Chương 48: Thiên Cầm
Khẽ động một tiếng, một hồng y nữ tử từ trong rừng cây chậm rãi đi tới.
Tư Tư thấy thế vội vàng nhìn Tiểu La, hắn nhìn nàng lắc đầu,
ý bảo sự việc đột nhiên phát sinh, hắn cũng không biết sao lại thế này.
“Ngươi là ai?” Nữ tử kiêu căng nhìn Tư Tư “Vì sao nhìn thấy ta không quỳ xuống?”
Nữ tử ăn nói lỗ mãng này da trắng như tuyết, mặt mày như họa, một thân hồng sam giống như rặng mây tía trên bầu trời, khiến
cho nàng càng thêm tỏa sáng, diễm lệ như hoa đào. Cả người
nàng mang đầy trang sức bằng vàng, vẻ mặt nghiêm trang, quý khí bức người, vừa nhìn thấy đã biết xuất thân phú quý, cũng
không phải là một nhân vật đơn giản.
“Ta…”
Tư Tư vừa muốn nói đã thấy Tiểu La quỳ xuống. Hắn liều mạng
nháy mắt với nàng, lặng lẽ kéo vạt áo nàng, ý bảo nàng
cũng quỳ xuống. Tư Tư do dự một lúc, nhưng cuối cùng vẫn thuận theo, quỳ xuống, cúi đầu, không dám nhìn thẳng vào vị nữ tử
kia.
“Ngươi là người cung nào? Tại sao ta chưa từng gặp qua?”
“Ta ở… Nguyệt Thần cung.” Tư Tư theo bản năng trả lời.
“To gan!” Cung nữ bên cạnh hồng y nữ tử lớn tiếng quát “Ngươi
là ai, dám ở trước mặt Thiên Cầm công chúa xưng ‘ta’? Thật sự
không hiểu quy củ!”
“A?”
Tư Tư mờ mịt nhìn Thiên Cầm, thật không biết nên trả lời như
thế nào. Tiểu La nhíu mày, thấp giọng nói “Nguyệt nhi là
người mới tới, không hiểu quy củ trong cung, mong công chúa thứ
tội.”
“Nguyệt nhi?” Thiên Cầm cười nâng mặt Tư Tư lên, trong mắt hiện
lên một tia đố kỵ “Thật sự rất xinh đẹp. Nghe nói Nguyệt phu
nhân của Nguyệt Thần cung xinh đẹp như hoa, không nghĩ tới ngay
cả một tiểu cung nữ cũng có mỹ mạo nhường này. Chính bởi vì lũ người có thân phận thấp hèn như các ngươi dụ dỗ mê hoặc
Vương mới có thể khiến hắn suốt ngày không chịu ra ngoài! Nếu
như ngươi không còn khuôn mặt xinh đẹp, không biết ngươi sẽ lấy
cái gì để dụ dỗ Vương?”
“Ngươi nói cái gì?” Tư Tư theo bản năng hỏi.
“Đồ đê tiện!” Thiên Cầm biến sắc, giáng một cái tát lên mặt Tư Tư “Ngươi dám nói chuyện như vậy với ta? Ta là công chúa của An Nhạc quốc, là sủng cơ của Vương, dựa vào ngươi làm sao có thể vô lễ với ta? Chẳng lẽ chủ ngươi dụ dỗ làm càn, ngươi cũng
dụ dỗ vô lễ phải không? Người đâu, vả miệng!”
Sau khi Thiên Cầm nói xong, đã có người đi đến trước mặt Tư Tư,
tát nàng tới tấp. Hai má Tư Tư nhanh chóng sưng lên, trong mắt
cũng có lệ. Nàng đứng lên, cố gắng thoát khỏi kiềm chế của
bọn thị vệ, liều lĩnh hô to “Thiên Cầm công chúa, ngươi thật
quá đáng! Ta là cung nữ thì sao? Chỉ vì là cung nữ mà bị
ngươi đánh chửi như vậy sao?”
“Làm càn!” Thiên Cầm tức giận “Ta không thể động vào con tiện
nhân Nguyệt Lạc, chẳng lẽ còn không thể động vào ngươi sao?
Người đâu, đánh nó hai mươi roi! Ta muốn cho Nguyệt Lạc thấy sự
lợi hại của ta!”
“Công chúa, như vậy không tốt.” Một cung nữ thanh tú nhẹ nhàng
khuyên giải “Đắc nhiêu nhân xử thả nhiêu nhân(*). Huống hồ,
Nguyệt phu nhân tuy rằng thất sủng, nhưng dù sao cũng là phu
nhân…”
(*)Đắc nhiêu nhân xử thả nhiêu nhân: ý nói làm người thì phải có lòng khoan dung
“Thì sao? Thu Thủy, ngươi cũng cười nhạo ta đến bây giờ vẫn chưa được phân vị?”
“Nô tỳ không dám!” Cung nữ tên Thu Thủy cuống quít quỳ xuống “Nô tỳ chỉ là…”
“Không cần nhiều lời. Người đâu, đem con tiện tì này đánh chết, thi thể ném đi làm phân bón.”
Thiên Cầm mỉm cười thản nhiên nhìn bọn thị vệ đưa Thu Thủy đi.
Tiếng la khóc của nàng càng ngày càng yếu dần rồi biến mất
hẳn. Tư Tư lại một lần nữa nhìn thấy có người chết ở trước
mặt mình, không khỏi lệ rơi đầy mặt. Mà Thiên Cầm hài lòng
nhìn vẻ mặt của nàng, cười duyên nói “Như thế nào, biết sợ
rồi sao? Hiện tại, đến lượt ngươi!”
Bạn đang đọc truyện Phi Thường Xuyên Qua: Bạo Quân Sủng Cơ được tải miễn phí tại wWw.EbookFull.Net.
Tải miễn phí nhiều truyện hơn ở EbookFull.Net.