Chương 120: Chương 77
Thiếu tướng ngơ ngác
ngồi ở chỗ đó, cả người không biết phải phản ứng thế nào, vốn dĩ ông ta
cho rằng kế hoạch của mình không chê vào đâu được, nhưng bây giờ lại
nhảy ra một Trình Giảo Kim, phá hỏng toàn bộ kế hoạch của ông ta, kẻ đó
thật đáng chết!
"Một đám phế vật, hiện tại các cậu vẫn không biết người đó là ai sao?
Chẳng lẽ các cậu không có chút ấn tượng nào với đống tài liệu năm ấy
sao!?” Hiện tại thiếu tướng đúng là sắp tức chết rồi, kế hoạch S là lá
bài tẩy lớn nhất của ông ta, bây giờ lại bị người ta lật đổ như vậy, làm sao ông ta có thể không lo lắng nóng nảy đây!
"Thiếu tướng, không phải chúng tôi chưa nói, mà có một số việc ngài nên
hiểu.” Người đàn ông nhẹ nhàng đưa mắt, cách nhìn thiếu tướng sao mà
giễu cợt: “Ngài không nên quên, ban đầu bản thân kế hoạch tạo thần đã là một điều cấm kỵ, nếu không phải bây giờ là mạt thế, ngài cảm thấy có
bao nhiêu người sẽ có lá gan mở lại kế hoạch này?”
Kế hoạch tạo thần, nghe rất êm tai, nhưng chỉ cần là người có đầu óc đều biết rõ đó là chuyện chắc chắn không thể thành công, bởi chỉ có thần
mới có khả năng sáng tạo, bản thân loài người là sản phẩm mà thần linh
tạo ra, lại không biết tự lượng sức muốn tạo ra thần linh, cuối cùng bị
trừng phạt, bọn họ đã tạo ra ma quỷ, nếu như lúc ấy không có cái máy
kích nổ kia, e rằng loài người đã hoàn toàn bị tuyệt chủng rồi. Mà bây
giờ người đàn ông điên rồ này chẳng những muốn khởi động lại kế hoạch
tạo thần, thậm chí còn muốn đem những thứ đó vận dụng trên người đám
tang thi, chẳng lẽ ông ta không biết như vậy chỉ gia tăng tốc độ tuyệt
chủng của loài người hay sao?
Đến lúc đó, dù ông ta có thực hiện được dã tâm của mình, trên thế giới
này cũng chỉ còn lại mỗi mình ông ta, như vậy còn có ý nghĩa gì sao?
Lời của người đàn ông khiến Thiếu tướng sững sờ, ông ta cũng biết đây
đều là lời nói thật, lúc này ông ta dù có muốn chỉ trích người đàn ông
kia thì cũng không có cách nào, mặc dù ông ta không tham gia kế hoạch
tạo thần năm đó, nhưng cũng từng nghe qua, cũng hiểu kế hoạch đó là do
cấp trên hạ lệnh hủy bỏ.
“Thiếu tướng, ngài phải biết, mặc dù chúng tôi đều là nhân lực ban đầu
của kế hoạch tạo thần, nhưng xin ngài đừng quên, thí nghiệm này ngoài tổ trưởng tổ phó ra, không còn người nào biết cụ thể cách tiến hành nó."
Giọng điệu của anh ta hờ hữngd.đ.lqd như vậy, không chỉ vị thiếu tướng
kia, tất cả mọi người đều cảm thấy lạnh lẽo: “Về căn bản, chúng ta có
thiếu sót nghiêm trọng về mặt kỹ thuật, hơn nữa chiếc máy kích nổ đó vẫn còn tồn tại, thiếu tướng, tôi cũng rất tiếc phải nói cho ngài biết, kế
hoạch S lần này có tỷ lệ thành công thấp hơn 3%.”
Lời này cơ hồ khiến thiếu tướng suy sụp, sao có thể như vậy, vốn dĩ cho
rằng kế hoạch S chắc chắn sẽ thành công, bây giờ lại có người nói tỷ lệ
thành công không cao hơn 3%, làm sao ông ta tiếp nhận nổi điều này,
vương triều mạt thế của ông ta cứ như vậy mà biến mất sao!?
"Không cho nói bậy!"
"Thiếu tướng, có đôi lời mặc dù tôi vẫn luôn không muốn nói, nhưng bây
giờ tôi thấy nói ra sẽ tốt hơn, ngài cũng nên hiểu ngài đã phạm vào sai
lầm gì.” Người đàn ông hơi mỉm cười, nhưng ánh mắt lại không chút cảm
xúc: “Ngài còn nhớ chuyện xảy ra khi đi Xuyên huyện không? Ông lão bị
thương nặng nhưng ngài đã không cứu ấy chính là tổ trưởng tổ thí nghiệm, cho nên nói, thực ra ngài đã có mọi cơ hội rồi.”
Giây phút này, thiếu tướng cảm thấy tuyệt vọng sâu sắc, ông ta cũng
không phát hiện người xung quanh đang nhìn ông ta với ánh mắt khác
thường, mang theo nồng đậm ác ý.
. . . . . .
"Sở Thanh, hôm nay. . . . . . cậu có việc gì à?” Triển Phi do dự hồi
lâu, lúc này người duy nhất mà anh ta nghĩ có thể giúp mình chỉ có Sở
Thanh, những người khác không đủ năng lực, coi như có đi cũng là đi chịu chết.
“Ừ, hôm nay phải theo ông Mạc đi xem xét mấy cây thuốc mà người ta đồn
đãi kia.” Sở Thanh cụp mi, dịu dàng đáp lời, nhưng trong mắt lại tràn
ngập sự khinh thường. Thật ra dù là ai, cô đều không muốn đi giúp, chẳng qua so với việc đi cùng ông Mạc thì cô càng không nguyện ý đi giúp
Triển Phi. Dù sao ban đầu khi rời khỏi thành phố A cũng coi như đã tiếp
nhận nhiệm vụ, nên điều quan trọng nhất là bảo vệ đội khoa học cho tốt.
Sở Thanh trả lời như vậy khiến Triển Phi không biết phải tiếp tục mở
miệng thế nào, dù sao cô nói không sai, hiện tại bảo vệ đội khoa học
chính là trách nhiệm của Sở Thanh, bắt cô bỏ qua trách nhiệm để giúp
mình thì thật không đúng. Còn điểm quan trọng d.đan.lqdnhất là, mặc dù
nói trong Lương thành rất an toàn, nhưng chưa chắc đã hoàn toàn chính
xác, nếu quả thật vì mình mà để đội ông Mạc xảy ra chuyện gì, vậy thì
lần

Bạn đang đọc truyện Chí Tôn Nữ Hoàng Quật Khởi Ở Mạt Thế được tải miễn phí tại wWw.EbookFull.Net.
Tải miễn phí nhiều truyện hơn ở EbookFull(dot)Net.