Q.2 - Chương 62: Cửu Khúc Đan Văn
Nghe xong những cải biến về định mức tài liệu và
điều chỉnh hỏa hầu khi luyện đan mà Bạch Dịch nói, Dương Nhất Phàm nhíu
mày trầm tư, chờ sau một lúc mới gật đầu nói. “Ngày mai ta sẽ thử xem
sao. Loại phương pháp này cũng là kinh nghiệm luyện đan của tiền bối
trong Bạch gia ngươi sao?”
Bạch Dịch gật đầu mà không biết phải giải thích thế nào khác. Dương Nhất Phàm cứ thế cáo từ rời đi.
“Trưởng bối nhà ta…”, Lúc không còn người ngoài, Bạch Dịch mới cười
nhạt, lẩm bẩm. “Đó chính là một vị Tán Tiên, đã từng là Thanh Không chi
chủ cơ đấy.”
“Phì! Phì phì…”
Lời nói của Bạch Dịch bị những âm thanh nhỏ đột nhiên cắt ngang. Bạch Dịch nhướng mày, đưa tay lên rồi kéo ra một con bạch trùng, tức giận
quát. “Ngươi lại nổi điên làm gì đấy?”
“Phì, phì! Chủ tử!” Bạch trùng làm mặt cười khổ, vừa nôn ọe, khóc lóc vừa kể lể. “Cái con kiến thối tha trong vỏ, thiếu chút nữa đã hun chết
ta rồi. Phì, phì!”
Bạch Dịch vừa nhìn thấy bạch trùng Chúc Hỏa này đã thấy đau đầu không thôi. Nó từng là Chúc Long bá đạo lạnh lùng, ít nói, chưa từng nói
những lời dư thừa bao giờ. Còn tên Chúc Hỏa này, lông gà vỏ tỏi, chuyện
gì cũng có thể mang ra để gây chuyện được. Tên này không phải Long, rõ
ràng giống với một con xú trùng nhiều chuyện hơn.
Đối với bạch trùng này, Bạch Dịch cũng không có biện pháp nào. Hắn
thu nó lại vào trong tay áo, lấy đê giai Linh thạch ra chuẩn bị tu
luyện.
“Chủ tử, hắc hắc, cho ta một khối Linh thạch chứ.” Ấu thể Chúc Long ló ra từ trong vạt áo, cười hì hì.
“Ngươi vừa tiến hóa thành Yêu thú bậc một, có thể cắn nuốt được bao nhiêu đê giai Linh thạch chứ?”
Bạch Dịch nhíu lông mày, trầm giọng hỏi. Chúc Long có thể ăn mọi vật
trong thiên hạ. Không chỉ Linh thảo, tài liệu cực rắn để luyện khí nó
cũng có thể nuốt vào được. Thế nhưng hiện giờ Chúc Long có cấp bậc quá
thấp, hẳn không thể cắn nuốt Linh thạch được mới đúng.
“Không thể cắn,” Bạch trùng khăng khăng, “nhưng ta có thể liếm mà!”
Khoảng không trước mắt Bạch Dịch tối sầm lại, thiếu chút nữa lăn ra
bất tỉnh. Bất đắc dĩ, hắn lấy ra một khối đê giai Linh thạch treo lên
đầu bạch trùng, sau đó nhét nó vào trong vạt áo rồi bắt đầu vận chuyển
tâm pháp tu luyện.
Ngày hôm sau, Dương Nhất Phàm dậy thật sớm. Trời chưa sáng hắn đã vội vàng đi tới Chấp Sự Đường, dùng vài loại tài liệu còn không nhiều lắm
đổi lấy mười phần tài liệu để luyện chế ra Tẩy Tủy Đan, sau đó lại đi
tới Địa Hỏa Quật ở Luyện Khí Điện, sau khi tiêu hao mất một khối đê giai Linh thạch thì kiếm được một gian nhà đá chuẩn bị cho việc luyện đan.
Không đạt tới cảnh giới Kim Đan thì không có Đan Hỏa, tu sĩ Trúc Cơ
muốn luyện đan phải mượn Địa Hỏa trong tông môn. Nơi này thuộc Địa Hỏa
Quật của Luyện Khí Điện, là địa điểm cung cấp nơi luyện đan, luyện khí
cho đệ tử cấp thấp tu luyện. Mỗi lần sử dụng phải giao nộp một khối đê
giai Linh thạch, sau đó được dùng trong một ngày.
Tối qua, sau khi được Bạch Dịch chỉ điểm, Dương Nhất Phàm quyết định
hôm nay sẽ tới thử xem sao. Với tỷ lệ luyện chế thành công Tẩy Tủy Đan
của hắn, dẫu phương pháp mà Bạch Dịch nói không có hiệu quả, ít nhất hắn cũng có thể luyện chế ra một loại đan dược chênh lệch không nhiều lắm
với Tẩy Tủy Đan thành phẩm.
Hít thở sâu một hơi, Dương Nhất Phàm bắt đầu dựa theo phương pháp
phối hợp tài liệu Bạch Dịch đã nói, dẫn xuất Địa Hỏa, bắt đầu luyện đan.
Địa Hỏa ở trong một cái tiểu đỉnh dùng để luyện đan, mỗi lần có thể
luyện chế một hạt, cũng có thể luyện chế đồng thời mười phần tài liệu.
Dương Nhất Phàm chỉ lấy ra một phần tài liệu cho vào, dựa theo lời
Bạch Dịch nói, tới lúc ngửi thấy đan hương nhè nhẹ bay lên thì lập tức
tăng Địa Hỏa lên tới cực hạn. Cái bếp lò trong gian nhà đá trở nên nóng
rực.
Liệt diễm qua đi, đan dược ngưng hình, trong căn nhà đá nổi lên mùi thơm của Tẩy Tủy Đan.
“Thành công rồi!”
Dương Nhất Phàm lấy từ trong đỉnh ra một hạt đan dược tỏa ra đan
hương thuần khiết, chính là Tẩy Tủy Đan mà trong lòng hưng phấn không
thôi. Hắn không nghĩ chỉ dùng phần tài liệu đầu tiên để luyện chế mà đã
thuận lợi như vậy. Đợi sau khi kiểm tra hạt đan dược cẩn thận xong, sắc
mặt hắn càng kinh hãi, trắng bệch, cuối cùng la lên thất thanh. “Cửu
Khúc Đan Văn trong nội đan cực phẩm! Điều này, điều này sao có thể xảy
ra được!”
Trên Linh đan sinh ra đường vân tự nhiên gọi là Đan văn. Bình thường, Linh đan không phân chia phẩm giai, nhưng một khi xuất hiện Đan văn thì chứng tỏ nó là một hạt đan được có dược hiệu rất tốt. Hơn nữa, Đan văn
càng nhiều, dược hiệu càng tốt hơn. Nếu có thể đạt tới chín vòng Đan
văn, đan dược ấy đã đạt tới cấp bậc nội đan cực phẩm.
Một hạt đan dược có chín vòng Đan văn biểu thị dược hiệu đã đạt tới
đỉnh phong, được vinh dự gọi là Cửu Khúc Đan Văn, dược hiệu của nó cùng
đẳng cấp với Linh Đan cấp ba trở lên. Giá bán của nó có thể gấp mười lần Linh đan thường.
Linh Đan có chứa Đan văn bình thường Dương Nhất Phàm không thể luyện
chế ra được. Lúc trước, tối đa hắn cũng chỉ luyện chế ra Linh đan có hai vòng Đan văn, thế mà cũng đã làm hắn mừng rỡ suốt cả ngày. Hôm nay, hắn tiện tay luyện chế lại có thể luyện ra Cửu Khúc Đan Văn, bản thân hắn
không thể tin nổi.
Cửa Khúc Đan Văn quý hiếm làm Dương Nhất Phàm vô cùng xúc động.
Hạt Tẩy Tủy Đan này, dù sư tôn của hắn cùng mấy vị trưởng lão trong
Đan Các cũng chưa chắc đã luyện chế ra được. Dương Nhất Phàm đoán chắc,
vị sư tôn của hắn mất một tháng cũng chưa chắc có thể luyện chế ra một
hạt Tẩy Tủy Đan đạt tới Cửu Khúc Đan Văn như thế này.
Quá kinh hãi, Dương Nhất Phàm hít sâu một hơi, sự tôn sùng dành cho
vị trưởng bối trong nhà Bạch Dịch đã có thể so sánh với sự tôn sùng dành cho Thần linh. Lúc trước hắn đoán người này có thể đạt tới cảnh giới
Kim Đan, hiện giờ xem ra, vị này rất có thể đã đạt tới cảnh giới Nguyên
Anh rồi!
Ổn định lại tinh thần, Dương Nhất Phàm tiếp tục việc luyện đan, nhưng dù hắn có cẩn thận mười phần, tới lúc tiêu hao hết cả mười phần tài
liệu cũng không luyện chế ra thêm một viên Cửu Khúc Đan Văn nào nữa.
Trong đó có bốn hạt Tẩy Tủy Đan đạt tới ba vòng Đan văn và ba hạt Tẩy
Tủy Đan thông thường. Tính cả viên đan dược Cửu Khúc Đan Văn lúc trước
là tám hạt.
Mười phần tài liệu có thể luyện chế ra tám hạt Tẩy Tủy Đan, tỷ lệ thành công là tám phần!
Thêm một lần, Dương Nhất Phàm chấn động sâu sắc. Đừng nói là hắn, chỉ sợ sư tôn của hắn cũng chưa bao giờ đạt tới tỷ lệ luyện đan thành công
này.
Đan văn huyền diệu, tỷ lệ luyện thành lại cực cao. Dương Nhất Phàm đã bội phục sát đất vị trưởng bối Bạch gia kia rồi. Nếu thiên phú tu luyện của hắn có thể hồi phục như lúc ban đầu, đừng nói là làm nô bộc cho
Bạch gia, cho dù bảo hắn làm nô tài hắn cũng nguyện ý.
Khỏi cần phải nói, kinh nghiệm luyện đan mà Bạch Dịch nói cho hắn lần này có thể giúp hắn luyện chế Tẩy Tủy Đan dễ dàng đã giúp hắn kiếm ra
lượng Linh thạch lớn như thế nào.
Rời khỏi Địa Hỏa Quật, Dương Nhất Phàm liền quay trở lại Lưu Tiên Cư, mang hạt Cửu Khúc Đan Văn kia đưa cho Bạch Dịch, lại để lại ba hạt Tẩy
Tủy Đan có chứa Đan văn xong mới cao hứng rời đi.
Xuất ra bốn hạt, hắn còn lại bốn hạt. Sau khi bán đi có thể kiếm được một số lợi nhuận nhỏ.
Hiện giờ, Tẩy Tủy Đan vẫn có tác dụng chút ít đối với Bạch Dịch, hắn
không khách khí nhận lấy, sau vài ngày đã phục dụng ba hạt Tẩy Tủy Đan
kia vào. Hạt đan dược đạt tới Cửu Khúc Đan Văn hắn không dùng mà nhường
lại cho bạch trùng.
Cảnh giới Luyện Khí trung kỳ chỉ cần ăn đan dược bình thường vào là
được. Ăn Cửu Khúc Đan Văn vào cũng không có nhiều chỗ tốt. Dược hiệu của nó tuy cao nhưng sức chịu đựng của bản thân cũng có hạn, trong khi tác
dụng của nó đối với Chúc Long lại cao hơn nhiều.
Tuy Chúc Hỏa gây ra không ít phiền toái cho hắn, nhưng dù sao nó vẫn là ấu thể của Chúc Long.
Trong nửa tháng này, Bạch Dịch hoàn toàn tập trung tĩnh tu tại Lưu
Tiên Cư. Dương Nhất Phàm ở cách đó không xa, Lũng Thiên Lý cũng không
dám đến sinh sự để chuốc lấy phiền toái.
Linh khí bên trong Thương Vân Tông rất đầy đủ, so với Nhập Vân Cốc
thì mạnh hơn rất nhiều. Chỉ nửa tháng, Linh khí ở Tử Phủ bên trong Bạch
Dịch đã tiếp cận đến đỉnh phong, qua vài ngày là hắn có thể đột phá cảnh giới, đạt tới Luyện Khí hậu kỳ.
Từ lúc ở Nhập Vân Cốc đi vào Thương Vân Tông, thời gian mới chỉ chưa
tới hai tháng, cảnh giới của hắn đã sắp đạt tới Luyện Khí hậu kỳ, tốc độ tu luyện này khiến cho người ta sợ hãi. Nếu các trưởng lão trong tông
môn biết được, hẳn sẽ giật mình không thôi.
Có Ẩn Linh Quyết, chỉ cần không gặp phải cường giả đạt tới Kim Đan
cẩn thận điều tra, Bạch Dịch có thể che giấu tu vi của mình ở bất cứ
giai đoạn nào của Luyện Khí kỳ. Vì vậy, dù tốc độ tiến giai rất nhanh
cũng không làm hắn băn khoăn.
Sau nửa tháng, những ngày yên tĩnh trong Lưu Tiên Cư một lần nữa bị
Lũng Thiên Lý khuấy đảo. Đợt giao nhiệm vụ tông môn thứ hai đã tới.
Mỗi tháng chỉ cần một lần hoàn thành nhiệm vụ của tông môn. Tốc độ
này đối với Lũng Thiên Lý là quá chậm. Hôm nay Dương Nhất Phàm đã trở
lại Lưu Tiên Cư, việc phân nhiệm vụ không chỉ do mình hắn định đoạt. Hắn muốn chỉnh đốn Bạch Dịch sẽ khó khăn hơn nhiều, cho nên hắn đã chuẩn bị sẵn cho Bạch Dịch một nhiệm vụ thật đặc biệt.
Quét dọn Thiên Lao trong thời gian một tháng.
Đệ tử bình thường, mỗi tháng hoàn thành một lần nhiệm vụ tông môn thì sẽ được nhận mười khối Linh thạch. Nhưng đệ tử bình thường có thể tự
mình lựa chọn nhiệm vụ, làm theo khả năng của mình là được. Những đệ tử
ngoại môn ở Lưu Tiên Cư không có quyền lợi ấy, mọi việc đều có Lũng
Thiên Lý an bài.
Biết Lũng Thiên Lý chẳng phải người lương thiện, Bạch Dịch cũng không có cách nào. Dương Nhất Phàm cũng không thể can thiệp vào việc phân
chia nhiệm vụ này.
Dương Nhất Phàm biết nhiệm vụ quét dọn Thiên Lao này tuy tốn nhiều
thời gian, ban thưởng hoàn thành cũng rất thấp nhưng ngược lại lại không gặp phải nguy hiểm gì nên cũng không quá lo lắng.
Truyền đạt nhiệm vụ xong, đệ tử ngoại môn nhốn nháo rời khỏi chỗ ở,
tìm kiếm địa điểm thực thi nhiệm vụ của mình. Lần này Bạch Dịch đi một
mình, tới một khe suối tĩnh mịch ở phía Nam tông môn.
Bạn đang đọc truyện Trọng Sinh Tiêu Dao Đạo được tải miễn phí tại wWw.EbookFull.Net.
Tải miễn phí nhiều truyện hơn ở EbookFull.Net.