Chương 28: Phó Cửu thay đổi hoàn toàn!

Mặc dù cách màn hình điện thoại, Phó Cửu cũng có thể cảm nhận được thời điểm người đàn ông này gõ chữ, biểu tình có bao nhiêu lãnh.

Xác thật là không thể tắt máy.

Chuyện tắt máy sẽ làm chậm trễ...

Năm giờ chiều.

Người trong chiến đội Đế Minh vẫn luôn ngẩng đầu xem đồng hồ.

“Tại sao tổng giám đốc Tần còn chưa tới?”

“Hình như là ngày hôm qua đợi người hơn nửa đêm trên WeChat mới đi ngủ.”

“Người nào quan trọng trên WeChat như vậy?”

“Không biết...”

Mọi người đang nghị luận liền nghe cạch một tiếng, cửa bị kéo ra.

Tần Mạc đi vào, áo sơ mi chưa gài đủ nút, tóc đen như bị nhuộm cuồng vọng của ban đêm, lạnh băng tàn nhẫn làm mọi người trong nháy mắt im lặng.

Chỉ là dáng người kia quá tốt, không ít người sau khi liếc mắt xem liền bắt đầu hung hăng nuốt nước miếng.

COCO đi đến gần hỏi: “Đội trưởng, ngày hôm qua anh ngủ ở chỗ này? Việc của công ty nhiều quá hay sao?”

Tần Mạc không trả lời mà nghiêng người, ấn xuống điện thoại trên bàn làm việc của công ty: “Chuẩn bị cho tôi một bộ quần áo, đưa tới ngay lập tức.”

“Vâng.”

Hiệu suất làm việc của Lương bí thư rất nhanh.

Tần Mạc tiếp nhận áo khoác trên tay hắn, ngón tay xoắn tay áo, thắt lại nút cố định mới thong thả nói: “Hắn Đào Z hẹn gặp mặt tôi.”

“Cái gì?”

Phanh một tiếng!

COCO và Mập Mạp đồng thời đứng dậy từ trên ghế.

Gặp mặt?

Bạn bè trong trò chơi trên mạng hẹn gặp mặt?!

Này... Chuyện này quá huyền huyễn đi!

“Có thể hay không là bẫy rập, gia hỏa này luôn luôn rất giảo hoạt!” COCO suy đoán.

Mập Mạp tán đồng*: “Tổng giám đốc Tần, chúng ta mang nhiều người đi theo. Lần này tuyệt đối sẽ không để hắn chạy thoát!”

* Khen ngợi và bày tỏ sự bằng lòng.

“Các cậu cảm thấy nếu đó là bẫy rập, tôi sẽ không phát hiện ra? Hay là muốn nói...” Tần Mạc bộ dáng không chút để ý, đáy mắt là một mảnh yêu lãnh: “Các cậu muốn nhắc nhở chuyện lần trước tôi bị chơi?”

COCO và Mập Mạp đồng thời cứng đờ, da đầu đều tê dại: “Không... Không phải...”

Huhu, hôm nay tổng giám đốc thật đáng sợ!

***

Bên kia, trường học đã bắt đầu tiết học cuối cùng trong ngày.

Trong tình huống bình thường, tất cả mọi người đều không có tâm tư học tập gì cả.

Mỗi người đều cúi đầu nhìn thời gian trên di động.

Phó Cửu cũng không ngoại lệ, rốt cuộc vẫn còn cuộc hẹn.

Giáo viên tiếng Anh cũng biết bọn họ không chịu nghe giảng, suy nghĩ vài vấn đề khôi phục lại không khí học tập, liền gọi Phó Cửu đứng dậy.

“What kind of girl do you like?” (Em thích kiểu con gái như thế nào?)

Trong ban D, người người đều biết vị trí thứ nhất đếm ngược từ dưới lên trên của kì thi mỗi năm luôn là hạng của Phó Cửu.

Hoàn toàn không biết gì về tiếng Anh.

Tuy rằng vấn đề này đối với một ít nữ sinh đều cảm thấy rất có hứng thú, nhưng cũng biết Phó Cửu khẳng định không trả lời được.

Tưởng Phi Dương ngồi bên cạnh Phó Cửu, bộ dáng trào phúng như đang xem kịch vui.

Tiết Dao Dao ngồi phía sau sốt ruột nhìn Phó Cửu, lấy cây bút chọc chọc lưng cô, viết trên tờ giấy một từ “beautiful”.

Chỉ cần Phó Cửu trả lời được một từ như vậy là có thể vượt qua thử thách này.

Nhưng nàng sợ Phó Cửu cũng không biết đọc từ này thế nào.

Giáo viên cũng đang nhìn nàng.

Phó Cửu cười, môi mỏng mở ra nói một đoạn tiếng Anh một cách lưu loát: “Cậu cho rằng tớ nghèo, không xinh đẹp liền không có tình cảm sao? Nếu thượng đế đã ban cho tớ mỹ mạo và tài phú, tớ sẽ không để cậu rời khỏi tớ, cũng giống như tớ không bao giờ rời khỏi cậu.”

Nguyên bản giọng của cô rất dễ nghe, hiện tại lại dùng cách phát âm của người bản xứ, chậm rãi nói ra những câu đó, tràn ngập hơi thở của nước ngoài.

Mọi người trong lớp học cơ hồ nghe đến say mê.

“Này, đây là...” Giáo viên tiếng Anh kích động: “Nguyên câu trong ‘Giản ái’!”

“Xem ra cô cũng rất thích quyển sách này. Ừm... Nữ chính trong bộ này chính là kiểu con gái mà em thích.” Phó Cửu còn đang cười, nháy mắt trái một cái với Tiết Dao Dao đang ngồi phía sau lưng cô.

Đẹp trai tà hoặc như vậy.

Các nữ sinh ngồi xung quanh thấy biểu tình này của Phó Cửu, nhịp tim nhảy lên xuống có chút rối loạn...

--- ------

Chương 37: Thiếu gia, cậu đi đâu? Phó chín đáp: “Đi gặp Tần Mạc.”

Giáo viên tiếng Anh vỗ tay đầu tiên, hơn nữa khuyên các bạn khác nên học tập Phó Cửu, đây là chuyện xưa nay chưa bao giờ có.

Hai mắt Tưởng Phi Dương trừng to, nguyên bản hắn muốn nhìn Phó Cửu bị chê cười, không nghĩ tới lại làm tên yếu đuối cặn bã này được nổi bật!

Phó Cửu ngồi xuống, ánh mắt đảo qua hắn một cái, môi mỏng câu lên.

Kia rõ ràng là đang trào phúng hắn, Tưởng Phi Dương cảm thấy mặt của mình bị đánh đến sưng như đầu heo.

Hơn nữa hắn không biết vì cái gì lại cảm thấy Phó Cửu như vậy nhìn rất đẹp!

Hắn đây là điên rồi sao?!

“Các em làm rất tốt, tiết học đến đây là kết thúc, tan học!”

Sau khi câu này của giáo viên tiếng Anh phát ra, bọn học sinh giống như thủy triều ùa ra khỏi phòng học.

Một tay Phó Cửu cầm cặp sách gác lên vai, một tay mang theo ván trượt của cô, chậm rãi đi vào trong đám người.

Trần Hiểu Đông vẫn luôn đợi dưới sân trường: “Thiếu gia, cậu muốn đi đâu? Đợi tôi với!”

Phó Cửu dừng bước chân.

Không ít nữ sinh đỏ mặt nhìn cô cũng ngừng lại theo.

Trần Hiểu Đông dừng một chút, đây là cậu nhìn lầm sao?

Các bạn học nữ kia làm sao lại có bộ dáng ướt át xấu hổ như vậy?

“Thiếu gia.” Trần Hiểu Đông đè thấp giọng nói: “Cậu đã làm chuyện gì? Có phải hay không lại trêu chọc nữ sinh?”

Phó Cửu lấy di động của mình ra, lười nhác đáp trả cậu ta một câu: “Không có.”

“Được rồi.” Trần Hiểu Đông nghiêm túc nói: “Tôi tin tưởng thiếu gia. Mà hiện tại chúng ta nên đi đâu? Chẳng phải cậu đã nói đi đến các tiệm máy tính gần trường mua linh kiện hay sao?”

Không biết vì cái gì mà gần đây thiếu gia rất có hứng thú đối với chuyện này.

Phó Cửu mở WeChat, nhìn ba chữ trên màn hình “Tôi tới rồi”, khóe miệng dương lên: “Trước khi mua linh kiện, tôi phải đi gặp một người.”

Trần Hiểu Đông a một tiếng rất hồn nhiên, kế tiếp bất giác như muốn công kích mạnh mẽ: “Gặp ai nha?”

“Tần Mạc.” Phó Cửu chỉ để lại cho cậu ta hai chữ liền bước đi.

Trần Hiểu Đông cứng lại trong tức khắc, khóe miệng giật một cái, biểu tình nhanh chóng bị phóng đại tới cực hạn.

“Thiếu gia, cậu từ từ, cậu bình tĩnh một chút! Cậu sẽ bị Tần thiếu xem là biến thái mà đánh thành một cái bánh bao!”

Cùng lúc đó.

Ở trước cửa trường cao trung Giang Thành.

Một chiếc xe màu đen như con Hãn Mã, đường cong lưu loát như con mãnh hổ dừng ở ven đường.

Biển số xe trắng chữ màu đỏ, xung quanh xe đều có bảo tiêu.

Khí thế áp đảo người!

Nhưng mặc dù như thế cũng không ngăn cản được sự nhiệt tình của bọn học sinh.

“Là xe của Tần Thần! Aaaa, tớ muốn điên rồi!” (Tần Thần là biệt danh của các fan đặt cho TM nha.)

Danh tiếng của Tần Mạc thật sự rất lợi hại, giống như siêu sao thiên vương có cả hàng nghìn người hậm mộ.

Chỉ cần anh xuất hiện, tất sẽ có người cầm di động chụp ảnh.

Mặc kệ là nam hay nữ, sau khi gặp qua anh trong trò chơi sẽ không có người không yêu anh. (Mình đổi cách gọi Tần Mạc từ hắn sang anh đây, vì lúc này quan hệ của anh ấy càng ngày càng gần với Phó Cửu nên gọi anh cho nó thân thiết.)

Nhưng mà cho dù bên ngoài có bao nhiêu người vây quanh, xe của Tần Mạc trước sau đều không dao động.

Anh ngồi ở ghế sau, mũi cao như đĩnh bạt, gương mặt tuấn mỹ, tư thế ngồi giống như đang ngủ, một tay lười biếng chống sườn mặt, một tay nhẹ đáp trên chân dài, mắt hẹp dài khép hờ, nhìn lướt qua thập phần không chút để ý xung quanh.

Chỉ là khi WeChat vang lên tiếng thông báo, đột nhiên anh mở mắt ra, tròng mắt yêu tà như đêm đen, phảng phất như có thể nhìn xuyên thấu tất cả mọi vật trên thế giới này.

Tần Mạc lấy di động ra nhấn nhẹ hai cái, trên màn hình chỉ xuất hiện một hàng chữ: “Hiện tại tôi sẽ đi tới gần xe anh.”

COCO ngồi trên ghế bên cạnh ghế điều khiển cũng nghe tiếng vang kia, không biết tại sao lại kích động lên.

“Chơi game lâu như vậy, đây là lần đầu tiên tôi gặp mặt người trong trò chơi, không biết bộ dáng của Hắc Đào Z như thế nào? Chắc hẳn là một người vạm vỡ nhỉ?”

Dù sao phong cách làm việc của hắn rất bưu hãn!

Bạn đang đọc truyện Đế Thiếu Sủng Trong Lòng: Giáo Thảo Quốc Dân Là Nữ Sinh được tải miễn phí tại wWw.EbookFull.Net.

Tải miễn phí nhiều truyện hơn ở Ebook Full(cham)Net.