Chương 198: Chương 164
Bảy năm sau.
Trong một căn nhà ở thủ đô, Vương Tĩnh Kỳ đứng giữa sân, nhìn xung quanh nhà mới của mình, hài lòng gật đầu một cái.
Vị trí không tệ, cách nơi là việc của cô rất gần, sau này bọn trẻ đi học cũng rất thuận tiện. Nhà cửa cũng khá lớn, vợ chồng bọn họ, cùng ba đứa trẻ, ở rất dư dả. Hơn nữa, Vương Tĩnh Kỳ hài lòng về căn nhà này, là vì khung cảnh ở đây rất đẹp.
Mặt trời chiều ngả về tây, những tia nắng mặt trời nhu hòa chiếu xuống
hồ nước trong vắt, kiến trúc tinh xảo, mấy cánh cửa màu xanh đen với
viền kim loại sáng loáng, giữa sân có cây hòe tán xum xuê, để mấy đứa bé chơi trò rượt bắt, còn có chỗ xa xa truyền đến tiếng la hét cười
đùa......
"Như thế nào, có hài lòng không?" Chu Cẩn Du từ phía sau ôm eo vợ.
Vương Tĩnh Kỳ ngả lưng ra sau: "Ừ, cũng được, chỉ là có hài lòng hay không, thì anh nên hỏi con gái của anh đi."
Hai người vừa nói xong, liền có ba đứa trẻ tung tăng chạy ra từ trong
nhà, đi đầu là con lớn nhất của Chu Cẩn Du, anh bạn Khả Thư, tiếp theo
là con gái bảo bối của Chu Cẩn Du, công chúa nhỏ Khả Hàm, cuối cùng bảo
bối nhỏ của cả gia đình, Đồng Đồng.
Ba đứa trẻ xem phòng ngủ của mình xong thì đi ra ngoài, liền nhìn thấy trong sân có ba với mẹ lại dính chung một chỗ.
"Tách ra, tách ra, mẹ là của con." Anh bạn Khả Thư rất là táo bạo, cậu
bé và em gái đã chia rồi, mẹ là của cậu, ba là của em gái.
"Tách ra, tách ra, ba là của con." Công chúa nhỏ Khả Hàm cũng học theo bộ dạng của anh trai, chạy lên ôm bắp đùi ba mình.
Còn cô bé đáng yêu Đồng Đồng là thấp nhất trong ba đứa trẻ, chân ngắn
chạy theo em trai và em gái, cuối cùng lôi kéo vạt áo của cô và dượng,
bày tỏ cả hai người cô bé đều muốn.
Vì vậy vốn là hai vợ chồng đang ôm nhau, bây giờ bị ba đứa trẻ chen vào tách ra.
Hai vợ chồng buồn cười nhìn ba đứa trẻ đứng dưới chân, sau đó hạnh phúc nhìn nhau cười một tiếng.
Bảy năm, Chu Cẩn Du dùng thời gian bảy năm, để đưa cả gia đình từ thành phố D lên tỉnh thành, lại từ tỉnh thành đến thủ đô.
Trong bảy năm qua, cuộc sống của Vương Tĩnh Kỳ xảy ra rất nhiều thay đổi không giống kiếp trước. Mà lớn nhất có hai chuyện, chuyện thứ nhất là
anh cả cùng chị dâu ly hôn, anh cả cũng không còn đi làm thuê cho người
khác nữa, mà là cùng nhau mở soft play ground với cô, lúc đầu dọn qua
sống chung nhà, sau đó cũng đi theo hai vợ chồng cô đến tỉnh thành, mặc
dù còn chưa đủ để gọi là đại gia, nhưng bây giờ nhà cửa xe cộ gì cũng đã có đủ.
Chuyện thứ hai chính là Chu Cẩn Du lên chức, cũng sắp theo kịp tốc độ
hỏa tiễn rồi, kiếp trước hình như Chu Cẩn Du từ thành phố D đến thủ đô
cũng phải mất hơn mười năm.
Tại sao lại nhanh như vậy? Chu Cẩn Du cũng khổ tâm lắm chứ, anh cũng đâu có muốn liều mạng làm việc như vậy, sống an nhàn qua ngày thật tốt,
trời là nhất, đất là nhị, anh là tam. A, sai rồi, vợ anh là tam.
Vợ anh nói là, sau khi mấy đứa trẻ đi học, vì chuyện học tập của bọn
trẻ, tốt nhất không nên chuyển trường, ở nơi nào thì cứ ở yên chỗ đó.
Chuyện này khiến Chu Cẩn Du vô cùng thiệt thòi.
Bốn năm trước anh chuyển công tác từ thành phố D đến tỉnh thành, vì mấy
đứa trẻ phải đến nhà trẻ, có mình anh chuyển đến tỉnh thành sống, suốt
một năm, chỉ có thứ bảy chủ nhật anh mới có thể trở về thành phố D thăm
vợ con, mãi cho đến một năm sau, vợ anh mới dẫn theo mấy đứa trẻ dọn nhà đến tỉnh thành.
Lần này cần phải ổn định chỗ ở trước khi mấy đứa trẻ bắt đầu vào lớp
một, nếu không cũng không biết anh phải sống một mình không ai trông nom không ai để ý thêm bao nhiêu năm nữa.
Cho nên vì sự nghiệp học tập của con trẻ, Chu Cẩn Du mới phải liều mạng
chen lấn lên được vị trí ngày hôm nay, về sau trên căn bản sẽ không dọn
đi nữa, an ổn ở lại chỗ này.
Lúc đầu Vương Tĩnh Kỳ còn có chút lo lắng vì kiếp này xảy ra quá nhiều
biến hóa, nhưng vì bận rộn chăm sóc gia đình con cái nên cô cũng không
thèm để ý nữa, có đổi cái gì thì đổi đi, tình huống xấu nhất cô cũng đã
trải qua rồi, nếu có thay đổi gì, cũng là chuyện tốt, mà gặp chuyện xấu
thì cô cũng tiếp tục sống thôi, không phải sao.
"Các con, mau buông tay ra đi, lát nữa mẹ đưa các con về nhà bà nội có
chịu không?" Vương Tĩnh Kỳ tràn đầy vui mừng nhìn hai đứa con cùng một
cháu gái.
Ừ, tại sao Đồng Đồng cũng bảy tuổi rồi, mà vẫn còn sống cùng với bọn họ?
Cái này phải kể đến chuyện tình cảm rối rắm của Vương Tuấn Kỳ cùng Triệu Bình.
Bảy năm trước, sau khi Đồng Đồng được sinh ra không lâu, Vương Tuấn Kỳ
ly hôn với Triệu Bình, anh đi đường anh tôi đi đường tôi. Nhưng Triệu
Bình ở bên ngoài lăn lộn hơn một năm, lại quay về cầu xin Vương Tuấn Kỳ, nói là ra

Bạn đang đọc truyện Sống Lại Tái Hôn Lần Nữa được tải miễn phí tại wWw.EbookFull.Net.
Tải miễn phí nhiều truyện hơn ở Ebook Full . Net.