Chương 29: Chương 13

“Tại sao người ta lại tặng quà cho nàng?” Hàn Sâm trẻ nhỏ dễ dạy hỏi.

Thẩm Thất lập tức nổi giận, chẳng lẽ hắn muốn nàng nói thẳng là sắp tới sinh thần của nàng, hỏi hắn có nhớ hay không, hỏi hắn định tặng cho nàng thứ gì, chuyện này tuyệt đối là không thể, dù sao nàng cũng biết xấu hổ chứ.

Thẩm Thất nhìn thấy bộ dạng không biết gì của Hàn Sâm, trong lòng đã muốn bóp chết hắn, tâm tư lập tức chua xót, nước mắt đáng lí ra nên rơi xuống, nhưng đáng tiếc mấy ngày nay nàng khóc quá nhiều, nên bây giờ không thể rơi ra thêm giọt nào nữa, nàng vì muốn che giấu xấu hổ buồn bực trong lòng, chỉ có thể nhào lên người Hàn Sâm, dùng miệng cắn vào lỗ tai của Hàn Sâm.

Hàn Sâm không bao giờ ngờ tới Thẩm Thất lại dám làm như vậy, nhất thời không kịp phòng bị kĩ, bị nàng cắn một cái, “Ai ôi, nàng sắp cắn đứt lỗ tai ta rồi.”

Thẩm Thất thấy Hàn Sâm che kín lỗ tai không chịu buông, trái lại cười khanh khách , “Ai nha, vậy phải làm sao mới tốt đây? Cắn rớt lỗ tai bên này thì trông rất xấu xí nha!” Thẩm Thất đưa khuôn mặt áp sát vào Hàn Sâm, trong mắt chứa đầy đau lòng cùng tự trách, “Cắn cả hai bên, chắc sẽ đẹp hơn một chút nhỉ?” Thẩm Thất thừa dịp Hàn Sâm không để ý lại nhào tới cắn lỗ tai bên kia của hắn.

Đáng tiếc lần này không có được như ý, “Đúng là thiên hạ độc nhất chính là lòng phụ nữ mà!” Hàn Sâm vừa tránh sang một bên, vừa nói: “Nàng là chó hay sao, lại còn đi cắn người.”

”Nếu vậy chàng chính là xương chó đó!” Thẩm Thất hừ một tiếng, nghe Hàn Sâm cười to, mới phát hiện ra nàng vừa tự thừa nhận mình là chó, càng lúc càng thêm tức, Thẩm Thất lại càng không cắn được lỗ tai Hàn Sâm thì không tha.

Một bên tình thế bắt buộc phải né, còn một bên không cắn được không cam tâm, Thẩm Thất cắn không được lỗ tai Hàn Sâm, nhưng mỗi lần xông tới đều đụng chúng mặt hoặc cổ của Hàn Sâm, không khí dần trở nên quái dị.

Ngồi trên người Hàn Sâm một lúc Thẩm Thất đột nhiên cứng người, tình thế bây giờ thật khó nói động cũng không được, không động cũng không xong, hai má ửng hồng, như hoa sen dưới ánh bình minh.

Hàn Sâm chậm rãi ngồi dậy, “Tức giận?” Ánh mắt hắn nhìn thẳng Thẩm Thất, ngược lại làm cho Thẩm Thất không dám nhìn hắn, “Rõ ràng hắn mới là cái người “Không biết xấu hổ” kia.

”Tốt, ta không di chuyển là được, đưa lỗ tai đến cho nàng cắn, sao hả ——” Thanh âm này vừa thấp vừa chậm, hơi thở thổi tới bên tai Thẩm Thất, khiến cho Thẩm Thất cảm thấy khó chịu.

”Vương Gia chàng khát nước chưa, để ta đi châm trà cho chàng uống.” Thẩm Thất lập tức nói ra một câu, sau đó xoay người tưởng rằng có thể xuống“Ngựa“.

Hàn Sâm im lặng không mở miệng, động tác hắn có vẻ chậm chập, nhưng cực kỳ thông thạo giữ chặt lấy cổ tay của Thẩm Thất, nhẹ nhàng kéo một cái, liền trói chặt nàng trong ngực, “Trên người phu nhân có sẵn Quỳnh Tương Ngọc Dịch sao lại không cho ta uống hử?”

Thẩm Thất vẫn tiếp tục giãy giụa, “Không được, không được sẽ làm

Bạn đang đọc truyện Dụ Lang được tải miễn phí tại wWw.EbookFull.Net.

Tải miễn phí nhiều truyện hơn ở Ebook Full(cham)Net.