Chương 29: Chuyến Đi Mới ( End Phần 1 )
Sau khi đã giết chết bọn thủ vệ của bốn cổng lớn thì lúc này Hội Trưởng
mới ra lệnh tổng tấn công. Do đã khuya nên bọn chúng không kịp trở tay,
từng kẻ, từng kẻ một gục xuống bởi một vết cắt chí mạng ngay ở cổ
"Ahhh ! Các ngươi.....các ngươi tha cho ta đi, ta sẽ cho ngươi
tiền.....sẽ cho tiền mà !" Con trai trưởng của Hắc Phong Thế Gia đang
cầu xin những người trong Hắc Hội. Đột nhiên,*xẹt* *xẹt* đầu của người
những người đang đứng trước y liền bay lên rồi rớt xuống kèm theo đó là
tiếng bịch của cái xác ngã xuống và một dòng máu tươi đang tuôn ra như
suối. Một tên lạ mặt trông rất quái đản vừa chém chết hai người của Hắc
Hội đang đứng trước mặt hắn ta, y thè lưỡi liếm những vệt máu đọng lại
trên kiếm rồi nói
"Chạy ngay đi, còn đứng đó làm gì hả ?" Hắn ta nói với con trai trưởng
Hắc Phong Thế Gia như thế rồi hai người bọn họ liền chạy theo thông đạo
bí mật
Lúc này, đám người của Ngạo Thiên đã xử hết toàn bộ những người trong
Hắc Phong Thế Gia, mọi ngươi vui sướng nhưng chỉ riêng Hội Trưởng lại
nghiêm mặt
"Hừm ! Có gì đó không đúng ở đây.......phải rồi còn tên con trai trưởng
của Thế Gia này !" Hội Trưởng bất chợt nói to lên làm bầu không khí đang vui vẻ bỗng nhiên trở nên căng thẳng rồi không ai bảo ai mọi người lục
soát cả ngôi nhà. Rồi bất chợt có người reo lên đã phát hiện một căn hầm bí mật dẫn ra chỗ nào đó
Mọi người chạy lại rồi từ từ tiến sâu vào trong, rốt cuộc nó dẫn đến một nơi.....trước của Học Viện Thiên Tinh ? Ngạo Thiên vừa thấy tấm bảng đề Học Viện Thiên Tinh là trong lòng bỗng nhiên rất bất an. Cậu vội chạy
vào trong, mọi người thấy thế cũng theo cậu chạy vào rồi bất chợt mọi
người dừng lại, trước mắt giờ đây là cảnh tượng con trai của Hắc Phong
Thế Gia đang đứng kế bên một tên nào đó...nhưng khoan, trên tay y đang
giữ một học sinh và đó là.....là Tiểu Tuyết ?
"Các ngươi còn tiến đến nữa, ta sẽ giết chết con bé này !" Tên quái dị
nói, Ngạo Thiên nghe vậy nên không dám làm liều cậu ra hiệu cho mọi
người ở nguyên vị trí nhưng chưa kịp ra hiệu thì mọi người đã xông lên
như những vị thần. *Sực* Tiếng máu chảy hòa lẫn theo tiếng hét trong sự
đau đớn và tuyệt vọng của Tiểu Tuyết. bọn chúng đâm cô rồi chạy đi, Hắc
Hội đuổi theo và chỉ còn Ngạo Thiên ở lại để chăm sóc cho Tiểu Tuyết bé
bỏng của mình. Ngạo Thiên chạy lại cực nhanh đỡ lấy Tiểu Tuyết, đôi môi
của nàng giờ đây đã tái nhợt, đôi mắt đã gần như thành vô hồn, Ngạo
Thiên thấy nàng vội bỏ khăn bịt mặt và trở lại hình dáng cũ. Tiểu Tuyết
cười nhẹ một cái mặc cho Ngạo Thiên đang rơi hai hàng lệ
"Ngạo Thiên à, anh cần phải biết nước mắt của đàn ông chỉ rơi khi chỉ có chuyện thực sự đau buồn mà thôi, muội chết đi đâu phải chuyện đau buồn
gì đâu nên là huynh đừng khóc nữa hãy nín đi mà nha !" Tiểu Tuyết gắng
gượng nói dù sức sống vẫn còn rất yếu. Ngạo Thiên cố gắng cứu cô ấy bằng cách rút dao ra và sử dụng Thủy Ma Thuật để hồi phục nhưng....tất cả
đều không được vì cô ấy đã tắt thở trước khi cậu kịp làm vậy rồi. Cậu ôm chặt lấy Tiểu Tuyết rồi khóc nức nở, một lúc sau hai tên tàn dư còn sót lại trên đường chạy trốn thì lại gặp cậu chúng xông tới để định giết
cậu nhưng đã bị Phong Kiếm đâm chết hết cả hai nhưng tên con trưởng thì
còn hấp hối, Ngạo Thiên tiến đến gần
"Nhị Công Chúa đâu ?" Cậu hỏi hắn ta. Hắn đáp lại bằng một giọng nói yếu ớt
"Chợ đen. Trước khi.....các ngươi đến hai ngày thì cha ta đã mang cô ta
đi.....đấu giá rồi" Y nói rồi tắt thở. Sau khi nghe được câu đó, cậu đã
tự nhủ
"Mình phải rời khỏi học viện và bắt đầu chuyến đi mới thôi !".....
-Ầu rai ! Hết rồi nhé-
-End phần 1 rồi, phần 2 sẽ có sớm thôi-
-Do em cần thời gian để suy nghĩ nữa-
-End phần 1-
-Còn tiếp-
Bạn đang đọc truyện Pháp Sư Song Hệ được tải miễn phí tại wWw.EbookFull.Net.
Tải miễn phí nhiều truyện hơn ở EbookFull(dot)Net.