Chương 31: Bị Tần Thần chộp tới WC nam
Vào WC nữ sẽ bị người khác xem thành lưu manh.
Vào WC nam… WC nam lại không có phòng kín.
Trừ phi là ngồi xổm…
Phó Cửu đưa tay ấn ấn phía sau cổ của mình, mày đẹp nhíu một chút.
Quyết định vậy đi, WC nào không có người thì cô đi vào!
Vì khiến người khác nhìn mình không đáng khinh như vậy, khóe miệng Phó Cửu mang theo ý cười, một tay cắm túi quần, bộ dạng đoan chính đứng trước cửa.
Có một thiếu nữ mới đi ra từ trong phòng vệ sinh, vừa ngẩng đầu liền thấy nguyên khí* mỹ thiếu niên, mặt lập tức đỏ lên.
* Nguyên khí là sức mạnh vật chất, tinh thần tiềm tàng nơi con người.
Người này… sao lại đẹp trai như vậy.
Chỉ là hơi kỳ quái, làm sao hắn lại muốn đứng chỗ này a?
Thiếu nữ nghi hoặc nhìn Phó Cửu.
Phó Cửu câu môi lần nữa, vô cùng tự nhiên chỉ chỉ vào bồn rửa tay: “Hình như vòi nước bị hỏng rồi, làm thế nào cũng không chảy nước.”
”Ừm, ặc… Cái kia, tôi vào xem thử.” Thiếu nữ e thẹn cúi đầu, làm sao bây giờ, được mỹ thiếu niên đi đến gần! Nàng nên biểu hiện rụt rè hay là nên hào phóng một chút?
Thiếu nữ đè xuống tâm tình đang kích động, vươn tay ra, giọng nói nho nhỏ: “Không bị hư, đồ vậy nơi này đều là cảm ứng, cậu đưa tay tới gần vòi nước, nước sẽ tự động chảy ra.”
”Hóa ra là như thế.” Bộ dáng Phó Cửu như vừa thông suốt, không hề có một chút cảm giác không khỏe nghiêng mặt qua cười với thiếu nữ: “Cảm ơn cậu.”
”Không, không cần khách khí…” Nhìn gần làn da càng đẹp, lông mi thì không còn lời nào để chê, làm sao lại có người đẹp như vậy. Thiếu nữ chỉ cảm thấy trái tim của mình sắp từ lồng ngực nhảy ra ngoài, vừa định mở miệng xin số WeChat.
Đột nhiên!
Một bàn tay trắng nõn xuất hiện đặt ở giữa hai người bọn họ, một tay túm chặt cổ áo phía sau của mỹ thiếu niên kia!
Thiếu nữ sửng sốt, tình huống này là như thế nào?
Phó Cửu cũng ngây ngốc một chút, theo bản năng ngẩng đầu nhìn người động tay với cô.
Một bóng người đứng ngược sáng.
Là Tần Mạc.
Hắn mặc áo khoác tây trang màu đen, áo sơ mi thả lỏng hai nút trên cùng, gương mặt cực kỳ tuấn mỹ như con lai, tản ra khí chất tôn quý bất phàm, bên trong ẩn ẩn vài phần nguy hiểm.
Hiện tại, một bàn tay của anh nắm cổ áo cô, tay khác tùy ý cắm trong túi quần, cứ như vậy chăm chú nhìn cô, hai tròng mắt thâm thúy.
Phó Cửu bình tĩnh cười nói: “Tần đại thần, thật trùng hợp, anh cũng muốn đi WC?”
”Chẳng lẽ là tới xem cậu phóng điện với con gái nhà người ta?” Tần Mạc thong thả ung dung hỏi lại, vừa rồi anh cũng nghe được mấy câu, khóe miệng có chút lạnh: “Vòi nước bị hỏng? Cũng mệt cho cậu đã vắt óc nghĩ ra cái cớ để đến gần.”
Quả thực tiểu tử này không có thời khắc nào là không phóng điện.
Trước cửa WC cũng làm được vậy.
Cậu ta rất thích trêu chọc người khác như vậy sao?
”Không có biện pháp, ai bảo lại làm vòi nước kiểu vậy ở nơi này.” Phó Cửu hoàn toàn không có bộ dáng khốn khổ vì bị vạch trần , nhìn về phía thiếu nữ đứng bên cạnh vừa bị màn này làm cho kinh ngạc, chớp chớp mắt trái, cặp mắt hoa đào kia vô cùng đẹp.
Thiếu nữ kia che môi, nhìn hai người đang đứng trước mắt, biểu tình rất kích động: “Tần, Tần Thần!”
Tay Phó Cửu gõ nhẹ môi mỏng, tà nịnh ưm một tiếng, nói: “Tần đại thần, hóa ra nàng là fan của anh…”
Lúc này cũng không đợi Phó Cửu nói xong, Tần Mạc liền dùng thêm sức, biểu tình thờ ơ túm cổ áo phía sau cô giống như đang xách con mèo nhỏ kéo vào trong WC bên cạnh.
Phó Cửu nhịn không được bẹp bẹp miệng. Người đàn ông này sao lại thích xách cô đi tới đi lui như vậy? Lúc vào khách sạn cũng làm vậy, hiện tại vẫn như thế, còn thêm vẻ mặt ghét bỏ…
--- ------
Chương 46: Tần đại thần, cần tôi cởi quần giúp anh không?
Trong nhà vệ sinh nam, Tần Mạc buông lỏng cánh tay đang nắm chặt cổ áo cô: “Vừa rồi cậu không tiến vào mà đứng ngốc ở bên ngoài làm gì?”
“Hửm?” Phó Cửu nhướng mày, cười một cách phong lưu mà phủ nhận: “Khi nào tôi lại đứng ngốc? Không phải đang phóng điện với người ta sao?”
Tần Mạc “A” một tiếng, đi tới chỗ bên cạnh, anh cũng không đeo cà vạt, ngay cả cúc áo cũng mở ra hai nút trên cùng. Anh liếc mắt về phía cô một cái, tiếng nói hơi trầm lọt vào tai cô: “Không phải đã nói muốn đi tiểu tiện? Tại sao lại không vào?”
Phó Cửu nhìn nhìn bồn tiểu tiện dạng một nửa hình quả trứng.
Làm sao cô tiểu tiện bằng cái này được?
Thoạt nhìn cô giống như mỹ thiếu niên, thực chất vẫn là một nữ sinh.
Muốn tiểu tiện cũng không cần bồn nước tiểu như vậy.
Đợi một hồi, Tần Mạc cũng đã nhận ra điều gì, chợt bước tới gần Phó Cửu, cúi thấp đầu xuống, ánh mắt thu lại nóng rực nhìn chằm chằm cô, giọng nói rất nhạt: “Tôi đã tra trên mạng, gặp mặt là phải ăn cơm, uống rượu và đi tiểu tiện cùng nhau.”
Xem ra Tần đại thần rất nghiêm túc muốn cùng cô xi xi. (Đi tiểu ý, để thế đọc cho vui. :)) )
Công lược** gặp mặt thật muốn hại chết người.
**Cái từ này trong Vietpharse dịch là “tiến công chiếm đóng”, từ này dịch tắt sát nghĩa cũ, nghĩa chuẩn của từ “công lược”. Nhưng theo từ điển ngôn ngữ hiện đại thì từ “công lược” được baike giải thích như sau:
Tại trò chơi yêu đương cùng vai nữ chính hoàn thành good ending/happy ending thì được gọi là đã “công lược” hoàn thành. Bởi vì có một số trò yêu đương có độ khó nhiều, cần mượn dùng bí tịch (hệ thống) mới có thể hoàn thành good ending/happy ending, cho nên quá trình độ hảo cảm từ 0 phát triển đến lúc hoàn thành GE/HE được gọi là “công lược/tiến công chiếm đóng”. Từ nay ban đầu áp dụng cho các trò game xã hội (ví dụ như TheSim ý), rồi chuyển qua dùng cho thể loại ngôn tình mang theo “hệ thống”. Mình ko dùng từ “tiến công chiếm đóng” vì nghe nó kỳ kỳ, quyết định giữ nguyên “công lược” theo Hán Việt cho đến khi nào tìm được từ thay thế. Nguồn: greyphan.com
Chỉ là... Muốn cô giải quyết như thế nào? Cô lấy đâu ra thứ đồ kia?
Phó Cửu nghiêng đầu suy nghĩ một chút. Đột nhiên cô nâng mắt, một tay đè lại ngực người đàn ông, đẩy anh về phía vách tường!
Tay trái cũng nâng lên theo, đặt trên vách tường màu trắng bên cạnh Tần Mạc.
Tư thế như vậy, lưu loát như nước chảy mây bay.
Kế tiếp cô nhích lại gần, thổi một hơi vào lỗ tai của Tần Mạc: “Thực tế lúc gặp mặt còn có thể cởi quần giúp đối phương, Tần đại thần muốn thử một lần hay không?”
Cả người Tần Mạc cứng đờ, đến khi cô nói câu này anh mới phản ứng lại, trong nháy mắt khuôn mặt tuấn tú trở nên đầy lạnh lẽo khiến cho người ta cảm thấy sợ hãi.
Anh nhìn người trước mắt, gằn từng chữ một kêu tên cô: “Phó, Cửu!”
“Hửm?” Phó Cửu còn đang cười, tay phải làm bộ muốn cởi quần giúp đối phương: “Đừng thẹn thùng, mỗi người đàn ông đều phải trải qua quá trình này. Nếu không so sánh thứ đồ kia nhỏ hay lớn, làm sao có thể biết được ai mạnh hơn ai, đúng không?”
Rốt cuộc Tần Mạc cũng không thể nhịn thêm nữa, tay bắt lấy cổ tay của người làm anh giận đến nghiến răng nghiến lợi, môi mỏng dùng sức nói, đáy mắt tràn ngập sát khí: “Có phải cậu không muốn sống nữa hay không?”
“Không có nha, tôi chỉ là đang biểu đạt tình bạn của mình. Tần đại thần mời tôi ăn tôm hùm nhiều như vậy, đương nhiên tôi phải bày tỏ lòng biết ơn một chút. Đều là anh em tốt, đừng câu nệ như vậy.” Phó Cửu chớp chớp mắt, cúi người lại gần anh. Gương mặt xinh đẹp kia càng thêm rõ ràng, làn da trắng nõn mịn màng thậm chí còn có thể nhìn thấy lông tơ rất nhỏ kia. Thêm cả nhiệt độ cơ thể, thật sự là muốn mạng người.
Tần Mạc âm ngoan nhìn cô, làm sao cũng không thể áp chế được cảm giác xúc động muốn bóp chết người.
Bịch một tiếng!
Anh trở người một cái, mạnh mẽ đè cô vào vách tường, giọng nói lạnh lùng đến cực điểm: “Nếu cậu còn sờ loạn, tôi sẽ hủy móng vuốt của cậu!”
Phó Cửu cũng không thèm để ý bị anh đè nặng, quay đầu lại, cười sáng lạn với người đối diện: “Tần đại thần trong sáng như vậy, chẳng lẽ vẫn là trai tân?”
Bộ dáng lười biếng cùng tóc bạc kia, xác thật rất giống con mèo mà anh nuôi.
Đều không biết tốt xấu như vậy!
Tần Mạc hít sâu một hơi, tay dùng sức nhéo cằm thiếu niên, gằn từng chữ: “Ngoan một chút, đừng ép tôi giết chết cậu! Hiểu không?”
“Tức giận?” Phó Cửu thấp giọng khuyên bảo: “Đừng nóng giận, như vậy quan hệ mới tốt được.”
Tần Mạc cười lạnh, đẩy người cô ra, sửa sang lại cổ áo hỗn độn của mình: “Đừng dùng giọng điệu lúc phóng điện nữ sinh để đùa giỡn tôi, giải quyết chuyện của cậu nhanh một chút rồi nhớ trở về!”
“Được rồi.” Phó Cửu lắc lắc cổ tay phát đau, vô cùng tiếc nuối nhìn bóng dáng lạnh băng vừa nói xong liền xoay người bước đi kia, cười như không cười... Haha, không nghĩ tới đại thần lại là loại ngây thơ ngang ngược...
--- ------
Chương 47: Tổng giám đốc Tần, anh thật sự cảm thấy Phó Cửu chính là Hắc Đào Z?
COCO và Mập Mạp ngồi ở nhà ấm trồng hoa trên tầng cao nhất cũng không biết trong phòng vệ sinh đã xảy ra chuyện gì.
Hai người còn đang vùi đầu ăn, hồi lâu mới cảm giác được thời gian lần này tổng giám đốc Tần đi tới WC một chuyến lâu hơn những lần trước.
Mập Mạp nhíu mày hỏi: “Có phải đã xảy ra chuyện gì hay không?”
COCO không để ý chút nào: “Có thể xảy ra chuyện gì? Cả ngày tên kia đều nghĩ đến chuyện ngủ cùng với đội trưởng.”
“COCO...!” Mập Mạp buông dao nĩa trên tay xuống, dùng sức nhấp miệng về phía sau cậu.
Nhanh nhạy như COCO lập tức đã nhận ra hàn y phía sau không tầm thường, nhanh chóng đề cao âm điệu, sửa lại lời nói sắp ra khỏi miệng: “Cậu ta cũng không nghĩ đến, đội trưởng là người muốn ngủ cùng là ngủ được sao! Đội trưởng chúng ta thích phụ nữ, không phải giống như cậu ta bị cong!”
Hô, may mắn cậu không đem khúc sau của câu kia “Cậu ta còn tiếp tục như vậy, tôi lo lắng đội trưởng sẽ bị cậu ta bẻ cong” mà nói ra!
Thật là rất mạo hiểm, rất mạo hiểm!
Tay COCO lau mồ hôi một phen.
Biểu tình của Tần Mạc cũng không vì cậu đã sửa lời mà trở nên ấm áp, ngược lại sau khi anh tiến vào, hơi thở lạnh lẽo giống như muốn đóng băng toàn bộ căn phòng lại.
Xung quanh lạnh không thể tưởng tượng nổi.
COCO chỉ cảm thấy mình như rơi vào hầm băng, cổ lạnh lẽo kia xác thật phát ra từ trên người tổng giám đốc Tần.
Cậu quay đầu đưa mắt ra hiệu với Mập Mạp: Tại sao đội trưởng đi một chuyến tới phòng vệ sinh, ánh mắt liền biến thành như vậy, có cảm giác anh ấy muốn giết người.
Mập Mạp lắc đầu: Tôi biết nói thế nào? Đừng nói chuyện, cẩn thận tổng giám đốc theo dõi cậu!
Hai người vừa trao đổi bí mật liền rụt người ra phía sau, nghe giọng nói âm ngoan phúc hắc của tổng giám đốc nhà bọn họ vang lên trên đỉnh đầu: “Lấy thêm cho cậu ta mười con tôm hùm, lớn một chút.”
Không chỉ riêng Mập Mạp và COCO, ngay cả phục vụ đứng bên cạnh đều có vẻ mặt “Còn muốn ư?“.
Nhưng mà, tổng giám đốc nói gì, đương nhiên phải làm theo cái đó!
Tuy rằng sự kiện chỉnh người này vô cùng quỷ dị, một chút cũng không giống tác phong ngày thường của tổng giám đốc.
Nhưng mà một đống tôm hùm đều vào trong bụng một người, cũng cảm thấy không quá dễ chịu...
Sau khi phục vụ đi ra ngoài, Mập Mạp suy nghĩ một hồi mới nói: “Tổng giám đốc Tần, anh thật sự cảm thấy Phó Cửu chính là Hắc Đào Z? Sao tôi lại có cảm giác người này hơi kỳ quái.”
“Cậu ta là cong, thế giới của cong chính là như vậy.” Sau khi COCO nói giúp Phó Cửu một câu, lại nói tiếp: “Nhưng mà cậu ta rất khác so với ấn tượng của tôi về tên phá gia chi tử nhà họ Phó kia, không phải trước kia cậu ta rất nội cái* sao?”
* COCO sẽ giải thích cho mọi người :))
“Nội cái?” Mập Mạp là trạch nam cũng không biết từ này.
COCO đếm bằng ngón tay: “Hoa si, thích khoe của, không có phẩm vị, đúng tiêu chuẩn của một tên nhà giàu mới nổi. Nhưng mà thật ra cậu ta cũng chưa từng hại ai, chỉ là tư thái kia của Phó Cửu khiến người khác cực kỳ không thích. Hơn nữa cậu ta là cong, luôn bị người khác xa lánh.”
“Nhưng hiện tại cậu ta vẫn là cong, hơn nữa cậu ta còn muốn ngủ...” Lúc Mập Mạp nói đến việc ngủ này chợt dừng lại.
Tần Mạc chơi đùa bật lửa màu bạc trong tay, nhướng mày lạnh lùng cười: “Cậu ta còn muốn ngủ cái gì? Sao lại không tiếp tục nói? Hửm?”
“Ngủ... Ngủ... Ngủ...” Mập Mạp thật sự không tìm ra lý do để nói dối, khóc không ra nước mắt: “Ngủ với tôi không được sao?”
“Cậu?” Tần Mạc xoay bật lửa một chút, ngón tay dừng lại.
Sau đó tiếng nói lạnh hơn, tựa như băng ra khỏi vỏ, lực sát thương vô cùng mạnh: “Nếu cậu ta muốn ngủ với cậu, giá trị sắc đẹp một chút cũng không còn.”
Mập Mạp: “...”
Tại sao hắn tự nguyện hi sinh bản thân mình, tổng giám đốc còn muốn công kích hắn?!
--- ----
Chương 48: Tại sao lại muốn gặp mặt?
COCO vì cứu với Mập Mạp, ra mặt nói: “Đội trưởng, chúng ta có nên thử tên Phó Cửu kia không?”
“Không cần thử.” Tần Mạc xoay đầu một chút, thản nhiên ném ra ba chữ, trong giọng nói không có một chút cảm tình gì: “Chính là cậu ta.” Không có người thứ hai khiến anh nhìn một cái liền có ý niệm muốn bóp cổ chết người.
Mập Mạp nhíu mày: “Thật sự tôi không hiểu tại sao Hắc Đào Z đột nhiên muốn gặp mặt. Chẳng lẽ cậu ta chơi game chỉ vì muốn tiếp cận tổng giám đốc sao? Vì thế nên mới hẹn gặp mặt?”
Mập Mạp nói xong còn cố ý nhìn thoáng qua tổng giám đốc nhà mình, may mắn anh ấy vẫn đủ lý trí, không bài xích cách nói này của hắn.
Dường như COCO vừa nghĩ ra chuyện gì, đột nhiên ngồi thẳng người: “Không, không phải vì muốn tiếp cận đội trưởng. Nếu là nguyên nhân đơn giản như vậy thì lúc đội trưởng gửi lời mời kết bạn, cậu ta sẽ không từ chối ngay. Gần đây không phải chiến đội của chúng ta muốn chiêu mộ người mới sao? Rất nhiều công ty đều muốn đề cử người cho tập đoàn Tần thị, nhưng bên phu nhân nhà họ Phó hình như đã xảy ra vấn đề gì đó. Chỉ bằng việc toàn bộ tuyển thủ rời đi công ty, yêu cầu cơ bản nhất cũng bị rớt, vì thế cũng không nộp danh sách tới được. Công ty nhà cậu ta đã gặp khó khăn rất lớn.”
“Cậu nói Hắc Đào Z vì chuyện này nên mới hẹn gặp mặt tổng giám đốc?” Mập Mạp nói, lại liếc mắt nhìn Tần Mạc một cái. Chỉ là lúc này không biết có phải do hắn bị ảo giác hay không, thế nhưng bật lửa trên tay tổng giám đốc dừng lại một chút?
Nhưng mà Tần Mạc cũng không nói lời nào, ngón tay trắng nõn như ngọc nâng lên cầm ly rượu vang đỏ trên bàn, lắc qua lại hai cái, đôi mắt thâm thúy có chút lạnh lùng. Hóa ra cậu ta muốn gặp mình là bởi vì chuyện này...
Sau khi Phó Cửu đi tiểu tiện xong, vừa trở về phòng liền phát hiện trước chỗ cô ngồi lại nhiều thêm mười con tôm hùm.
Thực chất bàn ăn cơm của bọn họ cũng không nhỏ, ngồi loại bàn tổng thống dành cho mười hai người ăn cũng có chút xa hoa.
Hiện tại trên bàn toàn bộ để đầy tôm hùm.
Đồ ăn của ba người Tần đại thần chỉ chiếm chỗ nhỏ như vậy.
Anh ta muốn cô ăn no đến chết?
Phó Cửu ngẩng đầu nhìn về phía Tần Mạc, nội tâm vô cùng phiền muộn. Công lược gặp mặt sao lại không dạy dỗ đại thần một chút, đối đãi với bạn tốt trên game trong lần đầu gặp mặt nên hàm súc và khoan dung!
Có tiền cũng không nên hư hỏng như vậy, giá tiền của mười con tôm hùm không phải là nhỏ, mà đây chính là tôm hùm Úc Châu!
Người đàn ông thấy thiếu niên tóc bạc buồn bực, như là đang chửi rủa cái gì, cười thấp một tiếng, sau đó rút ra một điếu thuốc, cắn ở giữa môi mỏng, nghiêng đầu bật lửa, tiếp theo nâng cằm: “Tất cả đều là của cậu, ăn đi.”
“Được.” Phó Cửu cũng cười, có chút tà mị, ăn liền ăn, dù sao người trả tiền cũng không phải là mình.
Nhưng mà, tại sao Tần đại thần lại lạnh lùng hơn so với vừa rồi?
Cô cũng không thật sự lột quần anh ta, không đến mức vừa nhìn cô liền cười lạnh đâu nhỉ?
Chẳng lẽ lúc cô không ở đây đã xảy ra chuyện gì?
Phó Cửu suy nghĩ hồi lâu cũng không nghĩ ra điều gì. Thật ra cũng ăn không ít tôm hùm, bụng cũng căng rất to, cũng tính là thỏa mãn.
Chỉ cần qua một lần gặp mặt, đến lúc cô dự thi không cần ngụy trang thân phận, cũng không cần suy nghĩ nên đề phòng Tần Mạc sẽ hành hạ mình như thế nào.
Thật ra cũng là lần đầu tiên cô gặp được đối thủ khó chơi như vậy.
Đến cả việc cô thích ăn kẹp que cũng điều tra ra được.
Nếu tiếp tục để anh ta điều tra, không chừng sẽ tìm ra chuyện gì phức tạp.
Hiện tại cô không chịu nổi việc Tần Mạc điều tra.
Không chỉ riêng việc cô là linh hồn sống lại trên thân thể này, quan trọng nhất chính là... Cô là nữ không phải nam!
Bạn đang đọc truyện Đế Thiếu Sủng Trong Lòng: Giáo Thảo Quốc Dân Là Nữ Sinh được tải miễn phí tại wWw.EbookFull.Net.
Tải miễn phí nhiều truyện hơn ở Ebook Full(cham)Net.