Chương 59: Băng Phách Ngọc Nữ
" Chủ nhân, tại sao lúc đó người không cứu hắn một mạng,
nếu lúc đó diệt đi Địa liên yêu hỏa, không phải hắn sẽ mang người một ân huệ,
hay bắt lấy một nữ nhân của hắn, khi đó muốn hắn làm hắn dám không tuân theo
sao?"
" Tiểu Ngọc, ta cần hắn để cứu Thất Sắc Phượng Hoàng,
nhưng hắn phải chết đi một lần, thậm chí cho dù chết tiếp ba lần nữa càng tốt,
chỉ cần ngũ hành không thể hình thành, hắn mãi mãi không thể đột phá cực hạn, hắn
cùng lắm cũng chỉ đạt được theo loài người gọi cái gì đó Chí Tôn hay Thiên Quân
mà thôi."
" Chủ nhân anh minh, vậy đến khi nào chúng ta mới trợ
giúp hắn sống lại."
" Không vội, theo ta đoán thì linh hồn hắn hoàn toàn phục
hồi cần sáu tháng thời gian, để hắn cắn nuốt Địa liên yêu hỏa, lúc đó cũng đủ để
phá trận. Được rồi, ngươi để tiểu Kim đi thực hiện, bảo với hắn đúng thời điểm
mới trợ giúp, tiếp theo là tên tiểu tử Chu Điền, ta vẫn chưa có cách phá được
Thái Cực của hắn, quả không hổ xưng là đông phương đệ nhất, đất nước đông dân
nhất này luôn luôn làm người ta bất ngờ a." thanh niên nở nụ cười yêu mị
nói.
Tiểu Ngọc đi theo thanh niên cũng được một đoạn thời gian,
những người nếu được chủ nhân nàng nhắc đến tên đều là những kẻ không tầm thường,
nhất là trong giới trẻ tu luyện, hắn chỉ có trọng thị hai kẻ, thứ nhất là Chu
Điền, năm nay đã gần hai lăm, thực lực vừa mới đạt tới Nguyên Anh Kỳ mà thôi, bất
quá hắn biết chủ nhân mình hoàn toàn bỏ qua Mộ Dung Linh Phong được xưng là tuổi
trẻ đệ nhất nhân, nàng đi theo thanh niên, nàng mơ màng hiểu một điều, ở trên
thú thần cấp còn có một cấp nữa tồn tại, có lẽ đó mới là thứ chủ nhân nàng coi
trọng, Mộ Dung Linh Phong theo như lời chủ nhân nàng nhận xét, hắn có thể đột
phá Chí Tôn cảnh giới nhưng hắn cao nhất chỉ là vậy, cùng Bàn Cổ Chí Tôn như
nhau, pháp quyết bọn họ tu luyện quá mức chí dương chí cương mà chí âm chí nhu
không đủ, đó không phải là thiên đạo đầy đủ.
Mà hai người được thanh niên để ý không ngờ lại là hai thiếu
niên ít tiếng tăm nhất trong chốn tu luyện giới, thứ nhất đúng là Thanh Thiện,
không phải hắn tu luyện Hư Thiên Quyết mà là việc hắn hình thành ngũ hành tiểu
thương bên trong đan điền, ngũ hành hợp thành thiên đạo, đó chính là một thiên
đạo đầy đủ, chỉ cần tu luyện tới cực hạn, năm linh hồn mỗi linh hồn dung nhập
trong đó một nguyên tố, khi hắn đại thành chính là đầy đủ hiểu được thiên đạo,
nhưng hiện tại Thanh Thiện đã được hắn loại bỏ khỏi đối tượng uy hiếp tới mình,
bởi một linh hồn của hắn đã bị tan biến, chỉ cần không tập hợp đủ năm linh hồn
năm thuộc tính thì Thanh Thiện mãi mãi không phải đối thủ của hắn.
Kẻ thứ hai hắn coi trọng là một đệ tam thiên tài tu luyện của
Tu Chân giới, Chu Điền, người này tu luyện không phải pháp quyết của viễn cổ
lưu truyền lại, hắn tu luyện chính là Thái Cực Đạo, Thái Cực Đạo pháp có vô số
người tu luyện nhưng kẻ có thể có hai linh hồn trong một thân thể để tu luyện
thì chỉ có mình hắn, từ trước tới nay cũng chỉ mình hắn tu thành hai linh hồn,
một là hắc, một bạch, chỉ cần tu luyện đại thành, tới lúc đó hợp nhất hai linh
hồn hắn sẽ là thiên đạo, thiên đạo cũng là hắn. Đây cũng là kẻ thanh niên cần
phải hủy bỏ, bất quá thanh niên này hắn cũng chưa thể giết được, hắn là một
trong năm kẻ cần để giải khai phong ấn cho Thất Sắc Phượng Hoàng.
Vốn lẽ năm xưa phong ấn Thất Sắc Phượng Hoàng chỉ có bốn cường
giả tiến hành, trong đó có Hư Thiên Quân, Bàn Cổ Chí Tôn, Thích Ca Mâu Ni, cùng
Nộ Lang Thần Đạo, vốn với công lực bốn người thiết lập phong ấn đã vô cùng chắc
chắn, chỉ là mấy trăm năm trước Tu Chân giới xuất hiện một thiên tài tu luyện tự
xưng Thái Cực Đạo Nhân, người này dựa vào Thái Cực Pháp Quyết vô địch thiên hạ,
pháp quyết Thái Cực càng lợi hại gồm đủ âm dương ngũ hành, người này đã dùng
công lực của mình dung hợp bốn cỗ chân khí kia khiến chúng tương hỗ lẫn nhau,
đây cũng là ưu điểm của Thái Cực, nó dung nạp vạn vật.
Ba bóng thân ảnh từ giữa không trung li khai, Kim Sư Hổ hướng
đi chính là một hòn đảo cách đó không xa, Tam Nhãn Ngọc Xà cùng thanh niên hướng
phương đông quốc gia lớn nhất mà đi.
Kim Sư Hổ dừng lại bên dưới một hòn đảo, hắn rõ ràng cảm ứng
được bên dưới lòng đất chính là một cỗ cường đại hỏa diễm, hắn cũng biết cái thứ
thiên hỏa này, nếu không phải chủ nhân không cho phép hắn đã thịt cái hỏa diễm,
chỉ cần đẩy Địa liên yêu hỏa ra khỏi thân thể thanh niên kia là hắn có thể hấp
thu, mà hắn tự tin mình hoàn toàn có đủ thực lực, bất quá hắn không đành phải ở
nơi đây đợi chờ mấy tháng, một mặt phải xem cái kia yêu hỏa đang tắm nắng, còn
hắn phải trốn ở nơi xa quan sát, hắn cũng hận a, hắn không phải toàn phương
đông yêu thú đệ tứ cao thủ sao???
OoO
" Văn Thành, cháu có biết ba đứa chúng nó đi đâu không?
Bác lo quá, bọn chúng đã hai tuần nay không về nhà rồi." ở phòng khách mẹ
của Thanh Thiện trên gương mặt hiện đầy ưu tư, cái thằng con trai lêu lổng của
bà lần nữa biệt tích, lần trước hắn dám lừa dối là đi du học này nọ, ai ngờ là
bị đuổi giết, lần này không biết là gì nữa, nhưng bà có thể làm gì, nếu khi nhỏ
bà còn bắt hắn nhốt lại được, giờ quả thật vô lực, là cha mẹ ai không lo cho
con cái, có lo mới la mắng quát tháo hay là roi vọt, con cái ai có thể hiểu
lòng cha mẹ, có lẽ chỉ khi bọn họ cũng trở thành cha mẹ mới hiểu được mà thôi.
" Cháu cũng chỉ duy nhất nhận được tin nhắn của Anh Thy
cùng Tâm Nhiên mấy ngày trước, từ đó tới nay hai đứa không hề nhắn gì tiếp, bọn
họ chỉ bảo được một môn phái thu nhận làm đệ tử, có lẽ khá lâu bọn họ mới trở về
được."
" Bác thật không hiểu được lũ trẻ bây giờ nữa, chúng có
thể tự tiện quyết định mà không hỏi ý kiến gia đình?"
" Bác có thể yên tâm, Thanh Thiện em nó chắc không có
việc gì cả, cháu biết võ công nó rất giỏi, có lẽ lần này chơi chán rồi sẽ về
."
" Lần trước ở Lam Sa phái ngay cả chưởng môn cũng khen
nó, nhưng vì thế bác mới lo lắng, nó còn trẻ, chưa biết bên ngoài nó hỗn loạn
thế nào, với cá tính của nó chỉ sợ có chút võ sẽ thích nhúng tay vào việc thiên
hạ, hơn nữa tuổi trẻ hiếu thắng, không biết sẽ xảy ra gì nữa."
Văn Thành hắn cũng rất lo lắng cho em gái mình, lần đó mất
tích ngay đêm tối, đến sáng hôm sau Anh Thy mới liên lạc về, nhưng theo giọng của
nàng thì không mấy nguyện ý, làm anh trai hắn càng lo lắng, chỉ là dù vận dụng
bao nhiều người đều tìm không thấy hai người, mà từ đó tới nay hai người cũng
không có một lần liên lạc về. Văn Thành cũng thỉnh thoảng qua bên đây, một phần
là "thắt chặt" quan hệ hàng xóm, mà thêm nữa chính là hỏi xem Thanh
Thiện có liên lạc về không? Chỉ cần tìm được Thanh Thiện, hắn chắc có biện pháp
tìm em của mình. Ngoài cha mình thì Anh Thy chính là người thân duy nhất của hắn.
" Mấy đứa này, đều đã lớn rồi mà còn khiến người nhà phải
lo lắng, Anh Thy, Thanh Thiện đã đành, Tâm Nhiên trưởng thành chín chắn vậy mà
không ngăn cản lại." Văn Thành cũng vì bọn họ mà hơi chút bực tức, càng
quan tâm lo lắng cho ai đó chính là tâm lý rất dễ nóng giận.
Có điều lần này đúng là oan uổng cho Tâm Nhiên, kể cả Anh
Thy cũng vậy, hai nàng chỉ là người bị hại, mà bị chính là do câu ký thác của
Thanh Thiện, mà các nàng cũng nhiều lần liên lạc về, chỉ là mỗi lần đầu tiên ở
ngoài môn phái có thể liên lạc, khi các nàng bước vào Huyền Môn phái thì mọi
tín hiệu đã không thể bắt được nữa.
Bình Định, nếu nói về nó có lẽ ít ai biết, nhưng với những
người học võ thì không ai không biết, nơi đấy là mảnh đất võ cổ truyền của dân
tộc Việt Nam, từ mấy trăm năm trước dân tộc chúng ta đã khai hóa mở cõi nơi
này, nơi đây khi xưa còn hoang sơ có rất nhiều thú dữ chính vì thế võ học cổ rất
phát triển trên mảnh đất này, hay đến thời vua Quang Trung, người cùng gây dựng
cơ nghiệp chính từ nơi đây, khi đó nghĩa quân đều phải học võ Tây Sơn Bình Định.
Nhưng không ai biết, những người đầu tiên đi đến nơi đây
chính là những Nghịch Thiên Giả, vì chống lại yêu thú bọn họ khai sơn lập phái,
sau đó truyền dạy lại pháp quyết của mình cho môn đồ, bởi bọn họ không thể luôn
luôn cận kề bảo vệ dân chúng, vì thế đã đem giản yếu pháp quyết truyền thụ, dân
chúng có thể tự chống lại dã thú lại có sức khỏe, bọn họ không phải không muốn
truyền thụ pháp quyết, nhưng vì muốn tu luyện yêu câu phải rất cao, mà thiên địa
linh khí không còn nồng đậm như thời viễn cổ.
Võ học cổ truyền nơi đây từ đó hình thành, sau này dân cư
đông đúc, khách võ lâm qua lại, võ học cổ truyền một mặt phát huy, một mặt hấp
thu tinh hoa từ các võ phái khác để rồi hình thành vô số các dòng phái võ thuật.
Bất quá nơi đây cây cối xanh tốt, cũng chính là thiên địa
linh khí sung túc, đó cũng là điều kiện tồn tại của các Nghịch Thiên Giả. Huyền
Môn, thiên hạ đệ nhất tông phái, môn chủ Ngô Hiên chính là đệ nhất cao thủ mười
hai cấp Nghịch Thiên Giả, ở bên dưới các vị trưởng lão, hộ pháp đạt tới Nghịch
Thiên Giả cấp mười, mười một cũng không hề thiếu, mà vị thanh niên cường giả đứng
đầu cũng xuất thân Huyền Môn, có thể nói địa vị đứng đầu của Huyền Môn chính từ
thực lực cường đại của bọn họ, vị trí này cơ hồ không môn phái nào có thể lay
chuyển được.
Sơn môn của Huyền Môn vốn nằm trên một linh mạch sung túc của
đỉnh núi, bất quá không ai có thể nhìn thấy sơn môn này ngoài người của bản môn
hoặc do chính người trong Huyền Môn dẫn vào, đây cũng nhờ vào trận pháp do bọn
họ tạo nên, điều này để tránh cho thường dân quấy nhiễu bọn họ tu luyện.
Gần đây bọn họ đúng là mới thu hai nữ đệ tử, hai người đều
vô cùng xinh đẹp, vốn sẽ vô cùng hoàn mỹ nếu hai người chỉ vừa mới mười, mười một
tuổi, bởi ở độ tuổi đó thích hợp nhất cho tu luyện, nhưng hai người một người
đã mười chín, còn người kia đã hai hai, dù thiên phú hai người khá tốt, chỉ là
đã quá giai đoạn tốt nhất.
Môn nhân ai cũng suy đoán xem bọn họ bao nhiêu lâu sẽ bị trục
xuất, vốn môn quy của Huyền Môn vô cùng nghiêm ngặt, nửa năm đầu tu luyện tầng
đầu tâm pháp của bổn môn, quá nửa năm còn không vượt qua tầng một sẽ bị trục xuất,
nhưng đó chưa phải cuối cùng, một năm tiếp theo nếu chưa đột phá tầng thứ hai
cũng sẽ trục xuất, hai năm kế tiếp nếu chưa qua tầng ba thì dù hai tầng đầu có
xuất sắc thế nào cũng vẫn bị đuổi khỏi môn phái.
Chỉ là mọi người dù tưởng tượng thế nào cũng không ra được,
chỉ qua ba ngày thời gian, hai người một được chưởng môn đích thân nhận là đệ tử,
một người do nhị trưởng lão nhận làm đệ tử, vị nhị trưởng lão này chỉ tầm ba
mươi, vóc dáng thiếu phụ thành thục phong vận mê người, cùng với nhan sắc mỹ lệ
của mình, cho dù là Tâm Nhiên cùng Anh Thy cũng chỉ là so ra kém chứ không dám
nói hơn.
Vị nhị trưởng lão này từ trước tới nay chỉ thu có ba đệ tử,
tính cả Tâm Nhiên mới đến là bốn, nghe nói tính tình nàng vô cùng kỳ quái, chỉ
nhận đệ tử mình nhìn vừa mắt, bất kể thiên phú người đó như thế nào, bất quá thực
lực của nàng đã tiến vào Nghịch Thiên Giả cấp mười một, cho dù là môn chủ cũng
phải nhường nàng vài phần.
Băng phách ngọc nữ, nữ nhân mang thân thể như vậy chính là
chí bảo, đó chính là chí âm chí nhu, trời sinh có thiên tính với thủy nguyên tố.
Trời sinh con người linh hồn chỉ là một đám bụi mù như có như không, cao cấp
hơn một chút, những người có thiên phú tu luyện đó là ở thể lỏng, người như vậy
trong thiên hạ vạn người chỉ tìm được một người, còn linh hồn của Băng phách ngọc
nữ đúng như tên "băng phách", trạng thái thể rắn linh hồn đã hóa
hình, trình độ quý hiếm có thể nói so với bất kỳ thiên tài địa bảo đều trân
quý.
" Ha ha ha, lần này hai người các ngươi đã lập công rất
lớn, đây là hai gốc Bồ Đào Thanh Tâm Quả, xem như thưởng cho các ngươi." ở
trong đại sảnh lớn của Huyền Môn, vị môn chủ Ngô Hiên không ngưng được hưng phấn
cười lớn, dù sao thì bảo bối như thế lão sao có thể không cười, nếu như là những
môn phái khác biết, dù tranh đến sứt đầu mẻ trán cũng không ngại cùng đệ nhất
phái tranh người.
Lê Minh Phong chính là một người có linh hồn ở thể rắn, giờ
lại có thêm một người nữa, Huyền Môn muốn không vang danh cũng không được,
nhưng Ngô Hiên đã xem qua, linh hồn của Anh Thy ở trạng thái còn hoàn mỹ hơn
nhiều so với Minh Phong, là băng phách ngọc nữ a, chính là không ngừng hấp thu
thủy thuộc tính để cường hóa linh hồn, cũng vì thế mà băng phách ngọc nữ càng
là cực phẩm trong cực phẩm.
Vốn Lê Minh Phong tu luyện chính là Phá Diệt Quyết, đây cũng
không phải pháp quyết chính tông của Huyền Môn, ít ai biết pháp quyết chính
tông của Huyền Môn lại là Huyền Băng Quyết, còn vị tổ sư khai sáng là Liễu Diệp
Thiên Quân. Truyền thuyết lưu lại vị anh thư tuyệt thế này là Băng phách ngọc nữ,
tuy được xem là người có thực lực yếu nhất trong số các thiên quân, nhưng toàn
cả Âu Lạc bộ tộc có bao nhiêu thiên quân??, chính là có bốn người mà thôi.
Năm đó trước khi bước vào trận chiến Đại Phá Diệt, từng có
đoạn duyên phận giữa Liễu Diệp Quân cùng Phá Diệt Quân. Vị đứng đầu trong tứ đại
thiên quân cũng là vị có thiên phú tu luyện cao nhất này cả đời cô độc, không
nhận ai làm đệ tử, chỉ có Liễu Diệp là người hắn tin tưởng nhất cũng là hồng
nhan tri kỷ của hắn, Phá Diệt Quân tuy không thích thu đồ đệ nhưng không có
nghĩa là muốn nó thất truyền, vì thế lưu lại hai bản của Phá Diệt Quyết một đưa
cho Hư Thiên Quân một cho Liễu Diệp Quân.
Vì thế hậu nhân Huyền Môn đều tu luyện Huyền Băng Quyết, chỉ
riêng Lê Minh Phong có thiên phú cao nhất lại tu luyện Phá Diệt Quyết.
Nhận được gốc Bồ Đề Thanh Tâm Quả, vị trung niên áo trắng
Lăng Tâm cùng đệ tử mình Minh Phong liền cáo lui, Lăng Tâm lão sống tới hơn
trăm năm nay cũng chưa từng lần nào hưng phấn như hôm nay. Bị đối phương dễ
dàng bắt được, vốn nghĩ sẽ bị giết người đoạt đi Tinh Linh Diệt Thần Cung, ai
ngờ vị thần bí kia lại đưa cho hắn hai viên nội đơn của yêu thú cấp sáu, sau
khi nhận hai nữ nhân này vào môn phái, bởi nơi đây được thiết lập tụ linh đại
trận nên linh khí sung túc hơn rất nhiều, còn cô gái tên Anh Thy đó không ngờ
thân thể tự động hấp thu thủy linh khí trong thiên địa, mà tốc độ hấp thu lại
quá nhanh, vì thế mới bị các trưởng lão phát hiện, Băng phách ngọc nữ a, không
ngờ hắn nhận bừa hai người trong đó có một vị trong triệu triệu người khó gặp
cũng là người trong cổ tịch Huyền Môn chuyên tìm kiếm.
Cùng với được chưởng môn ban cho cả hai viên nội đơn yêu thú
cấp sáu đó, hắn còn được nhận Bồ Đề Thanh Tâm Quả, thứ cây này vốn Huyền Môn
tích góp hàng ngàn năm mới có được mười mấy gốc, cũng chỉ có trưởng lão mới được
nó mà thôi, cổ tịch ghi lại Bồ Đề Thanh Tâm Quả mỗi một năm lại sinh ra một quả,
ăn vào không những giúp chân khí tăng tiến mà linh hồn càng có trợ giúp, mà lá
của nó có thể giúp người tu luyện thanh tâm tĩnh tại, cho dù là tẩu hỏa nhập ma
cũng có thể thanh tĩnh. Bảo bối tốt như vậy cũng chỉ có Huyền Môn trồng được,
chỉ là Bồ Đề Thanh Tâm Quả quá quý hiếm, nên đời đời chỉ có môn chủ cùng trưởng
lão có mà thôi.
" Minh Phong, đây là viên nội đơn con cầm lấy rồi luyện
hóa, có Bồ Đề Thanh Tâm Quả cùng viên nội đơn này, một năm sau cũng là Nghịch
Thiên Giả chúng ta mười năm một lần tranh tài, ta tin đến lúc đó con sẽ đột
phá, để cho thiên hạ biết con không chỉ là đệ nhất thiên tài trong lớp thanh
niên mà còn là đệ nhất cường giả của Nghịch Thiên Giả chúng ta."
" Vâng, sư phụ." Minh Phong liền nở nụ cười, lần
trước hắn đã gặp qua Mộ Dung Linh Phong, hắn biết mình so với đối phương còn
thua kém một chút, nhưng tuổi hắn lại lớn hơn đối phương tới năm tuổi, so sánh
đúng là còn kém, bất quá hắn có được Bồ Đề Thanh Tâm Quả cùng với nội đơn yêu
thú cấp sáu, hắn tin tưởng thực lực sẽ tăng mạnh, nhưng điều quan trọng hơn nữa,
từ thư tịch bổn môn hắn biết, Huyền Môn có một đại bí mật, trong thư tịch một lần
hắn vô tình đọc qua, đó là Băng phách ngọc nữ chính là thiên bảo trong thiên bảo,
chỉ cần có thể cưới được nàng trong lúc song tu có thể cường hóa linh hồn của
mình, hắn tin tưởng chỉ cần mình có được Anh Thy thì linh hồn thiên phú của
mình sẽ vượt qua vị thiên tài của Trung Quốc, Minh Phong hắn không chỉ muốn là
đệ nhất cường giả của Nghịch Thiên Giả, hắn muốn toàn thế giới tu luyện đều biết
hắn mới là đệ nhất cường giả.
Huống chi, trong thư tịch đó còn nói di huấn từ xa xưa, phàm
là tìm kiếm được Băng phách ngọc nữ, người này sẽ được gả cho truyền nhân của
Phá Diệt Quyết.
Bên trong đại sảnh, lúc này chỉ còn lại vị chưởng môn Ngô
Hiên cùng tám vị trưởng lão mà thôi, bởi đây là bí mật trọng đại nhất của môn
phái, chỉ có trưởng lão mới có quyền biết mà thôi.
"Đã tìm được Băng phách ngọc nữ, hiện tại chúng ta phải
tuân theo tổ huấn, đưa nàng đến chỗ kia để tu luyện, một năm sau có lẽ thiên hạ
sẽ biết đến Huyền Môn chúng ta không chỉ có Phá Diệt Quyết mà Huyền Băng Quyết
mới chính là tối cường pháp quyết." âm thanh của Ngô Hiên vang lên, dù sao
cũng là môn chủ của Huyền Môn, dù môn phái này từ ngàn xưa đều lấy Huyền Băng
Quyết là chính tông, chỉ là Phá Diệt Quyết luôn luôn được người người nói nhiều
hơn, pháp quyết cường đại, người tu luyện thiên phú cực tốt, còn có Tàn Thần
Đao trợ giúp muốn không nổi danh đúng là khó.
Còn Huyền Môn dù sao chính tông chỉ có Huyền Băng Quyết,
pháp quyết này thư tịch ghi lại chỉ có Băng phách ngọc nữ là thích hợp nhất để
tu luyện, bởi tổ sư sáng chế chính là một vị có Băng phách ngọc nữ, vì thế bọn
họ luôn luôn bị áp lực, tuy cùng môn phái nhưng có rất nhiều người để ý đến, có
người từng nghĩ lấy Phá Diệt Quyết ra truyền thụ cho môn nhân, đáng tiếc chưa
ai dám một lần thử, bởi chỉ có môn chủ Huyền Môn cùng các vị trưởng lão mới biết
tại sao.
Phá Diệt Quyết chỉ được truyền cho một người, chỉ khi người
này chết đi mới có thể truyền lại môn nhân khác.
" Chưởng môn sư bá, lần này chúng ta thu về được thần
khí, nhưng chúng ta tổn thất rất lớn, còn Thiên Long phái toàn quân bị diệt, vì
cái này mấy ngày trước Thiên Long phái trưởng lão Nguyệt Lâm đã tới đây tìm hiểu,
nhưng là sư bá đang bế quan nên vị trưởng lão đó còn ở lại trong bản môn chờ
người." một vị trưởng lão bên cạnh nói.
" Ta biết rồi, dù sao Tinh Linh Diệt Thần Cung cũng là
thần khí của Huyền Môn chúng ta, việc thu về cũng không ai dám nói, để mai ta
đi gặp vị kia nói rõ. Còn năm nay nơi so tài chính là tại Huyền Môn chúng ta,
chúng ta phải chuẩn bị sớm một chút đi."
" Vâng, chưởng môn."
Bạn đang đọc truyện Thiên Nam Tự được tải miễn phí tại wWw.EbookFull.Net.
Tải miễn phí nhiều truyện hơn ở Ebook Full.Net.