Chương 45
Lê Thiên Qua, người như anh thích hợp nhất chính là đoạn tử tuyệt tôn.
“Cạch” một tiếng, cửa xe hơi đóng lại, chậm rãi khởi động. Tài xế quay
xe ra, sau đó lái ra khỏi bến xe. Bởi vì là sáng sớm, trên đường cũng
không kẹt xe, ước chừng khoảng nửa tiếng, đã ra khỏi nội thành, lên
đường cao tốc, tốc độ xe liền nhanh đến gần gấp đôi. Hướng Vãn dựa vào
ghế xe, cô ngồi ở chỗ gần cửa sổ, bởi vì buổi sáng ít người, cho nên
trên xe rất nhiều chỗ trống, bên cạnh Hướng Vãn không có người, cho nên
cô tựa đầu dựa vào ghế bên cạnh, góc độ vừa vặn, giống như rất lâu trước kia, lúc cô ngồi xe, dựa vào bả vai Lâm Mộ Tịch. Hướng Vãn nhìn ra
ngoài cửa sổ, cảnh vật, yên tĩnh hiếm thấy, nhìn một chút vậy mà mí mắt
càng ngày càng nặng, cuối cùng cứ thế ngủ thiếp đi. Chất lượng giấc ngủ
của cô vẫn không được tốt, gặp ác mộng suốt cả đoạn đường. Đột nhiên xe
thắng gấp, Hướng Vãn không hề phòng bị, đầu “bịch” một cái, liền cụng
vào chỗ ngồi trước mặt. Cô còn chưa kịp kêu đau, đã thấy có mấy người
lên xe. Người dẫn đầu cô biết, ăn mặc nhìn như đoan trang hiền thục,
trên thực tế chính là nữ cường nhân.
"Cô Hướng, ông chủ mời cô trở về." An Mạn khách khí mở miệng. Hướng Vãn
vô thức liền nhích vào phía trong, liên tục lắc đầu: "Tôi còn có
chuyện."
"Ông chủ sai tôi tới mời cô về, cô Hướng không nên làm khó tôi."
Hướng Vãn cảm thấy buồn cười, đây rõ ràng là làm khó cô, hiện tại người
cô không muốn gặp nhất, chính là Lê Thiên Qua, đời này cô cũng không
muốn nhìn thấy người này. Cô hơi trầm ngâm một lát nói: "Nếu tôi không
đi thì sao?"
An Mạn mỉm cười nói: "Ông chủ nói rồi, không chừa thủ đoạn nào."
Từ trước đến nay anh ta vẫn luôn biến thái không phải sao, ngược lại
Hướng Vãn muốn nhìn xem xem, rốt cuộc anh ta còn có thể làm gì, rốt cuộc còn muốn bức mình đến mức nào. Dù sao đã là đường cùng, không quan tâm
sa đọa một chút nữa. An Mạn nhìn thấu tâm tư của cô, gật đầu cười nói:
"Cô Hướng, chẳng lẽ không quan tâm bà nội của cô sao? Hoặc là ngay cả
Lâm Mộ Tịch, cũng đã không quan tâm nữa?"
Đòn cảnh cáo cũng chỉ là như thế thôi nhỉ, Hướng Vãn siết chặt tay, nhìn khuôn mặt tươi cười của An Mạn, đột nhiên bước một bước dài xông lên,
tát một cái. An Mạn có thể đi theo Lê Thiên Qua, đương nhiên thân thủ
cũng không kém, vậy mà cô ta cũng không có tránh né, nhận lấy cái tát
này của Hướng Vãn, sau đó chỉnh sửa đầu tóc rối bời một chút: "Cô Hướng
có thể đi được chưa?"
Cửa lớn màu đen, chạm trổ trên mỗi góc lan can đều khác nhau, kiểu chữ
xiêu xiêu vẹo vẹo, Hướng Vãn nhìn không hiểu, một kiệt tác nghệ thuật
như vậy, ở trong mắt của Hướng Vãn, thấy thế nào cũng cảm thấy không
khác gì cửa trại tạm giam. Xe đi vào bên trong, khoảng chừng năm phút
đồng hồ mới tới cửa chính biệt thự. Ra hiệu Hướng Vãn đi vào, sau đó An
Mạn xoay người đi, cửa bị đóng lại trong nháy mắt, lòng Hướng Vãn vốn
đang thấp thỏm, thế nhưng lại bình tĩnh lại, tệ nhất, cũng chỉ là chết
thôi. Cô thản nhiên đi vào. Giá sách làm bằng gỗ, chiếm trọn một mặt
tường, thử ngửi kỹ, hình như trong phòng còn có mùi của sách. Thư phòng
được thiết kế theo phong cách Duplex trang nhã, sàn nhà bằng gỗ, đạp lên lặng yên không một tiếng động. Bên trái tường, treo mấy bức tranh sơn
thủy, ba Hướng Vãn rất thích quốc hoạ, cho nên cô xem cũng hiểu sơ sơ,
vừa nhìn liền biết, những thứ này đều xuất từ tay danh gia. Chính giữa
để một bình phong, vẽ đường thôn quê ẩn nơi xa, ý cảnh hiện ra giữa biển tuyết bay bay hoàn mỹ giống như thật. Phía sau bình phong, có một tủ
sách, trên bàn bày sách bút, mực, giấy, nghiên, chợt nhìn, thật đúng là
làm cho người ta có một cảm giác xuyên

Bạn đang đọc truyện Tình Nhân Làm Ấm Giường Của Tổng Giám Đốc được tải miễn phí tại wWw.EbookFull.Net.
Tải miễn phí nhiều truyện hơn ở Ebook Full . Net.