Chương 29
Buổi sáng hôm sau, Tô Mạch bận rộn xem xét từ trong ra ngoài hai mẹ con Ngô thị, phảng phất
lại nhớ đến những năm tháng ở viện Chỉ lan. Nàng bưng bát cháo thịt nạc, ngồi ở dưới bậc thang, nhìn Hiểu Nguyệt chỉ huy hạ nhân đem sân sửa
sang lại bộ dạng mà nàng thích.
Tô Mạch thầm nói: “Kỳ thật ta đối chỗ ở không có yêu cầu cao như vậy."
Hiểu Nguyệt liếc xéo nàng một cái, nhìn nàng gầy ốm như vậy, tâm tình liền không tốt lắm.
Thấy Hiểu Nguyệt không để ý tới nàng, Tô Mạch lại nói: “Các ngươi thật
sự bị cướp sao?” Bị cướp, mà bây giờ so với nàng ăn mặc như thế nào lại
càng ngăn nắp hơn.
Hiểu Nguyệt nghe ra nàng ý ngoài lời nói, "Quần áo mới của gia mới may
đặt trong tủ, ngài có thấy không?". Các nàng ăn mặc ngăn nắp gọn gàng
như thế này còn không phải là vì cấp mặt mũi cho Tô Mạch hay sao?
Tô Mạch uống xong cháo, tung tăng chạy đi lục tủ, rốt cuộc thấy một bộ đồ mới, màu lục đậm, đúng là màu sắc mà nàng thích nhất.
Tô Mạch cầm quần áo thay, đi đến trước mặt Hiểu Nguyệt lấy lòng mà nói, “Đẹp không?”
Hiểu Nguyệt liếc mắt một cái, “Rất được. Tay nghề của ta xưa nay đã như vậy.” Hoàn toàn không có ý muốn khích lệ Tô Mạch.
Tô Mạch không để bụng, cười tủm tỉm mà nhìn tiểu nha đầu hiền huệ, bày
ra một bộ dáng đại nhân tư thái, nói lời thấm thía : “Nếu đã tới, ở lại
đây chơi mấy ngày, gia mang ngươi bổ sung kiến thức để biết kinh thành
phồn hoa!”
Mặt Hiểu Nguyệt tái đi rồi, “Gia, làm người không thể như vậy! Hiện giờ
mẹ con chúng ta chịu khổ, tốt xấu gì cũng là chủ tớ một hồi, theo lẽ
thường người không phải là
thu lưu chúng ta hay sao. Chẳng lẽ gia bây giờ thăng quan tiến chức, thì ghét bỏ mẹ con chúng ta……”
Lên án rất ý tứ nha, nói năng có khí phách, Tô Mạch nghẹn cả nước miếng, quả thực nàng đối với tiểu nha đầu này đúng là tam quan nghiêm túc mà
khởi kính. Thế mà dám dùng luân thường đạo lý tới áp bức nàng, quả nhiên là thâm hiểm cùng nàng chân truyền vô sỉ đây!
Ngữ khí Hiểu Nguyệt hòa hoãn hơn, lại bổ sung nói: “Đại công tử không
thu lưu chúng ta cũng không sao. Dù sao thì nhị công tử cũng đáp ứng
chăm nom chúng ta, bảo chúng ta cứ ở kinh thành an tâm mà sống".
Thế cơ đấy, tiểu nha đầu này đúng là một bộ dáng ta có người chống lưng rồi đây, ta không có sợ người đuổi đi đâu nhé.
Cả người Tô Mạch đều không tốt! Lại là Tô Dự!
Hôm qua nếu không phải Tô Dự buộc nàng tiếp chiêu, nàng sẽ không trốn
chạy thì sẽ không làm hỏng chuyện tốt của An Vương, sẽ không……
Chết tiệt…… Mặt sau tựa hồ còn có cái gì, nhưng Tô Mạch không tài nào
nghĩ ra, nhưng mà lúc La chiêu cứu nàng, nàng vẫn nhớ rất rõ ràng.
Tô Mạch lười

Bạn đang đọc truyện Diệu Cốt Sinh Hương được tải miễn phí tại wWw.EbookFull.Net.
Tải miễn phí nhiều truyện hơn ở EbookFull.Net.