Chương 249: Lung Nhi Xuất Giá
“Cái... cái gì?” Nghe Triệu Khả Nhiên nói, Y Lâm nhất thời trợn to hai mắt, sợ hãi trong mắt
càng lớn, “Vương, vương phi, người... không phải người đã đồng ý với cô, sẽ không, sẽ không trừng phạt ta sao?”
“Ngươi còn nhớ rõ bổn vương phi vừa nói cái gì không?” Triệu Khả Nhiên
mở miệng cười, nhưng lời nói ra vô cùng lạnh nhạt, “Vừa rồi bổn vương
phi đích xác là đồng ý với Trần ma ma, sẽ không để cho ngươi và người
nhà của ngươi nguy hiểm đến tính mạng, nhưng cho tới bây giờ bổn vương
phi cũng chưa đồng ý sẽ bỏ qua cho bọn ngươi.”
“Vương, vương phi.” Nhìn nụ cười Triệu Khả Nhiên, nghe lời nói lạnh lẽo
của nàng, trong lòng Y Lâm chỉ cảm thấy run sợ. Hiện tại nàng thật sự
hối hận, nếu nàng không vào vương phủ, vậy thì sẽ không có chuyện hôm
nay. Nếu như vừa mới bắt đầu, nàng không có si tâm vọng tưởng như vậy,
tất cả mọi thứ ở hiện tại cũng sẽ không xảy ra.
Hiện tại, nàng căn bản không biết rốt cuộc vương phi muốn đối phó nàng
như thế nào. Hơn nữa nàng nhớ lại cam kết vừa rồi của vương phi, vương
phi không có nói qua muốn xử trí nàng thế nào. Còn nữa, người nhà của
nàng, người nhà của nàng sẽ như thế nào đây?
“Vương phi, người nhà của nô tỳ, người muốn đối phó với người nhà nô tỳ
như thế nào?” Y Lâm vội vã hỏi, “Tất cả mọi chuyện đều không liên quan
đến người nhà của nô tỳ, cầu xin vương phi bỏ qua cho bọn họ.”
“Bây giờ ngươi còn có thời gian lo lắng bọn họ!” Khóe miệng Triệu Khả
Nhiên lộ ra nụ cười châm chọc, “Nếu trong lòng ngươi thật sự có bọn họ,
ngươi sẽ không làm ra chuyện như vậy. Ngươi nên nhớ, nếu người nhà của
ngươi xảy ra chuyện, tất cả đều là lỗi của ngươi.”
“Không cần! Vương phi, van cầu người, đại phát từ bi, bỏ qua cho người
nhà của nô tỳ!” Y Lâm vừa dập đầu vừa cầu xin, “Người nhà nô tỳ là vô
tội, người tha cho bọn họ đi! Cho dù trừng phạt nô tỳ như thế nào, nô tỳ cũng nguyện ý chịu đựng. Cho dù người muốn mạng của nô tỳ, nô tỳ cũng
không có một câu dị nghị.”
Y Lâm vừa khóc vừa dùng lực dập đầu, rất nhanh, khiến cái trán trầy
trụa, trên đất dính một điểm màu đỏ. Mà màu máu đỏ tươi, không ngừng
chảy xuống từ trán của nàng, lại thêm nàng khóc thê thảm như vậy, trông
nhìn thấy đau lòng. Khiến cho người ta không tự chủ đồng tình nàng.
Chỉ là rất đáng tiếc, người trong phòng đều không phải người mềm lòng.
Duy nhất một người mềm lòng, bởi vì Triệu Khả Nhiên chỉ dẫn một phen,
bắt đầu suy nghĩ lại sự nhẹ dạ của chính mình có phải không đúng hay
không.
“Họa Hương, mang đồ bổn vương phi cho ngươi chuẩn bị lên.” Triệu Khả
Nhiên không để ý đến Y Lâm không ngừng cầu xin, thậm chí ngay cả nhìn
cũng không nhìn nàng một cái, mà quay đầu nhìn Họa Hương, mở miệng dặn
dò.
“Vâng, vương phi.” Họa Hương rời khỏi phòng.
Rất nhanh, Họa Hương liền trở lại trong phòng. Khác với lúc đi ra, trên
tay của nàng bưng một khay, trong khay đặt hai chén thuốc nóng hổi.
Nhưng tất cả mọi người không biết rốt cuộc là gì, bởi vì lúc Triệu Khả
Nhiên dặn dò, chỉ thấp giọng nói bên tai Họa Hương mà thôi, cũng không
để người khác nghe.
Họa Hương không nói gì, đem hai chén thuốc đặt trước mặt Y Lâm và Thải Y, sau đó lui sang một bên.
Triệu Khả Nhiên lạnh lùng nhìn Y Lâm và Thải Y còn quỳ dưới đất, mở
miệng nói, “Hiện tại các ngươi mỗi người uống một chén thuốc.”
“Vương phi, này, rốt cuộc là thuốc gì?” Thải Y lấy can đảm mở miệng hỏi.
“Các ngươi chỉ cần uống vào là được.” Triệu Khả Nhiên mở miệng nói, “Tóm lại thuốc này sẽ không ảnh hưởng đến tính mạng của các ngươi. Nếu các
ngươi uống vào, bổn vương phi có thể bảo đảm, người nhà của các ngươi sẽ không cần lo lắng đến tính mạng. Nhưng nếu các ngươi không uống, vậy
toàn bộ người nhà của các ngươi đều phải xuống địa ngục. Chính các ngươi lựa chọn đi! Bổn vương phi không ép các ngươi.”
Trong lòng Y Lâm và Thải Y cũng rõ ràng, trước mắt các nàng là chén
thuốc đang bốc hơi nóng, tuyệt đối không phải là đồ tốt, nhưng cho dù là như thế, họ cũng không dám không uống. Bởi vì hiện tại tính mạng của
người nhà nắm giữ ở trong tay của các nàng, nếu như không may, tất cả
người nhà cũng bởi vì sai lầm của các nàng mà bỏ mạng.
Hai người cắn răng, bưng lên chén thuốc, ừng ực uống vào. Rất nhanh, hai người đều uống toàn bộ chén thuốc trong tay.
Nhìn hai người đã uống thuốc xong, Triệu Khả Nhiên nhếch miệng cười tàn
khốc, “Có lẽ các ngươi rất tò mò rốt cuộc trong tay các ngươi là thuốc
gì! Các ngươi yên tâm, bổn vương phi nói qua, sẽ không cần mạng của các
ngươi, cho nên tuyệt đối không phải là độc dược, điểm này có thể yên
tâm.”
Nghe Triệu Khả Nhiên nói, dù là Y Lâm, hay là Thải Y, cũng thở phào nhẹ
nhõm. Mặc dù là người nhà, họ vẫn nguyện ý hy sinh mình. Nhưng không có
người nào thật sự muốn chết, chỉ cần có con đường sống, ý chí cầu sinh
của con người vẫn luôn mãnh liệt.
“Nhưng…” Nhìn dáng vẻ hai người buông lỏng, Triệu Khả Nhiên cười rất ác
ý, từng chữ từng câu từ trong miệng của nàng nói ra đều tàn khốc, “Cả
đời này các ngươi tuyệt đối không có khả năng làm mẫu thân.”
Vừa mới thở phào nhẹ nhõm tâm của hai người lập tức nhảy tới cổ họng, Y
Lâm không nhịn được, mở miệng hỏi, “Vương phi, người... người có ý gì!
Vừa nãy,vừa này rốt cuộc thuốc nô tỳ uống vào là thuốc gì?”
“Bổn vương phi thích ăn miếng trả miếng, phương pháp ăn miếng trả
miếng.” Triệu Khả Nhiên nhẹ nhàng nói, “Ngươi nên biết mới đứng! Trước
đó ngươi bỏ thứ gì vào thuốc bổ của bổn vương phi, thì thứ bây giờ người uống chính là nó!”
Triệu Khả Nhiên nói rất khẽ, nhưng mỗi một chữ đều giống như một cây
búa, nặng nề đánh vào trong lòng của các nàng. Nghe được những lời này,
hai người lập tức bắt đầu ho khan, ho kịch liệt, muốn phun ra thuốc vừa
mới uống. Nhất là Thải Y, thậm chí đã bắt đầu muốn cào cổ họng.
Phải biết, khả năng sinh dục đối với một nữ nhân mà nói, đó chính là tất cả của các nàng, là hi vọng cả đời của các nàng. Cho dù mất đi tánh
mạng, họ tuyệt đối không nguyện ý mất đi năng lực này. Nếu như mất đi tư cách làm mẫu thân, đối với một nữ nhân mà nói, đơn giản sống còn khó
chịu hơn chết.
“Thế nào, hối hận sao?” Triệu Khả Nhiên mở miệng nói, “Nếu hối hận, vậy
thì mở miệng. Nhưng các ngươi phải suy nghĩ kỹ, tính mạng người nhà các
ngươi nắm giữ ở trong tay của các ngươi. Nếu các ngươi hối hận, như vậy
không chỉ có các ngươi, ngay cả người thân của các ngươi toàn bộ đều
chôn theo các ngươi.”
Nghe Triệu Khả Nhiên nói, hai người lập tức ngưng tất cả động tác, lại
không dám lộn xộn, lẳng lặng quỳ trên mặt đất, chờ vương phi xử phạt các nàng.
Không sai, trong lòng của các nàng rất rõ ràng, cái này chẳng qua chỉ là mới bắt đầu mà thôi, vương phi đích xác là đã đồng ý, sẽ không để cho
họ nguy hiểm đến tính mạng, tuy nhiên chưa từng nói qua sẽ bỏ qua cho
họ. Nhất là khi thấy vương phi vừa rồi xử phạt các nàng, trong lòng của
các nàng càng tuyệt vọng.
Tâm tình của Y Lâm giờ khắc này thật sự trăm mối ngổn ngang. Trước kia,
trong nhà nàng mặc dù không phải đại phú đại quý, nhưng ở trong nhà nàng vẫn thư thái dễ chịu. Nhưng kể từ đi vào vương phủ, tất cả đều đã thay
đổi. Đến vương phủ, nàng liền bị vương phủ xa hoa còn có vương gia anh
tuấn hấp dẫn, cho dù là ở trong phòng bếp làm một nha hoàn nhóm lửa,
nàng cũng nguyện ý một mực chờ đợi cơ hội.
Nhưng, hiện tại không chỉ tất cả mộng ảo đều bị tiêu diệt, hơn nữa ngay
cả người nhà của mình cũng bị mình lôi xuống nước, ngay cả cô cũng đã
chết rồi. Nàng thật sự hối hận, hối hận ban đầu mình ngu. Nhưng nếu
thời gian quay lại, có người hỏi nàng có làm như vậy nữa hay không, nàng lại không dám trả lời. Bởi vì, sau khi biết được

Bạn đang đọc truyện Đích Trưởng Nữ được tải miễn phí tại wWw.EbookFull.Net.
Tải miễn phí nhiều truyện hơn ở Ebook Full(cham)Net.