Chương 7: Nam Nhân Các Ngươi Cũng Phải Tuân Thủ Tam Tòng Tứ Đức!
Mặt trời lên cao…..
“Két…” Một tiếng khiến cửa nhẹ nhàng được mở ra, ánh sáng
nghịch ngợm sôi nỗi nhảy vào phòng. Nam Cung Dục cẩn thận đem một chén cháo
nóng hổi đến, nhìn thiên hạ đang ngủ say trên giường, khóe miệng hơi gợi lên độ
cong “Nương tử, rời giường, Mặt trời đã phơi trắng mông a!”
Tiểu Đa Đa đang ngủ say bỗng nhiên nghe được thanh âm dễ
nghe có chút quen thuộc truyền vào trong tai, lấy tay nhu nhu hai mắt mông
lung, híp mắt nhìn nơi phát ra thanh âm. Chỉ thấy Nam Cung Dục đưa lưng về phía
ánh mặt trời khiến ánh sáng màu vàng chiếu trên người hắn, tựa như thiên sứ
giáng xuống thế gian..ách…không đúng, thiên sứ có cánh, cái này phải gọi giống
như tiên nhân dị thế độc lập, xinh đẹp cao thượng.
“Nương tử, nương tử!” Nam Cung Dục thấy Tiểu Đa Đa ngẩn người
nhìn chằm chằm mình liền buông cháo quơ quơ tay trước mặt Tiểu Đa Đa.
“Ách..Ha ha, Dục nhi a! Làm sao?” Tiểu Đa Đa hoàn hồn, xấu hổ
cười gượng hai tiếng.
“Nương tử không cần lại giường, mau rời giường ăn sáng đi!
Xem! Đây là đồ ăn sáng Dục nhi làm cho nương tử nha! Bỏ thêm rất nhiều thịt thịt
nha!” Nam Cung Dục đem bát cháo như vật quý đến trước mặt Tiểu Đa Đa, giống như
đứa nhỏ chờ sự khích lệ.
“Cái gì! Dục nhi, đây là ngươi làm? Ngươi biết làm sao?”
“Biết a! Mỗi ngày đồ ăn sáng đều là tự Dục nhi làm, Ngọc
Châu tỷ tỷ nói nếu không tự làm thì sẽ bị đói, cho nên Dục nhi đều phải tự mình
làm, nhưng trước kia cũng chưa làm tốt như bây giờ nha!”
“Cái gì?” Tiểu Đa Đa vừa nghe lập tức phát hỏa, nguyên lai
ngốc tướng công của mình bị khi dễ mà còn không biết “Nói cho nương tử, Ngọc
Châu là ai?”
“Ngọc Châu chính là
Ngọc Châu a! Nàng là người được phái tới chiếu cố Dục nhi, nhưng Dục nhi rất sợ
nàng! Nàng luôn đối với Dục nhi thực hung, còn không cho Dục nhi nói với Phụ
hoàng cùng hoàng huynh a! Nhưng nương tử không cần sợ, nếu nàng hung ngươi thì
Dục nhi nhất định sẽ bảo vệ ngươi a!” Nam Cung Dục vẻ mặt trịnh trọng, giống
như một nam tử hứa hẹn bảo hộ chính nữ tử mà mình yêu nhất.
“Tnnd! Dám khi dễ Dục nhi của ta, ta muốn giáo huấn nàng một
chút! Dục nhi không cần sợ nàng, ta nhất định sẽ xả giận cho ngươi, dám khi dễ
người của ta nhất định sẽ nhận lấy hậu quả lớn! Hừ!” Tiểu Đa Đa đầy lòng căm phẫn,
bất quá, phải giáo huấn nàng như thế nào đây? Xem ra Hoàng hậu đối với Nam Cung
Dục cũng không tốt, xem chừng cái nha hoàn kia cũng là nàng cố ý phái tới “chiếu
cố” Nam Cung Dục đi! Cho nên không thể cùng nàng xung đột ngay được, tốt nhất
là nên nghĩ biện pháp làm cho nàng tự mình cút đi! Việc này cần phải bàn bạc kĩ
hơn.
“Vương Gia, Vương Phi, quản gia bảo em đến thông báo, nói
Triệt Vương Gia cùng Ngũ hoàng tử đến, đang chờ ở đại sảnh!” Uyển nhi gõ gõ cửa
bẩm báo.
“Oa! Tam hoàng huynh cùng ngũ hoàng đệ đến! Nương tử, đi, ta
mang ngươi đi tìm Tam hoàng huynh cùng Ngũ hoàng đệ chơi!” Nam Cung Dục vẻ mặt
hưng phấn lôi kéo Tiểu Đa Đa chạy nhanh tới đại sảnh.
“Tam hoàng huynh!” Vừa đến đại sảnh, Nam Cung Dục vẻ mặt
hưng phấn liền bổ nhào vào trong lòng Nam Cung Triệt.
“Khụ khụ, Tứ Hoàng huynh, ngươi tại sao thấy Tam hoàng huynh
mà cũng không thấy ta? Ta rất đau lòng nha!” Ngũ hoàng tử ra vẻ thương tâm nói
“Di! Vị này chính là Tứ tẩu! Quả nhiên là dung mạo tựa thiên tiên”
“Nói vậy thì đây chính là Ngũ đệ a? Lần đầu gặp mặt xin chỉ
bảo thêm!” Tiểu Đa Đa nhíu nhíu mày. Ngũ hoàng tử này bộ dạng thật cực mĩ, giơ
tay nhấc chân đều là phong nhã cùng cao quý, nhưng khóe miệng kia cười lại khiến
cho người ta cảm giác như một loại đăng đồ tử.
“Chỉ bảo thì không dám! Ta cùng Tam hoàng huynh hôm nay là
phụng mệnh Hoàng Hậu đến xem tình hình sau đại hôn của Tứ Hoàng huynh như thế
nào, thuận tiện ra mắt Hoàng tẩu một chút” Nam Cung Trạch nhìn Tiểu Đa Đa,
không chút để ý nói.
“Tam hoàng huynh, các ngươi không phải đến tìm ta chơi đùa
sao?” Nam Cung Dục thất vọng nhìn Nam Cung Triệt.
“Ha ha, tứ đệ, Hoàng
hậu gần đây không có nhàn hạ nên sai ta cùng Ngũ đệ đến xem một chút, thuận tiện
gửi lời với đệ muội” Nam Cung Triệt sủng nịnh sở đầu Nam Cung Dục rồi quay đầu
nhìn Tiểu Đa Đa nói: “Đệ muội, Hoàng hậu bảo chúng ta nói với ngươi, nếu đã gả
vào Hoàng gia thì đó chính là phúc của ngươi, cần phải tuân thủ tam tòng tứ đức,
đối đãi tốt với Dục Vương Gia, nếu không Hoàng hậu nhất định sẽ không buông tha
cho ngươi!”
Tiểu Đa Đa bất đắc dĩ cong môi xem thường “Thiết!” Rõ ràng
là không quan tâm Dục nhi lại còn bày đặt giả vờ, đồ dối trá! Còn tam tòng tứ đức,
đồ phong kiến!
“Như thế nào? Hoàng tẩu giường như không cho là đúng nha?”
Nam Cung Trạch hứng thú nhìn Tiểu Đa Đa.
“Không dám! Ta chỉ bỗng nhiên nhớ tới ở quê nhà ta nam nữ
ngang hàng, không ai đem tam tòng tứ đức bắt buộc. Mọi người đều dựa vào đạo đức
cùng pháp luật để duy trì quan hệ. Hơn nữa nếu nói đến tam tòng tứ đức thì ở chỗ
chũng ta không chỉ nữ tử phải có tam tòng tứ đức mà đến nam tử cũng có tam tòng
tứ đức nha!” Tiểu Đa Đa kiêu ngạo nói không nhíu mày, ra vẻ “Ngươi thật không
biết” nhìn Nam Cung Trạch.
“Nga? Nam tử cũng có tam tòng tứ đức? Đó là có ý gì? Hoàng tẩu
nói ra nghe một chút!” Nam Cung Trạch càng hứng thú, Nam Cung Dục cùng Nam Cung
Triệt cũng vẻ mặt hứng thú không kém nhìn Tiểu Đa Đa.
“Khụ khụ, cái này tốt lắm, ta cam đoan rằng các ngươi chưa
có nghe thấy bao giờ! Nam tử tam tòng tứ đức chính là….
Tam tòng: Nương tử muốn ra ngoài thì phải đi theo, nương tử
ra lệnh thì phải phục tùng. Nương tử dù nói sai cũng phải mù quáng bảo đúng.
Tứ đức: Nương tử trang điểm phải đợi. Sinh nhật nương tử phải
nhớ. Nương tử đánh chửi phải nhẫn. Nương tử tiêu tiền thì không được cằn nhằn
mà phải bỏ tiền ra!” Tiểu Đa Đa nói xong liền nhìn Nam Cung Trạch khiêu khích.
“Ách! Thật là chưa có nghe thấy bao giờ! Kiến thức đệ muội
quả là rộng rãi!” Nam Cung Triệt không tư nghị nhìn Tiểu Đa Đa.
“Nương tử thật là lợi hại nha! Dục nhi cũng phải làm theo
thì nương tử mới có thể cao hứng sao?” Nam Cung Dục hai mắt tỏa ánh sáng.
“Dục nhi ngoan, ta nói tam tòng tứ đức không quan trọng, chỉ
cần ngươi đối đãi tốt với ta là được rồi!” Tiểu Đa Đa hạnh phúc sờ đầu Nam Cung
Dục, hoàn toàn không thấy được ánh mắt tìm tòi nghiên cứu của Nam Cung Triệt
cùng Nam Cung Trạch.
“Tứ tẩu quả nhiên không phải nữ tử bình thường! Xin hỏi quê
nhà tứ tẩu không phải Phủ Thừa Tướng sao?” Nam Cung Trạch dường như tìm tòi
nghiên cứu nhìn Tiểu Đa Đa.
“Ta nói là quê nhà của ta sao? Là, là, là ta nói nhầm!” Tiểu
Đa Đa phát hiện chính mình nói sai nên nhanh chóng biện lại, sợ người khác xem
mình trở thành yêu quái.
“Ở đó nam tử phải tuân thủ tam tòng tứ đức sao?” Nam Cung Trạch
giống như phát hiện một châu lục mới.
“Đương nhiên! Ngươi tốt nhất nên học hỏi một chút đi! Ta cam
đoan tương lai ngươi sẽ dễ dàng lấy được vợ!”
“Ha ha! Hoàng tẩu không biết sao, Ngũ hoàng đệ ta đã có hai
Sườn phi, còn thê thiếp thì ta cũng không biết. Cho nên ta không lo cưới vợ!”
Nam Cung Trạch tự đại nói.
“Vậy ngươi rốt cuộc có nghe hay không a! Không nghe cũng phải
nghe!” Tiểu Đa Đa nhìn bộ dáng của hắn liền sinh bực mình.
Bạn đang đọc truyện Ngốc Tử Vương Gia, Tiểu Bạch Vương Phi được tải miễn phí tại wWw.EbookFull.Net.
Tải miễn phí nhiều truyện hơn ở Ebook Full(cham)Net.