Chương 10: Chạm Mặt Princess Trường
- Các tiểu thư hãy tự giới thiệu về mình- Cô giáo mỉm cười với tụi nó
- Xin chào mọi người, mình là Minh Ngọc, mình vừa chuyển từ Mỹ về, mong
mọi người giúp đỡ- cô cất giọng lảnh lót sau đó không quen khuyến mãi
cho cả lớp một nụ cười thật tươi
Cả lớp ồ lên lên một tiếng rõ to. Lũ con trai háo hức nhìn cô, vài thằng
cầm lòng không nổi chảy cả máu mũi. Đến bọn gái còn phải đỏ mặt, há hóc
trước độ dễ thương của cô
- Bạn ơi bạn là siêu mẫu Ely trên báo phải không?- học sinh 1
- Bạn là tiểu thư tập đoàn eo-ây(LA) phải không?
- Ngồi kế mình này bạn ơi....
rất nhiều câu nói túa xua vào Ngọc. Nhưng cô đều không trả lời, chỉ đáp lại bằng cái cười híp mắt, quả là công hiệu, chỉ cần cười trúng ai, người
đó bất kể nam hay nư đều đứng hình thành tượng ngay...Lâm ngồi phía dưới nhìn cô, khó chịu vì cô bị nhiều tên soi mói, nhưng thấy cô đang nhìn
anh nên cố gắng nặng ra nụ cười hiền dịu....
- Gọi tôi là Vy~~- nhỏ khoanh tay trước ngực, chân bắt chéo, giọng nói thờ ơ vô độ
Nhiều tiếng xìxầm đua nhau vang lên và 100% chính là nữ sinh
- Xời, gì đây, giọng điệu kênh kiệu quá rồi đấy!
- Thấy nó trên báo rồi, con gái cưng của ông Đặng Huỳnh Phong_Chủ tịch CL đó
- Nói vậy nhỏ đó anh em với anh Kiệt sao?
- Hừm...hèn chi làm kiêu quá!
- Xấu mà bày đặt chảnh choẹ....
.... rất nhiều tiếng nói khác hùa theo....nhưng tuyệt nhiên không có chất
giọng nam sinh, chỉ toàn nữ.... bây giờ bọn con trai đang làm gì? Chính
xác là dùng cả mắt mũi miệng tay chân để nhìn nhỏ(nói hơi quá).....Nhỏ
như nữ thần của bọn chúng...ôi trời ơi...nhỏ như 1play girl chính
hiệu(thì đúng thế mà)
Vài tên công tử kiêu ngạo cười khẩy nhìn Vy đầy thích thú....quyết tâm tán cho được nhỏ..
- Dương Cẩm Linh- Chất giọng trong trẻo nhưng bao bọc bởi băng tuyết vang lên... nó quét đôi mắt nâu đỏ một vòng lớp học. Cả lớp rợn người lạnh
sống lưng, đồng loạt đưa tay lên ngực kiểm tra xem...tim còn đập
không><
..............đôi mắt đó...như điều khiển được mọi thứ...
Cả lớp úp mặt xuống bàn không hó hé nửa lời, họ như đang sợ sệt một thứ gì đó....thứ gì đó...mà cả họ cũng không biết...
Nó có vẻ hài lòng về tình trạng của đám "ruồi nhặn" trước mặt mình...
nhếch môi cười đểu, phải vậy chứ khống chế ngay từ đầu, tránh gây "tệ
nạn" về sau. Chứ như nhỏ với cô, cứ mấy cái phong cách đó, thế nào cũng có chuyện cho mà coi(biết bao nhiêu trường, trường nào 3bà này đến cũng hổn loạn).......à nhưng mà chỉ có nó với Vy ngao ngán mấy chuyện đó
thôi.......Ngọc thì càng khoái đó chứ, đó là thú vui của cô mà... Hazzi, thích anh nó mà cứ khoái mấy trò kiểu này, gặp trai nào cũng thân thiết thế kia hỏi sao Lâm không hiểu lầm mình đơn phương cho được?!......
.......thôi bỏ đi, kệ, lo cho thân nó trước, bây giờ nó chỉ muốn được yên ổn chả ai nhòm nghó khoẻ hơn nhiều........
Ơ mà khoan.....tạm cắt ngang dòng suy nghĩ lại. Cau mày thật sâu, dường
như vẫn còn ai đó đang nhìn nó....................... Dáo mắt hồi lâu,
nó phát hiện ra 2kẻ khác thường nhất ở đây. Hai anh nó thì Không nói làm gì( một người nhìn ngọc, một kẻ nhìn vy)............ Còn đằng này, khi
ai cũng úp mặt vào vở sách thì: một tên lười nhác hết cở úp mặt ngủ như
heo( ai ngoài anh Hải nhà ta chứ)… Tên còn lại....đang nhìn chằm chằm
vào nó........chính là cái bản mặt của hắn chứ không ai khác: hai tay
đút túi quần, chân gác hẳn lên bàn, ánh mắt lạnh lùng khinh thường nhìn nó....không phải chứ, cái tên này đúng là kì quặt, nó gặp hắn hai lần
và lần nào cũng có một cảm giác rầt lạ... Nó biết, hàn băng của nó đáng
sợ đễn mức nào, vậy mà hắn cũng không hề thua kém, cả cái thái độ lành
lùng bất cần của hắn làm nó rất ghét(chị tự ghét chị luôn đi), Haysabusa cũng giống nó, đúng là tên bắt chước mà~~(chị này vô duyên, kệ người
ta)
Hắn nhìn nó đầy thú vị, quả thật càng nhìn vào cặp mắt nó, hắn càng bị thu hút...một cô gái đặt biệt, lạnh lùng, không thích con trai.......xem ra... ..những ngày
tháng sắp tới, sẽ bớt nhàm chán đây!
Hắn vẫn nhìn nó một cách vô tư, mặt không chút cảm xúc...nó không vừa, chẳng ngại lấy mắt đấu với hắn, mặt nó lạnh như tiền...
Nhiệt độ lớp 12a1 ngày càng giảm xuống, cô giáo Phương say mê viết dáo án vẫn chưa hay biết tình hình của cả lớp bây giờ: kẻ teo héo, người lạnh
rung...không hiểu sau vừa hết hè được hai tuần mà lại lạnh thế này....
Vâng! Thủ không ai xa xôi, chính là " kẻ cuối lớp, người bục giảng "
đang nhìn nhau quyết liệt, thi truyền băng đường dài, vẫn chưa có biểu
hiện đuối....mắt!@@
Thấy cảnh đó Kiệt bụm miệng cười khúc khích:
- Lâm, thằng Minh có đối thủ...rồi...khặc khặc...- giọng nén cườii
Lâm khẽ cười hiền, anh biết ngay có chuyện này mà..."Để coi băng chạm tuyết, hiện tượng nào sẽ tan chảy trước"
Dùng Nụ cười mỉm nhìn em gái và thằng bạn, trong lòng nhớ đến chút quá khứ
cũ kĩ nào đó nhưng nhanh chóng gạt bỏ nó ra.............Ngày đó....còn
xa lắm!!!
Trở lại với không gian 12a1 "ấm cúng". Cô và nhỏ nhìn nó cười khẩy. Lâu lâu mới thấy nó có chút biểu hiện tức tối, cảm xúc hiếm thấy với nó. Không
ngờ ngoài Lâm ra, còn có người làm nó bực mình nha!!!
Xem xét dáo án xong, cô Phương lại đứng lên cất giọng:
- Rồi cả lớp, bây giờ cô sẽ xếp chỗ cho 3bạn này, các em muốn bạn ngồi ở đâu nào?
Lập tức tiếng hét hồ hởi vang lên :" ngồi đây nè bạn ơi!" "Không, đây này
bạn, "nhìn đây náy Ngọc ơi!" "Vy xuống đây nè ngồi"...v.......v.v.....
- Trật tự!!!!!- một tiếng nói của cô như có quyền lực sai khiến... mười
mấy cái miệng im bặt. Theo đánh giá của 3đứa thì bà cô này quả không tầm thường. Cũng đúng thôi, để trị được cái đám nhà giàu hống hách thì phải như vậy mổi đươc chứ!
-Các em có vẻ khó khăn với việc xếp chỗ cho 3bạn quá. Thôi cô sẽ phân giúp
vậy!- Sau 1hồi nhìn quanh lớp- cô lại mỉm cười cất giọng:
- Linh xuống dãy 3bàn cuối ngồi sau lưng Minh nhé!
-…
- Vy tiểu thư ngồi bàn áp chót dãy cạnh Song Kiều* tiểu thư nha!
- Vâng!- Vy
- Còn Ngô tiểu thư, phiền em ngồi kế lớp trưởng ở dãy giữa bàn áp chót
- Dạ!!!- Ngọc cười tít mắt
Ngọc tung tăng về chỗ ngồi. Cô ngồi kế lớp trưởng và sau lưng cô lạnh chính
là Lâm và Kiệt, tíu tít quay xuống kể tiếp câu chuyện ban sáng cho hai
chàng nghe...nguyên lớp trố mắt nhìn Lâm, coldboy của tụi nó đang cười,
ôi mẹ ơi...không ngờ. Ai cũng cùng chung suy nghĩ:" chúa tôi, con bé đó
dễ thương đến mức coldboy còn không chịu nỗi". Quan trọng hơn hết...là
kiệt, Kiệt có My rồi mà, sao lạithân thiết với ngọc thế không biết ...kì này......My về Kiệt chểt chắc!!!!
Vy lết thân xuống bàn áp chót ngồi, chưa gì hết đã làm nhỏ ngứa mắt, sau
lưng nhỏ không ai khác là *tên trời đánh* Võ Vĩnh Hải. Nằm ngủ như chết, đúng là heo mà....
- Chào bạn, mình làm quen nha!- nhỏ vừa ngồi xuống thì một giọng nói lảnh lót đã cất lên
Xoay người lại, chính là con nhỏ ngồi cạnh nhỏ. Tên gì ấy nhỉ... Song...gì đó...cô giáo mới nói mà quên rồi.
Thấy Vy vẫn im lặng không thèm chào mình, nhỏ đó lại kiên nhẫn chaohỏi:
- Mình tên là Song Kiều, bạn là Vy phải không?
=======
Hà Song Kiều 17 tuổi. Tiểu thư tập đoàn Hà gia. Xinh đẹp missteen của
trường. Tính tình hiền lành, dịu dàng..trong mặt mọi người...còn....bên
trong......chậc chậc....rất khó nói. Thích Hải cực kì. Cao 1m68. IQ ba
chữ số
========
Vy nhìn Kiều, đúng là khá xinh đẹp, cao ráo(gần bằng chị rồi đó) nhưng....tâm địa xem ra....không phải người tốt.........
Nhỏ 6tuổi đã học võ, 9tuổi đã rành rẽ vũ khí, 10tuổi đã học cách nhìn
người. Chắc chắn không lầm....cô gái này chẳng có trong sáng như cái bề
ngoài đâu...thậm chí, "cái đó" chưa chắc đã còn...
Kiều đưa tay ra ngụ ý bảo nhỏ bắt tay với mình...nhưng:
- Đừng có chạm vào tôi, bẩn quá!!!- Nhỏ nhếch môi
- Bạn..bạn...
Tiếng xì xầm vang lên....
-Gì chứ, nó nghĩ mình là ai
- Ganh tị với missteen à?
- Đẹp mà kiêu thế?
- Tội nghiệp kiều, làm quen chi cái thứ đó
- Càng kiêu càng xinh nhỉ
- Kết con bé đó rồi nha~~~
bla...blô..bla..blô.....
Song kiều thấy mọi người bênh vực mình, được nước diễn luôn:
- Hức...cho mình xin lỗi...mình không biết bạn không thích mình...mình không nói nữa...đừng ghét mình nha!
Xong cô ả giả vờ lúng túng, lấy sách vở ra đọc....
Nhỏ chẳng thèm quan tâm cô ả diễn gì, vô tư lục lọi cặp lấy máy game ra chơi...
Nó chẳng giới thiệu mình là tiểu thư hay quý tộc gì đó nên cô Phương vẫn
thoải mái gọi tên. Lẳng lặng xách cặp về chỗ, đi ngang hắn, nó thản
nhiên xớt qua. Ra sau lưng hắn ngồi. Hắn quay mặt ra sau lưng,nhìn nó
giọng cười cợt:
- Bạn mới, họp tác vui vẻ
Nó chẳng thèm quan, cắm headphone nghe nhạc
Đâu hay biết rằng: cả lớp nhìn nó như người ngoài hành tinh:
- Mày thấy gì chưa? Coolboy mở lời với nó kìa
- Aa..tại sao??
- Ảnh "chấm" nó rồi sao?!
- Kì này nó toi với chị Tố Như~~~
...v.vv.....
Mọi việc như trở nên hổn loạn hơn từ khi tụi nó xuất hiện....
Reeng...reeng....
Tiết học chính thức bắt đầu...quay về không gian lớp *đặc biệt*
Tiếng ồn ào chấm dứt, tất cả tập trung vào bài vở cả....
Nó dẹp headphone đi và lôi sách vở ra
Hắn hạ đôi chân "người mẫu" từ bàn xuống
Ngọc quay lên hứng khởi xem sgk
Lâm, Kiệt không kém. Kiệt lấy vở xem bài còn Lâm đeo chiếc kính 1.5 vào đọc sách
Nhỏ dẹp cái máy game vào, cũng lấy cặp sánh ra
Hải ngáp một hơi dài ngạc nhiên nhìn người trước mặt, rồi cũng phớt lờ chú tâm vào cuốn từ điển dày dục......
Tất cả....xứng đáng là những con người hoàn hảo!!!
Hai tiết học dài thượt trôi qua......lớp trưởng thông báo tiết sau là tiết
thể dục..có 45ph thay đồng phục và ăn trưa...mọi người túa xua, chen
chút ra ngoài.
Lâm dẫn ba đứ nơi để đồng phục thể dục và tất nhiên 3chàng còn lại cũng đi theo
Anh chỉ tụi nó khu để đồ nữ rồi hẹn xong xuống cateen cùng ăn trưa
Bốn chàng tẻ qua khu thay đồ nam...
Tụi nó vào khu thay đồ nữ, rất nhiều hộc tủ con....đi đến mấy hộc cuối có tên mình(giáo viên sắp xếp rồi)
Lấy ra bộ đồng phục thể dục.
Áo thun cổ trụ xanh dương viền đỏ....ngực trái có in lô gô trường. Quần
thun xanh nước đậm bó chân. Giày bata đen cùng những dục cụ thể dục cần
thiểt. Tụi nó thay đồ và đổi kiểu tóc cho phù hợp với môn vận động....
Nó quá lạnh lùnh với bộ đồ này cùng mái tóc bới cao, dùng bằng đô xanh xướt mái để lộ vầng trán mịn màn, tri thức..
Nhỏ cột tóc đuôi ngựa, tay áo ngắn bị nhỏ xoắn lên hai bậc. Quần cũng thế,
xoăn lên để lộ cả mắt cá, bộ đồng phục bị nhỏ phá cách hoàn toàn
Cô dàng dàng và nữ tính với mái tóc tém gọn thắt đuôi tỉ mỉ, mái xéo phồng phía trước. Vô cùng đáng yêu...
Rủ nhau vào nhà vệ sinh rửa mặt cho tỉnh táo....
Nó sảng khoái với làn nước mát lạnh ập vao mặt mình...mặc kệ cho nhỏ la chí choé khi bị cô hất nước vào mặt....
Bỗng một bàn tay thon dài nắm lấy cánh tay nó, siết chặt, bất ngờ vì đang
rửa tay, nó chưa kịp phản ứng gì thì bộ móng tay sơn đỏ loè loẹt lại bóp mạnh, ấn vào da thịt nó
Ngước mặt lên, một khuôn mặt khá xinh nhìn nó cười thâm độc:
- Buông ra!!- nó lạnh giọng
Chương 11_ Nó là Em gái tôi!
Ai đụng vào...chỉ có con đường CHẾT
Bạn đang đọc truyện Tiểu Thư Siêu Quậy - Oanh Shin được tải miễn phí tại wWw.EbookFull.Net.
Tải miễn phí nhiều truyện hơn ở Ebook Full(cham)Net.