Chương 18: Đi Ăn Gặp Người Gần Quen
Nhưng ngày học tập vật vã lại diễn ra theo 1 cách nào đấy mà mấy bài
kiểm tra 15 phút cứ đập vs dã toàn đầu mệt không tưởng. Thứ 3 hôm nay có tiết toán của bà béo đầu tiên lên cũng nản rồi, bà béo vào lớp mặt hớn
ha hớn hở như buổi sáng sung mãn cùng bát tờn men ý. Khi nghe câu nói
của bà cô cả lớp im lặng xong như boom luôn " Nổ " bưng bét
- Thứ 7 tuần này nhà trường tổ chức thăm quan dã ngoại ở Hồ Núi Cốc, bạn nào đi thì đăng kí như giấy phát dưới đây
Lớp trưởng phát phiếu đăng ki cho từng bàn nhìn mặt ai cũng hớn ha hớn
hở. Định gục xuống ngủ thì bị nhỏ véo cái tai
- Lại ngủ, suốt ngày ngủ dậy dậy nghe t hỏi nè, dậy dậy
Véo vậy thì thằng nào ngủ được cũng tài, trả lời giọng ngái ngủ ồm ồm
- Gì
Nó nhăn mặt rồi cười cái thây đổi cảm xúc luôn
- M đi thăm quan không
Tất nhiên cái câu nói mà ai cũng đồng tình vs hoàn cảnh này là
- Không
Vừa nghe câu trả lời của tôi nó đứng hình luôn, nó nhìn chằm chằm tôi
- M nói lại t nghe lại xem, t không nghe rõ , nói lại đi
Nhìn cái mặt nguy hiểm của nó muốn ngán rồi, cứ mỗi lần trái ý là có
biến sảy ra
- T bảo là không, sao
Vừa nghe tôi nố xong nó nhìn như nói thầm " M không đi , thật " tôi cũng ánh mắt đưa lời thôi " Không" .Thấy nó không nói gì thì bây giờ mới nói
- Đưa t mượn điên thoại m,máy t hết pin rồi. Nhìn cái mặt nguy hiểm hơn
cột điện cao áp mà nghĩ có chuyện chẳng lành nhưng vẫn móc túi ra đưa
cho nó, nó cầm bấm bấm mấy cái rồi nghe, đang định ngủ thì nghe cái tỉnh luôn
- Cô ạ, con H đây cô , trường có tổ chức dã ngoại mà CON TRAI YÊU QUÝ
của cô không đi , bảo ở nhà ngủ cơ
Nghe xong muốn hộc máu mồm, đã thế còn chém đổ đình nở đê thế này sông
nào chả chàn.
Nói nói mấy câu thì véo cái mũi nó cái
- Con điên này, t nói không đi thì thôi gọi mẹ t lm gì
Nó quay sang cười khà khà
- Mẹ m mới phong cho t chức giám sát viên, m có động tĩnh gì thì báo
ngay để kịp thời ngăn chặn, thôi đau khổ làm gì đi thăm quan cùng t đi
hahaha
Đệch mệnh số nó khổ vãi card, không thích đi mà nó cố chèn ép mình đi đã thế lôi xả phụ huynh ra thì chịu rồi, về nghe 1 bài diễn thuyết 1000
trang. Thôi đành mặc cho dòng người sô đẩy, ngủ. Học chán mà ngủ cũng
chán ra chơi bọn thằng Huân gọi cũng kệ không nhích được tí gì mà tôi
vẫn ngủ đến khi hết giờ.
Về nhà còn phải đèo cái bản mặt phởn như mắm
của nó mà ức, con này phải trị không hậu họa về sau. Vừa về đến nhà cất
được cái xe thì đã nghe thấy giọng nói ngày ngày hay nghe
- Con tôi đã về đấy à
Nghe sao mà não lòng quá, quay qua thấy mẹ tôi đứng ở bục cửa nhìn tôi,
cất xe xong mới ra nói chuyện vs mẹ
- Mẹ về sớm vậy
Mẹ tôi nhìn đồng hồ ở tay
- Nhờ ơn của ai mà mẹ phải về sớm, biết gì chưa
Trả lời cái giọng hời hợt
- Biết , nhưng con không thích đi
Me tôi cười 1 cái rồi ra hiệu vào trong sopha ngồi " Tâm sự vs Con ".
Ngồi xuống mẹ tôi nói ngay
- Hôm đấy con đi thăm quan đi, ở nhà làm gì đi chơi cùng cả lớp chứ
Tôi bỏ balo ra 1 bên rót 2 cốc nước cho mẹ vs tôi
- Đi nhiều mệt lắm mẹ, ở nhà cho khỏe
Mẹ tôi lên luôn
- Cái thằng con này, đi đi mẹ cho tiền mua gì thì mua, đi đi ở nhà làm
gì
Có phụ huynh nào lại bắt con mình đi thăm quan đâu mà mẹ tôi lại cố mà
bắt ép đi mới sợ chứ,
- Mẹ à để năm sau đi ,con mệt lắm có cơm chưa mẹ
Mẹ tôi hầm hầm
- Có độc thằng con mà nó không nghe lời tôi , khổ quá bà con ơi
Lại gì nữa vậy không ép được ra than vãn luôn, chán.
- Có cơm chưa mẹ
Mẹ nhìn tôi rồi đi lên phòng
-Không có cơm đâu mà ăn, bà đi ăn cỗ ở quê không về mà nấu cho mà ăn
đâu, tự mà làm mà ăn
Tôi đến nản rồi, vào lấy mì đi úp không chết đói quá.
Úp được cốc mì ăn
xong mà nghẹn ngào cảm xúc, mẹ ở nhà mà không có cơm ăn , nhọ đến đen.
Dọn bát đĩa rồi lên phòng ngủ giấc mệt mỏi, chiều không biết làm gì thì
lấy gọi cho bố
- Bố à, mẹ dỗi rồi, làm thế nào bây giờ
Bố tôi đầu dây
- Lại thăm quan hả, bảo bao nhiêu lần rồi cứ đồng ý cho mẹ vui, cứng đầu không khác gì bố m ngày xưa, thôi để tối về bàn chiến thuật sau
Ệch chả hiểu sao bố tôi biết vụ thăm quan, ghê thật mà chắc mẹ tôi lại
gọi than vãn đủ kiểu rồi, haizz.
Tắt điện thoại ngủ 1 mạch đến chiều tắm rửa thì bây giờ bồ tôi mới về, vừa nhìn thấy tôi bố hỏi ngay
-Đã cơm nước gì chưa, mẹ đâu
Tôi nhún vai chỉ lên trên phòng , bố tôi hiểu ý lắc đầu rồi lên trên
phòng. 1 lúc sau bố tôi xuống nhìn thái độ là có biến rồi , thấy tôi nói luôn
- Thay quần áo đi ăn hàng đi, mẹ không nấu ăn gì thì ăn hàng vậy
Tôi hỏi ngay
- Mẹ vẫn dỗi con hả bố
Bố tôi gật nhẹ đầu thì tôi nghĩ lại dù sao đi cũng chả có mất mát gì
nhưng đi xa mệt lêm ít khi tôi đi đâu chơi xa.
Đành lên phòng bố mẹ thì
thấy mẹ ngồi chơi máy tính mới sợ mà chơi pikachu mới chát chứ @@. Thấy
tôi vào mẹ bất ngờ mặt lại tỏ ra giận dỗi
- Sao chưa đi ăn,
Ngồi xuống giường
- Mẹ vẫn muốn con đi dã ngoại vs trường sao
Mẹ tôi cũng chẳng hé miệng 1 câu, đành xuống nước vậy
- Rồi con đi là được chứ gì, mẹ đi ăn cùng con vs bố đi
Mẹ tôi nhìn tôi rồi cười cái
- Ok phải đi dã ngoại đó.
Tôi gật đầu cái thì mẹ tôi cũng gian cơ mặt ra, nhìn tôi lưng má cái
- Đúng là con trai cưng của mẹ, xuống dưới để mẹ thay đồ rồi đi ăn
Cuối cùng vì mẹ mà năm đó tôi phải đi dã ngoại vs lí do củ chuối là sợ
mẹ dỗi không có cơm ăn @@. Cả nhà tôi đến buffel Hồ Tây ăn ở đó, đỗ xe
thì vào mua vé vào cửa mới được vào , mới vào đã là dãy hoa quả tráng
miệng bắt mắt đủ loại, bố mẹ đi chọn bàn tôi gọi nhẹ
- Mẹ vs bố chọn bàn đi, con đi vào vệ sinh chút
Vào vệ sinh sả lũ cuối ngày rồi rửa tay, ở đây lịch sự phết có cả máy
sấy khô tay vs cả khăn lau phục vụ rất tốt và chuyên nghiệp luôn.
Giải
quyết xong ra tìm bàn, mãi mới tìm được bàn nhưng còn 4 người nữa bố mẹ
tôi đang nói chuyện có vẻ rất vui, lại gần thì thấy 2 người lớn vs 1
người con gái vs 1 đứa nhỏ. Mẹ tôi thấy cười nói vs họ
- À con trai của tôi đến rồi, chào mọi người đi con
Tôi cũng chỉ biết nghe vậy chào câu
- Cháu chào 2 bác
Cúi đầu tí cho nó lịch sự. Ngửng lên nhìn thấy bất ngờ luôn, bà chị lần
trước nhìn tôi rất chi là kinh khủng kiếp có tí là bất ngờ, toi cũng ngờ ngờ hiểu ra thì bố tôi tiếp lời
- Nhìn nó vậy thôi ở nhà chỉ chơi , không chịu giúp bố mẹ nó 1 tay, mệt
lắm
Bố của bà chị cười
- Nhìn cháu nó khôi ngô tướng tá đàng hoàng chắc khối cô mê nhỉ
Nghe mà não hết cả lòng, để ý bà chị vẫn nhìn mình thì mẹ bà chị nhìn
- Thôi mình đi chọn món rồi về ăn không muộn
Nhất chí là 2 bên sẽ cùng ăn ở 1 bàn lên cầm đĩa chọn thức ăn.
Cầm cái
đĩa nhìn chả biết ăn gì thì có tiếng nói
- Không ngờ gặp cậu ở đây,có duyên nhỉ
Nhìn sang là bà chị đang dắt 1 đứa nhỏ, nổi tính phá hoại
- Đi ăn dắt thêm con đi làm gì, sao không để ở nhà, duyên dủng gì ở đây
Bà chị nhìn tôi ức đá vào bắp chân cái
- Con cái gì, em của tôi đấy, nói nhăng nói cuội
Xoa bắp chân cái cười
- Công nhận duyên thật
Tôi cũng chả để ý nhiều lấy 1 ít bánh pizza vs xúc xích rồi cầm thêm 1
lon coca, về bàn thì bố mẹ tối đang nói chuyện vs 2 bác kia bây giờ mới
biết là nhà bà chị kia cũng là con cháu nhà đại gia cũng đang hợp tác
cùng bố tôi . Tôi ngồi xuống ăn luôn còn bà chị kia lúc sau mới về còn
có cả 1 bát cháo nhỏ ngồi xúc cho đứa bé kia ăn. Để ý nhiều làm gì bỏ
bụng đã, nhìn rồi mời câu
- Con bố mẹ, mời 2 bác vs chị ăn
Mẹ bà chị nhìn tôi mỉm cái
-
Ăn đi cháu sao chỉ ăn bánh không ăn thịt gì sao, thanh niên mà ăn ít
vậy cháu
Tôi ngại phết, mẹ tôi thấy gắp 1 ít thịt bà sang đĩa tôi
- Ăn vs cả uống toàn để mẹ lo, ai chịu láy anh chắc phúc cả nhà ta quá
Mẹ vừa nói xong thì mọi người cười tôi, bà chị khỏi nói được vụ cườu tôi cũng cười luôn mới ức, chả quan tâm ăn đã.
Bữa ăn mà bố tôi vs bác chỉ
bàn chuyện làm ăn còn tôi cũng kệ lo bụng đã, phải đi lấy 2 lần thì bụng tôi cũng coi là lo rồi ngừng thôi, ngồi nghỉ ăn trái cây uống nước cho
chiêu. Trong mùi thức ăn cũng ngạt tôi đi ra ngoài sảnh cho thoáng, đứng nhìn cảnh tĩnh lặng thoáng nghe là tiếng xe tiếng còi còn trong này là
tiếng người ta cười nói. Khi bố mẹ tôi cùng gia đình bà chị kia ra thì
chào nhau câu mới ra về. Về đến nhà thì việc đầu tiên là tắm lại cho
khỏe không mùi vào quần áo khó chịu tôi khó mà ngủ được, ưa sạch sẽ nó
vậy. Xong xuôi đánh 1 giấc kết thúc 1 ngày và tuần này lại nết thân đi
thăm quan, mệt hoàn mệt.
Bạn đang đọc truyện Bạn Thân Giờ Là Bạn Gái..... được tải miễn phí tại wWw.EbookFull.Net.
Tải miễn phí nhiều truyện hơn ở wWw.EbookFull.Net.