Chương 238: Chương 221
“Con thật sự ngoan
ngoãn à? Nếu không gây phiền phức cho cha thì con còn là Tiểu Bạch
không?” Triển Thiếu Khuynh vạch thẳng bộ mặt giả dối của con trai, thở
dài bất lực: “Con làm loạn lên như thế thì được cái gì? Dùng Bách Bảo để làm xấu mặt Triển Thị, may mà trước khi có chuyện đã đượng cha mua lại
quyền làm đại lý mới không có vấn đề; tiết lộ hình ảnh trong lúc đang
tập vật lý trị liệu của cha cho cánh nhà báo, may mà giới truyền thông
khen ngợi sự cô gắng của cha trong lúc luyện tập mới không gặp chuyện;
Lại còn xâm nhập vào kho dữ liệu của Triển Thị, may mà tường lửa và hàng rào bảo mật do cha tự thiết kế chắc chắn, mới không bị mất dữ liệu cơ
mật, con bây giờ còn dám tìm bạn đời thay mẹ con! Tiểu Bạch, con ghét
cha đến vậy sao, không thích ở trong nhà của cha đến vậy sao?”
“Con ….con đâu có không thích cha đâu…” Tiểu bạch xấu hổ co rúm lại, thì ra tất cả những chuyện cậu lén lút làm đều không qua mặt được cha, cha
biết rõ từ đầu đến cuối nhưng vẫn luôn bao dung mà không vạch trần ra
thôi!
Cậu co lại thành một vốc trên chân cha, nói lí nhí: “Tại con thích mẹ
nhất, lúc trước mỗi ngày đều chỉ có mỗi mẹ với con thôi, chỉ có mẹ và
con mới là người quan trọng nhất trong nhau, con ghét tất cả những khả
năng sẽ khiến con mất mẹ, ghét những người đàn ông cướp mất mẹ của
con…Cha ơi, cha chỉ làm cha của con thôi được không, đừng làm chồng của
mẹ, cả đời này mẹ là của con, mẹ chỉ được làm người phụ nữ của con
thôi…”
“Oắt con, con toàn ra vẻ khôn ranh như người lớn ấy, nói những cái câu
đáng thương như thế cố tinhf khiến cha mềm lòng phải không!” Triển Thiếu Khuynh thở dài: “Tiểu bạch, cha không hiểu, chuyện Liên Hoa là mẹ con
và chuyện Liên Hoa là vợ cha có cái gì mâu thuẫn? Mẹ vẫn yêu con cưng
chiều con như cũ, rồi con lại có thêm cha và ông nội cưng con, như thế
thì có gì không tốt?”
Đây là điểm mà anh thắc mắc nhất, dựa vào trí thông minh của Tiểu bạch,
lẽ nào lại không hiểu đạo lý này, vậy tại sao cậu vẫn cứ bài xích anh
chứ? Cho dù Tiểu bạch bị di truyền thiếu cảm giác an toàn, không dám yêu thương ai từ Liên Hoa chăng nữa, nhưng cậu cũng chỉ là một cậu bé mới
bốn tuổi mà thôi, các loại tính cách đều đang hình thành, ngọn núi băng
ấy lẽ ra rất dễ bị sự ấm áp làm tan chảy chứ nhỉ?
Tiểu bạch im lặng không lên tiếng, chỉ khe khẽ lắc đầu, trong trí tim
nhỏ bé của cậu đương nhiên có một cán cân thăng bằng, cậu chỉ biết nếu
mẹ có một người khác để yêu, vậy thì mối quan hệ giữa mẹ và cậu sẽ khác
đi.
“Haizz…Con còn nhỏ, đạo lý này về sau cha sẽ từ từ dạy cho con, cha cũng không cố ép buộc con phải đón nhận sự thật này trong vài ngày, chúng ta có thể làm từ từ.” Triển Thiếu Khuynh nhìn vẻ bảo thủ của con, Tiểu
Bạch lúc này giống như kiên quyết giữ vững mục tiêu của chính mình không lung lay, không gì có thể thuyết phục được cậu, anh chỉ có thể dùng
tình thương ấm áp để làm mềm lòng cậu thôi.
Anh bất lực thay đổi chủ đề: “ Tiểu Bạch, chúng ta nói tiếp chuyện vừa
rồi nhé, hôm nay con đúng là đã làm sai rồi, mẹ con quy định thưởng phạt rõ ràng, con muốn tự mình ngoan ngoãn chịu phạt như quy định đã đặt ra
hay là muốn cha nghĩ hình phạt dành cho con đây? Hay con thích để mẹ con đích thân ra

Bạn đang đọc truyện Cục Cưng Càn Rỡ Tổng Giám Đốc Dám Cướp Mẹ Của Tôi được tải miễn phí tại wWw.EbookFull.Net.
Tải miễn phí nhiều truyện hơn ở EbookFull(chấm)Net.