Chương 59: Công Chúa Hồi Kinh
Trước khi Cảnh Nhàn
hồi kinh, trong hậu cung rất yên tĩnh, Nguyên thục viện trong lãnh cung
cũng bình an vô sự, đúng như Luyện Nguyệt Sênh đoán.
Vinh An công chúa Cảnh Nhàn là nữ nhi ruột thịt của Thái hậu, Thái hậu
cùng Tiên đế vô cùng sủng ái nàng. Vào năm ba tuổi nàng bỗng mắc bệnh
nặng suýt nữa mất mạng, mặc dù được một vị cao tăng đắc đạo chữa lành
nhưng bệnh căn không dứt, thân thể cực kỳ suy yếu, hầu như là dùng thuốc nuôi thân. Cho nên cao tăng liền đề nghị đưa Cảnh Nhàn đến Thanh Vân Tự ở Lạc Dương để tĩnh dưỡng đến năm mười lăm tuổi thì có thể quay về.
Đây là câu chuyển được phổ biến ở dân gian và triều đình còn trên thực tế, Cảnh Nhàn là bị Liễu thị làm hại.
Hiện tại Liễu thị đã điên khùng, Cảnh Nhàn rốt cuộc cũng được hồi kinh
sau mười hai năm tĩnh dưỡng. Đêm đó Thái hậu kích động đến mức không ngủ yên giấc, mở mắt liền mong đợi trời sáng.
Lúc trời vừa sáng, Thái hậu liền sai cung nhân trang điểm sửa soạn cho
bà. Thái hậu luôn luôn bình tĩnh không lộ chút cảm xúc, hôm nay cảm xúc
lộ ra ngoài cực kỳ rõ ràng.
Công chúa hồi kinh là chuyện vô cùng quan trọng. Huống chi nàng là nhi
nữ của Thái hậu, là hài tử bọn họ cực kỳ sủng. Khi Cảnh Nhàn ra đời,
tiên đế chọn phong hào Vinh An công chúa, ngụ ý vinh hoa an lạc.
Hôm nay, chúng phi tần hậu cung đều thức dậy rất sớm để nghênh đón vị công chúa này hồi cung.
Sáng sớm Luyện Nguyệt Sênh thức dậy, sửa soạn ổn thỏa, mặc triều phục
Bách Điểu Triều Phượng đỏ thắm. Sau khi cẩn thận hỏi thăm, xác nhận
không có vấn đề, lúc này mới yên tâm chờ Cảnh Nhàn đến.
Cảnh Diễm vẫn như thường ngày, thượng triều hạ triều, xử lý chính vụ.
Chuyện đón người này không phải do hắn quản, hắn cũng không thể quản, dù trong lòng ngứa ngáy muốn mau chóng nhìn thấy muội muội đã phải chia
lìa từ thuở bé, cũng không thể phá hư quy củ.
Vì công chúa hồi kinh, dân chúng rất mong đợi, hy vọng có thể chiêm ngưỡng dung nhan của công chúa.
Cuối giờ Tỵ, xa giá của Vinh An công chúa chậm rãi tiến vào hoàng cung.
Các cung phi nhìn thấy xa giá sang trọng màu vàng hồng đan xen ở phía
xa, trong lòng cảm thán Vinh An công chúa không hổ là hòn ngọc quý trên
tay Thái hậu và tiên đế. Độ hoa lệ của xa giá này còn hơn xa giá của
Hoàng Hậu.
Xa giá dừng lại, phi tần đứng ngoài xa, Luyện Nguyệt Sênh cười nhẹ nhàng đi tới.
Một cung nữ thanh tú hành lễ phúc thân với Hoàng Hậu rồi xoay người vén rèm xe, nói: "Công chúa, chúng ta đã đến rồi."
Người trong xe "Ừ" một tiếng liền đưa tay cho cung nữ để nàng dìu, khom
lưng ra khỏi cửa xe. Cảnh Nhàn vịn tay cung nữ chậm rãi đi xuống, động
tác như U Lan, êm ái ưu nhã, toàn thân toát ra thần thái nhàn nhạt, thản nhiên như văn, điềm tĩnh như nước.
"Muội muội." Luyện Nguyệt Sênh tiến lên một bước, cười nhẹ nhàng: "Đường xá mệt nhọc, muội có khỏe không?" Nàng nhớ Thái hậu nói thân thể Cảnh
Nhàn không tốt, sợ nàng đi đường không thoải mái.
Sắc mặt Cảnh Nhàn điềm tĩnh không gợn sóng, khóe mắt đuôi mày lạnh nhạt, ánh mắt hiện ra vẻ hòa nhã. Trên người nàng là bộ y phục màu trắng
xanh, tôn lên dung mạo của nàng như khúc nhạc lạnh lùng, tựa như sương
như tuyết.
"Không sao.” Giọng Cảnh Nhàn lắng đọng như nước, khẽ gật đầu xem như hành lễ.
Luyện Nguyệt Sênh giật mình, liền cười: "Vậy thì tốt,

Bạn đang đọc truyện Trung Cung Có Hỉ được tải miễn phí tại wWw.EbookFull.Net.
Tải miễn phí nhiều truyện hơn ở EbookFull(dot)Net.