Chương 56: Sống Chết Có Số
Luyện Nguyệt Sênh tái mặt không trả lời cũng không để ý tới hắn.
Nhìn hành động của hai người Đế Hậu, Tô quý tần đỏ mặt nhìn quanh người
Cảnh Diễm, Trang phi thì rất ghen tị, ngày trước nàng từng là sủng phi,
giờ cũng chẳng còn gì.
Hiện tại nhìn Bệ Hạ quan tâm lo lắng cho Hoàng Hậu như vậy làm sao nàng không ghen tị cho được!
Tuy nói Cảnh Diễm không để ý Trương tần, nhưng dù gì nàng ta cũng đang
mang hài tử của hắn. Hiện tại nàng gặp chuyện không may, dù mặt hắn vẫn
lạnh lùng nhưng trong đôi mắt vẫn có chút quan tâm.
Bên trong lại có tiếng kêu la của Trương tần, Luyện Nguyệt Sênh nghe được thì nhíu mày lại.
Tiếng kêu khóc dần suy yếu, Cảnh Diễm cau mày nghiêng đầu, chỉ thấy ngự y bước ra từ bên trong.
"Bệ hạ, vi thần vô năng, hài tử trong bụng Trương tần đã không giữ được." Ngự y mặt cứng đờ quỳ xuống đất.
Cảnh Diễm ngớ ra, nhắm mắt thở dài, trên mặt chẳng thấy vẻ bi thương.
"Ngươi đứng lên đi." Hắn nói.
"Trương tần sao rồi?" Luyện Nguyệt Sênh hồi hộp hỏi ngự y.
"Cơ thể Trương tần vốn suy yếu giờ lại bị thai lưu, vi thần đang chuẩn
bị lấy tử thai ra ngoài…” Ngự y ngừng một lát: "Nhưng Trương tần rất
yếu, vi thần không dám đảm bảo có thể lấy bào thai ra, nếu lấy được cũng chưa biết sẽ ảnh hưởng thế nào đến Trương tần."
Nói cách khác, Trương tần có thể sẽ chết.
"Ngươi hãy cố gắng hết sức là được." Cảnh Diễm than một tiếng.
Ngự y dập đầu, đứng dậy đi vào trong phòng.
Luyện Nguyệt Sênh thở dài, tay ngắt ấn đường trông rất mệt mỏi.
Cảnh Diễm thấy đau lòng, vừa định mở miệng cho nàng về nghỉ ngơi, thì thấy Trang phi đứng dậy, quỳ xuống nghe tiếng "Cộp"
"Bệ hạ, thần thiếp có lời muốn nói!" Giọng Trang phi kiên định, mơ hồ có ý độc ác.
"Ngươi muốn nói gì?" Cảnh Diễm hơi phiền não.
"Bệ hạ! Đáng lẽ Trương tần sẽ không sinh non." Lời nói của Trang phi đầy vẻ chính nghĩa, nhìn chằm chằm Hoàng Hậu rồi dùng tay chỉ: "Bệ hạ, là
Hoàng Hậu nương nương hại Trương tần sinh non!"
"Trang phi tỷ tỷ ngươi đừng nói lung tung!" Tô quý tần kêu lên.
"Bệ hạ, chính mắt thần thiếp nhìn thấy! Thần thiếp cùng Tô quý tần đến
thăm Trương tần nhưng chưa vào tới đã nghe thấy tiếng cãi vả bên trong.
Khi vào đã thấy Trương tần bắt lấy Hoàng Hậu nương nương, Hoàng Hậu
nương nương đứng trước mặt Trương tần. Nếu không phải Hoàng Hậu xảy ra
tranh chấp với Trương tần, sao Trương tần lại sinh non!"
Luyện Nguyệt Sênh lạnh lùng nhìn Trang phi. Đôi mắt sâu thẫm của Cảnh
Diễm nhìn về phía Luyện Nguyệt Sênh rồi nói: "Trang phi, nói chuyện thì
chuyện phải có căn cứ."
"Đương nhiên là thần thiếp có căn cứ, thần thiếp đã nghe thấy mọi
chuyện." Trang phi cuống lên, nhìn về phía Tô quý tần: "Bệ hạ không tin
có thể hỏi Tô quý tần."
Tô quý tần nghe vậy liền quỳ xuống, Cảnh Diễm đảo mắt, nhìn nàng lạnh lùng.
"Bệ hạ, lời của Trang phi tỷ tỷ… là sự thật." Tô quý tần khiếp sợ bẩm
báo sau đó lại nói tiếp: "Nhưng khi thần thiếp bước vào thì thấy Trương
tần một tay ôm bụng, một tay nắm tay Hoàng Hậu nương nương, thần thiếp
không biết rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì trước đó."
Luyện Nguyệt Sênh nghe vậy liền lạnh lùng liếc Tô quý tần một cái, trong lòng khinh bỉ.
Nàng cho con chó ăn, kết cục lại bị nó cắn vì miếng ăn khác.
Hồng Tư nghe lời nói của Trang phi và Tô quý tần không nén được giận dữ, đang muốn há mồm phản bác thì bị Hoàng Dương kéo ống tay áo. Hồng Tư
căm giận quay đầu lại, Hoàng Dương nghiêm túc hướng về phía nàng lắc
đầu.
Hồng Tư cắn môi dưới, cố nhịn.
"Bệ hạ, nếu như Trang phi và Tô quý tần cũng nghĩ là thần thiếp hại Trương tần sinh non, vậy

Bạn đang đọc truyện Trung Cung Có Hỉ được tải miễn phí tại wWw.EbookFull.Net.
Tải miễn phí nhiều truyện hơn ở EbookFull.Net.