Chương 11: Cầu Ta Rút Ra, Đợi Chút Lại Cắm Nàng
Dải lụa trói buộc cổ tay Nhiễm Diên bị Quý Thịnh cởi ra, trong va chạm
xóc nảy hung tàn, ngón tay ngọc ngà dùng sức bấm chặt vào đầu vai hắn, ở trên lưng hắn để lại một đạo vết máu.
"Úc ~"
Quý Thịnh
gầm nhẹ một tiếng, vòng eo tinh tráng phập phồng càng thêm cuồng loạn,
đau đớn ở trên lưng rõ ràng đã kích thích dục hỏa của hắn, đè nặng nữ
thể lả lướt tuyết trắng, phân thân cắm ở huyệt động tư mật trực tiếp
đụng vào nơi sâu nhất.
Nhiễm Diêm tiêm hô giương cao cổ, tựa như
trân châu thượng phẩm chìm trong ánh sáng mỹ lệ mà tuyệt vọng, côn thịt
xâm chiếm trong cơ thể đỉnh nhập đến chiều sâu xưa nay chưa từng có,
thân mình run lên kịch liệt, cổ tử cung theo bản năng cắn hút.
"Không, không cần.......Không cần tiến vào nơi đó ~ ô ô!"
Khuôn mặt tuấn mỹ của Quý Thịnh kề sát gương mặt hồng thấu của nàng, mồ hôi
nóng ròng ròng giao hòa, giữa sự thâm nhập không ngừng, môi mỏng nhẹ
nhàng chậm chạp liếm láp thanh lệ chảy xuống từ mắt nàng, rõ ràng là ôn
nhu đến cực điểm, công kích nơi hạ thân lại hung bạo đến mức làm lòng
người sợ hãi.
"Ta muốn tiến vào, cắm chặt bắn đầy nơi đó, A Diên sẽ có hài nhi của ta."
Côn thịt của hắn không ngừng khuếch đại lại còn thô dài, đột phá tầng nếp
gấp thịt mềm dâm nị, thao tiến tử cung hoàn toàn không phải việc khó, cự bổng kia hung hăng đâm cắm, kích thích đến toàn bộ sống lưng Quý Thịnh
đều cứng còng, tê dại.
Thái y nói qua, chỉ cần cắm đủ sâu, bắn đủ nhiều, nàng nhất định sẽ hoài thai hài tử của hắn.
Nhiễm Diên đã bị độ sâu đáng sợ kia làm cho choáng váng, hai chân ngọc thon
dài gắt gao quấn quanh ở bên hông Quý Thịnh, nỗ lực phụ họa hắn, hoa
kính giàn giụa mật thủy, nơi tương giao giữa hai chân hai người đều là
một mảnh ướt át dầm dề, trứng cầu hơi lạnh thỉnh thoảng đánh ở trên mông khiến Nhiễm Diên cổ cổ tô ngứa.
"Không, không thể!"
Nàng sao có thể hoài thượng hài tử của hắn!
Quý Thịnh cũng không giận nàng, chỉ là động tác giữa háng càng thêm mãnh
liệt vài phần, dùng sức đem quy đầu cắm vào tử cung, bóp chặt eo liễu
Nhiễm Diên, hàm răng đều đặn cắn lên nhũ thịt non mềm cao ngất.
"A!"
Một cỗ đau nhức hòa cùng sóng triều khoái cảm trực tiếp đem Nhiễm Diễn đẩy
lên cao trào, hoa huyệt kịch liệt hút lấy côn thịt lớn đang thâm nhập
trong bụng, nàng run run xụi lơ dưới thân Quý Thịnh.
Trước mắt là một mảnh bạch quang!
Vách trong hoa huyệt trong khoảnh khắc càng thêm chặt chẽ nóng ướt, dâm thủy tiết ra bị cự long chắn ở huyệt nhi, túm lấy hai chân run rẩy vì khoái
cảm của Nhiễm Diên, Quý Thịnh không quan tâm đến lửa nóng ở mị thịt mà
trừu động lên.
"Đừng cắm....Ô a ~ thật là khó chịu ~"
Rất
nhanh nàng liền bị lôi trở lại chìm vào trong trận tính ái mãnh liệt
này, dư vị cao trào còn xoay chuyển, kiều huyệt mẫn cảm nhất bị côn thịt dữ tợn đâm ra tiếng nước "bạch bạch" rung động, Nhiễm Diên đã không còn phân rõ được là khuây khỏa hay vẫn là thống khổ nữa, cánh tay nhỏ bé
suy yếu loạn đấm lên người Quý Thịnh, hắn càng lúc càng thao lộng nhanh
thế nhưng khiến nàng sinh ra loại xúc động muốn bài tiết.
Cuối
cùng bị va chạm đến hơn trăm phát, lần sau so với lần trước còn mạnh
hơn, tựa hồ như muốn thao hỏng hoa huyệt nàng, Quý Thịnh hai mắt đỏ hồng đem Nhiễm Diên đang thét chói tai kiềm chế dưới thân.
"Tới rồi, mau tới rồi! A Diên ~ "
Cực hạn vui sướng tản khắp toàn thân, Quý Thịnh xuất ra đòn trí mạng cuối
cùng, cực đại quy đầu trực tiếp đánh vào vách trong tử cung, tinh dịch
nóng bỏng ở khoảnh khắc liền phun trào ra, ôm lấy thân thể Nhiễm Diên
hơi lạnh run run, hắn liên tục bắn tinh thật lâu.
"Ô ô....."
Nhiễm Diên thừa nhận tinh dịch phun sâu, đó là loại kích thích xưa nay chưa
từng có, khoái cảm đáng sợ cơ hồ đem nàng cắn nuốt, nằm ở đầu vai Quý
Thịnh nàng ai uyển khóc ra tiếng, tiếng khóc dâm mị cực kỳ bất lực.
Quý Thịnh hơi thở hổn hển nặng nề, đại chưởng giữ lấy ót Nhiễm Diên, nhẹ
nhàng vuốt ve tóc nàng đen nhánh mềm mại như thủy, môi mỏng hôn lấy
miệng nhỏ mấp máy, cường thế liếm hút.
Nước miếng, tinh dịch, tất cả đồ vật thuộc về hắn, hắn đều muốn cho nàng, để nàng tiếp thu toàn bộ.
Nhiễm Diên quả thật mỹ mạo vô cùng, hai năm trước khi nàng vừa mới xuất hiện
đã không ngừng mê hoặc lão Yến Vương, còn bắt lấy tâm của Quý Thịnh làm
tù binh, hắn trộm ở trong cung chú ý đến nàng lâu thật lâu, đã gặp qua
biết bao nhiêu phong tư tuyệt mỹ của nàng, nhưng đều không thể sánh được với lúc này.
Nàng ở dưới thân hắn, bị hắn sủng ái, tựa như hoa
đào tươi đẹp nở rộ rực rỡ bức người, một đôi mắt đẹp trong suốt ngưng
đầy hơi nước mờ mịt, ngọc thể mềm mại yểu điệu, dấu hôn dày đặc ái muội, vết ngắt véo xanh tím chằng chịt, thật đáng thương.
Bộ dáng này của nàng, lại càng có thể kích thích dục vọng muốn làm nhục của nam nhân.
Khi nâng thân dậy, Quý Thịnh cười nhẹ bắt lấy tay nhỏ của Nhiễm Diên, hướng giữa bụng nàng sờ soạng, nơi đó đã hơi nhô lên, xúc cảm ngạnh ngạnh
(căng cứng), mới chạm vào một chút, nàng liền kinh hô lắc đầu.
"Thật trướng, ngươi mau rút ra đi!" Nàng kiều suyễn sợ hãi nhìn hắn.
Quý Thịnh lại tàn nhẫn cực kỳ, lần nữa bắt lấy tay nàng ấn lên trên bụng
nhỏ, môi mỏng tuấn mỹ tà tứ: "Sờ thấy không, ở nơi này của A Diên, bên
trong rất nóng, tất cả đều là dâm dịch của nàng cùng tinh dịch ta bắn
cho nàng."
Bụng nhi tuyết trắng vốn phẳng lặng đáng yêu, lúc này
lại bị côn thịt của hắn cắm phồng lên, tử cung đổ đầy tinh dịch của hắn, cách bụng ấn một chút, đại quy đầu liền đỉnh lên vách hoa huyệt, kích
thích Nhiễm Diên nhíu chặt mi tâm.
"Rút ra? A Diên cầu ta đi, cầu ta rút ra, đợi chút lại cắm nàng."
Hắn một bên xoa hai khỏa nãi nhi mềm mại trước ngực nàng, một bên cuồng
ngạo cười ra tiếng. Nhiễm Diên tức giận đến trợn trắng mắt, sao hắn có
thể mở miệng ra nói mấy lời ấy chứ.
Quý Thịnh cũng không vội, bày mưu lập kế như đã định, Nhiễm Diên chậm chạp không mở miệng, hắn liền
chậm rãi đưa đẩy cự long, mị thịt hấp thụ lấy côn thịt tất cả đều là dâm thủy ướt dính, từ từ trừu động lại tạo ra một loại tư vị mất hồn khác.
"Ô! Cầu, cầu xin ngươi, mau rút ra.....Aa!"
Côn thịt lớn luật động làm cho cả hoa kính lại lần nữa trở nên tê dại, bụng nhỏ mãnh liệt co thắt, mẫn cảm đến mức Nhiễm Diên mới bị cắm liền run
lên, mười ngón tay nắm chặt chăn gấm dưới thân, nàng sắp bị thứ đồ vật
thô cứng kia đâm đến điên rồi.
"Tiếp tục nói, nói hết mới có thể rút ra."
Sau khi phát tiết, Quý Thịnh lúc này đã khôi phục lại vẻ đạm nhiên như xưa, nhẹ cắm nửa đâm nửa mài, lòng bàn tay ác ý du tẩu xoa nắn mấy bộ vị mẫn cảm trên người Nhiễm Diên, bên trong hoa huyệt căng đầy, phân thân lúc
lui là lui hẳn ra, tương ứng chính là khi cắm vào cũng cắm đến càng sâu.
Sau nhiều lần quy đầu hình nấm cọ sát lên thịt mềm nơi khúc cong ở hoa
huyệt, Nhiễm Diên cuối cùng cũng không chịu nổi nữa mà khóc lên: "Cầu
xin ngươi, rút ra....Chờ, chờ chút rồi lại cắm!"
Rốt cuộc cũng
khiến nàng nói ra những lời này, Quý Thịnh sung sướng câu môi, cúi đầu
nhìn cự vật màu đỏ tím ở giữa háng mình, từ từ rút ra, rời khỏi mật
huyệt sâu thẳm của nữ nhân, mặt trên thân gậy dính đầy tinh dịch ướt át, phía dưới huyệt khẩu còn không ngừng nhỏ ra dâm thủy.
"A Diên thật ngoan, có điều......"
Ngay khi đồ vật làm Nhiễm Diên sợ hãi thối lui đến huyệt khẩu, lúc Nhiễm
Diên sắp thở phào nhẹ nhõm, lại thấy Quý Thịnh cười đến hung ác nham
hiểm từ trên cao nhìn xuống, nàng bỗng nhiên trừng lớn mắt.
"Có điều, muộn mất rồi."
Côn thịt to lớn thô cứng lại một lần nữa đâm vào, tinh dịch cùng dâm thủy
đông thời cũng bị đem theo thọc đến nơi sâu nhất, vách trong co rút nháy mắt chật ních, môi âm hộ sưng đỏ bị cắm đến thay đổi hình dạng.
"A a!! Quý Thịnh...ngươi...tên lừa đảo này!"
Bạn đang đọc truyện Bệ Hạ, Không Thể!! được tải miễn phí tại wWw.EbookFull.Net.
Tải miễn phí nhiều truyện hơn ở Ebook Full(cham)Net.