Chương 76: Chương 72: Nếu như em phải ngồi tù hai năm, anh sẽ chờ em chứ?

Cô coi như đã nghĩ thông suốt, cô cần gì phải liều mạng làm việc, cuộc sống cô muốn rõ ràng không phải như thế, vì vậy cũng không cần phải sống cuộc sống như vậy.

Cô chỉ là một tiểu nữ nhân không ôm chí lớn, chỉ muốn một cuộc sống thường thường phàm phàm.

Nếu Thẩm Hải Quyền không chịu thỏa hiệp, thì cô sẽ trực tiếp dùng đến chiêu cá chết lưới rách, đợi đến khi cô nắm được công ty trong tay, nhân tiện cam kết làm một người tổng giám đốc chuyên nghiệp, có chuyện gì cũng không phiền.

Nghĩ xong cô cảm thấy mình thật là bi ai, tình nguyện tin tưởng một ngoại nhân cũng không muốn tin tưởng những người có liên hệ máu mủ với mình.

Lam Tiểu Băng bị vạch trần, cũng không hoảng hốt, hàm răng cắn thật chặt môi dưới, vẫn thỉnh thoảng nức nở, vẫn mang bộ dáng cây ngay không sợ chết đứng

“Tiểu Úc! Cô có thể viết một phần văn bản chứng minh cái này vết thương là do bản thân cô không cẩn thật gây ra, không hề liên quan đến tôi hay không?”

Trì Tiểu Úc quả thực cảm thấy chắc là mình đã nghe nhầm rồi, cô đã không đi so đo chuyện này, mà lựa chọn bỏ qua cho cô.

Có phải cô ta khi dễ cô thành nghiện rồi hay không?

Trì Tiểu Úc trực tiếp vung tay lên, muốn rời đi, cô không rảnh ở đây nghe mấy lời nói vô lý của cô ta.

“Tiểu Úc!” Lam Tiểu Băng không thuận theo, nhất quyết níu lấy cánh tay Trì Tiểu Úc, không để cho cô đi.

“Chuyện này đối với cô chỉ là một việc nhỏ, nhưng nó lại rất trọng yếu đối với tôi, bởi vì tôi là minh tinh, là nhân vật của công chúng, vạn nhất chuyện này bị vạch trần, vậy thì tôi sẽ xong mất, làm sao cô có thể vô tình như vậy!”

Lam Tiểu Băng thực sự đã chạm đến giới hạn của cô, ngón tay mảnh khảnh của Trì Tiểu Úc gãi gãi đầu tóc.

Mẹ nó! Thật là quá đáng ghét!

“Tiểu Úc. . . “ Lam Tiểu Băng đột nhiên dừng lại, bàn tay đang đặt ở trên người Trì Tiểu Úc càng thêm dùng sức.

Trì Tiểu Úc nghi ngờ nhìn Lam Tiểu Băng một cái.

“Thì ra là ở chỗ này.”

Triệu Húc Nghiêu không biết từ lúc nào đã đẩy cửa đứng ở cửa.

“Tiểu Úc!” Lam Tiểu Băng núp ở sau lưng Lam Tiểu Băng, khẽ lên tiếng.

Trì Tiểu Úc mặc kệ có chuyện gì xảy ra giữa bọn họ, chỉ cần không có liên quan tới cô là tốt rồi.

Trì Tiểu Úc hất tay Lam Tiểu Băng ra, không nói một lời, trực tiếp rời đi.

Bọn họ như thế nào cũng được, cùng cô không liên quan.

Triệu Húc Nghiêu nhìn Trì Tiểu Úc rời đi, trong ánh mắt chứa đựng tia ác độc, phẫn nộ, còn có chút mê mang.

Cho đến tận khi Trì Tiểu Úc đi vào trong thang máy, anh ta mới thu hồi tầm mắt của mình, xoay người nhìn về phía Lam Tiểu Băng.

Vung tay ra chính là một cái bạt tai.

Lam Tiểu Băng bị đánh ngã trên mặt đất, mở to hai mắt Triệu Húc Nghiêu, dùng vẻ mặt không dám tin nhìn anh ta, trong mắt là nước mắt đảo quanh.

“Làm sao? Con gái nhà có tiền thì tôi không thể đánh sao?”

Trong mắt Triệu Húc Nghiêu hiện hung quang, khuôn mặt vốn anh tuấn của anh ta giờ này đã trở nên vặn vẹo, thật khiến cho người ta sợ hãi.

Lam Tiểu Băng hơi nao núng một chút, lui về phía sau hai bước, nước mắt rưng rưng nhìn Triệu Húc Nghiêu, bộ dáng kia thật là yếu đuối đáng yêu.

Chỉ cần là nam nhân thì sẽ không cự tuyệt được sức hấp dẫn này của cô ta, nhưng hết lần này tới lần khác, bộ dáng này không có tác dụng với Triệu Húc Nghiêu.

“Tôi cho cô biết, tôi nguyện ý cưới cái đồ đê tiện như cô là vì cô còn có giá trị lợi dụng.”

Triệu Húc Nghiêu lạnh lùng nói tiếp: “Đại minh tinh, cái chuyện vừa rồi cô cũng không muốn tôi nói ra phải không?”

“Không nên.” Lam Tiểu Băng hoảng sợ lắc đầu, ngẩng đầu dùng ánh mắt cầu xin để nhìn Triệu Húc Nghiêu: “Đừng nói ra ngoài, tôi thật sự là không có cố ý.”

“Tôi không quản là cô có cố ý hay không, nhưng mà. . .”

Triệu Húc Nghiêu quơ quơ cái điện thoại di động trong tay: “Nếu đoạn clip này được tung lên mang, cô nói xem sau khi công chúng biết đại minh tinh được nổi danh là dịu dàng thiện lương hóa ra có bộ dáng hung ác như thế này, bọn họ sẽ làm gì?”

Triệu Húc Nghiêu nói xong thì rời đi, để một mình am Tiểu Băng ở trên sân thượng.

Lam Tiểu Băng ngồi xổm người xuống, hai tay ôm lấy chính mình, nếu cẩn thận lắng nghe thì có thể nghe thấy mấy lời lẩm bẩm của cô ta: “Trì Tiểu Úc, Triệu Húc Nghiêu. . .”

Lam Tiểu Băng lộ ra một đôi mắt ác độc, làm cho người ta không rét mà run.

An an ổn ổn tan làm, một ngày cứ như vậy trôi qua.

Trì Tiểu Úc thậm chí cam chịu, đang suy nghĩ có muốn quản gia mang Computer đến đây hay không, trong đó có những tài liệu được cô tỉ mỉ cất dấu, nhìn bao nhiêu lần cũng vẫn thấy kinh điển.

Ục ục!

Một lúc lâu sau, đột nhiên nghe được tiếng ấn còi, Trì Tiểu Úc quay đầu nhìn lại, hóa ra là Giản Diệc Tu.

Trì Tiểu Úc vui vẻ vẫy tay, chạy tới chỗ anh.

“Làm sao anh lại đến đây vậy?”

Trì Tiểu Úc một bên thắt dây an toàn, đôi mắt sáng trong suốt nhìn Giản Diệc Tu.

Từ lúc nhìn thấy anh, nụ cười trên môi vẫn nở rộ.

“Thuận đường.” Giản Diệc Tu đánh tay lái, hòa vào dòng xe cộ, anh đưa mắt nhìn kính chiếu hậu, khi nhi thấy nơi đó có một chiếc xe màu đen thì mày khẽ nheo lại.

“Ồ.” Cho dù Giản Diệc Tu nói như vậy, Trì Tiểu Úc vẫn tiếp tục vui vẻ.

“Này! Anh nói xem chúng ta có kiểu tâm ý tương thông mà mấy đôi vợ chồng hay có hay không? Tựa như đôi vợ chồng Smith kia, bằng bằng bằng!”

Trì Tiểu Úc gương tay, hướng về phía Giản Diệc Tu bầy ra bộ dáng bắn súng.

“Vợ chồng Smith?” Giản Diệc Tu quay đầu tự tiếu phi tiếu nhìn cô.

Hỏng bét, họa từ miệng mà ra.

“Em là nói, thường thì người đàn ông của nhân vật nữ chính rất khốc, không đúng, không đúng, vai nam chính giống như anh, vừa đẹp trai lại vừa khốc, còn nhân vật nữ chính thì thường giống như em, xinh đẹp ưu nhã, ý em là thế, anh không nên nghĩ nhiều.”

Trì Tiểu Úc nói xong, cười khan hai tiếng.

“Anh có nói gì đâu?” Giản Diệc Tu ra vẻ nghi ngờ: “Sao em phải chột dạ?”

“Em không có.”

Trì Tiểu Úc bá đạo kết thúc đề tài: “Em muốn ngủ một lát, về đến nhà thì anh gọi em một tiếng nha.”

Nói xong, đầu chuyển sang hướng ngược lại, nhắm chặt hai mắt.

Trì Tiểu Úc vốn định giả vờ ngủ, cuối cùng lại ngủ thật.

Đợi đến khi cô vẫn còn có chút buồn ngủ mà tỉnh lại, thì vẫn còn ở trong xe, trên người còn đang đắp áo khoác của Giản Diệc Tu, mở điện thoại di động ra thì nhìn thấy tin nhắn Giản Diệc Tu để lại.

“Anh đi xem Tần Lương một chút, em tỉnh ngủ thì không nên đi loạn, anh sẽ lập tức trở lại.”

Tần Lương? Trì Tiểu Úc ngẩng đầu nhìn cảnh vật ngoài cửa xe, quả nhiên cô đang ở bệnh viện.

Nếu đã tới, cô cũng nên đi xem anh ta một chút, mặc dù có chút không tiện.

Trì Tiểu Úc xuống xe, lấy điện thoại di động ra gọi cho Giản Diệc Tu.

“Tỉnh rồi hả?”

Giản Diệc Tu cố ý đè thấp giọng nói thuần mỹ, giống như rượu nho được ủ nhiều năm, có thể làm cho người nghe say mê.

Mặc dù đã ở cùng nhau một năm rồi, thỉnh thoảng cô vẫn bị giọng nói của anh quyến rũ.

“Ừ, phòng bệnh Tần Lương ở lầu mấy vậy?”

Trì Tiểu Úc vừa đi vừa gọi điện thoại, trong lúc vô tình đụng phải người ta.

“Thật xin lỗi!”

Trì Tiểu Úc tranh thủ thời gian nói xin lỗi, nhưng mà người nọ cũng không hề quay đầu lại, vội vã rời đi.

Hình như người kia có chút quen mắt. . .

Bạn đang đọc truyện Tái Hôn! Ông Xã Mới Rất Xảo Quyệt được tải miễn phí tại wWw.EbookFull.Net.

Tải miễn phí nhiều truyện hơn ở Ebook Full . Net.