Chương 46: Vô Tình Gặp Ở Tiệm Bánh.
“Có thể.” Nhớ đến những điều Lăng Khải Hoa nói, Mục Giai Âm gật đầu.
Nếu Lăng Khải Hoa đã nói như vậy, chứng tỏ ông nội cũng ngầm đồng ý với
cách làm của anh, cô không cần phải làm chim đầu đàn nhiều chuyện làm
gì.
“Đợi một chút.” Mục Giai Âm khó xử nhìn Lăng Khải Hoa nói:
“Em có thể nói mối quan hệ của chúng ta cho ông xã của mình biết được
không?”
Lăng Khải Hoa nghi hoạc quay đầu lại ,lúc này mới nhớ tới, Mục Giai Âm đã kết hôn, bây giờ còn đang mang thai nữa.
“Anh ấy có hơi…ừm…hay ghen.”
Mục Giai Âm ngập ngừng nói, không biết Quyền Thiệu Viêm nghe thấy những lời này sẽ có phản ứng gì, có điều nhìn Lăng Khải Hoa cũng không phải người nhiều chuyện, ở trước mặt anh nói như vậy chắc cũng không sao.
Cô và Quyền Thiệu Viêm kết hôn vốn là do mai mối, tình cảm chưa ổn định,
nó những điều này là để giảm bớt phiền phức, giảm được bao nhiều hay bấy nhiêu.
Lăng Khải Hoa lúc này mới lộ ra nụ cười thật tâm: “Chỉ cần ông xã em có thể giữ bí mật là được.”
Bản thân anh cũng thường xuyên bị vợ nói là thùng giấm chua, suy bụng ta ra bụng người, Lăng Khải Hoa cực kì hiểu rõ, Mục Giai Âm đột nhiên có quan hệ thân thiết đối với cấp trên, chỉ sợ ông xã của cô nhất định sẽ không bình tĩnh được.
“Em có thể nói cho ông xã của mình, không cần
phải lo lắng.” Lăng khải Hoa nói: “Anh với bà xã mình đã quen nhau hai
mươi năm, kết hôn đã mười sáu năm, cũng đã có hai đứa con rồi.”
Lăng Khải Hoa đã 35 tuổi rồi.
Lúc nói đến vợ mình, gương mặt cứng nhắc chất phát của Lăng Khải Hoa cũng
hiện lên vài tia chói sáng: “ Không phải em đang mang thai sao? Ông nội Mục nói thai nhi của em không ổn định, rảnh rỗi em có thể tìm cô ấy nói chuyện, bản thân cô ấy đã sinh hai đứa con, lại là bác sĩ phụ khoa, có thể giúp em rất nhiều.”
“Em biết rồi.” Mục Giai Âm gật đầu cười đáp.
Không biết Quyền Thiệu Viêm ở bên ngoài khi nói về cô, gương mặt băng sơn có thể xuất hiện sự ôn nhu như vậy không nữa?
Chắc là có, Mục Giai Âm lạc quan nghĩ.
Chờ Mục Giai Âm ra khỏi thang máy, thấy hình ảnh phản chiếu của bản thân
trên tấm thủy tinh của tiệm bánh ngọt cô hơi kinh ngạc, thời điểm nhắc
tới Quyền Thiệu Viêm, cô lại có thể nở nụ cười hạnh phúc như vậy.
Chắc là do bị cuốn theo cảm xúc của Lăng Khải Hoa, Mục Giai Âm liền thu lại
nụ cười trên mặt, muốn nâng chân bước đi. Đột nhiên đụng phải một người, may mắn Mục Giai Âm kịp thời tránh được, nếu không cốc cà phê nóng của
người kia nhất định sẽ hắt hết lên người cô
“Chị ba, không ngờ
lại chị.” Mục Giai Nhan vẻ mặt vui mừng cùng với xin lỗi nhìn Mục Giai
Âm: “Em vừa thấy chị, nên đi hơi nhanh, xém chút nữa hắt cà phê lên
người chị rồi, chị ba, chị sẽ không trách em chứ.”
“Không sao
hết.” Mục Giai Âm liếc nhìn ly cà phê trong tay Mục Giai Nhan: “Cơ thể
em không tốt, mấy hôm trước còn té xỉu, không nên uống cà phê.”
Nói xong, Mục Giai Âm cầm lấy ly cà phê ném vào thùng rác.
Xen vào việc người khác, thực phiền, đáng tiếc, không nhìn được bộ dáng thê thảm khi bị hắt nước của chị ta.
Mục Giai Nhan nhìn ba người bạn đang ngồi trong tiệm bánh ngọt, liếc mắt ra hiệu với nhau, Mục Giai Nhan mới lôi kéo Mục Giai Âm nói: “Chị ba, chị
tới đây làm gì, chị muốn ăn bánh ngọt hả, cùng đi đi, lâu rồi chúng ta
chưa gặp nhau.”
Mục Giai Âm hoàn toàn bị Mục Giai Nhan kéo vào.
Mục Giai Âm cũng không muốn ở bên ngoài tiệm bánh ngọt bất hòa với Mục Giai Nhan, tiện nghi cho Mục Giai Nhan kéo cô vào.
“Giới thiệu một chút, vị này là chị ba của mình, rất xinh đẹp phải không, hôm qua tớ có nói với các cậu, chị ba của mình cùng một năm trước hoàn toàn khác xa, đẹp hơn rất nhiều.”
Mục Giai Nhan vẻ mặt hâm mộ nói.
“Chỉnh sửa bên Mĩ cũng phát triển quá nhỉ.” Một cô gái trang điểm đậm khinh thường nói.
Từ lâu đã biết Mục Giai Âm bởi vì không được Mục Uẩn Ngạo yêu thích,
cho nên quanh năm đều ở nước ngoài, lần này là vì chuyện kết hôn với Quyền Thiệu Viêm mới trở về. Chỉ tiếc là Quyền
Thiệu Viêm đối với phụ nữ không có hứng thú, mà quanh năm còn làm nhiệm
vụ ở nước ngoài. Đám cưới của Mục Giai Âm và Quyền Thiệu Viêm cũng chỉ
là hôn nhân chính trị mà thôi, Mục Giai Âm chỉ là quân cờ bị gia tộc bỏ
đi, người như vậy chỉ xứng cho cô ta giẫm dưới chân.
Mục Giai Nhan đúng là cao tay.
Mục Giai Âm nhíu mày đánh giá người thứ nhất: “Cô là người hiểu rõ nhất mới đúng? Coi cô kìa, cắt mắt hai mí, ở góc mắt còn lưu lại sẹo, phẫu thuật thật yếu kém.”
Mục Giai Âm ngó lơ sắc mặt bối rối của cô ta tiếp tục phân tích: “Mũi có đệm lót, chất lượng không được tốt lắm, dưới
thái dương vẫn có thể nhìn ra. Ngực to quá cỡ, người ta nói độn ngực sẽ
tăng nguy cơ mắc bệnh về tuyến nhũ đó, tôi đề nghị cô nên sớm đi bệnh
viện thử. Tiếp theo cô muốn sửa cái gì có thể nói với tôi, tuy tôi không rõ lắm phẫu thuật thẩm mỹ ở Mỹ có phát triển hay không, nhưng nếu cô
cần hỗ trợ, dựa vào chuyện cô là bạn tốt của Giai Nhan, tôi sẽ giúp cô
liên lạc với vài người bạn nước ngoài của tôi cho cô.”
Người thứ nhất sắc mặt đen thui.
Trừ bỏ Mục Giai Nhan hai người còn lại đều dùng ánh mắt hèn mọn nhìn về phía cô ta.
Tuy bên ngoài Mục Giai Nhan tỏ vẻ kinh ngạc, nhưng trong lòng lại không
ngừng châm chọc, hèn gì mấy năm nay cô ta càng ngày càng đẹp ra, ngực
thì càng lúc càng lớn,chẳng trách…mệt cho cô ta ngày nào cũng khinh bỉ
những người phẩu thuật thẩm mĩ, cô ta có tư cách gì mà nói?
Mục Giai Âm chuyển tầm nhìn qua người thứ hai.
Toàn thân cô ta nhanh chóng cứng đờ, nụ cười trên mặt trông vô cùng miễn cưỡng, cô ta chưa làm gì cả, cũng chưa nói gì hết.
“Cô thu chân lại giùm tôi, tôi biết cô muốn tôi trượt chân, đáng tiếc hôm
nay tôi không mang giày cao gót, bằng không tôi thật muốn giẫm lên một
phát.” Cô gái này vừa rồi mới cùng Mục Giai Nhan Liếc mắt.
Bây giờ cô đang mang thai, nếu bị ngã nhất định sẽ có chuyện, không ai biết chắc được.
Tầm mắt Mục Giai Âm rơi xuống người số ba, đỉnh đầu cô ta nhanh chóng chảy
ra vài giọt mồ hôi. Tuy cô ta cũng có ý xấu, nhưng cô ta chưa làm gì,
cũng chưa nói gì hết.
“Cô không biết trên người có mùi nước hoa rất nồng sao.”
Mục Giai Âm cau mày lui về sau hai bước: “ Tôi kiến nghị cô không nên chỉ
xài duy nhất một loại nước hoa, chẳng những không làm người xung quanh
thích, cô đối với mùi nước hoa kia càng tệ hơn, sau này càng cùng nhiều, trên người cô sẽ có
mùi khiến người ta cảm thấy khó chịu.”
Người số ba tầm mắt hướng
về người thứ nhất, ánh mắt càng ngày càng bất thiện, là do cô ta nói mùi nước hoa này trên người cô rất dễ chịu, tất cả đàn ông đều thích, nên
cô ta mới chỉ dùng một loại nước hoa này.
Cô ta cũng có lo lắng
mùi nước hoa quá nồng, nhưng người thứ nhất nói mùi này không hề nồng
đậm chút nào. Chẳng trách dạo này không có tên đàn ông nào tới tìm cô,
tất cả đào hoa đều chạy tới chỗ người thứ nhất.
Mục Giai Âm nói xong ánh mắt mới nhàn nhạt liếc về phía Mục Giai Nhan.
Tay chân Mục Giai Nhan liền cứng ngắt, nhưng trên mặt vẫn cố gắng nở nụ cười: “Chị ba…”
“Chị biết em muốn nói cái gì.”
Mục Giai Âm chân thành nói: “Thích nói sự thật, gãi đúng chỗ ngứa đều là ưu điểm của chị, không cần khen ngợi.”
Ai muốn khen ngợi cô.
Bạn đang đọc truyện Trùng Sinh Danh Môn Quân Quyền Nịch Sủng được tải miễn phí tại wWw.EbookFull.Net.
Tải miễn phí nhiều truyện hơn ở Ebook Full(cham)Net.