Chương 190: Chương 156

Thông báo đơn giản với Chu Cẩn Du xong, Vương Tĩnh Kỳ lại gọi điện thoại cho anh cô.

"Anh cả, em là Tĩnh Kỳ, ừ, em biết rồi, anh đừng có gấp gáp đến đồn cảnh sát, Cẩn Du nói là anh ấy sẽ cho người đi tìm hiểu mọi chuyện, đúng. . . . . . Anh, anh biết Lan Hòa Tiểu Trúc không, bây giờ anh bắt xe tới quán cà phê vườn tây trước cửa Lan Hòa Tiểu Trúc đi, em chờ anh. . . . . . Mau tới đi, không cần phải lo những chuyện khác đâu."

Vương Tĩnh Kỳ cúp điện thoại, thở phào nhẹ nhõm, ôi trời ơi, xử lý chuyện như vậy, thật không phải chuyên môn của cô, cô không muốn làm tổn thương tình cảm, lại không muốn bị người khác lợi dụng, thật là không có phương pháp nào vẹn toàn đôi bên hết.

Vương Tĩnh Kỳ lấy túi xách, loạng choạng đi xuống trước cửa chung cư, bước vào quán cà phê vườn tây, vẫn là người bán hàng kia, Vương Tĩnh Kỳ cười cười với người đó, nói: "Cho tôi một ly sữa nóng, cám ơn."

Cô ngồi gần cửa sổ, chỗ này có thể nhìn rõ khung cảnh bên ngoài.

Vương Tĩnh Kỳ chờ từ sữa nóng đến ấm, rồi từ sữa ấm đến nguội, lại kêu nhân viên phục vụ hâm nóng ly sữa cho cô, lúc này mới nhìn thấy Vương Tuấn Kỳ mệt mỏi đang đi bộ từ bên kia con phố qua đây.

Vương Tuấn Kỳ xác nhận tên quán cà phê, đẩy cửa đi vào, liền nhìn thấy em gái đang vẫy tay với mình.

Vương Tuấn Kỳ giật mình, mới hơn nửa năm không gặp em gái, không ngờ bây giờ gặp lại, bụng cô đã thật lớn.

"Em...em mang thai được mấy tháng rồi, sao nhìn còn lớn hơn bụng chị dâu em nữa?" Vương Tuấn Kỳ ngồi xuống, một lúc lâu mới bình tĩnh được.

Vương Tĩnh Kỳ vừa giơ tay gọi nhân viên phục vụ vừa nói: "Em không có lớn tháng bằng chị dâu, nhưng do mang thai sinh đôi, nên bụng hơi lớn một chút. Anh muốn uống cái gì?"

Vương Tuấn Kỳ thấy nhân viên phục vụ đã đi tới, xua tay: "Không cần. Anh không uống, anh uống không quen mấy thứ này."

Vương Tĩnh Kỳ không để ý tới anh, trực tiếp gọi cho anh một ly cà phê lam sơn.

"Không cần, thật sự không cần mà, thức uống trong mấy quán như vầy rất đắt tiền. Số tiền kia, còn không bằng để dành mua quần áo cho cháu anh mặc nữa kìa!" Vương Tuấn Kỳ nhỏ giọng nói với em gái, anh không ngờ cô lại mời anh đến quán cà phê hạng sang, mặc dù còn chưa nhìn hóa đơn, nhưng anh cũng biết chắc là giá cả không rẻ gì.

Vương Tĩnh Kỳ cười, bảo nhân viên phục vụ cứ mang một ly lam sơn đến. Cô hiểu ý của anh, bởi vì lúc trước cô cũng giống như vậy. Nhưng kiếp này thì không còn như vậy nữa, bây giờ cô rất có điều kiện, cô cũng hy vọng có thể hưởng thụ cuộc sống.

Nhìn dáng vẻ anh cả, cô biết anh nhất định là không dám bỏ tiền đi taxi, mà bắt xe buýt tới đây.

"Anh đừng lo lắng, Cẩn Du cho em cái thẻ mua hàng, mua cái gì cũng có thể quẹt thẻ, em không cần phải bỏ tiền." Vương Tĩnh Kỳ nói dối, cô không muốn để anh cả rối rắm vì chút vấn đề này.

Vương Tuấn Kỳ nghe em gái nói không tốn tiền, trong lòng lúc này mới thoải mái được một chút: "Tĩnh Kỳ, em rể gọi điện thoại tới sao? Chừng nào ba và chị dâu em mới được thả ra ngoài?"

Vương Tĩnh Kỳ dùng ống hút khuấy sữa tươi, suy nghĩ một chút, nói: "Anh cả, ba và chị dâu sẽ không có chuyện gì, em gọi anh tới đây, chủ yếu là muốn nghiêm túc nói chuyện với anh một chút."

Vương Tuấn Kỳ sững sờ, anh mắt nhìn em gái có chút nghi ngờ.

"Anh cả, em cũng không vòng vo nữa, có cái gì em sẽ nói thẳng." Vương Tĩnh Kỳ nhìn anh.

Vương Tuấn Kỳ ưỡn thẳng sống lưng, chăm chú nhìn em gái.

"Anh biết tính khí của ba, cũng biết tính tình của chị dâu, cho nên người để em có thể nghiêm chỉnh nói chuyện chỉ có mẹ và anh. Nhưng gọi một chục cuộc điện thoại, mẹ chỉ biết khóc. Em hết cách rồi, chỉ có thể tìm anh để thương lượng." Vương Tĩnh Kỳ uống sữa, sau đó nói vào vấn đề chính.

"Anh, chuyện chị dâu nói với em anh biết hết chưa, anh cảm thấy thế nào? Thầu công trình để kiếm tiền, chuyện này không phải ai muốn làm là có thể làm được, phải có quen biết nhiều người cùng với khả năng kinh tế. Đừng nói em



Bạn đang đọc truyện Sống Lại Tái Hôn Lần Nữa được tải miễn phí tại wWw.EbookFull.Net.

Tải miễn phí nhiều truyện hơn ở EbookFull.Net.