Chương 26
Từ đó về sau, khi nhị tiểu thư Lâm gia chơi đùa ở nhà, bên cạnh không phải ngỗng trắng nghênh ngang đi theo, chính là tiểu Hôi ngu si đi theo.
Nếu Lâm Khai và Lâm Đàm nói Lâm Hàn, Lâm Hàn sẽ quay đầu lại nguyên
trạng không thay đổi nói Lâm Thấm, Lâm Thấm quyết đoán phất phất tay nhỏ bé, “Mang tiểu Hôi!” Tự sẽ có người mang tiểu Hôi tới trước mặt nàng,
Lâm Thấm liền lựa lời nghiêm chỉnh hữu lực nói nó, “Ngươi mới sống một
cái hai tuổi, ta đã sống hai cái hai tuổi, biết tự nhiên nhiều hơn
ngươi, hiểu không?”
Tiểu Hôi là đầu lừa con tốt tính, “Um beee –– um beee ––” kêu, giống như nhận sai với đứa bé, làm cho Lâm Thấm rất có cảm giác thành tựu.
“Hôm nay trước tiên nói đến đây.” Nàng hài lòng gật đầu.
Nói xong tiểu Hôi, nàng liền hả hê lại thỏa mãn, vui vẻ giống như muốn bay lên.
Dáng vẻ nhỏ bé đáng yêu như vậy, thật sự khiến lòng người ta cũng sắp hòa tan.
La phu nhân thiên vị tiểu nữ nhi nhất, thấy Lâm Thấm sung sướng như thế, đương nhiên rất cao hứng.
Lâm Phong “Vì bệnh nhẹ” trong người, không tới nha môn, ở nhà nghỉ ngơi, bình thường ông bận về việc công vụ, khó khăn lắm mới ở không, đương
nhiên là muốn bên cạnh thê tử nhiều hơn, mấy ngày nay luôn cùng La phu
nhân sớm chiều không rời.
Tính tình La phu nhân cương trực, một khi vui mừng luôn nói nhiều, khích lệ tiểu nữ nhi bảo bối của bọn họ với Lâm Phong, lại khen đến Hoài Viễn Vương, “Chàng nói Hoài Viễn Vương đây là nghĩ như thế nào, có thể tìm
cho tiểu a Thấm của chúng ta một đầu lừa nhỏ tới? Từ lúc có đầu lừa nhỏ
này, a Thấm ngày ngày cũng thật vui vẻ, người nhìn thấy liền thích.”
Lâm Phong mỉm cười, “Hoài Viễn Vương là người có lòng.”
Hoài Viễn Vương đây rõ ràng không có cơ hội đến gần tỷ tỷ, liền hao tâm
tốn sức lấy lòng muội muội, Lâm Phong vẫn rất hài lòng với con rể chuẩn
như vậy.
La phu nhân vui mừng khấp khởi gật đầu, “Ừ, ta cũng cảm thấy thế, Hoài
Viễn Vương là người có lòng. Hôm qua hắn còn sai người tặng huyết yến
cực phẩm tới đây, nói là hiếu kính cho ta, bồi bổ thân thể cho ta, huyết yến cực phẩm này ngược lại không hiếm lạ, tâm ý cũng khó có được.”
Đang nói chuyện, Thanh Trúc đi vào bẩm báo, “Đàm phu nhân tới.”
La phu nhân nói: “Mau mời.”
Vừa mời Đàm Tuệ, vừa đuổi Lâm Phong đi, “Có khách nữ, chàng ở đây không tiện, mời tránh đi xuống.”
Lâm Phong không khỏi buồn cười, “Như vậy muốn đuổi ta đi? Phu nhân, nàng đuổi ta đi rồi, ta không có chỗ nào đi, cũng không thể làm gì khác hơn
là đến thư phòng thương lượng một chút việc công với các sư gia, một khi thương lượng có thể không biết đến giờ nào mới có thể trở về, nàng đừng trách ta.”
La phu nhân xì mũi coi thường, “Nghĩ hay ghê! Khó khăn lắm mới được nghỉ mấy ngày, chàng không phải phụng bồi ta còn làm gì? Biểu tỷ đi, chàng
liền về ngay, nếu như chàng dám không trở lại…” Bà đảo đôi mắt đẹp, cười như không cười nhìn chằm chằm vào Lâm Phong, cũng không biết có ý đồ
gì.
“Nếu ta không trở lại, phu nhân định như thế nào?” Lâm Phong cười hỏi.
La phu nhân cười tủm tỉm, “Nếu chàng không trở lại, ta liền kêu tiểu a
Thấm đi tìm chàng, đến lúc đó đứng bên trái con bé là đại Bạch, bên phải dắt tiểu Hôi, đại Bạch kêu cạc cạc với chàng, tiểu Hôi kêu um beee với
chàng, tiểu a Thấm trừng mắt với chàng, ta cũng không tin chàng ngăn cản được?”
Lâm Phong cười toét miệng, “Nào phải dùng tới hưng sư động chúng như
vậy? Chỉ cần một mình tiểu a Thấm của chúng ta, cũng đủ rồi.”
Nói đùa mấy câu, Lâm Phong nói cho La phu nhân, “Có lẽ biểu tỷ vì chuyện của Khang Vương mà tới, nàng kêu tỷ ấy đừng gấp gáp, cầu đến đầu thuyền tự nhiên thẳng.”
La phu nhân nhớ kỹ, “Được rồi, ta nói cho tỷ ấy biết.” Sau khi đồng ý,
La phu nhân tò mò hỏi, “Này, chàng nói Khang Vương và Việt Tú Huyện chủ
làm ra chuyện xấu này, rốt cuộc phải kết thúc như thế nào?”
Lâm Phong cười nói, “Cho nên biểu tỷ mới có thể tới tìm nàng. Biểu tỷ phu nhất định đang buồn rầu.”
La phu nhân cười, “Ta hiểu.”
Sau khi Lâm Phong rời đi không lâu, Đàm Tuệ liền tới, mặt lộ vẻ buồn rầu.
La phu nhân lệnh cho thị nữ ngâm trà minh tiền long tỉnh, tách trà ca
diêu bằng sứ trắng có vẻ ngoài cực kỳ tinh xảo, xương gốm mỏng này, men
sứ ôn hòa này, màu sắc tươi đẹp này, kiểu dáng khéo léo này, trong lòng
tách còn có hoa cỏ nhỏ làm trang trí, cùng với lá trà long tỉnh thẳng
tắp đẹp đẽ, bóng loáng đầy đặn tôn nhau lên, bồng bềnh đáng yêu.
(*) Ca diêu: là dòng gốm sứ xếp trong ngũ đại danh diêu thời Tống, có
địa vị hết sức quan trọng trong lịch sử gốm sứ. Gốm ca diêu đặc trưng
trong thớ đất men rạn có sắc tím, xương gốm mỏng, men có ba loại màu
chính là màu vôi bóng, màu gạo, màu phấn thanh. Do trong đất có hàm
lượng sắt cao, khi nung sẽ có hiện tượng ô xy hóa, nên trên phôi xuất
hiện sắc tím đen của sắt. Đặc điểm nổi bật của đồ sứ là vết rạn khắp
toàn thân, mảng hoa văn kích thước không đều nhau, mảng lớn có màu đen
sắt, mảng nhỏ có màu vàng kim, vì thế nên có cách gọi “dây sắt sợi
vàng”. Đồ sứ Ca diêu có hai loại bụng sứ và bụng cát. Kiểu men rạn ca
diêu vừa có tương đồng vừa khác biệt với quan diêu.
La phu nhân đặc biệt chỉ cho Đàm Tuệ nhìn, “Thấy hoa cỏ nhỏ trong tách
không? A Thấm cực kỳ trúng ý cái này, mặc dù con bé không thích uống
trà, nhưng thích xem những tách trà chúng ta dùng.”
Đàm Tuệ để tâm nhìn, bật cười, “Còn không phải sao? Hoa cỏ nhỏ này nhìn
trông rất sống động, giống như bay bổng ở trong nước, không trách được
tiểu hài tử sẽ thích.”
Long tỉnh minh tiền thượng hạng, nước trà sau khi ngâm trong veo sáng
ngời, lá trà xanh nhạt, hương thơm thanh cao dài lâu, thơm mát như lan,
Đàm Tuệ cũng là người yêu trà, lúc này lại không có tâm tình, ngay cả
trà ngon như vậy cũng không có lòng thưởng thức uống vào, nhấp hai ngụm
liền đặt tách trà xuống, liếc mắt ra hiệu với La phu nhân.
La phu nhân hiểu ý, lệnh cho tất cả bọn thị nữ lui ra ngoài.
Đàm Tuệ vốn cùng La phu nhân phân chủ khách ngồi xuống, lúc này trong lòng gấp gáp, liền chuyển qua ngồi bên

Bạn đang đọc truyện Kiều Nữ Lâm Gia được tải miễn phí tại wWw.EbookFull.Net.
Tải miễn phí nhiều truyện hơn ở Ebook Full(cham)Net.