Chương 282: Thăng Cấp Vô Địch (28)
Sau khi đưa thế giới kia đến đây thì Ninh Thư cuối cùng cũng có thể thở
phào nhẹ nhõm, sau đó mới để ý nơi này được Hỗn Độn tử khí bao phủ, vì
vậy vội vàng ngồi xuống để tu luyện, vận chuyển Tuyệt Thế Võ Công chạy
dọc kinh mạch, bởi vì Hỗn Độn tử khí không ngừng thẩm thấu vào bên trong cơ thể nên linh hồn của cô càng lúc càng cứng rắn.
“Đừng kéo dài thời gian nữa, chúng ta phải quay trở về rồi.” 2333 thấy Ninh Thư như
sắp bắt đầu tu luyện, nên lập tức lên tiếng nhắc nhở.
Bỗng nhiên
Ninh Thư nghĩ đến một vấn đề: “Những sinh vật ở bên trong thế giới đó,
ví dụ như rong biển, tương lai của chúng nó sẽ như thế nào.”
“Khi thế giới dần dần lập ra những quy luật của bản thân thì những sinh vật ở trong đó cũng sẽ từ từ thích nghi với những quy luật đó, Ninh Thư, bỗng nhiên ta phát hiện ra là cô quan tâm đến rất nhiều thứ, như vậy mà cô
không thấy mệt sao?” Giọng điệu của 2333 tràn ngập sự khinh bỉ.
Ninh Thư khẽ bĩu môi: “Ta hỏi một chút cũng không mất miếng thịt nào đi.”
Ninh Thư đứng lên, đang chuẩn bị rời khỏi đó thì bỗng phát hiện có bóng
người ở đằng xa, hắn mặc áo gió màu đen, thân hình cao gầy, bước ra từ
trong biển quy luật, nhưng chỉ trong nháy mắt là đã không thấy được bóng dáng của hắn đâu cả.
Giáo... Giáo Y đại thúc?
Người mà cô vừa mới nhìn thấy là ai? Là Giáo Y đại thúc sao?
Ninh Thư lắc lắc đầu, điều đó không thể nào, sao Giáo Y đại thúc lại có thể
xuất hiện ở nơi này được chứ, nhưng người lúc nãy đúng là Giáo Y đại
thúc mà. Cô đã gặp Giáo Y đại thúc hai lần rồi, không chỉ vậy khi ở thế
giới Zombie thì cô còn ở bên Giáo Y đại thúc trong một thời gian dài
nữa.
Nên Ninh Thư rất quen thuộc với Giáo Y đại thúc, vừa nhìn là có thể nhận ra nhưng mà tại sao Giáo Y đại thúc lại ở nơi này?
Ninh Thư vô cùng tò mò, biết thế thì lúc nãy đã gọi đại thúc lại rồi, chỉ là ông chú ấy biến mất nhanh quá, cô còn chưa kịp phản ứng vậy mà đại thúc đã không thấy bóng dáng đâu rồi.
“2333, lúc nãy ngươi có nhìn thấy cái gì không?” Ninh Thư quay sang hỏi 2333 để có thêm bằng chứng.
“Nhìn thấy cái gì chứ?” 2333 hỏi.
Ninh Thư vội vàng nói: “Một người đàn ông mặc áo khoác gió màu đen, vừa nhìn là thấy hắn ta rất khốn kiếp, rất biến thái, hơn nữa hắn mới bước ra từ trong biển.”
“Cô đã hoa mắt rồi.” Giọng nói của 2333 vẫn rất
lạnh nhạt: “Chưa từng có người nào có thể bước ra khỏi bờ biển đó, xem
ra mắt cô lại tăng độ rồi.”
“Bà nó, ta thật sự đã nhìn thấy, một người lớn như vậy, ngươi cho là mắt ta bị mù sao.” Ninh Thư vô cùng tức giận.
“Là cô bị hoa mắt rồi.” 2333 nói.
“Thật sự là ta đã nhìn thấy mà, ngươi phải tin tưởng ta.” Người mà cô vừa thấy quả thực là đại thúc mà, chắc chắn là đại thúc.
“Là cô hoa mắt.”
Ninh Thư:...
Trong lòng của Ninh Thư cũng bắt đầu nghi ngờ, chẳng lẽ là cô nhìn nhầm sao,
nhưng mà sao có thể chứ, thị lực của cô là 10/10 mà.
Lúc này thì biển quy luật đã không còn bóng dáng của đại thúc rồi, bên trong chỉ
còn lại vô số thế giới mà thôi, hơn nữa Ninh Thư cũng đã không thể tìm
được thế giới mà cô vừa bỏ vào.
Ninh Thư xoay người rời khỏi đó,
men theo con đường cũ để trở về, lúc này thì lực linh hồn của cô đã mạnh hơn lúc đầu rất nhiều, nên khi đối mặt với sự công kích của đao gió thì Ninh Thư đã không phải chật vật như lúc trước, hơn nữa cũng rất ít bị
đao gió cắt trúng.
Một đường có nguy hiểm nhưng lại an toàn trở
về thân thể của Ngụy Lương Nguyệt, Ninh Thư khẽ mở mắt, sau đó từ từ cử
động thân thể, lúc này thì cô mới phát hiện thân thể này vô cùng cứng
ngắc, khi cử động thì các khớp xương đều vang lên những tiếng răng rắc,
đây là hiện tượng rỉ sét sao?
Ninh Thư đi đi lại lại trong phòng một lúc lâu thì thân thể này mới không còn cứng ngắc như lúc ban đầu nữa.
Sau khi linh hồn hoàn toàn dung nhập vào bên trong cơ thể thì Ninh Thư mới bắt đầu tu luyện.
Bàn long ở trong đan điền đang không ngừng bay lượn, giống như một con rồng thật vậy. Ninh Thư lấy ra một viên Linh Tủy tinh thể lớn bằng móng tay, sau khi nuốt vào thì linh khí không ngừng đi xuống đan điền, giống như
muốn phá vỡ đan điền vậy.
Bàn long ở trong đan điền cũng vì thế
mà trở nên hưng phấn, điên cuồng hấp thụ linh khí, sau khi đã hấp thụ
toàn bộ linh khí thì khí kình của bàn long không ngừng dao động, cuối
cùng nổ tung.
Trong nhất thời Ninh Thư không biết phải làm gì,
tạo sao lại đột nhiên nổ tung như vậy, chẳng lẽ nó hấp thụ nhiều linh
khí quá nên bị bội thực rồi.
Tuy nói là khí kình của bàn long đột nhiên lại nổ tung nhưng Ninh Thư cũng không bị thương ở đâu cả, hơn nữa sau khi nổ tung thì kình khí của bàn long tràn ra ngoài đan điền, hòa
vào mọi ngóc ngách trong cơ thể của Ninh Thư, hơn nữa cô còn cảm nhận
được từng tế bào trong cơ thể đang không ngừng cắn nuốt linh khí.
Nắm chặt nắm đấm, lúc này Ninh Thư cũng phát hiện ra sức mạnh của mình lớn
hơn trước rất nhiều, chỉ cần vỗ nhẹ một cái mà chiếc bàn vừa dày vừa
nặng đã biến thành bột phấn.
Toàn cơ thể đều tràn đầy sức mạnh,
đến giờ phút này thì cái bí tịch nhìn như là cấp thấp thế mà khi ở một
thế giới thích hợp với việc tu luyện lại lộ ra khả năng cao nhất của bản thân nó.
Trước đây Ninh Thư vẫn không quá để tâm đến cuốn bí
tịch, lúc trước khi có được nó thì hệ thống chỉ cho nàng 100 điểm tích
lũy, nhìn thì có vẻ không đáng giá tiền, nhưng Ninh Thư vẫn kiên trì tu
luyện, vậy mà chưa bao giờ ngờ được bí tịch lại lợi hại như vậy.
Nên Ninh Thư quyết định từ nay về sau sẽ kiên trì tu luyện cuốn bí tịch
này, cho dù thế giới đó có hạn chế thì cũng có thể làm cho bản thân mạnh mẽ hơn, để bảo vệ chính mình.
Ninh Thư vẫn tiếp tục tu luyện,
khi khí kình mới được tu luyện ra thì cô lại tiếp tục nuốt một viên Linh Tủy tinh thể, cuối cùng thì toàn bộ linh khí của Linh Tủy đều bị khí
kình hấp thụ hết.
Ninh Thư vẫn tiếp tục bế quan trong phòng để tu luyện nên không biết bên ngoài đang xảy ra chuyện gì, mãi cho đến khi
Ngụy trưởng lão đến tìm cô.
Lúc mà Ninh Thư nhìn thấy cha của
mình thì cô còn tưởng tu vi của ông đã bị phế bỏ rồi chứ, bởi vì cô
không cảm nhận được bấy kỳ sự dao động nào của linh khí trên người cha
cô cả, hơn nữa cũng không còn uy áp của kẻ mạnh nữa, thật sự không thể
bình thường hơn được nữa, giống như một người dân thường vậy.
“Cha, người bị sao vậy, người bế quan thất bại sao?” Ninh Thư vội vàng hỏi
thăm, dù sao thì một người cha cường đại chính là núi dựa lớn nhất của
cô.
Ngụy trưởng lão vừa nghe thấy những lời này liền tức giận:
“Chẳng lẽ thằng nhóc như con lại không mong cha mình tốt lên hay sao,
tình huống của ta lúc này gọi là đột phá bình cảnh, trở về với trạng
thái ban đầu, nhóc thối, nếu không phải bên ngoài đang ầm ỹ thì người
làm cha này cũng không biết con của mình lại lợi hại như vậy.”
Ninh Thư khẽ nhíu mày hỏi: “Có chuyện gì vậy?”
“Ta nghe những đệ tử từ bí cảnh trở về nói con ngang tài ngang sức với Diệp Vũ của Hồng Môn tông, từ lúc nào mà thực lực của con lại mạnh như vậy?” Ngụy trưởng lão vẫn còn hơi nghi ngờ.
Ninh Thư đắc ý nói: “Cũng là nhờ khí lực của con rất lớn, ha ha ha.”
“Tu luyện mới là việc chính, chứ còn khí lực lớn thì có lợi ích gì chứ.”
Cha Ngụy quan sát thật kỹ con trai của mình: “Chứng minh cho ta thấy là
khí lực của con lớn đến nhường nào.”
Ninh Thư cùng cha của mình
đi ra khỏi phòng, sau đó siết chặt nắm đấm, vận khí đan điền rồi đánh về phía Ngụy trưởng lão, Ngụy lão cha cũng trực tiếp giơ tay lên cản nhưng lại bị một quyền này của Ninh Thư đánh lùi về sau hai bước.
Trên khuôn mặt của Ngụy trưởng lão cũng xuất hiện vẻ sợ hãi, quả thực là sức mạnh của Ninh Thư đã vượt xa ngoài sự tưởng tượng của ông ấy.
Còn Ninh Thư thì lại cười híp mắt, sau đó thu hồi nắm đấm, mục đích của cô
chính là biến cơ thể của mình trở thành một loại vũ khí, và bây giờ thì
thân thể này của cô chính là một loại vũ khí vô cùng khủng bố.
Cuối cùng thì nụ cười cũng đã xuất hiện trên khuôn mặt của cha Ngụy, nhưng
ông ấy lại cố ra vẻ nghiêm túc để căn dặn Ninh Thư: “Chỉ dựa vào sức
mạnh là không đủ, con có thể cận chiến, nhưng nếu như đối phương muốn
liều mạng hoặc không cho con có cơ hội cận chiến thì sao, nên con vẫn
cần phải cố gắng tu luyện.”
Ninh Thư khẽ gật đầu: “Con biết rồi, con nhất định sẽ cố gắng.”
“Cha, bên ngoài đã xảy ra chuyện gì?” Ninh Thư giờ mới nhớ ra việc này, đã
xảy ra chuyện gì mà làm như muốn lật trời không bằng thế?
Bạn đang đọc truyện Bút Ký Phản Công Của Nữ Phụ Pháo Hôi được tải miễn phí tại wWw.EbookFull.Net.
Tải miễn phí nhiều truyện hơn ở EbookFull.Net.