cả người chứng kiến đều
nhìn mà thấy ghê, nhưng ngay sau đó, bọn họ lại hưng phấn lên, bởi vì
ngay lúc này lại có ba trợ thủ mạnh mẽ như vậy, tuyệt đối có thể bảo vệ
được thành phố A!
Mà sau một kích này sắc mặt ba người Sở Thanh
có hơi tái nhợt, nhưng có thể làm cho người khác nhìn ra, mấy người này
cũng không mất đi lực chiến đấu, tựa như bất cứ lúc nào cũng có thể xông lên, năng lực như thế làm cho người ta không thể không bội phục!
“A Thanh, các cậu không sao chứ?” Nhìn sắc mặt ba người hơi tái đi, đội
trưởng Đỗ có chút lo lắng, không biết ba người tiêu hao hết bao nhiêu dị năng mới có thể d.đ.lqdra được chiêu thức uy lực lớn như vậy, nếu nói
như vậy thật sự cái được không bù nổi cái mất!
“Đỗ đại ca yên
tâm, chúng tôi không có việc gì, chẳng qua là hơi mệt chút mà thôi.” Sở
Thanh nói xong liền dừng một chút, trong giọng nói mang theo chút hối
lỗi: “Mặc dù chiêu thức vừa rồi có uy lực mạnh, nhưng mỗi ngày chỉ có
thể dùng ba lượt, cho nên Đỗ đại ca phải tính toán thật tốt mới bảo
chúng tôi dùng.”
Ba…ba lượt?
Đang nghe thấy đáp án như
vậy mọi người đều ngây dại, vốn cho là chỉ một lần cũng rất miễn cưỡng,
không nghĩ tới lại có thể sử dụng ba lượt, ba người này rất đáng sợ,
thật sự là quá đáng sợ!
Thật ra lời của Sở Thanh chưa phải là
thật, mặc dù trên lý thuyết chỉ có thể dùng ba lượt, nhưng ngoài Lôi
Long cô còn có thể dùng Thủy Long. Chỉ là cô không muốn cho người khác
đoán được ranh giới cuối cùng của mình mới nói như vậy, nhưng mà ba lượt này cũng đủ làm người ta cảm thấy vô cùng ngoài ý muốn, dù sao uy lực
công kích vừa rồi không phải nhỏ!
Mà đội trưởng Đỗ nghe được câu
trả lời của Sở Thanh mắt liền sáng lên, anh biết lần công thành này nhất định loài người sẽ giành thắng lợi!
Bạn đang đọc truyện Chí Tôn Nữ Hoàng Quật Khởi Ở Mạt Thế được tải miễn phí tại wWw.EbookFull.Net.
Tải miễn phí nhiều truyện hơn ở Ebook Full . Net.