Chương 18: Về Nơi Ấm Áp
2 năm rồi ta chưa quay lại cô nhi viện , thật hoài niệm !
Trước
mắt ta bây giờ là cánh cổng xưa cũ , phát ra tiếng kêu cọt kẹt ghê rợn . Bên trên đề dòng chữ đơn giản , đã nhạt màu " Nhân Đạo " .2 bên đường
cỏ dại mọc cao hơn đầu người , ở đây dân cư vốn thưa thớt nay mọi người
đều chuyển ra ngoài phố , lác đác chỉ còn 1 vài người già trong ngõ này . Con đường nhỏ , bằng đất đỏ , ghồ ghề nhiều sỏi đá ,rất khó đi lại .
Khung cảnh trông thật đáng sợ , với ta thì là k sao nhưng còn vs
...Hữu Ngọc thì có sao đấy .
Chả là hôm nay đang định bắt xe
buýt thì xe riêng của Hữu Ngọc đi qua , nghe ta kể xong thì một mực đòi
đi theo ta , kết quả là như bây giờ .....
" Nghi ca , anh có thật là từng sống ở đây ? " Hữu Ngọc bật thốt lên giọng mang tính chất '
khinh thường ' cũng phải ai lại mặc đầm sang trọng đính kim cương đi bộ
vào trong cái nơi này . Đối với Hữu Ngọc là vậy nhưng đối vs ta nó k bẩn thỉu 1 chút nào hết , thậm chí còn là nơi đẹp đẽ nhất ta từng đến . Ta
mỉm cười nói vs Hữu Ngọc
" Cái đẹp k nằm ở hình thức mà nằm ở ..*Ta tiến lên 2 bước , quay người lại , tay đặt trc ngực * đây ! "
Hữu Ngọc trầm trồ , cảm thấy thích thú . Em cũng muốn xem cái đẹp ở trong
tim như thế nào . Em nhanh tay đẩy cửa kéo ta vào . Thấy Hữu Ngọc vui
như thế , ta cg thấy lòng mình như tràn ngập nắng , tiến vào cùng em .
_________________________
" Ha ha ha !đến bắt tớ nào ! Đến đây đến đây ! "
Vẫn như hồi nào , trong sân tràn ngập tiếng trẻ con ,gơi ta nhớ về quá khứ đẹp đẽ khi ở đây .
Hữu Ngọc hào hứng nhìn xung quanh , buông lỏng tay ta , chạy ra chơi cùng lũ trẻ
Mùi thức ăn quen thuộc thơm nức trời .Ta theo bản năng đi đến... nhà bếp .
.....Nhà bếp ...Là nhà bếp đó ....phản ứng của các bạn khi thấy câu này
là gì .." Nghi là đồ hám ăn " ...không đâu , nếu các bạn nào nghĩ thế
thì nhầm r nhé !
__________________________
Người phụ nữ
lớn tuổi , tóc điểm bạc , đôi mắt nâu đầy nước , gương mặt phúc hậu
xuất hiện nhiều nếp nhăn .Bàn tay thuần thục đảo thức ăn . Miệng cười
mỉm vẫn vậy .
...Ấm
...Trái tim
...Trái tim ấm quá
Nghi k nghĩ đến giây thứ 2 chạy đến bên người phụ nữ kia , miệng gọi lớn "
Dì " . 1 tiếng này ấm áp làm sao ! Nghi đến ôm Dì Dương . Ấm áp từ tận
đáy lòng . Cho đến lúc tay Nghi ướt đẫm vì nước mắt , Nghi mới biết mình đã khóc , ...Nghi càng khóc lớn hơn . Dì Dương an ủi " Thôi nào con
trai thì k đc khóc mà ! " Nghi từ từ mở mắt ra thấy Dì Dương mắt cũng đỏ au , Dì cũng khóc mà ...Nước mắt càng k kìm đc .
" Con xin lỗi , lâu như vậy mà vẫn chưa đến thăm Dì . * Khóc lóc * "
" Tử Nghi lớn rồi , cũng biết lo cho Dì rồi . Dì sống rất tốt ! Con k cần lo đâu . "
Nghi nhìn Dì Dương chăm chú . Dù có tài giỏi thế nào thì Nghi cg chỉ là 1
đứa trẻ , còn Dì Dương chính là mẹ của đứa trẻ đó . Mà đứa trẻ nào xa mẹ 1 tg dài thì cg khóc mà .
Dì Dương cười nói vs Nghi " Đã đến đây rồi thì ở đây ăn cơm cùng Dì và các em nhé ! "
" ...Vâng " Nghi đáp
...........
Bạn đang đọc truyện Cuộc Chiến Giữa Lớp Trưởng Giàu Có Và Tổ Trưởng Phách Lối được tải miễn phí tại wWw.EbookFull.Net.
Tải miễn phí nhiều truyện hơn ở EbookFull(chấm)Net.