Chương 17: Menfuisu ! Ngươi Bớt Tự Luyến Dùm Ta Cái !
Hoàng cung được trang trí lộng lẫy , đèn đuốc sáng rực cả
cung điện ThêBê , Nguyệt Du mặc trang phục trắng , trên đầu đội kim xà quan cực
kì lộng lẫy , trên tay choàng thêm một dải lụa trắng khiến nàng trở nên thanh
thoát và xinh đẹp như một tiên nữ vậy . Vừa bước đi đến yến tiệc cùng Ari ,
nàng vừa đi vừa suy nghĩ :
‘’’ Nguyệt Du ! Cô nên biết nắm lấy cơ hội sau này khi cơ hội
vụt qua mất thì chính cô sẽ là người đau khổ suốt đời đó ! Ý của Asisu nghĩ là
gì nhỉ ? Mà thôi nghĩ ngợi chi cho hại não ! Bây giờ là chuyện lấy lại cuộc sống
trạch nữ vương gia cái đã ! [Manga] Cực Phẩm Asisu ‘’’
Sau khi căn nhắc xong , nàng liền nhanh chân đến bữa yến tiệc
, nhìn quang cảnh yến tiệc diễn ra , nàng thầm gào to trong lòng . Lãng phí !
Lãng phí ! Qúa lãng phí ! Lãng phí nhân lực ! Lãng phí quốc khố !
Aaaaaaaaaaaaaaaaa ! Tiền của ta ![Manga] Cực Phẩm Asisu ( TG: Bó tay !) . Nguyệt
Du sau một hồi gào thét trong lòng , mỉm cười ôn nhu đi đến nơi .Trước mặt nàng
, Menfuisu ngồi chung với Carol , nữ hoàng Kafura không e lệ ngồi sát gần
Menfuisu. Menfuisu thấy nàng đi đến liền nhanh chóng vui vẻ cười tươi với nàng
:
_ “ Chị Asisu ! Em cứ tưởng chị không đến dự cơ chứ ! “
Nguyệt Du nở nụ cười ôn nhu nham hiểm nói : “ Có một bữa yến
tiệc như vậy làm sao ta có thể bỏ qua được chứ ? Tiếc quá ta tính mang bánh do
ta làm đến cho em ăn bởi vì hôm trước em khen ngon nhưng mà quên mất ! Để ta
kêu Ari quay về lấy cho em nhen ! [Manga] Cực Phẩm Asisu
Menfuisu cảm thấy lạnh cả xương sống liền khéo léo từ chối :
“ Dạ thôi làm phiền chị quá để dịp khác em ăn cũng được mà không sao đâu
[Manga] Cực Phẩm Asisu! . Trong lòng anh thầm thở phào . Phù ! May quá ! Cũng
hên là chị Asisu không đem bánh , mai mốt nhất định phải kêu đầu bếp ngăn cản
chị Asisu làm bánh mới được .
Nhìn thấy Menfuisu đổ mồ hôi mà khéo léo từ chối , trong
lòng kiềm nén bật cười rồi sau đó tìm một chỗ ngồi cho riêng mình thưởng thức bữa
tiệc . Menfuisu tuy rằng mỉm cười vui vẻ uống rượu bên cạnh Carol nhưng khi nhấc
ly rượu lên uống thì ánh mắt nhìn liếc qua Nguyệt Du . Nàng mặc kệ ánh nhìn của
Menfuisu liền quay qua chỗ khác thì thấy một lính hộ vệ chạy từ phía dưới thì
thầm to nhỏ với tể tướng Imhoptep . Imhoptep chau mày liền nhanh chân theo lính
hộ vệ chạy tới xem xét . Vốn bản tính hóng chuyện , nàng liền len lén ra ngoài
khi mà tất cả mọi người đang còn say sưa tham gia yến tiệc ,nàng thấy Imhoptep
đang trách mắng thị vệ :
_ “ Thế này là sao ? Người nước Zanchao qua đây muốn xin kết
thân mà sao ngươi không kiếm được ra thông dịch viên là sao ? “
_ “ Thưa Tể tướng ! Tiếng họ rất lạ , thần chưa nghe bao giờ
cho nên thần kiếm hoài không được người ! Xin tể tướng thông cảm ! “
Sau đó nàng nhìn thấy có ba sứ giả đang trò chuyện với nhau
. Nàng kinh ngạc không lên lời khi thấy bộ trang phục của họ .
‘’’ Đây....đây chẳng phải là .... người Trung Quốc sao ?
Công nhận Ai Cập giàu có đến nỗi ngay cả Trung Quốc sang bên đây để nữa cơ đấy
? Mình dù gì cũng là người Trung Quốc nên có thể giúp Imhoptep được nhưng mình
có nên giúp không nhỉ ? Nếu giúp thì thể nào tên Menfuisu càng lúc càng nghi ngờ
mình hơn nhưng mà mình nếu mà kết bạn với họ lỡ đâu họ cho mình cái châu báu gì
đó thì sao ? Thôi kệ ! Vì tiền tài và châu báu , ta sẽ bất chấp tất cả !
[Manga] Cực Phẩm Asisu'''
Gật đầu vì quyết định chính đáng của mình , nàng liền tiến tới
lướt qua tể tướng Imhoptep đến chỗ các vị sứ giả . Ba vị sứ giả còn đang nói
chuyện với nhau mà không để ý rằng Nguyệt Du đang đi tới chỗ họ .
Sứ giả Ất : ( “ Ngươi nói xem Ai Cập có phải coi khinh thường
đất nước chúng ta không ? Bắt chúng ta phải chờ đến khi nào ? “ )
Sứ giả Giap : ( “ Đại ca à ! Ráng nhịn đi ! Dù gi đất nước
người ta là cường quốc mà với lại chúng ta qua đây để kết thân mà ! Nếu chúng
ta liên minh thành công thì sẽ rất có lợi cho đất nước ta !“)
Sứ giả Nhâm : ( “ Đúng rồi đó đại ca ! Ai Cập là một cường
quốc , chúng ta chỉ là một đất nước nhỏ bé ít ra trong chuyến đi này chúng ta
cũng biết được sự giàu có của họ ở đâu mà học hỏi chứ ! “ )
Nguyệt Du hắng giọng nhẹ rồi mỉm cười ôn nhu , trả lời bằng
tiếng Trung :
_ ( “ Xin chào các sứ giả ! Các ngài có phải là người bên nước
Zanchao không ? Ta là nữ hoàng Asisu , đại diện cho Ai Cập ! Rất vui được gặp
các ngài ! “ )
Ba sứ giả vô cùng kinh ngạc khi trước mắt của họ là một cô
gái mặc bộ đồ hoàng gia , khí suất hơn người , vẻ đẹp quyến rũ sắc sảo mỉm cười
ôn nhu có thể nói giọng họ một cách trôi chảy . Cả ba người ngây ngất nhìn thì
nàng liền mở miệng nói :
_ ( “ Có chuyện gì thế ? Các vị sao thế ? Nếu mệt ta sẽ kêu
ngự y đến khám cho các vị ! “ )
Nghe tiếng nàng hỏi , một vị sứ giả trong đó liền cung kính
chào hỏi nàng :
_ ( “ Cảm ơn nữ hoàng đã quan tâm nhưng thật sự ba chúng thần
không sao hết chẳng qua là không ngờ nữ hoàng có thể nói được tiếng của đất nước
thần nên hơi ngỡ ngàng ! “ )
Nguyệt Du liền “ Ồ “ một tiếng rồi nhẹ nhàng trả lời :
_ ( “ Ai zà ! Có gì đâu mà ngỡ ngàng ! Chẳng qua ta có người
bạn là thương nhân hay đi đây đi đó , rảnh rỗi ta bắt hắn dạy cho ta học ấy mà
! Lúc đầu ta không biết tiếng nước nào nhưng mà tại nó nghe hay quá nên ta muốn
học thật không ngờ lại là tiếng nước của các sứ giả đây ! “ )
_ ( “ Hahahaha ! Nữ hoàng quá khen quá khen ! Nữ hoàng quả
là người ham học hỏi ! “ )
_ ( “ Hihihi ! Không có chi ! Đúng rồi ! Mời các ngài đến yến
tiệc , tôi sẽ thông dịch hộ các ngài!”)
_ ( “ Được nữ hoàng thông dịch cho chúng tôi thì quá lấy làm
vinh hạnh ! “ )
Ba sứ giả liền đi vào trong yến tiệc , lúc này tể tướng
Imhotep cùng với thị vệ vô cùng kinh ngạc , ánh mắt nhìn nàng tỏ vẻ tôn sùng ,
nàng cảm thấy ớn lạnh cả da gà liền nhanh chóng vào bên trong yên tiệc . Nhờ
vào khả năng thông dịch của Nguyệt Du , Menfuisu cùng với các vị sứ giả đã hoàn
toàn xong việc kết minh giữa hai nước , lúc này sứ giả Trung Quốc dâng lên một
số lễ vật để gọi là quà kết thân của nước họ , lúc này có mấy người đem vào mấy
khúc vải . Menfuisu cùng với các quan đại thần , Carol và Kafura tò mò xem cảm
thấy khúc vải này quá đẹp mà còn mềm mại , khen ngợi không ngớt , Carol bắt đầu
hứng khởi cầm tấm vải thao thao bất tuyệt :
_ “ Đây chính là lụa tơ tằm bên Trung Quốc , Người ta nuôi tằm,
lấy tơ xe sợi dệt thành lụa. Lụa xuất hiện đầu tiên ở Trung Quốc, có thể từ rất
sớm khoảng năm 6000 TCN nhưng chắc chắn là khoảng năm 3000 TCN là đã có. Ban đầu,
chỉ có vua mới được dùng hoặc ban tặng cho người khác; tuy nhiên sau đó thì lụa
dần dần được các tầng lớp xã hội ở Trung Quốc dùng, ở nhiều nơi rồi lan ra đến
các vùng khác của châu Á. Lụa nhanh chóng trở thành một thứ hàng cao cấp ở những
nơi mà thương nhân người Hoa đặt chân tới, bởi nó bền và có vẻ đẹp óng ánh. Nhu
cầu về lụa thì nhiều và nó trở thành một ngành thương nghiệp xuyên quốc gia.
Các nhà khảo cổ đã phát hiện ra những mẫu vải lụa được dệt và nhuộm một cách
tinh xảo trong một ngôi mộ, cách đây khoảng 2500 năm.Bằng chứng đầu tiên về việc
mua bán tơ lụa là việc phát hiện sợi tơ trong tóc của một xác ướp Ai Cập. Lụa
đã được đưa tới tiểu lục địa Ấn Độ, Trung Đông, châu Âu và Bắc Phi thông qua
con đường tơ lụa nổi tiếng ..... ! “
Cả triều đình và Menfuisu đều kinh ngạc khi hoàng phi cái gì
cũng biết cả , Kafura thì còn đang say mê nhìn ngắm khúc lụa tơ tằm tuyệt đẹp ,
nhõng nhẽo đòi Menfuisu mấy khúc lụa . Trong khi mọi người còn đang say sưa
nhìn ngắm mấy khúc lụa , ánh mắt Menfuisu hướng nhìn về Nguyệt Du , thấy nàng
không ngắm mấy khúc lụa mà nhìn vào cái đàn cầm tranh . Trong mắt nàng lúc này
chỉ có sự phấn khích khi nhìn thấy cầm tranh , nàng bất chợt nhới lại thời nhỏ
của mình ở thế giới trước :
‘’’ Thật không ngờ , ta còn nhìn thấy cầm tranh ở đây , nó
làm mình nhớ đến năm học cấp III , lúc đó sau khi xem xong bộ phim Tiếu ngạo
giang hồ , nhìn thấy chàng gảy đàn , thiếp thổi tiêu song tấu ca khúc Tiếu Ngạo
Giang Hồ , ta liền la làng kêu mẹ với ba cho ta đi học đàn tranh. Lúc đó ba , mẹ
nghe tin đó cứ tưởng ta bị sốt liền lo lắng ân cần hỏi han nhưng sau đó thấy ta
kiên quyết học nên cho ta đi theo học . Học suốt 1 năm trời , ngón tay chai dần
vì gảy đàn nhưng thành quả của ta đạt được lại vô cùng to lớn : cô giáo dạy đàn
tranh ta khóc nức nở khi thấy mình đã có đệ tử nối truyền . Sau này do ta bận bịu
học nên hiếm khi đụng vào đàn tranh ! Đàn tranh ơi ! Tao với mày thật là có
duyên !
Nàng bần thần run run trước cây đàn tranh , trong vô thức ,
nàng đã cầm nó lên đặt lên đùi , những ngón tay nàng lướt nhẹ những dây đàn , một
tiếng âm vang thanh thoát khiến mọi người quay lại chú ý nhìn nàng , nàng không
để ý rằng tất cả mọi người quay lại nhìn nàng , nàng vẫn thong thả gảy lên bài
mà nàng thích nhất “ Nữ NhiTình “
Đôi bàn tay thanh thoát của nàng nhẹ nhàng gảy lên từng dây
đàn , tiếng đàn cầm tranh vang lên thanh thoát nhưng buồn bã khiến cho mọi người
càng tập trung lắng nghe hơn , Carol cùng với Kafura và nhiều cung nữ nghe tiếng
đàn nàng gảy nước mắt họ chảy ra từ lúc nào không hay . Khi đã đánh hết bài ,
nàng cảm thấy sung sướng khi được chơi lại đàn tranh , bất chợt lý trí gõ vào đầu
nàng cái “ cốc “ nàng liền bừng tỉnh sực nhớ ra là mình còn đang ở trong yến tiệc
, nếu vậy .... có nghĩa.... là .... nàng liền nhìn thì thấy mọi người vỗ tay
hoan hô nồng nhiệt tán tụng nàng lên mây :
_ “ Chưa bao giờ ta nghe tiếng nhạc cụ nào hay như vậy có thể
khiến người ta cảm tưởng như lên thiên đàng ! “
_ “ Hay hay quá ! “
_ ( “ Thật không ngờ nữ hoàng Asisu lại biết gảy đàn này !
Thật sự hạ thần khâm phục người ! Xin tặng người cây cầm tranh này làm kỉ niệm
! “ )
_ “ Chị Asisu ! Cảm động quá ! “ Carol sau khi nghe tiếng
đàn xong , vừa vỗ tay , khuôn mặt cô cũng đã chảy ra dòng nước mắt , thút thít
khen .
_ ......................
Nguyệt Du cảm thấy ngượng ngùng liền è dè mỉm cười rồi vội
vàng cáo từ đi ra ngoài hóng mát . Chạy ra bên ngoài , nàng càng thấy mình càng
lúc càng không thể kiểm soát được bản thân mình được nữa , trong lòng thầm bình
tĩnh. Kiểu này phải án binh bất động nhưng mà tại sao không được hả trời ? Nàng
gào to trong lòng rồi thầm than khổ :
‘’’ Ông trời ơi ! Rốt cuộc con đã nợ cái nghiệp gì mà ông trời
cứ hành hạ con vậy hả trời ? [Manga] Cực Phẩm Asisu[Manga] Cực Phẩm Asisu‘’’’
Đang gào thét trong lòng , bất chợt từ đằng sau có một người đến gần sau lưng
nàng , nàng sát khí quay lại lui lại , một tay núp dưới quạt lông chuẩn bị lôi
ngân châm thì thấy sau lưng nàng chính là Menfuisu , lúc này Menfuisu mặt mày gần
như đỏ ửng vì say khiến cơ thể càng toát ra vẻ đẹp yêu hoặc , có thể khiến cho
nhiều người sẵn sàng chết ngất tuy nhiên đối với Nguyệt Du của chúng ta đã từng
có câu thề “ Mỹ nam là họa thủy ! “ nên chắc chắn không tác dụng gì . Asisu lúc
này thu hồi sát khí , lạnh giọng nói :
_ “ Menfuisu ! Sao em lại ra đây ? Không vô trong tham gia yến
tiệc sao ? “
Menfuisu chẳng nói chẳng rằng , liền ôm Asisu từ đằng sau ,
hơi thở mùi rượu phả ra kèm theo giọng nói khàn khàn :
_ “ Chị Asisu ! Chị hay lắm ! Chị thắng rồi đó ! Em hoàn
toàn đã bị chị nắm lấy rồi , em hoàn toàn đã thật sự yêu chị rồi ! Chi đã thành
công trong việc gieo hình bóng chị vào trong trái tim và giấc mộng của em rồi
đó ! “
“ ĐOÀNG ! [Manga] Cực Phẩm Asisu “ Nàng cảm thấy như có Ngũ
lôi oanh đỉnh ( năm sét đánh vào đầu ) tới tập vào đến. Nàng giận dữ lên ngất
trời rồi dùng đòn vật Judo mà anh hai nàng dạy để phòng thân , quật Menfuisu xuống
. “ Rầm ! “ Menfuisu bị bất ngờ trước thế đòn của nàng nầm vật ra , sau đó nàng
chỉ ngón giữa lên tạo thành một biểu tượng thô tục┌∩┐(◣_◢)
trước mặt Menfuisu
mà chửi :
“ Mẹ kiếp ! Menfuisu ! Ngươi bớt tự luyến dùm ta cái đi ! Ta
dù có chết cũng không giờ đi quyến rũ một kẻ như ngươi ! [Manga] Cực Phẩm Asisu
(◣_◢) !
Nói xong , nàng liền đá một cái vào bụng Menfuisu , khi nhìn
thấy Menfuisu lăn lộn đau đớn , nàng hả hê cười lớn [Manga] Cực Phẩm Asisu, ung
dung thong thả quay về tẩm cung của mình . ( TG : Chẹp ! Chị thật là thô bạo bất
quá em thích! [Manga] Cực Phẩm Asisu)
Bạn đang đọc truyện Cực Phẩm Asisu được tải miễn phí tại wWw.EbookFull.Net.
Tải miễn phí nhiều truyện hơn ở EbookFull(dot)Net.