Chương 7
Kikyou trong đầu hiện giờ hoàn toàn là trống rỗng...nàng chỉ cảm thấy sợ hãi và tức giận đến
cực độ. Cục diện bây giờ dù nhìn theo bất cứ khía cạnh nào thì cũng hết
sức bi quan.
Eri bị cưỡng ép chụp ảnh, Ayumi và Yuka chật vật
chống đỡ với cả đám người. Còn có cô gái không rõ là ai ở phía bên kia
đang bị cưỡng hiếp mà yếu đuối phản kháng. Nàng cũng không khá gì hơn
bọn họ...Tất cả đều ép Kikyou muốn điên lên được. Ở thời đại của mình,
nàng chưa bao giờ thê thảm đến mức này.
Liếc nhìn xung quanh một chút nàng chợt thấy có một cây gậy đánh bóng chày bị vứt ở ngõ hẻm.
Kikyou đột nhiên có ý nghĩ độc ác, không biết dùng nó đánh vào người sẽ
có cảm giác gì nhỉ? Bản năng cho nàng biết là nàng cần vũ khí.
Chính vì vậy mà Kikyou càng hướng về phía đó nhiều hơn. Nàng muốn nó. Nhưng
nhìn khoảng cách khá xa thì khó xử. Mặc kệ, theo tình hình hiện giờ thì
ai liều mạng hơn người đó thắng. Nguyên tắc sinh tồn nàng vẫn một rõ hai ràng. Nghĩ xong Kikyou nhanh chóng vùng vẫy thoát khỏi tay của bọn
chúng bằng hết sức bình sinh mà nàng có rồi nhanh như chớp cắm đầu chạy
về phía cây gậy.
Trên đường còn xui xẻo xô xát với nữ sinh khác,
do gấp gáp cào cấu, đấm đá, cắn bấm..quyết liệt với đối phương mà Kikyou bị con dao kia của đối phương quẹt một đường khá dài trên mặt. Đúng là
nhà dột mà còn phải chịu mưa dầm suốt đêm. Nhưng mà nàng không cảm thấy
đau nha. Sau khi lấy được vũ khí thì nàng càng trở nên điên cuồng hơn.
Ra sức rượt đuổi các nữ sinh, vừa đuổi vừa đánh. Cây gậy nhanh chóng đập thật mạnh lên mình, lên đùi, lưng và cả đầu bọn họ nữa. Miệng thì liên
tục mắng nhiếc, chửi rủa:
- Con bà nó, tao không phản kháng thì liền tưởng tao là mèo bệnh à? Tao thật sự là con mẹ nó bị tụi bây chọc điên lên rồi.
- Cái đám người vô tích sự, hạ lưu, bỉ ổi, đê tiện, vô liêm sĩ, xấu xa,
độc ác, hèn mọn như tụi bây thì sống làm gì cho chật đất?
- Hôm
nay tao sẽ dạy cho đám côn đồ như tụi bây một bài học, nếu tao không dạy được thì thề từ nay về sau không bao giờ làm người nữa mà làm sai vặt
cho chúng mày. Thử xem lão nương có làm được không? Tao đảm bảo sẽ không nói chơi. Đám người bị Kikyou đánh đương nhiên không ngồi im chịu trận
mà phản kháng quyết liệt.
Nhìn sơ qua thì Kikyou bị thương không nhẹ hơn bọn họ, khắp người đầy vết bầm tím, cũng có nơi bị xuất
máu,..Nhưng mà khác biệt lớn nhất là bọn họ sợ đau không ngừng rên la
còn nàng thì như bị điên vậy. Chỉ có thể sử dụng bốn từ để miêu tả tâm
trạng nàng lúc này..chính là càng đánh càng hăng.
- Này tôi có
thể bắn thẳng vào không?- Giọng điệu tà dâm của nam sinh cưỡng hiếp cô
gái lúc nãy vang lên. Chắc hẳn hắn không rõ tình hình rồi. Cũng đúng,
đang chìm trong khoái cảm của tình dục thì trời sập hắn dám chừng cũng
không biết đâu..
Kikyou nhanh chóng bỏ qua cho bọn nữ sinh mà
chạy nhanh về phía nam sinh. Nàng giơ cao cây gậy đánh bóng rồi chuẩn
xác đập xuống. Không chỉ một lần mà động tác này còn được nàng liên tục
lặp lại.
- Con mẹ nó, bắn thẳng vào cái đầu heo của mày ấy. Bây
giờ tao cho cơ hội cuối cùng, rút ra ngay. Nếu không nãi nãi đảm bảo,
NGƯƠI VỀ SAU CHẮC CHẮN TUYỆT TỬ TUYỆT TÔN. Tin tao đi, tao thề nói được
làm được! Thêm nữa ghi nhớ một điều: nếu sau này gặp cô gái này thì
tránh xa ra, bằng không thì đừng trách tao nhẫn tâm mà phải để gia đình
mày không còn hương khói nữa.
Ngay lập tức hắn thống khổ rên lên rồi cùng đám nữ sinh chạy đi mất hút, để lại cho Kikyou một đám bụi.
- Có ngon thì đừng chạy, con mẹ nó tao sợ à! Nói xong nàng quăng mạnh cây gậy xuống đất như đang trút giận.
Bạn đang đọc truyện Trùng Sinh Kikyou được tải miễn phí tại wWw.EbookFull.Net.
Tải miễn phí nhiều truyện hơn ở Ebook Full(cham)Net.