Chương 4: Vốn Là Đã Đủ Thảm
Nụ cười của Triều Ca khiến Dạ Huyền cực kỳ hoang mang, như chính mình có bí mật gì bị anh nhìn thấu.
Cảm thấy bầu không khí quái lạ giữa hai người, Tần Huyên liền mở miệng
nói ” Mẹ, sớm như vậy thì còn ăn cơm gì nữa? Mẹ không phải nói buổi tối
chúng ta cùng bố đi ăn cơm sao?”
Dạ Huyền cau mày, cúi đầu liếc mắt nhìn Tần Huyên, tiểu tử thúi này có ý định quỷ quái gì đây?
Cô lúc nào nói sẽ cùng Tần Địch Phi ăn cơm ?
“Xem ra anh đã xáo trộn lịch hẹn của em rồi?” Triều Ca trong tay còn
cầm điện thoại di động, nụ cười trên khoé miệng nhanh chóng biến mất ,
đáy mắt loé lên vệt đen , đầu ngón tay khẽ nhúc nhích, tin nhắn đã được
gửi đi .
“Ăn uống cái gì?” Tống Dạ Huyền ôm Tần Huyên lên, quay
mặt nói có chút bất mãn “Tần Huyên, trước mặt người ngoài sao con có
thể nói dối như vậy!”
Cô không thích Tần Huyên nói dối, đặc biệt là ở trước mặt Triều Ca ăn nói lung tung!
Triều Ca vốn không để ý hai mẹ con Dạ Huyền nói chuyện nhưng vẫn bị câu nói “người ngoài” của cô kích thích.
“Mẹ, con không có lừa mẹ. Vừa rồi bố còn gọi điện thoại cho con, nói bố hẹn ăn cơm với mẹ, mẹ đã đồng ý rồi!” Tần Huyên đung đưa điện thoại di
động trong tay, Tống Dạ Huyền cũng không thèm nhìn tới, trực tiếp tắt
luôn điện thoại di động của Tần Huyên.
“Bố lừa con đấy !” Tống Dạ Huyền nhanh chóng cho tay con trai vào túi mình .
Tần Huyên quyệt miệng, tuy rằng cuộc hẹn của Tần Địch Phi không quan
trọng gì nhưng nó cảm thấy ngày hôm nay Tống Dạ Huyền có chút kỳ quái!
Chẳng trách dì Nhiễm Nhiễm nói, chuyện của người lớn không phải là thứ mấy đứa con nít như nó hiểu được!
“Em có dự định gì chưa?” Thấy hai mẹ con trao đổi xong xuôi, Triều Ca tiến tới, đáy mắt có tia thăm dò.
“Bây giờ tới buổi tối còn nhiều thời gian, chúng ta trước tiên đi ăn,
thiếu nợ thì trả tiền!” Đừng nói cô căn bản không để ý Tần Địch Phi chờ
hay không chờ, cho dù hắn đã chờ thì đã sao?
Cô đã chịu đựng Tần Địch Phi đủ lắm rồi!
Triều Ca nghe xong lời của cô nhưng không bước lên phía trước “Em hình như rất vội vã cùng anh rũ sạch quan hệ?”
“Không dám, thiếu nợ thì trả tiền, đạo lý bình thường mà! Chúng ta đi
thôi!” Tống Dạ Huyền ở trong đầu lo lắng tìm quán cơm, đi trước dẫn
đường.
Cô là không dám cũng không nghĩ chính mình cùng Đường Triều Ca năm năm sau đứng cùng một chỗ lại có ýmuốn trốn tránh?
Kỳ thực trong lòng Dạ Huyền cũng không chắc chắn.
Đúng là Triều Ca rất yêu thích Tần Huyên, một người theo phía sau cô,
một người nằm trong lòng cô, nói chuyện về Ultraman* rất vui vẻ.
*Ultraman (Nhật: ウルトラマン Urutoraman?) là chương trình truyền hình của
Nhật Bản về nhân vật hư cấu thể loại tokusatsu, hay “hiệu ứng đặc biệt”. Ultraman xuất hiện đầu tiên là phim truyền hình thuộc tokusatsu viễn
tưởng/kaiju/siêu anh hùng* (Wiki)
“Anh lái xe tới sao?” Đến bãi đậu xe, Tống Dạ Huyền truy hỏi người phía sau.
“Anh mới vừa về nước.” Triều Ca có chút không tình nguyện trả lời.
Tống Dạ Huyền thừa nhận vấn đề mình hỏi có chút ngu xuẩn, kỳ thực cô
muốn cùng Tần Huyên đứng cùng một lúc để ổn định tinh thần. Năm năm qua
đi, Triều Ca liền trở về, cười hì hì đứng ở trước mặt cô, làm cho cô có
chút không cách nào thích ứng.
Ban đầu Dạ Huyền muốn Tần Huyên
ngồi phía sau nhưng nó lại không chịu khiến cô không thể làm gì khác hơn là cho Tần Huyên ngồi bên cạnh ghế lái; thắt dây an toàn cho con xong
thì chính mình ngồi lên xe. Triều Ca đối với việc này phi thường không
ngại, chính mình cũng theo lên xe Dạ Huyền.
Xe vừa khởi động, di động Dạ Huyền liền vang lên lên “Tần Huyên, đọc tin nhắn cho mẹ.” . Dạ
Huyền đem di động của mình đặt bên ở cạnh.
Tần Huyên cầm điện
thoại di động của cô, mở tin nhắn đọc nhưng có rất nhiều chữ nó không
đọc được; nó liền bất dắc dĩ nhìn về chỗ ngồi của Triều Ca ở phía sau.
“Chữ thứ tư bên trái, tin nhắn thoại !” Tống Dạ Huyền nhận ra được con
trai muốn hướng Triều Ca cầu cứu, lập tức liền rống lên, tin nhắn của
cô làm sao có thể để Triều Ca nhìn thấy?
Đùa giỡn! ! !
Tần Huyên bận bịu nghe theo , lúc này trong điện thoại di động vang lên một giọng nữ “Dạ Huyền, cơ hội quyến rũ lớn như vậy , cậu liền bỏ qua
rồi! Tớ nói với cậu, Triều Ca của chúng ta không chỉ có vóc người soái
mà còn là một con rùa vàng! Cậu ly hôn đã đủ thảm, lại còn bỏ cơ hội
tiếp xúc gần gũi với anh chàng đẹp trai như vậy, thật là tổn thất lớn a a a a!” Đến từ: Nhiễm nhiễm nữ thần.”
Bạn đang đọc truyện Có Phải Yêu Nhau Không được tải miễn phí tại wWw.EbookFull.Net.
Tải miễn phí nhiều truyện hơn ở Ebook Full(cham)Net.