Chương 76: Tạo Thế Lực - Lại Đột Phá..
" Hiện tại gọi tất cả những người ở bên Nam Phi trở về,
dù sao khoản đền bù vì phá bỏ hợp đồng bên kia cũng phải đưa lại cho chúng
ta." Văn Thành cân nhắc một chút liền quyết định.
" Giám đốc, còn một việc tôi chưa nói cho ngài, vị Trần
Cảnh cùng mấy người cử sang làm bảo vệ đều đã bị giết, trước khi rời đi chúng
còn nói khoản tiền đền bù này nếu chúng ta dám nhận, chúng sẽ cho người lấy mạng
ngài." vị Chung luật sư còn hơi run run nói, đây là lần đầu tiên trong đời
hắn tiếp xúc với thế lực ngầm của thế giới, việc giết người đối với bọn họ chỉ
là cơm bữa thôi.
Giận ư? Ở địa vị như Văn Thành cùng gia đình mình, bị uy hiếp
như thế đây là lần đầu tiên, cũng biết dòng chảy ngầm của thế giới rất mạnh,
nhưng ai ngờ đến một thế lực như gia đình hắn vẫn bị người ta đe dọa như trẻ
con, hơn nữa chẳng có sức phản kháng. Bất quá có thể làm gì, thực lực không bằng
người, không bị bắt nạt mới là lạ, nếu trong tay hắn có một đội quân toàn cao thủ
hoặc sát thủ thì còn sợ cái gì nữa. Chỉ là thực sự thế lực của hắc đạo Việt Nam
ở quốc tế quá bé nhỏ, nếu tranh chấp ở cấp bậc nhỏ còn chống đỡ được, mà giờ
các cường quốc đều gia nhập, Mỹ, Nhật, Trung Quốc, còn có gia tộc đến từ Huyết
tộc, bọn họ là một trong sáu gia tộc mạnh nhất của hắc ám vương đình. Tuy đối với
bọn họ cái mảnh đất này không đáng tranh giành, vì thế cao nhất chỉ cử đi vài
người, chỉ là vài người này đều không phải võ giả có thể chống lại được, thực lực
của bọn họ thấp nhất cũng đã tiến vào Nghịch Thiên Giả cấp bậc.
Các nhà mới nổi ở Việt Nam làm sao có thế lực chống lưng cường
đại mà có các cao thủ Nghịch Thiên Giả trợ giúp, đó là vì sao các công ty của
Việt Nam địa vì thấp kém trên trường quốc tế.
Văn Thành từng nghĩ đến nhờ Thanh Thiện ra mặt, có điều hắn
lại sợ sự trả thù của bọn họ, nếu ở tại quốc nội, đến bao nhiêu cũng không cần
sợ hãi, bởi nơi đây có lực lượng khiến đám người kia kiêng kỵ, nhưng gia nhập
vũ đài thế giới là xu thế tất yếu, mà ở nơi đó nếu không có thế lực bảo vệ thì
đừng nói đến cái gì kinh doanh hết cả.
" Chung luật sư, ngươi thu xếp cho tất cả mọi người rút
về, còn việc phá hợp đồng cứ từ từ rồi tính."
" Giám đốc, tôi xin phép."
" Ừm."
Trở lại bữa tiệc, Văn Thành đã lấy lại chút tinh thần, đây
đúng là sự trấn định rất lớn hắn học được từ ba mình, Việt Đông cũng không có hỏi
đã xảy ra chuyện gì cả, lúc này lão chỉ cười và hỏi về con gái mình, sau đó hỏi
những việc trước đây của Thanh Thiện và nàng.
" Anh Thành, có chuyện gì sao? Có thể em có thể giúp được."
đang ngồi Thanh Thiện liền truyền âm cho Văn Thành nói. Ở đối diện Văn Thành tựa
như bất ngờ, sau đó nhìn xung quanh, thấy chẳng ai để ý gì đến, ngay cả ba mình
là Việt Đông cũng không? Lúc này Văn Thành mới nhận ra âm thanh đó không phải
được nói ra mà là truyền âm, cũng chỉ mình hắn nghe được mà thôi, ánh mắt hắn
không khỏi nhìn về phía Thanh Thiện một chút, vừa vui mừng lại chút phân vân.
" Vậy để hết bữa tiệc em sẽ tìm anh, lúc đó chúng ta từ
từ nói chuyện đi." âm thanh Thanh Thiện một lần nữa lại truyền âm đến.
Bên kia, Văn Thành chỉ ra dấu gật gật đầu một chút mà thôi,
cả bàn ăn không có người phát hiện ra.
Sau bữa tiệc, cả nhà Thanh Thiện rời đi, ngay cả Việt Đông
cũng không ở căn nhà này, nghe Anh Thy từng nói, từ khi mẹ nàng mất, ba nàng
cũng không thích về căn nhà này nữa, vì thế từ nhỏ người chăm sóc nàng nhiều nhất
là Văn Thành, tuy Thanh Thiện cũng thấy ba nàng kỳ quặc, chỉ là đó là việc nhà
người ta, hắn cũng không nói gì cả, hôm qua thấy lão ăn xong liền lên xe rời khỏi,
quả đúng như Anh Thy từng nói.
Trên đường đi Thanh Thiện lấy cớ đi ra hồ dạo mát một chút rồi
quay lại, vừa quay lại hắn đã thấy Văn Thành đang đứng trước cổng chờ, hai người
liền nhân tiện vừa đi dạo vừa nói. Văn Thành cũng nói ra khó khăn của mình cũng
như đa số công ty làm ăn trên quốc tế. Về cơ bản là bọn họ không có hậu thuẫn từ
phía sau, nhưng kể cũng đúng, kinh tế nước ta còn nghèo, lo phát triển trong nước
còn chưa đủ, sao đủ tiềm lực hậu thuẫn tranh đua trên quốc tế, còn mấy quốc gia
kia, thế lực đã thâm căn cố đế, kinh tế tư bản chủ nghĩa khiến tài chính bọn họ
vô cùng hùng mạnh, có tiền thì sẽ có kẻ bán mạng vì mình, và cũng có thể đào tạo
ra thế lực để bảo vệ bọn họ.
Về vấn đề hắc đạo thế giới, Thanh Thiện không biết chút nào
cả, lần này nghe Văn Thành giải thích, hắn mới biết các thế lực nổi tiếng đó,
mà trong các thế lực lớn có bốn thế lực cực lớn tranh giành, tuy chỉ là đưa đến
vài tên cấp thấp thôi, như thế cũng đủ đẩy Việt Nam ra khỏi vòng tranh đấu rồi.
Trung Quốc có các sát thủ, Nhật Bản có các ninja, còn Mỹ có các quân đoàn đánh
thuê, hắc ám vương đình có các Huyết tộc cùng các hắc ám tộc khác, tất cả đều
không phải thứ Văn Thành có thể trêu vào.
" Vậy đây là tình hình chung của các công ty Việt Nam
chúng ta khi kinh doanh bên ngoài?"
" Đúng thế? Nếu là kinh doanh nhỏ lẻ, Việt Nam chúng ta
còn có chút thị phần, còn về các mục lớn, dù chúng ta có đủ lực làm cũng không
thể tranh giành được." Văn Thành lắc đầu cảm thán.
Các quốc gia khác đều có gia tộc cổ xưa đào tạo lực lượng,
Việt Nam tuy cũng có các môn phái, nhưng lo bảo vệ trong nước còn đủ, chứ vươn
tay ra xa hơn quả không đủ lực lượng. Thanh Thiện cũng hiểu, vấn đề này không
phải mình hắn có thể giải quyết, hay, cho dù hắn có sang bên kia tranh giành
thì mình hắn có thể hình thành thế lực gì chứ?, khi hắn đi rồi bọn chúng lại tiếp
tục ám sát.
Thanh Thiện cũng biết ở thế giới ngầm này cũng có vài thế lực
nhỏ của Việt Nam tham dự, nhưng chỉ ở mức nhỏ yếu. Hơn nữa ở thế giới này, quốc
gia cũng là vấn đề được người ta xem trọng, tựa như, Văn Thành có tiền để thuê
các thế lực khác mà tranh giành, bọn họ phải nhìn xem tranh giành với ai?, tổ
chức sát thủ của Trung Quốc dĩ nhiên sẽ không lấy tiền để sát hại lẫn nhau, hắc
ám vương đình cũng vậy, vì thế muốn tranh giành hơi lớn một chút, tất cả đều phải
dựa vào thực lực hắc đạo quốc gia mình là chính.
Mà lần này tranh giành tuy không lớn, chỉ là lại có vài công
ty trực thuộc các gia tộc đó, bọn họ nếu để Việt Nam tranh miếng ăn còn thể diện
gì nữa.
Thanh Thiện không đoán cũng biết các gia tộc cổ xưa này có
bao nhiêu thế lực, mà mỗi gia tộc lại có các liên minh khác nhau, như Nam Cung
gia tộc tham gia lần này của Trung Quốc, bọn họ cũng là gia tộc cổ xưa, thực lực
tuy không mạnh, nhưng khi cầu cứu liên mình thì có thể lôi ra hàng loạt lão
quái vật đi ra. Hay gia tộc đến từ hắc ám vương đình, bọn họ chỉ là một trong
sáu gia tộc, có điều nếu ai gây chiến với một gia tộc thì năm gia tộc còn lại để
yên sao?
Mà nếu các gia tộc lớn tranh với nhau, bọn họ lại có luật của
riêng mình, đó là tranh giành trên phạm vi nhỏ, chỉ cần bên nào chứng minh thực
lực mình hơn đối phương, thì kẻ đó sẽ chiến thắng, các bên còn lại sẽ không được
trả thù, chính vì quy định rõ ràng như thế nên các gia tộc dù vẫn ngầm tranh đấu,
mà chưa bao giờ tranh chấp khiến hủy diệt cả gia tộc. Trên thế giới có vô số miếng
ngon, không ai vì chút lợi ích nhỏ trước mắt để phải toàn lực ra tay cả.
" Vậy, nếu chúng ta có đủ thực lực tranh đua trong cuộc
chiến này, nếu chúng ta thắng, mấy bên kia có đằng sau trả thù hay không?"
Thanh Thiện nghĩ tới cái gì, sau đó hỏi.
" Nếu chúng ta muốn gia nhập, chúng ta phải có được gia
tộc lớn chống lưng, gia tộc này phải được các thế lực công nhận, nếu không sau
khi chiến thắng, có kẻ sẽ ra tay sau lưng."
" Những lần trước, nếu có tranh giành, đứng sau chúng
ta là gia tộc nào?"
" Các lần trước, tranh giành vài dự án nhỏ, công ty anh
là do danh nghĩa Lam Sa phái chống lưng, kỳ thực, mấy dự án đó bên anh đều phải
chia cho các bên một phần."
Lam Sa phái? Ở trong nước nó cũng chỉ là môn phái của Nghịch
Thiên Giả, cho dù ra bên ngoài có phái vài đệ tử thì thực lực đúng là quá nhỏ yếu
đi, môn phái đó may mắn có người đột phá, nhưng căn bản chỉ là võ giả là nhiều.
Ngay cả Thanh Thiện, nếu muốn hủy diệt cũng rất dễ dàng, hèn gì các thế lực kia
lại xem thường Việt Nam như vậy.
Thanh Thiện suy nghĩ một chút, nếu về thế lực, hắn có thể hỏi
Đặng Tinh xem có thể dựa vào Thiên Long phái không? Tuy muốn dựa vào, nhưng
Thiên Long phái vì trấn giữ biên giới phía bắc, bọn họ cũng không thể phái người
trợ giúp gì, Thanh Thiện cũng không hi vọng vậy, hắn dự định gia nhập Thiên
Long phái, nếu dựa vào danh nghĩa cũng không sai, còn về thế lực có thể từ từ tạo
nên, nếu sáng tạo ra thế lực cực mạnh rất khó, nếu chỉ Nghịch Thiên Giả cấp bậc
thấp, đối với hắn cũng không phải không có cách.
Ít nhất, Thanh Thiện quan sát ba người bên cạnh Văn Thành, mấy
người này võ công có thể nói đã tiến sát tới cực hạn của võ giả, chỉ cần truyền
cho bọn họ chân khí thì bọn họ sẽ đột phá cực hạn này, hay muốn tạo nên mười,
hai mươi người như thế với chân khí trong đan điền Thanh Thiện cũng không phải
khó khăn gì lắm. Phải biết tiểu thương của Thanh Thiện chứa trong đó là hỏa
linh khí của Nghịch Thiên Giả cấp mười, tạo ra trăm người Nghịch Thiên Giả cấp
một, hai, thực lực có giảm đi chẳng có gì đáng kể, dù sao hắn cũng chỉ phát huy
không ra hoàn toàn công dụng của số hỏa chân khí này.
" Anh có bao nhiêu thủ hạ trung thành, võ công có một
chút cũng được, nhưng bất cứ hoàn cảnh nào đều có thể hi sinh vì công ty?"
Thanh Thiện liền hỏi.
Văn Thành có chút ngạc nhiên, nhưng cũng không biết hắn hỏi
làm gì, liền nói: " Ngoài ba vị tiền bối đang bên cạnh anh, còn bốn vị
theo ba anh, hơn nữa những người bảo vệ khu nhà, cùng bên ngoài đang công tác
thì cũng gần một trăm năm mươi người có thể hoàn toàn tin tưởng được."
" Một trăm năm mươi người, anh chắc là hoàn toàn trung
thành chứ? Dù bất cứ thế nào cũng không phản bội." Thanh Thiện nghiêm giọng
hỏi một lần nữa.
" Chắc chắn, những người này đi theo ba anh rất lâu,
hơn nữa trải qua bao nhiêu khó khăn, mỗi người đều là tinh anh."
" Tốt, giờ anh có thể gọi toàn bộ bọn họ trở về
không?."
" Gọi tất cả về? Em muốn làm gì." Văn Thành hơi bất
ngờ hỏi.
" Em muốn đào tạo bọn họ trở thành thế lực của chúng
ta? Chỉ cần tư chất không quá thấp, em có thể giúp bọn họ vượt qua cực hạn của
võ giả, tiến vào Nghịch Thiên Giả, còn tiến bao xa phải xem thiên phú của bọn họ."
Ở đằng sau, ba lão giả vẫn luôn bảo vệ Văn Thành, tất cả đều
run rẩy, bọn họ rất lâu đã muốn đột phá giới hạn này, có điều pháp môn tu luyện
của môn phái không khiến bọn họ đột phá được, cho dù cố gắng thêm nữa thì chỉ đạt
tới cực hạn võ giả mà thôi. Chung quy môn phái võ giả chỉ có thể khiến đệ tử
mình đạt tới cực hạn của võ giả mà thôi, còn pháp môn của Nghịch Thiên Giả mới
có thể khiến con người trở thành Nghịch Thiên Giả chân chính.
Giờ nghe Thanh Thiện nói, hắn có thể đào tạo bọn họ trở
thành Nghịch Thiên Giả, điều này có nghĩa sinh mạng bọn họ sẽ dài hơn, thực lực
cường đại hơn, một thế giới rộng lớn hơn nữa sẽ mở ra với họ, ai nghe vậy mà
không hưng phấn cho được.
" Cậu nói, ... nói, có thể giúp chúng ta trở thành Nghịch
Thiên Giả sao? đó là sự thật chứ?" một lão giả ngập ngừng hỏi.
" Đúng vậy, chỉ cần những người căn cơ vững, thân thể
rèn luyện thường xuyên, khi đó có thể chịu được chân khí truyền vào thân thể, nếu
đủ chân khí, ai cũng có thể trở thành Nghịch Thiên Giả, chỉ có sau này nếu muốn
thành tựu cao hơn phải dựa vào khổ luyện của người đó." Thanh Thiện cũng cảm
thấy bọn họ hưng phấn thế nào, vì vậy khẽ cười nói.
Sự thực thì võ giả chỉ biết hấp thu một chút linh khí, còn
phần lớn đều dựa vào tinh khí của bản thân chuyển hóa thành chân khí. Trong khi
Nghịch Thiên Giả có thể hấp thu vô số linh khí chuyển hóa thành chân khí, nhưng
vì linh khí càng lúc càng thiếu thốn, nếu ai cũng có thể tu luyện thì chẳng còn
thừa bao nhiêu, vì vậy các môn phái lớn chỉ truyền cho những người thiên phú
cao nhất, mà những người thường sẽ không được biết đến và không thể tu luyện. Nếu
là thời kỳ viễn cổ, mỗi người đều có được pháp quyết tu luyện, các môn phái còn
cổ vũ càng nhiều người tu luyện là khác.
Cũng vừa rồi, Thanh Thiện tranh thủ truyền âm hỏi Tam Nhãn
Ngưu Yêu, Ngưu Yêu này đi theo Hư Thiên Quân mấy trăm năm, vì thế phương pháp
khiến võ giả nhanh chóng trở thành Nghịch Thiên Giả hắn cũng biết, cái quan trọng
là làm sao cơ thể võ giả tiếp nhận được luồng chân khí kia, nếu là các môn phái
sẽ phải có hoàn đơn tẩy kinh thông mạch, nhưng thuốc cũng chỉ là chứa linh khí
mà thôi, trong khi Thanh Thiện trong người chứa sẵn linh khí cường đại, chỉ cần
hắn biết yếu quyết để tẩy kinh thông mạch thì sẽ vô cùng đơn giản. Thanh Thiện
không có những Ngưu Yêu hắn thông hiểu tu luyện, lại theo Hư Thiên Quân, hắn có
biết.
Vì vậy Thanh Thiện mới tự tin có thể đào tạo ra cả trăm Nghịch
Thiên Giả, nếu theo Ngưu Yêu, đan điền Thanh Thiện, chân khí chứa trong đó có
thể đạt tới Nghịch Thiên Giả cấp mười trung kỳ, nên khi hi sinh chân khí tạo
nên một trăm Nghịch Thiên Giả cấp một hoặc hai thì chân khí cũng không giảm xuống
cấp mười sơ kỳ được, huống chi lúc này Thanh Thiện chỉ sử ra thực lực cấp tám
mà thôi.
Điều cơ bản là người này phải biết võ công, mà cơ thể cũng
qua khổ luyện rồi, khi đó sẽ đơn giản hơn, bởi người có căn cơ võ học thường
thiên phú cũng khá tốt, mà truyền thụ võ công cũng đơn giản hơn, bởi bọn họ có
căn cơ cả.
" Cái đó đương nhiên, những người này đều có võ công cả,
công việc lại phải vào sinh ra tử nhiều, nên mỗi người đều không dám lơ là việc
luyện tập, điều này em có thể yên tâm." giờ đến Văn Thành kích động nói.
" Em cũng chỉ có thời gian cỡ một tháng, anh thông báo
với bên kia, chúng ta sẽ tham gia tranh giành với bọn họ, còn về môn phái thì cứ
nói Thiên Long phái, giờ nếu có địa điểm an tĩnh một chút, em sẽ trợ giúp mấy
người."
" Cái này có được hay không? Em mới đi về,... còn việc
tranh giành, bình thường thì khi bọn họ công bố sẽ để một tuần cho chuẩn bị mời
cao thủ tới, về Thiên Long phái là môn phái nào? Sao anh chưa từng nghe môn
phái này vậy?"
Nghe thời gian cũng đủ, Thanh Thiện cũng thấy thoải mái, liền
nói: " Thiên Long phái là đệ nhị môn phái Nghịch Thiên Giả của chúng ta,
chỉ cần là ở tu luyện giới sẽ nghe qua, vậy nếu ở khu vực Hà Nội có những người
nào thì em giúp họ trước, những người tới sau sẽ giúp sau."
Điện thoại cho gia đình, Thanh Thiện hắn nói đêm nay hắn sẽ
ngủ ở nhà Anh Thy, chỉ là lúc này hắn không ngủ mà đang trợ giúp mấy lão giả đi
theo Văn Thành, những người này cơ thể đều đạt tới cần thiết, chỉ cần trợ giúp
chút ít sẽ hoàn thành, với lại, bọn họ tu luyện đều ở mức chân khí thông thường
nhất của võ giả, giờ truyền cho chân khí vốn của Địa liên yêu hỏa, chân khí này
vô cùng tinh thuần, nếu cùng cảnh giới Nghịch Thiên Giả, có thể đánh bại bọn họ
cũng rất ít.
Bảy người đi theo Việt Đông từ rất lâu, sau đó ba người đi
theo Văn Thành, tất cả bẩy người này thực lực cao nhất, cũng là người được
Thanh Thiện trợ giúp trước tiên. Trong khi đó Văn Thành cũng bắt đầu triệu tập
các thân tín của mình khắp nơi trở về.
" Ha ha ha, ta,... ta có thể bay được rồi." âm
thanh từ bên trong phòng truyền ra, Văn Thành nghe ra, Lê Hoàng mà hắn hay gọi
Lê bá bá, đúng là âm thanh của lão, xem ra họ đã thành công rồi, Văn Thành rất
ít hưng phấn, nhưng lúc này hắn không thể không hưng phấn cho được, hai tay
cũng không ngừng nắm chặt vào nhau. Văn Thành hắn theo cha kinh doanh từ nhỏ,
nhưng dù vậy đối mặt với bao nguy hiểm, vì thế ít ai biết hắn cũng là một võ giả,
võ công tuy không phải rất cao, nhưng đều được bẩy người này chỉ điểm, với lại
hắn cũng khổ luyện không ngừng. Giờ hắn cũng có cơ hội trở thành Nghịch Thiên
Giả, trên thế giới này, ai không muốn cường đại, với Văn Thành hắn càng mong muốn
thứ này hơn bao giờ hết.
...
Tám người, tính cả Văn Thành đều thành công, ngay khi Văn
Thành nói hắn cũng là võ giả, Thanh Thiện cũng chút bất ngờ, bởi một vị công tử
như vậy cũng thích luyện võ sao?, khi hắn kiểm tra thân thể thì kinh mạch,
xương cốt Văn Thành lại rất tốt là khác, điều này làm cho hắn cũng cảm thán,
gia đình bọn họ đã giàu như vậy, mà căn cốt của Văn Thành cùng Anh Thy đều vô
cùng tốt, xem ra gien của bọn họ tốt a. Vì có thể trợ giúp đạt tới cực hạn bản
thân, nên sau khi hắn trợ giúp cải tạo kinh mạch, rồi truyền chân khí, đến khi
nào cơ thể cảm giác đau nhức liền phải thông báo để hắn dừng lại.
Bảy người này đều đạt tới Nghịch Thiên Giả cấp hai trung kỳ,
còn Văn Thành không ngờ lại sắp đột phá Nghịch Thiên Giả cấp ba mới tới cực hạn
chịu đựng. Trợ giúp thêm bảy người nữa thì trời đã sáng, một đêm không ngủ, hơn
nữa liên tục tiêu hao chân khí, đến Thanh Thiện cũng ăn không tiêu, bẩy người
sau này đều là thủ hạ đắc lực nhất, vì thế bọn họ luôn ở xung quanh Văn Thành,
bẩy người này có hai người là Nghịch Thiên Giả cấp hai sơ kỳ, còn năm người đều
chỉ có thể ở cấp một trung kỳ cùng hậu kỳ.
Đến gần sáng Thanh Thiện mới dừng lại, cả thân thể đều mệt mỏi,
tinh thần cũng tiêu hao rất nhiều, nhưng không hiểu sao, tiêu hao càng nhiều, hắn
càng như hiểu ra thứ gì đó, thứ này rất mơ hồ, linh hồn hắn đúng là rất mệt mỏi,
hắn rất muốn ngủ lúc này, chỉ là hắn cố gắng bản thân không ngủ, bởi hắn như nắm
được thứ gì đó. Thanh Thiện hắn cũng rất cố chấp, vì thế dù linh hồn, thân thể
tiêu hao quá độ vẫn cố gắng gọi ra Tịch Diệt Long Thương. Hắn tu luyện, lại là
những động tác đơn giản của thương pháp trong Hỗn Độn Thất Huyền Thương, Tịch
Diệt Long Thương lúc này đã nặng tới gần hai vạn cân, sức nặng càng nhiều, tiêu
hao thân thể hắn càng lớn, mà mỗi chiêu thức hắn đều chú hết tâm sức vào. Lúc
này bên ngoài thấy hắn như mê man mà luyện thương, mấy cái chiêu này đến cả người
vừa nhập môn đều học qua, vậy mà hắn cứ một mực như thế luyện.
Mười lăm người vừa được hắn trợ giúp chỉ biết nhìn hắn như vậy,
bọn họ hiểu nếu quấy rối hắn lúc này chỉ sợ hắn sẽ bị tẩu hỏa, có điều càng
nhìn càng thấy hắn như tẩu hỏa, mấy chiêu đó có gì mà hắn cứ luyện đi luyện lại
hơn nghìn lần.
Nếu mọi người biết, hắn đang cầm một ngọn thương hai vạn cân
mà thi triển hơn một nghìn lần động tác thì càng sợ hãi hơn nữa. Ngay khi mọi
người càng chăm chú xem, chỉ có bảy người võ công cao nhất lại thấy chút huyền ảo
ở bên trong đó, vốn các chiêu thương này tưởng bình thường, ai ngờ không gian
sau mỗi lần đâm thương đều như run lên chấn động, bọn họ mấy chục năm luyện võ,
kinh nghiệm cũng không ít, trong mắt bọn họ, mỗi chiêu đều khiến tâm linh họ
run rẩy, nếu bọn họ đứng trước một chiêu này, cho dù biết rõ chiêu đó, nhưng có
thể đỡ được không?
Lúc này Thanh Thiện đã không biết gì cả, linh hồn sắp cạn kiệt,
thân thể cũng tới giới hạn chịu đựng cao nhất của mình, vì thế cầm hai vạn cân
mà luyện đúng là khổ cực đến thế nào, nhưng hắn vẫn cố chấp, hắn chưa tìm được
thứ mình muốn, không phải chưa thấy? Mà là hắn cảm giác mình sắp chạm được.
Một thương, hai thương,..... một trăm thương, một trăm linh
... Cơ thể Thanh Thiện đã không thể chịu đựng được mà gục xuống, Tịch Diệt Long
Thương mất đi chủ nhân truyền chân khí vào, vốn hai vạn cân giờ đã trở lại
nguyên bản thân chỉ gần trăm cân, có điều trước khi gục xuống, Thanh Thiện đã
tìm được thứ đó, đó chẳng phải thứ gì cả, mà là linh hồn hắn lại một lần nữa lột
xác, đột phá cấp chín Nghịch Thiên Giả. Trước lúc nằm xuống, hắn biết linh hồn
mình đã một lần nữa tăng tiến, miệng hắn không khỏi nở nụ cười mãn nguyện.
Bạn đang đọc truyện Thiên Nam Tự được tải miễn phí tại wWw.EbookFull.Net.
Tải miễn phí nhiều truyện hơn ở Ebook Full.Net.