Chương 27
Ngay khi bầu không khí đang náo nhiệt vui vẻ thì, dị biến lại nổi lên.
Trong thông đạo vốn yên tĩnh, đột nhiên vang lên một âm thanh xèo xèo
nhè nhè, sau đó dường như có thứ gì đó bị đánh thức, trong bóng tối hai
bên và phía trên thông đạo đều hiển rõ những đôi mắt đỏ như máu. Đến khi toàn bộ vách của lối đi đều là những cặp mắt đỏ tươi phát ra ánh sáng
đỏ xa xăm thì một âm thanh chói tai vang lên, những con thú ngủ đông đã
lâu kia rốt cụộc công kích.
Lúc những sinh vật hắc ám phách thiên đắp địa[1] nhào tới bọn họ thì đầu óc mọi người trong nháy mắt choáng váng, thần thức không bị khống chế,
trước mắt một vùng tăm tối.
[1]phách thiên đắp địa: Cắt ngang bầu trời, bao phủ mặt đất. Để hình dung thanh thế lớn.
”Không được, đây là Hấp Huyết Biên Bức[2], nó có thể phát ra một loại
sóng âm làm nhiễu loạn thần thức!” tu sĩ Kim Đan phái Thanh Vũ nói, sau
đó hét lớn một tiếng, sóng âm giống như hữu hình (có hình có dạng), lan
tràn ra, hễ là con dơi nào bị sóng âm bắn trúng đều tới tấp rơi trên mặt đất.
[2]Biên Bức 蝙蝠: Con dơi
Tiếng hét lớn của tu sĩ Kim Đan này cũng làm cho đám người đang ở chín
tầng mây khôi phục khống chế đối với thần thức, ào ào lấy ra các loại
pháp bảo để kháng cự, mà những người còn chưa kịp khôi phục liền bị đám
Hấp Huyết Biên Bức cùng nhau tiến lên vây lấy hút đi huyết nhục trên
người, biến thành xác khô.
Hấp Huyết Biên Bức đẳng cấp không cao, chỉ là yêu thú cấp 3, nhưng ngại ở chỗ nó là yêu thú quần cư, số lượng rất nhiều, hơn nữa còn là con cưng
của bóng tối, có năng lực phát ra một loại sóng âm quấy nhiễu thần thức
của tu sĩ. Chúng giống như con đỉa vậy, chỉ cần nghe thấy được mùi máu
tanh, coi như có hút tới bụng căng vỡ cũng sẽ không buông tha con mồi.
Nó thường tạo ra vết thương không sâu, nhưng không chịu nổi là tốc độ
của nó rất nhanh, số lượng lại nhiều. Một người mà bị mấy ngàn con Hấp
Huyết Biên Bức công kích cũng khó ứng phó nổi.
Đám Hấp Huyết Biên Bức ùn ùn kéo đến cũng làm cho mọi người ý thức được
bọn họ đã xông vào địa bàn của Hấp Huyết Biên Bức, trong lòng không khỏi âm thầm kêu khổ.
Càng khổ sở hơn chính là Tư Lăng đang kẹp giữa hai cô nữ đệ tử Hồng Tiên môn. Vốn hắn còn đang ra dáng, một bên dùng linh kiếm chém Hấp Huyết
Biên Bức như chém dưa hấu, một bên vừa vỗ ở trên người tấm Kim Cương
phù, làm thân thể trở nên cứng rắn như kim loại. Hấp Huyết Biên Bức mỗi
lần muốn cắn hắn đều sẽ trực tiếp rớt răng, có thể thấy được hiệu quả
bất phàm.
Thế nhưng không biết từ đâu nơi đánh tới một luồng pháp quyết, mục tiêu
chính là Dương Linh Linh bên trái hắn. Dương Linh Linh này ở lúc mấu
chốt lại túm lấy hắn kéo đến trước mặt để chặn cái pháp quyết kia. Tư
Lăng trợn mắt lên, nhanh chóng dựng thẳng lên một luồng linh lực, xây
một tấm khiên chặn đứng cái pháp quyết kia. Nhưng mà rất nhanh sau đó,
lại có càng nhiều pháp quyết đánh tới, làm cho Tư Lăng, Dương Linh Linh, Lâu Tâm ba người đều luống cuống tay chân. Mọi người đều đang ứng phó
với đám Hấp Huyết Biên Bức điên cuồng kéo tới, hỗn loạn rối bù, cũng
không biết là ai nhân cơ hội đánh lén, càng không biết muốn đánh lén
người nào trong bọn họ.
Tư Lăng trong lòng khá là tức giận, tốc độ cực nhanh mà ly khai hai cô
gái bên người, nhìn thấy hai người này vẫn bị pháp quyết đánh lén quấy
rối, liền biết mục tiêu là hai cô này.
”Hấp Huyết Biên Bức quá nhiều, mọi người tách nhau chạy trốn đi. Nhanh
rời khỏi địa bàn của Hấp Huyết Biên Bức!” Kim Đan tu sĩ lớn tiếng nói.
Tuy rằng hắn có thể tự nhiên ra vào trong đám Hấp Huyết Biên Bức, nhưng
trong lúc nhất thời cũng không thể giết chết toàn bộ Hấp Huyết Biên Bức
được, chỉ có thể bảo mọi người phân tán ly khai.
Mọi người vừa nghe, rối rít lựa chọn lối đi gần mình nhất mà chạy đi.
Cũng may hang núi này là mê cung, thông đạo thông suốt bốn phương, ngược lại có nơi để trốn.
Tư Lăng cũng nhìn rõ 200 mét phía trước có một con đường, đang muốn chạy tới thì, đột nhiên sau lưng phát lạnh, cảm giác được nguy hiểm, Tư Lăng liền bổ nhào về phía trước, sơn động sau lưng ''ầm'' một tiếng nổ tung
lên. Hai bên vách núi đất đá từng tảng từng tảng rơi xuống, làm Tư Lăng
vốn đã bị chấn động lại thêm bụi đất đầy mặt.
Tư Lăng bất chấp ngũ tạng đau đớn, bò dậy điên cuồng mà chạy về phía
trước. Lực nổ này vô cùng mạnh mẽ, toàn bộ lối đi sau lưng hắn nhanh
chóng đổ nát. Đất đá sụp đổ tựa như một con mãnh thú muốn cắn nuốt thiên địa đuổi theo sau lưng hắn, khiến hắn bất cứ lúc nào cũng có thể bị đè
chết.
Tư Lăng liều mạng lao nhanh, tóc xoã tung bay, mặt mày đầy đất đá, cả
người tựa như kẻ điên. Mà con yêu thú trên bả vai hắn dùng đôi mắt tròn
xoe màu tím đen nhìn chằm chằm vào thông đạo đang sụp đổ này, giống như
xuyên qua vách núi nhìn cái gì đó, lại dường như chỉ là đang dự đoán đám đất đá đang đổ xuống này lúc nào sẽ mai táng Tư Lăng.
Chỉ còn hai mươi mét. . .
Bạn đang đọc truyện Trùng Sinh Nghịch Chuyển Tiên Đồ được tải miễn phí tại wWw.EbookFull.Net.
Tải miễn phí nhiều truyện hơn ở Ebook Full . Net.