Chương 64: Nhiều Kẻ Muốn Giết
" Năm xưa có phải ngươi theo sư phụ ta giao chiến với
Bàn Cổ chí tôn phải không? Trận chiến đó thế nào, chiến hồn của Khai Thiên Phủ
so với ngươi kẻ nào mạnh hơn?" Thanh Thiện chợt nhớ đến lời nói của Hư
Thiên Quân, Tịch Diệt Long Thương so tài bất phân thắng bại cùng Khai Thiên Phủ,
nên hắn muốn hỏi kỹ xem cái nào lợi hại hơn, ai lại không muốn có thần binh mạnh
nhất trong tay chứ?
Đã giao một phần linh hồn của mình cho Thanh Thiện, đây là
phần sâu nhất trong linh hồn của hắn, vì thế chỉ cần hắn nghĩ một đường nhưng
nói khác thì linh hồn sẽ dao động, khi đó là chủ nhân Thanh Thiện sẽ biết hắn
nói dối hay nói thật.
" Năm đó đích xác lão chủ nhân khiêu chiến khắp nơi, chỉ
cần là cường giả, dù người hay yêu vật người đều giao thủ, lần đó giao chiến với
Bàn Cổ, thực lực của người còn kém Bàn Cổ một chút, mà chiến hồn của Khai Thiên
Phủ là một con Thiên Linh Hổ, về thực lực có lẽ so với ta như nhau, còn về thắng
thua thì lão chủ nhân đích thị thua, chỉ là Bàn Cổ muốn giết người thì cũng phải
trọng thương."
" Quả nhiên sư phụ cũng không nói quá, người chỉ bảo Tịch
Diệt Long Thương so ra không kém Khai Thiên Phủ, chứ cũng không nói trận chiến
đó người không thua Bàn Cổ chí tôn." Thanh Thiện cảm thán nói, Bàn Cổ chí
tôn là người đứng hàng đầu của thất đại chí tôn, cùng Hồng Quân chí tôn thực lực
không sai biệt mấy, nếu thực lực bọn họ chỉ ngang hàng cùng Hư Thiên Quân thì mới
là lạ, bởi trong tứ đại thiên quân của Nghịch Thiên Giả, Hư Thiên Quân còn đứng
sau Phá Diệt Quân.
" Dĩ nhiên là thế rồi, con Thiên Linh Hổ dù sao cũng chỉ
là yêu đế cấp bậc, hắn so với ta cũng chỉ cùng cấp." Tam Nhãn Ngưu Yêu đắc
ý nói.
" Yêu đế, ngươi nói hắn là yêu đế, cũng tương đương mười
hai cấp Nghịch Thiên Giả? Sao ta thấy thực lực của ngươi tựa như không có đạt tới
yêu đế, ta xem ra cũng ở mức yêu hoàng mà thôi."
Thanh Thiện đã xem qua Địa liên yêu hỏa, lại còn thấy qua vị
thanh niên thần bí dễ dàng chế phục yêu hỏa, thực lực của thanh niên kia nếu so
với Tam Nhãn Ngưu Yêu trước mặt này còn mạnh hơn nhiều, mà hắn tin vị kia cùng
lắm cũng là yêu đế cấp bậc mà thôi, nếu Tam Nhãn Ngưu Yêu cũng có yêu đế cấp bậc
thì lúc này hắn chắc phải chết không ngờ rồi.
" Chủ nhân, người đừng xem thường ta, lúc mới bị lão chủ
nhân thu phục, thuộc hạ đã ở yêu hoàng cấp bậc, sau đó thuộc hạ hấp thu vô số
linh hồn tà ác, ở trong trận chiến năm xưa thuộc hạ đã đột phá yêu đế cấp bậc,
chỉ là ban nãy công kích chủ nhân, dù sao chủ nhân cũng cùng Tịch Diệt Long
Thương tương thông, vì thế nó trấn áp linh hồn của thuộc hạ, vì thế linh hồn của
thuộc hạ chỉ có thực lực yêu hoàng cấp bậc." Tam Nhãn Ngưu Yêu lúc đầu còn
bất mãn vì Thanh Thiện nghi ngờ thực lực hắn, khi nói đoạn hắn công kích thì lại
bắt đầu nhỏ dần, bởi từ xưa tới nay việc phản chủ là việc đại kỵ trong giới tu
luyện.
" Vậy sau này có ngươi trợ giúp thì trừ thiên quân ra
ta chẳng phải không sợ bất cứ người nào sao?"
" Chủ nhân người sai rồi, ta chỉ là một chiến hồn, tuy
ta có linh hồn của yêu đế nhưng lúc này người thi triển ra thực lực có lẽ còn
thua một yêu tướng, ban nãy ta quan sát linh hồn của người chỉ ở cấp tám, thực
lực có mạnh hơn chút cũng vào cấp mười, nhưng vì linh hồn người quá yếu so với
thực lực nên khi thi triển ra chỉ có ở cấp tám mà thôi, bởi nếu người bất chấp
điều động toàn bộ chân khí thì lực phản chấn sẽ khiến thân thể thụ trọng
thương, mà linh hồn năng lượng của thuộc hạ khi quán chú vào ngọn thương cũng
tùy theo thực lực của chủ nhân."
" Thực lực của ta dù có ngươi trợ giúp cũng chỉ đạt tới
cấp chín thôi sao? " Thanh Thiện tựa như giấc mộng tan vỡ, không tin hỏi lại.
" Đúng vậy chủ nhân, người hiện tại thực lực chỉ thi
triển ra tới thực lực của cấp tám, thêm thuộc hạ trợ giúp miễn cưỡng đánh ngang
cùng Nghịch Thiên Giả cấp chín mà thôi, còn nếu đối phương cũng có thần binh trợ
giúp thì ... " lúc này Tam Nhãn Ngưu Yêu không cần nói tiếp Thanh Thiện
cũng hiểu ý của hắn, hắn nói cấp chín đó là một người tu luyện công pháp không
quá lợi hại cùng với binh khí bình thường mà thôi.
" Vậy tại sao khi đó ta từng thấy Mộ Dung Linh Phong
linh hồn chỉ ở mức tầng sáu đỉnh cấp cũng là Nguyên Anh hậu kỳ, khi đó thực lực
của hắn thi triển ra không hề thua kém cường giả tám cấp, chẳng phải hắn có thể
tăng thêm hai cấp đó sao? Không lẽ cùng chiến hồn nhưng ngươi đích thực không
so được với Thiên Linh Hổ?"
" Chủ nhân, người nên biết ở thực lực ở cấp sáu cùng cấp
tám là hai cấp bậc khác hẳn nhau, càng cấp bậc cao chân khí càng cách xa nhau,
tựa như cấp chín chỉ hơn một cấp so với cấp tám nhưng số chân khí này hơn xa so
với chênh lệch giữa cấp tám cùng cấp sáu. Huống chi thuộc hạ cũng không phải
làm thực lực chủ nhân tăng lên, cùng lắm là khiến công kích của chủ nhân tăng
lên một cấp bậc mà thôi, hơn nữa hung sát chi khí cũng sẽ ảnh hưởng tới đối
phương, vì thế người mới có thể đánh ngang với người có thực lực cấp chín. Còn
như chủ nhân thực lực tăng lên cấp chín, cấp mười, nếu giao chiến cùng người
hơn cấp nữa đó là không thể." Tam Nhãn Ngưu Yêu nói một tràng, cho dù
Thanh Thiện có hiểu hay không hắn cũng mặc kệ, hắn cũng không phải vạn năng, nếu
có chiến hồn còn thoải mái giao chiến với người hơn cấp thì trên đời còn tu luyện
làm gì, cứ tìm kiến chiến hồn cực mạnh mà thu phục có phải đỡ hơn không.
Thanh Thiện nghe được nửa hiểu nửa không, hắn chỉ biết thực
lực lúc này của mình cũng chỉ so sánh với Nghịch Thiên Giả cấp chín mà thôi, điều
này khiến hắn có chút tiếc nuối, dù gì thì hắn có được toàn bộ công lực của yêu
hỏa, mà yêu hỏa chí ít cũng đạt tới cấp mười hậu kỳ, vậy mà hắn chỉ phát huy ra
tới tầng tám, cái này cũng giống như rõ ràng mình có mười triệu nhưng hai triệu
trong đó bị cất trong hòm tủ, biết nhưng không cách nào mở ra để xài.
Chẳng còn tâm trí để trò chuyện với Tam Nhãn Ngưu Yêu, Thanh
Thiện để hắn trở về Tịch Diệt Long Thương, còn một mình bắt đầu tu luyện Hư
Thiên Quyết, ở trong lời nói của Tam Nhãn Ngưu Yêu hắn biết chỉ có chân khí Hư
Thiên mới chế ngự được hắn, dù hiện tại Thanh Thiện đã chế ngự được nhưng dù
sao hắn cũng muốn tu luyện lại pháp quyết này.
Dựa vào thiên địa linh khí bên trong rất đậm đặc, hắn liền
tiến vào tu luyện, bỏ qua sáu tầng đầu, Thanh Thiện trực tiếp tu luyện tầng thứ
bảy, đồ hình chân khí lưu chuyển này hắn đã tu luyện bao nhiêu lần, dù nhắm mắt
cũng nhớ rõ ràng.
Lấy hắn làm trung tâm, thiên địa linh khí tựa như điên cuồng
chạy vào thân thể, linh khí do ngũ hành trận không cung cấp đủ hắn liền hấp thu
cả những khu vực bên ngoài, vốn ban đêm là lúc thiên địa linh khí sinh ra nhiều
nhất, mà nơi đây cây cối rất nhiều, chỉ là so với sức hấp thu của hắn còn kém
quá nhiều, tựa như lúc nào cũng thiếu.
Tất cả linh khí đi qua ba mươi sáu vòng kinh mạch rồi chuyển
vào đan điền, nơi đây năm ngọn tiểu thương cũng bắt đầu di động, bốn ngọn ảm đạm
rất nhiều, chỉ có một ngọn đỏ rực tràn đầy sức sống, chân khí tích tụ được bắt
đầu đổ vào một trong bốn ngọn thương kia.
Thanh Thiện không biết việc mình làm đúng hay sai, tu luyện
đồng thời hai pháp quyết, không biết sẽ dẫn đến điều gì, cũng may hắn có năm
thanh tiểu thương, một thanh đã chứa hỏa chân khí, bốn thứ còn lại để chứa Hư
Thiên chân khí, hai bên nước sông không phạm nước giếng chắc không việc gì xảy
ra, Thanh Thiện nghĩ đến vậy cũng yên lòng tu luyện tiếp.
Bất quá dù một thanh tiểu thương chứa chân khí không phải của
Hư Thiên Quyết nhưng ngũ hành trận kia vẫn tự động xoay chuyển trong đan điền hắn.
....
" Sư huynh, huynh vẫn còn luyện công sao?" bên bìa
rừng một thiếu nữ gương mặt xinh đẹp đi đến bên thanh niên nói, gần một năm nay
nàng biết hắn vẫn kiên cường rèn luyện, cơ hồ ngoài thời gian sư phụ dạy, còn lại
hắn đều một mình khổ luyện, người ta luyện hắn cũng luyện, người ta ngủ hắn vẫn
luyện.
Sau khi hai người được Thanh Thiện cho rời đi, hai người
không biết phải đi đâu, nàng vẫn một mực phó thác đi theo sư huynh, rồi bọn họ
đi tới Thất Sơn này, nơi đây có bảy ngọn núi lần lượt Thiên Cẩm Sơn, Ngũ Hồ
Sơn, Phụng Hoàng Sơn, Ngọa Long Sơn, Liên Hoa Sơn, Anh Vũ Sơn, Thủy Đài Sơn.
Hai người vì muốn trả thù cho sư phụ nên cố gắng tìm đến các
môn phái tu luyện thần bí, ở đây hai người gặp được sư phụ quái nhân, lúc hai
người gặp quái nhân này thì y đang cưỡi một con hổ đi dạo, ba ngày đi theo quái
nhân, sư huynh nàng tưởng chừng kiệt sức, nhưng hắn vẫn một mực đi theo, mỗi
ngày đều một lần tới xin quái nhân nhận hắn làm đệ tử, bảy ngày liên tục hắn đi
theo, sau đó quái nhân mới chỉ cho hắn tới Phong Hổ môn xin làm đệ tử, vì thế
hai người gia nhập Phong Hổ môn.
Phong Hổ môn cũng rất nổi tiếng trong giới tu luyện, đó cũng
là thiên hạ đệ tam môn phái chỉ sau Thiên Long môn cùng Huyền Môn, mà quái nhân
này chính là vị trưởng lão của Phong Hổ môn, Cao Lý còn xưng là quái lão. Vì có
quái lão giới thiệu nên hai người dễ dàng gia nhập, mà sư huynh nàng ngoài học
cùng các vị trong Phong Hổ môn còn âm thầm được quái lão chỉ điểm.
Nàng biết sư huynh mình vì sao cực khổ tu luyện đến vậy,
trong lòng nàng thấy hắn chịu khổ cũng đau lòng, nhưng nàng thật sự không giận
nổi Thanh Thiện, không nói lúc đầu hắn đã cứu nàng một mạng, mà chỉ là sư phụ
nàng gây ác trước, hắn mới trả thù, hơn nữa cũng quang minh chính đại đánh bại
sư phụ nàng, cuối cùng còn tha cho hai người một mạng rời đi. Nàng cũng không
phải người cố chấp như thời xưa, cái gì đúng sai nàng đều thấu hiểu, mà trước
khi chết sư phụ nàng cũng bảo hai người không được báo thù.
Đáng tiếc sư huynh nàng rất cố chấp, hắn từng thề rằng sẽ
đánh bại đối phương để trả thù.
" Liên Như, muội còn chưa ngủ sao? Muội nói xem lần này
đại hội Nghịch Thiên Giả, hắn có đến hay không?" thanh niên lau mồ hồi của
mình rồi đi đến bên cạnh nói, hắn chính là Lộc Thiên đại đệ tử của Hoàng La, từ
nhỏ hắn đã mồ côi, chỉ có xem Hoàng La cùng sư muội Liên Như là người thân duy
nhất.
" Sư huynh, muội không biết, có thể hắn sẽ đến, lúc đó
người định quyết đấu với hắn sao?"
" Ừm, ta sẽ đánh bại hắn, thay cha trả thù." Lộc
Thiên gằn giọng nói.
" Sư huynh, cha trước khi chết bảo chúng ta không được
trả thù."
" Sư muội, ta sẽ không giết hắn, ta chỉ đánh bại hắn
sau đó tha cho hắn một mạng, lần sau gặp lại nữa ta mới chính thức lấy mạng hắn,
ta là ở quyết đấu lấy mạng hắn, cũng không phải trả thù, cha cũng không trách
ta."
Liên Như cũng không biết nói gì hơn, hắn cố chấp đã ở thiên
tính, nàng chỉ cầu mong hai người không gặp nhau, nàng không biết Thanh Thiện mạnh
như thế nào, nhưng nàng biết sư huynh nàng một tháng trước vừa đụng tới thiên
kiếp, nàng chỉ biết sư huynh nàng rất mạnh.
oOo
Huyền Môn.
" Thanh Thiện, ta nhất định phải giết chết ngươi."
thanh âm của thanh niên khẽ rít qua, Lê Minh Phong hắn một đời thiên tài, tướng
mạo có thể nói là xuất chúng, thực lực lại càng không phải nói, lớp thanh niên
trong thiên hạ có ai hơn được hắn, hơn ba mươi hắn thực lực đã đạt tới Nghịch
Thiên Giả cấp bảy, với Phá Diệt Quyết cùng Tàn Thần Đao, anh hùng thiên hạ ai
dám cùng hắn tranh phong.
Có vô số nữ nhân thích hắn nhưng hắn không để ý một ai, chỉ
là hiện tại có nữ nhân hắn để ý lại không thích hắn, nàng đã có người mình yêu,
sau rất nhiều lần nghe ngóng hắn mới biết người đó thích tên Thanh Thiện, còn
khi kể về hắn thì thực lực càng thêm khoa trương, cái gì ở cùng lứa tuổi hắn
không kẻ nào sánh cùng.
Điều này làm sao khiến hắn cam tâm, lúc hắn tĩnh tâm trở lại
hắn từng suy nghĩ tới vị Thanh Thiện này, nếu thực lực hắn khoa trương như vậy
vì sao không có một tiếng tăm gì? Chưa tới hai mươi tuổi đã mạnh nhất trong lứa
thanh niên, cái này là cái gì cảnh giới chứ? Nếu so với đệ nhất thiên tài của
tu chân giới chỉ hơn chứ không kém.
Hắn vài ngày nay chợt nhớ tới một thiếu niên có cái tên như
vậy, lúc đó hai người từng gặp chỉ là hắn không mấy để ý tới, hắn chỉ nghe
thoáng qua hai người phái Thiên Long nói qua, nhưng đáng lẽ hắn nên chết trong
tay Địa liên yêu hỏa mới đúng chứ? Hắn cũng không biết nữa? Chỉ là nếu cho hắn
lần nữa gặp thiếu niên này hắn nhất định trực tiếp giết chết đối phương. Nữ
nhân hắn lựa chọn kẻ khác không thể tranh.
" Nghe nói Thiên Long phái cùng Phong Hổ môn đều xuất
hiện thiên tài, lần này ta sẽ đánh bại hết cả, để cho cả thiên hạ biết ta mới
là đệ nhất." Lê Minh Phong âm thầm thề.
Thanh Thiện vẫn một mực tu luyện Hư Thiên Quyết, hắn không
biết có vô số kẻ muốn lấy mạng hắn, Hư Thiên Quyết chính là pháp quyết đoạt
thiên địa tạo hóa, linh khí như thác lũ chạy vào trong cơ thể Thanh Thiện tạo
nên một cảnh tượng như tiên cảnh, trong đầu hắn lúc này chỉ có hấp thu, hấp
thu, sau đó lại hấp thu.
Ngay khi Thanh Thiện ngừng tu luyện thì trời cũng vừa sáng,
bởi vì ngôi nhà hắn có ngũ hành trận duy trì nên cây cối vẫn xanh tốt, chỉ là
xung quanh các cây khác lại không khả quan lắm, tựa như chỉ trong một đêm nó đã
già cỗi đi rất nhiều. Cũng may nơi đây nhiều cây cối nếu không tất cả đã bị hắn
hấp thu hết mà chết.
Chính lúc này hắn cảm ứng được hai cỗ khí tức đang đi tới
ngôi nhà mình, một kẻ có khí tức quen thuộc, đúng là sư huynh hắn Nguyễn Luân
thượng tướng, còn vị kia thực lực không ngờ rất mạnh, đã đạt tới tám cấp Nghịch
Thiên Giả, Thanh Thiện vì không cố tình che giấu khí tức nên hắn vừa cảm ứng được
vị kia thì người đó cũng kinh ngạc nhận ra khí tức của hắn.
Sự thực, ngay khi Thanh Thiện xuất hiện trước cổng nhà mình
vài phút thì Nguyễn Luân đã được tin tức, sau đó lão mới báo cáo cho vị mới tới
tên Đặng Tinh này, vị Đặng Tinh này mới tới cũng nói cho hắn tin tức Trần Huyền
đã chết, hắn muốn biết trước khi đi Trần Huyền có gì phân phó, vì thế Nguyễn
Luân đem hết thông tin nói ra, trong đó cả Thanh Thiện cũng nói ra hết.
Vì thế vị tân nhậm này mới đi tới để xem vị thiên tài tu luyện
trong lời của Trần Huyền. Cái gì thiên tài tu luyện chứ? Rõ ràng là quái vật,
theo hồ sơ năm nay hắn mới tròn hai mươi tuổi, hai mươi tuổi mà đạt tới Nghịch
Thiên Giả cấp tám sao? Còn gì thiên lý, phải gọi là siêu quái vật, cho dù đệ nhất
thiên tài toàn tu luyện giới Mộ Dung Linh Phong phải hai mươi lăm mới đạt tới
Nguyên Anh Kỳ cũng là Nghịch Thiên Giả cấp năm. Chênh lệch quá xa.
Hắn giờ mới hiểu vì sao Trần Huyền lại coi trọng thanh niên
này như vậy, lại còn đặt hắn ngang hàng với ba vị thượng tướng, cho phép hắn
thành lập tổ của riêng mình. Cho dù Đặng Tinh hắn cũng sẽ không do dự mà làm vậy.
Hắn đến mục đích chỉ xem cho biết vị thiên tài này mà thôi, mục đích chính là
nghe kể lại cái chết của Thanh Hải cùng Trần Huyền. Tuy nhiên phát hiện này khiến
hắn thay đổi cách nghĩ, đối phương là Nghịch Thiên Giả cấp tám, cho dù hắn nhỏ
tuổi cũng xem như đồng cấp bậc, việc đối đãi không thể xem như kẻ dưới được nữa.
Bạn đang đọc truyện Thiên Nam Tự được tải miễn phí tại wWw.EbookFull.Net.
Tải miễn phí nhiều truyện hơn ở Ebook Full(cham)Net.