Chương 171: Xà Vương Tạp
Cũng may gần trăm con sói còn lại cũng không uy mãnh như mấy con kia,
thấy nhiều đồng bọn đều ngã xuống xung quanh người này như vậy, chúng nó cũng bắt đầu sợ hãi, nhất là ngón giữa của Tiêu Thần còn nắm mười kim
châm, trong đêm tối lờ mờ ánh lên, Sói cũng không dễ dàng tiến lên, sợ
mình bị kim châm chết tiệt kia bắn trúng, Tiêu Thần bắt được điểm tâm lý này của chúng nó, mạnh mẽ bước vài bước về phía trước, Sói sợ tới mức
lùi ra bên ngoài vài bước, Tiêu Thần lại đi thêm một bước, Sói lại lui
bốn năm bước.
Mười cây châm, đương nhiên không có khả năng tiêu
diệt được gần trăm con sói, nhưng tâm lý của Sói và người cũng có nhiều
chỗ tương tự, thử nghĩ nếu một kẻ cướp cầm trong tay một khẩu súng,
trong súng có mười viên đạn, xung quanh có trăm con tin tay không có gì, một kẻ cướp này có khi có thể khống chế một trăm người này, bởi vì
không ai muốn xung phong để viên đạn bắn trúng, Sói cũng giống như vậy,
không có con Sói ngu, tình nguyện để Tiêu Thần diệt.
Vòng ngoài
bầy sói đã có vài con Sói nhát gan bắt đầu lặng lẽ ẩn vào rừng rậm rồi,
ánh mắt Tiêu Thần cũng sắc bén, bị hắn nhìn thấy, liền ném ra năm cây
kim châm, lại là năm con sói ngã xuống đất, tâm lý lũ gia súc này đã tới cực hạn rồi, những con Sói ở vòng ngoài từng con một đều chạy trốn, số
còn lại cũng sẽ chạy trốn theo, chỉ chốc lát sau, gần trăm con sói, toàn bộ chạy mất dép.
"Phì phò."
Thấy gần trăm con ác lang rốt cục bị chính mình bức lui, Tiêu Thần cũng thở phào một cái, có chút vô lực
tê liệt ngồi trên mặt đất.
" Híz-khà zz Hí-zzz "
Tiêu Thần quá mức chủ quan, khi hắn mệt mỏi ngồi xuống, dĩ nhiên cũng quên con vật
trên đỉnh đầu kia, lục xà (rắn xanh) rất thông thái, thấy Tiêu Thần có
chút thư giãn, bật người liền triển khai thế tấn công, thân mình thẳng
buông xuống, trong miệng rộng lại phun ra một ngụm nọc độc đen đặc, Tiêu Thần sau khi nghe được sau lưng chính là cái thanh âm "Híz-khà zz
Hí-zzz" kia, cũng cảm giác không ổn, lộn một cái trên mặt đất, khó khăn
lắm mới tránh được nọc độc của con rắn xanh lớn.
Con rắn xanh lớn rất nhẹ nhàng và khéo léo rơi xuống trên thi thể một con sói, ngay sau
đó lại bay lên trời, miệng tựa như nã đạn liên tiếp phun ra ba tia nọc
độc, tốc độ cực nhanh, Tiêu Thần đang định lui về phía sau, rất không
may đạp phải thi thể một con sói, cả người mất trọng tâm, ngã xuống, con rắn xanh lớn nhân cơ hội lại phun ra ba tia nọc độc, lúc này Tiêu Thần
không có cơ hội tránh, ba tia nọc độc toàn bộ phun tới trên thân Tiêu
Thần rồi.
- Khốn khiếp! Thứ này độc như vậy!
Nọc độc vừa mới
dính vào người, Tiêu Thần liền hoảng hốt kêu lên, áo của hắn trong nháy
mắt đã bị những chất độc này đốt cháy rồi, có vài giọt nọc độc thậm chí
đã đã nhỏ giọt lên da dẻ của hắn rồi, Tiêu Thần nhảy lên, sau khi làm
vài cú lộn mèo, trên không trung vội vàng đem áo cởi ra, vứt xuống một
bên, con rắn xanh lớn đối diện cũng đã ngóc đầu lên, nếu đứng lên con
vật này cũng cao gần bằng một người, con rắn này coi như là lớn rồi, to
chừng cánh tay trẻ con, chiều dài khoảng hai ba mét.
Con rắn xanh lớn lè lưỡi ra, phát ra tiếng "Híz-khà zz Hí-zzz", dịch nhờn màu lục
trên người nhìn qua hết sức ghê tởm, trên đầu có mấy gạch chéo màu
trắng, hình như là ký tự gì đó, Tiêu Thần không thấy rõ lắm.
"Vù!"
Phía sau lưng đột nhiên một trận gió lạnh thổi tới, Tiêu Thần khẩn trương
bước nhanh vài bước về một bên, không ngờ lại là một con rắn xanh lớn từ phía sau đánh lén hắn.
- Mẹ kiếp! Hôm nay đụng phải hang sói, giờ lại tiến vào ổ rắn rồi!
Tiêu Thần chửi ầm lên, thể lực hiện tại của hắn rất kém, đối phó một con rắn lớn không ngừng phun nọc độc đã đủ lao lực rồi, không ngờ từ đâu lại
chạy tới thêm một con nữa.
Con rắn xanh này so với con kia còn
lớn hơn rất nhiều, chỉ mới ngóc đầu lên đã cao hơn hai mét, thân mình to như bắp chân của Tiêu Thần, đầu rắn cũng có mấy cái gạch chéo, lúc này
Tiêu Thần xem như đã nhìn thấy rõ, mặt trên có khắc một chữ.
"Tạp "
Hai cái con rắn xanh lớn một trái một phải bao vây Tiêu Thần, Tiêu Thần đã
không còn mấy cây kim châm có thể dùng rồi, hơn nữa vừa nãy đã thử qua
con rắn xanh lớn kia rồi, trên người chúng nó có dịch nhờn, sẽ làm
trượt kim châm, hiện tại dùng kim châm đã không có hiệu quả gì rồi, trừ
phi là dùng bộ phi châm kia, tuy nhiên hiện tại Tiêu Thần vẫn chưa muốn
dùng chúng.
"Híz-khà zz Hí-zzz!"
Cái con rắn lớn hơn kia lại
phát ra vài tiếng Híz-khà zz Hí-zzz, mở ra cái miệng rộng đầy máu, hướng vào Tiêu Thần thượng trung hạ tả hữu năm phương hướng liên tục phun ra
năm luồng nọc độc, con hơi nhỏ một chút kia cũng không yếu thế, từ một
bên khác cũng hướng Tiêu Thần thượng trung hạ ba hướng phun ra ba luồng
nọc độc.
Hắn biết mình sẽ rơi trong lưới nọc độc mà hai con rắn
lớn này bố trí, Tiêu Thần mạnh mẽ nhảy lên trên, cả người nhảy lên gần
hai mét, đu lên một cành cây đại thụ, hai cánh tay vừa dùng lực, thân
mình hướng lên trên, nhảy tới phía trên thân cây to
"Xìii!"
Trong
tám luồng nọc độc có ba tia rơi vào khoảng không, năm tia khác toàn bộ
phun tới bên trái thân cây, thân cây dường như bị lưu huỳnh dội vào, lập tức liền phát ra tiếng vang bùm bùm, Tiêu Thần ở trên cành cây liên tục lộn mèo vài cái, tránh khỏi nọc độc của hai con rắn lớn không ngừng
công kích.
"Bùm" hai tiếng, hai con rắn xanh lớn đồng thời nhảy
lên, lập tức quấn quanh cây đại thụ, đều hướng về phía Tiêu Thần phun ra nọc độc trong bụng chúng, Tiêu Thần bị bức đến độ vô cùng chật vật, ở
trên cây đại thụ tránh trái tránh phải, lúc này không tìm thấy thủ đoạn
công kích gì, ngay cả kim châm đều không thể đâm vào thân thể hai cái
rắn lớn này, nếu dùng nắm tay kia căn bản tiếp xúc không đến chúng.
Kim châm là công kích điểm, nắm tay và chân xem như công kích mặt, điểm đều không thể đâm vào, mặt càng khó đột phá.
"Phụt phụt phụt!"
Hai con rắn lớn lại liên tục phun ra vài tia nọc độc, Tiêu Thần một thân
bay lên, cuộn mình vài cái trên không trung, nhẹ nhàng và khéo léo vọt
đến trên mặt đất, thừa dịp hai con rắn xanh lớn còn chưa trườn xuống từ
trên cây đại thụ, đang muốn trốn vào trong bóng đêm, lại không ngờ hơn
mười tia nọc độc từ đâu bay đến! Tiêu Thần không thể không lui về phía
sau vài bước, rụt trở về, trước mắt lại xuất hiện một con rắn xanh lớn,
thân hình con rắn này còn khủng bố hơn so với hai con kia cộng lại!
- Mẹ kiếp! Còn chưa hết ư!
Tiêu Thần nổi giận, một con rắn nhỏ thì cug được đi, tiếp theo lại tới một con cỡ vừa, hiện tại lại xuất hiện một con cực lớn!
Tụi nó nghĩ bố Tiêu là người dễ bị ăn hiếp phải không?
Con rắn xanh cực lớn xuất hiện trước mắt này, đã đảo điên kiến thức của
Tiêu Thần về loài rắn, thân hình chúng còn tráng kiện hơn so với chính
mình, mới ngóc đầu lên, đã cao năm sáu mét, lưỡi rắn vươn ra phải mấy
chục centimet, chiếc miệng rộng còn đang nhai thi thể một con sói, Tiêu
Thần nhận ra, thi thể kia chính là con Lang Vương đấy!
Đầu rắn có khắc một chữ "Kẹp" thật to, cái khiến cho Tiêu Thần kiêng kị chính là,
đứng trên đầu rắn là một người đàn ông lùn thấp da bọc xương, người đàn
ông cũng giống như rắn, có một đôi mắt dày đặc màu lục.
- Môn thần Hoa Hạ! Ha ha, ngươi thật không tệ nha!
Người đàn ông này không ngờ biết biệt danh của Tiêu Thần, chỉ có điều phát âm tiếng Trung của y khiến Tiêu Thần rất không thích.
- Ngươi là xà nhân nước L?
Tiêu Thần nhíu mày hỏi, loại đàn ông này trước kia hắn và Tham Lang đã đụng phải tại nước L.
- Ta là Xà vương tạp!
Bạn đang đọc truyện Cuồng Dã Diễm Tiêu Diêu được tải miễn phí tại wWw.EbookFull.Net.
Tải miễn phí nhiều truyện hơn ở EbookFull(chấm)Net.