Chương 310: Địa Phương An Toàn Nhất (2)
Bởi vì thuyền Nữ Chân bỏ chạy vô tung, Lương Hồng
Ngọc cũng bỏ áp chế. Bắt đầu cùng đội thuyền Lý Bảo trở về Tống Hải
Châu. Đại bộ phận thuyền bè đều phải sửa chữa, Lý Bảo còn muốn đi Đông
Kinh gặp Triệu Ngọc. Nhạc Phi ở Hải Châu cũng phải một lần nữa điều
chỉnh sách lược tiêu diệt đội tàu Nữ Chân. Muốn tiêu diệt, nhất định
phải phái ra đủ chiến thuyền tìm kiếm trên biển, phái mật thám lục địa
ra nghe ngóng. Cứ vậy, thuyền bè tất nhiên không đủ duy trì vận chuyển
vật tư cùng nhân viên đông lộ Hà Bắc. Cho dù là điều động thuyền hải
thương vận chuyển, cũng phải phân phối đủ thuyền hộ tống. Nữ Chân còn ít nhất bảy chiếc chiến thuyền, kia liền tương đương mỗi biên đội không
thể bớt mười chiếc chiến thuyền hoặc áp chế hoặc bảo vệ.
Alaska được Lý Bảo đặt tên là Trường châu, ý là ngày dài, đêm cũng
dài. Hoàng kim phát hiện ở trong sông kia còn cả sinh ý từ da động vật
mang lại, tất nhiên mang theo một lớp sóng triều đãi vàng mới. Phải biết rằng, từ Đại Tống đi Trường châu, thật không xa.
Âu Dương cảm thấy cuộc sống Lương Hồng Ngọc thật sự không phải cuộc
sống tốt. Trên biển không bằng trên đất liền, tướng lĩnh cấp tướng trở
lên trên đất liền rất ít phụ trách trùng phong phía trước. Vốn định ra
ngoài du lịch vấn an vợ, không ngờ thiếu chút nữa ngay cả mạng nhỏ cũng
mất. Lúc hạm đội sắp đến Hải Châu, Âu Dương biểu đạt ý của mình với
Lương Hồng Ngọc, Lương Hồng Ngọc bày tỏ kẻ làm tướng sao có thể không
gặp nguy hiểm, có điều nàng sẽ tự chú ý an toàn, để Âu Dương yên tâm.
Tiếp theo Nhạc Phi mời Âu Dương trợ giúp nghiên cứu vị trí có thể có chiến thuyền còn sót lại của Nữ Chân.
"Chiến thuyền Nữ Chân gặp tổn hại nhất định"
Nhạc Phi nói:
"Nhưng ta tin tưởng, bọn họ tất không dám sửa chữa tiếp tế ở bến
thuyền Nữ Chân. Hoàn Nhan Lâu Thất là tên tướng thông minh, chắc chắn
biết rõ hạm đội của ta sẽ phái hạm đội tìm kiếm. Có điều... Âu đại nhân, trước mắt chiến thuyền mà ta có thể phái ra áp chế quả thật không
nhiều. Không thể nào tìm kiếm bốn phía."
Âu Dương hiểu chỗ khó xử của Nhạc Phi, trước mắt trọng yếu nhất là
bảo đảm vận chuyển nhân viên và vật tư quân lộ Hà Bắc. Bởi vì chiến
tranh đại quy mô đã vào giai đoạn đếm ngược. Không thể nào bởi vì bảy
chiếc chiến thuyền Nữ Chân mà yêu cầu thay đổi chiến lược quan trọng
nhất của Đại Tống. Âu Dương hỏi:
"Nhạc tướng quân, có thể cung cấp bao nhiêu con thuyền?"
"Thuyền của Lý tướng quân và Lương Tướng quân hoặc đại tu hoặc tiểu tu, ít nhất cũng phải một tháng trở lên."
Nhạc Phi tính thử nói:
"Chỉ có bản bộ ta rảnh mười chiếc thuyền, trước tiên có thể kéo đi giao Lương Tướng quân chỉ huy."
Mười thuyền, liền chia cũng không dám. Âu Dương chỉ có thể bất đắc dĩ nói: "Cũng chỉ có thể như vậy."
Nhạc Phi nói:
"Chỉ có thể chờ tin tức mật thám, hi vọng đến lúc đó một kích bắt được."
"Ừm "
Nhạc Phi thấy Lương Hồng Ngọc trở về, cũng vì công vụ mới rút thân đi Đăng Châu, mang đi mười chiếc chiến thuyền bản bộ. Để lại cho Lương
Hồng Ngọc mười chiếc chiến thuyền. Mười chiếc này liền không phải chiến
thuyền bình thường, là đã trang bị đạn pháo nở hoa thành quả nghiên cứu
mới nhất của xưởng quân Dương Bình. Đạn pháo nở hoa chi phí rất cao,
công đoạn trang bị châm lửa đạn pháo khá phức tạp. Nguyên lý xác thực
đơn giản, tương tự đại pháo bắn pháo ném ra, pháo ném bị bắn đồng thời
châm kíp nổ, đến thời điểm nhất định lại nổ mạnh. Công đoạn lớn nhất của bước này chính ở trên đạn pháo, bởi vì đều là thao tác thủ công, một
quả đạn pháo chế tạo không tốt, rất có thể sẽ nổ mạnh ở trong khu vực
quản lý pháo. Cho nên tất cả đạn pháo đều là do xưởng quân Dương Bình
chế tạo, ngoại trừ bên này phân ba trăm quả, mấy trăm quả khác đều cho
quân lộ Vĩnh Hưng.
Lương Hồng Ngọc ở trên thuyền cùng Âu Dương xem hải đồ hỏi:
"Quan nhân, ngươi cảm thấy những người Nữ Chân này sẽ trốn ở chỗ nào?"
Nữ Chân cần tiếp tế và sửa chữa, một khi hoàn thành, tương lai xé
chẵn ra lẻ, sẽ nguy hại rất lớn với sự an toàn của thuyền đi trên biển.
Thời cơ tốt nhất chính là bây giờ, diệt tướng địch cùng lúc.
"Khoảng cách giữa Nữ Chân đến Nhật Bản thật không xa."
Âu Dương nói:
"Nữ Chân và Cao Ly quan hệ không tồi, đi bắc lại có eo biển Thát Đát. Nếu từ tiếp tế mà nói, đạn pháo chỉ có thể về Nữ Chân, nhưng nếu sửa
chữa mà nói, khắp nơi đều có thể."
Không có ra đa, không có máy báo động trước, không có phi cơ trinh
sát, không có vệ tinh. Dựa vào hạm đội số lượng không nhiều tìm kiếm bảy chiếc hạm đội ở trên biển rộng mênh mông, chẳng khác gì mò kim đáy
biển.
Lương Hồng Ngọc lấy hải đồ ra ngồi trên mặt đất nghiên cứu:
"Quan nhân, theo như ta nghĩ người Nữ Chân hẳn sẽ không đi Cao Ly,
cho dù nước Cao Ly nguyện ý thu lưu bọn họ, nhưng chưa chắc không có
người Cao Ly lén mật báo. Hơn nữa, quân Tống đang lợi dụng địa phương
Cao Ly bố trí binh lực, người Nữ Chân hẳn không tin người Cao Ly được.
Hoàn Nhan Lâu Thất là một danh tướng, nhất định sẽ không mạo hiểm lựa
chọn Cao Ly sửa chữa tiếp tế.
"Ừm, thật ra chúng ta cũng biết, người Nữ Chân không phối bị tàu tiếp tế. Dựa theo tình huống hư hao của đội thuyền bọn họ lúc ấy, không thể
nào chạy quá xa."
Đội thuyền bị thương, không có tàu tiếp tế cung cấp gỗ, không cách
nào vừa hành tẩu vừa sửa chữa ở trên biển. Cho nên Âu Dương phân tích
vẫn có đạo lý nhất định.
"Ta cảm thấy khả năng lớn nhất là đi cảng nào đó ở Nhật Bản."
Lương Hồng Ngọc nói:
"Đã sớm nghe nói người Nữ Chân sau cuộc chiến Hộ Bộ Cương Đạt, nhiều
lần dùng thuyền biển tới Nhật Bản cướp đoạt nhân khẩu. Tin tưởng bọn họ
rất quen thuộc với Nhật Bản."
Âu Dương lắc đầu:
"Chính vì bọn họ nhiều lần cướp đoạt, mà quan hệ giữa Nhật Bản và
Tống rất tốt, cho nên ta nghĩ bọn họ sẽ không đi Nhật Bản, địa phương
Nhật Bản cũng không phải là không có võ trang, ta nghĩ lúc này nên tìm
địa phương bọn họ nghĩ là an toàn nhất."
"Địa phương an toàn nhất?"
Lương Hồng Ngọc nói:
"Chẳng lẽ vẫn ở cảng Nữ Chân? Tục ngữ nói, địa phương nguy hiểm nhất
chính là địa phương an toàn nhất. Nhạc tướng quân nói bọn họ sẽ không
trở về Nữ Chân, nhưng nếu bọn họ đi ngược lại..."
"Vợ ngốc."
Âu Dương cười khổ:
"Địa phương nguy hiểm nhất cũng là an toàn nhất không phù hợp với bọn họ. Bởi vì bọn họ căn bản không thể phỏng chừng được Nhạc tướng quân sẽ phủ quyết bọn họ vẫn dừng ở Nữ Chân. Nói thực ra, nếu như là ngươi, có
phải ý niệm đầu tiên của ngươi chính là bọn họ ẩn núp ở cảng nào đó của
Nữ Chân không?"
Bạn đang đọc truyện Thiên Tống được tải miễn phí tại wWw.EbookFull.Net.
Tải miễn phí nhiều truyện hơn ở EbookFull.Net.