Q.2 - Chương 162: Chương 74.2
“Người ta đã đi ngủ,
em còn đỏ mắt mong chờ nhìn chằm chằm!” Một giọng nói tức giận vang lên
trên đỉnh đầu cô, bị sợ đến thiếu chút nữa trái tim của cô nhảy ra
ngoài.
Không biết Lương Tuấn Đào đi vào từ lúc nào, trong ngực anh còn ôm gối
đầu! Lúc này, anh đang trợn mắt nhìn về phía Lâm Tuyết, tức giận giống
như tại chỗ bắt được vợ mình quan hệ bất chính ở bên ngoài.
Lâm Tuyết vuốt ngực, oán trách nói: “Sao anh giống như quỷ vậy? Đi bộ cũng không phát ra tiếng động?”
Trong phòng ngủ phủ một lớp đệm thật dày, đi bộ không phát ra tiếng động thì cô có thể hiểu được, vấn đề là… Khi anh mở cửa phòng ngủ cũng không phát ra một chút tiếng vang nào sao? Hay là cô quá tập trung nói chuyện phiếm với Thạch Vũ, kết quả bỏ quên.
"Là người không làm việc trái với lương tâm, nửa đêm không sợ quỷ gọi
cửa! Em sợ cái gì?” Lương Tuấn Đào vứt gối đầu xuống bên cạnh gối của
cô, sau đó tức giận đùng đùng nằm lên giường.
"Bệnh thần kinh! Anh mới làm việc trái với lương tâm!” Lâm Tuyết giận
lườm anh một, khuôn mặt căng thẳng lại hòa hoãn xuống. Rốt cuộc anh
không cố chấp được bằng cô, chủ động mang theo gối đầu từ thư phòng trở
về rồi!
Được rồi, cô thừa nhận, nếu như anh kiên trì một hai ngày nữa, có lẽ cô
sẽ không nhịn được đến thư phòng tìm anh! Hết cách rồi, ai bảo người này luôn thiếu kiên nhẫn, về mặt khí thế nhất định thấp hơn cô nửa đoạn.
“Con quỷ nhỏ không có lương tâm! Chồng ở trong thư phòng cô đơn gối
chiếc, em ở đây liếc mắt đưa tình với đàn ông!” Lương Tuấn Đào hết sức
buồn bực, ánh mắt chăm chú nhìn cô tràn đầy u oán và bất mãn.
Lâm Tuyết cũng lười tranh cãi với anh, kiểm tra nhật ký nói chuyện phiếm mới vừa rồi với Thạch Vũ, lại cầm laptop tới trước mặt anh để cho anh
kiểm tra xem có câu văn mập mờ nào không.
Lương Tuấn Đào ngay cả nhìn cũng không nhìn, hừ lạnh một tiếng: "Về sau bớt nói chuyện tào lao với anh ta!”
Thật ra thì, anh đứng ở bên cạnh cô thật lâu, dĩ nhiên biết cô và Thạch
Vũ không liếc mắt đưa tình, đó là anh cố ý bôi bẩn cô. Không phải hoài
nghi cô thật sự có gian tình gì với Thạch Vũ, thuần túy là đề phòng rắc
rối có thể nảy sinh.
Mục tiêu của anh chính là dọn sạch tất cả kẻ tình địch tồn tại tiềm tàng! Ngăn chặn tất cả nguy cơ tai họa ngầm!
“Ah? Không phải anh một mực la hét muốn đi tìm Bạch Tinh Tinh ôn chuyện
cũ sao? Sao lại không có vậy?” Chỉ cho anh bôi bẩn người sao? Thời gian
lâu dài, cô cũng học được vài phần bản lĩnh ba phần vô lý mấy chiêu
khuấy đảo của người đàn ông cực kỳ khó chơi này.
A, cũng học được ghen! Lương Tuấn Đào đắc ý đột nhiên nhíu mày, tủm tỉm nói: “Đi tìm rồi!”
Thế nào? Người ta không để ý đến anh đúng không?” Lâm Tuyết lập tức tức giận dâng trào, giọng điệu cũng trở nên nguy hiểm.
Cố tình anh chàng Lương còn không tự phát hiện ra, vẫn gây án ngược:
“Bạch Tinh Tinh cầm một khoản tiền của Lưu Dương chạy mất, anh không tìm được cô ta!”
Lâm Tuyết nhìn dáng vẻ không chịu để tâm của anh, thiếu chút nữa tức
điên lên. Ghen tỵ và tức giận khiến cho cô mất đi vẻ điềm đạm và lạnh
nhạt trước kia, cô giống như tất cả những người phụ nữ đang ghen, bắt
đầu ra tay.
Túm lấy bắp thịt trên cánh tay anh, hung hăng nhéo một.
“Hít!” Anh khoa trương hút khí, sau đó hỏi cô, “Tay có đau không?”
“…” Nói nhảm, bắp thịt của anh rắn như vậy, tay của cô có thể không đau sao?
“Vợ ngoan, chồng thổi phù phù!” Lương Tuấn Đào lấy bản lĩnh dụ dỗ con
trai ra, nâng tay thon của Lâm Tuyết lên, dùng miệng nhẹ nhàng thổi.
Nụ cười có phần không kiềm chế được, cô quay mặt qua chỗ khác, mặc cho người đàn ông này coi cô như đứa bé mà dụ dỗ.
Hừ, luôn giở trò như thế, trước trêu chọc người ta xong lại tới dụ dỗ, không để ý tới anh!
“Anh nào có đi tìm Bạch Tinh Tinh? Ban đầu anh cũng không muốn cô ta,
bây giờ cô ta đã là người vùi hoa dập liễu, anh càng nhìn càng chướng
mắt!” Nhắc tới Bạch Tinh Tinh đó, thủ trưởng Lương tỏ vẻ không nói được
gì.
Nhìn rõ ràng là cô gái thanh thuần, không thể nghĩ đến lại là người phụ
nữ hoàn toàn hám tiền. Vì Lưu Dương hứa hẹn khu nhà cao cấp xe sang
trọng, cam tâm tình nguyện ngã vào ngực cậu ta làm tình nhân, lăn lộn
vào mặc kệ đối phương đã có gia đình.
Đợi đến khi phá hư gia đình Lưu Dương xong (ly hôn), cô ta như ý nguyện
sinh ra một đứa bé trai, chưa thỏa mãn tiền tài thu hoạch được, lại mơ
ước ước vị trí thiếu phu nhân nhà họ Lưu. Kết quả, bị Lưu Dương báo cho
cả đời này đừng trông cậy vào danh phận.
Cuối cùng xác định không có cách nào gả cho Lưu Dương, dứt khoát đòi một khoản tiền, cùng một nam diễn viên bỏ trốn. Sau khi điều tra, nghe nói
người nam diễn viên kia và

Bạn đang đọc truyện Khế Ước Quân Hôn được tải miễn phí tại wWw.EbookFull.Net.
Tải miễn phí nhiều truyện hơn ở Ebook Full.Net.