Chương 4
Lão bản hòa nhã xoa đầu hắn. Tuy rằng Giản Chính Hạo nói Tiểu Tiểu đáng
yêu chân thật, chính là đáng yêu có thừa, sáng nay nghe bọn hắn đàm luận mà ngủ được, chẳng có tẹo nào thật thà, chỉ có thể nói này hai đứa trẻ
này hữu duyên đi.
Thịt bò bít tết, đích thực thịt bò bít tết
chính thống, miếng thịt dày đến cả mười cm, nóng hôi hổi thơm nức mũi,
gần một ngàn năm trăm đồng một suất, quả không phải tốt mã dẻ cùi.
Ngưu Tiểu Tiểu cầm lấy dao nĩa, thịt bò bít tết còn bốc khói, hắn đã lập tức cắt một miếng, sau đó nhét vào trong miệng, vừa nuốt vừa phát ra tiếng ô ô thỏa mãn, cũng không sợ bỏng miệng.
Quá, ăn quá ngon , có đến
nửa năm hắn không được ăn thứ tốt như vậy, làm sao bảo hắn không siêu
cấp cảm động cho được, nước mắt đều nhanh cuồng trào xuống, thật sự là
ăn quá ngon .
“Ăn chậm một chút, Tiểu Tiểu, đừng vội.”
Lão bản dặn dò , tuy rằng lão cũng thích ăn, cũng biết thưởng thức mỹ vị,
nhưng chưa đến nỗi giống hắn ăn đến binh hoảng mã loạn như thế, Giản
Chính Hạo mới ăn một phần ba miếng, lão bản mới ăn một nửa, Ngưu Tiểu
Tiểu đã muốn toàn bộ ăn xong rồi, nếu không phải chén đĩa rất nặng , hắn không chừng đã bưng chén đĩa liếm cho sạch sẽ .
Chính hắn ăn
xong rồi, lại bắt đầu thấy đĩa của người khác mà chảy nước miếng, nhất
là Giản Chính Hạo ăn chậm nhất, toàn bộ ánh mắt hắn đều tập trung ở đĩa
của Giản Chính Hạo, một bên xem, còn một bên cầm lấy khăn tay Giản Chính Hạo mới đưa, bất tri bất giác quệt nước miếng .
“Thật sự miếng này to quá, ta ăn không xong.” Giản Chính Hạo mới ăn một phần ba, cũng đã buông dĩa.
Ngưu Tiểu Tiểu ở trong lòng mắng hắn lãng phí, ngon như vậy, làm sao mới ăn
một chút liền thôi, hừ, y mà cũng đòi là nam nhân sao?
Kẻ ăn không xong thịt bò bít tết, căn bản là không phải nam nhân, hắn đã sớm biết y là biến thái, ma quỷ, không phải nam nhân.
Giản Chính Hạo bắt đầu nhấp đồ uống đưa tới, gọi phục vụ sinh nói: “Dọn mâm này đi.”
“Chờ… Chờ một chút cho ta!”
Hắn có hay không nghe lầm a, Ngưu Tiểu Tiểu lập tức rống to ngăn cản,
chuyện lãng phí như vậy, hắn làm sao có thể để phát sinh trước mắt mình
chứ.
Dọn, chính là mang đi hết, một mâm này nhiều tiền như vậy,
hơn nữa còn ngon như vậy, Giản Chính Hạo tên hỗn đản này không ăn, không ăn thì cho hắn là xong, thế nhưng lại muốn dọn đi, thật sự là không
nhịn được, không thể nhịn được, quá đáng lắm mà, quả nhiên là địch nhân
mà hắn cả đời này ghét nhất.
“Cho ta, ta phải mang về!”
Giản Chính Hạo vẻ mặt sắp cười đến mặt rút gân, rụt rè một chút nói: “Chính là ta đã nếm qua, như vậy vệ sinh sao không?”
“Nhiều lắm chúng ta tính gián tiếp hôn môi mà thôi, không tính không tính.”
Lão bản nghe Ngưu Tiểu Tiểu buông ra một câu không đầu óc như vậy, đồ uống
trong miệng phun ra, Ngưu Tiểu Tiểu vội vàng chặn để tránh dây vào miếng thịt bò bít tết mà hắn tâm tâm niệm niệm, phải cùng Giản Chính Hạo gián tiếp hôn môi đã muốn đủ lắm rồi, hắn cũng không muốn cùng hai người
gián tiếp hôn môi.
“Phốc, ha ha ha, thực xin lỗi, ta hôm nay thật là vui .”
Giản Chính Hạo cười đến ôm bụng, Ngưu Tiểu Tiểu đã muốn lấy đến thực hạp,
bắt đầu đóng gói thịt bò bít tết âu yếm của mình, ai thèm quản y cười
hay không, cười chết là chuyện của y, thịt bò bít tết mới là tối trọng
yếu. Hắn hoàn toàn không nghĩ tới lời nói không đầu óc của chính mình
vừa rồi có thể dọa người ta ngây ngốc.
Gói ghém tốt rồi, cũng
uống hết đồ uống rồi, hắn bụng phình to đi theo Giản Chính Hạo ra cửa,
chiếu theo tiến lương của hắn, bảo gọi hắn đến loại nhà hàng này ăn, hắn nuốt không trôi, chính là người khác mời, nhất là biến thái địch nhân
này mời, liền cảm thấy được tiêu tiền của y, hương vị còn tốt hơn.
“Ăn ngon thật.”
Còn chưa hết, nhìn thực hạp trong tay, hắn buổi tối lại có thể ăn miếng
thịt bò bít tết dày ngon này, chỉ cần cho vào nồi cơm điện hâm nóng một
chút, có thể hương vị không giống được lúc nãy, ít nhất vẫn là hàng thật giá thật thịt bò bít tết a, tưởng tượng đến bữa đại tiệc tối nay, hắn
khoái hoạt giống như con chim nhỏ đang ở không trung bay lượn, chỉ thiếu nước hoa chân múa tay vui sướng.
“Bá phụ, tạm biệt, ta hôm nay buổi chiều liền mượn Tiểu Tiểu .”
Y đỡ lão bản ngồi vào xe taxi, thần tình ấm áp, đến lúc quay đầu nhìn
thấy hắn, bỗng nhiên biến thành vẻ mặt cười, tuy rằng lập tức khôi phục
bình thường, nhưng là Ngưu Tiểu Tiểu thề là đã trông thấy bộ dáng hắn
cười đến khoái trá.
Hại nhân chi tâm hạ có thể có, phòng nhân
chi tâm không thể không, đây là danh ngôn cha hắn từ nhỏ đã giảng cho
hắn, hắn rút lui từng bước, bắt đầu muốn tìm cách bỏ chạy.
Giả
đau bụng hẳn rất hữu dụng đi, nếu đã ăn no căng bụng, đương nhiên sẽ
không muốn bồi y đi, huống hồ bữa tối thịt bò bít tết đã ở trong tay ,
phải chạy nhanh về nhà hâm lên ăn mới là chính sự, hắn phải sớm ăn thịt
bò bít tết, không cần đợi bữa tối, để đầu giờ chiều uống trà liền ăn đi.
“Ô, ta bụng đau quá, Giản tiên sinh, ta có thể về nhà trước không?”
Giản Chính Hạo cười đến híp mắt, “Đau bụng a? Kia về nhà thì quá chậm, ngươi hẳn là bị tào tháo đuổi, có thể là vừa rồi ăn nhiều quá, ta trước mang
ngươi tìm nhà vệ sinh đi.”
Hắn nói trúng vấn đề, Ngưu Tiểu Tiểu
không tìm ra được lời phản đối, đành phải làm bộ ôm bụng, một bên đem
thịt bò bít tết bỏ vào ba lô rẻ tiền của mình, cái gì có thể quên, thịt
bò bít tết thì không thể, đó là mỹ vị đại tiệc đêm nay của hắn a.
Hắn ngồi trên xe, khó chịu nhìn tấm bảng điều khiển xa hoa của xe y, ở trên đường lúc ẩn lúc hiện, giống như trong phim hành động, quá xa xỉ đi.
Thật giận a, hắn lại bất tri bất giác giống khuê phòng oán phụ mà cắn khăn
tay, vẻ mặt oán trách, không biết biểu tình này của mình có bao nhiêu
khôi hài.
Hắn lúc trước đòi cha mua xe này, cha hắn trả lời chính là một cước đá bay, mắng: “Sắm siêu xe cho đứa mù phương hướng như
ngươi, ta còn không bằng mua cho trư! Huống hồ ngươi không làm việc,
không cần chưng thanh thế, mua loại này xe là lãng phí, hơn nữa xét ngu
ngốc cùng khoa trương của ngươi, kẻ xấu nếu muốn bắt người cướp của,
người thứ nhất tìm là ngươi.”
Lãng phí thì sao, hắn chính là muốn thử đi a, hơn nữa kẻ xấu nếu muốn bắt người cướp của, đương nhiên là
tìm cha là kẻ có tiền, như thế nào có thể tìm hắn, đầu óc cha thực kém.
Câu đó của hắn vừa nói ra, cha hắn tức giận đến đập bàn khiến nó rung bần
bật, mắng: “Ngươi này con hư, dám nguyền rủa cha ngươi bị người ta cướp
của, ta sinh ngươi để làm chi, đánh chết ngươi này đồ con hư!”
Cha muốn đánh hắn, hắn không ngu ngốc, chạy vòng vòng quanh phòng, cha hắn
càng thông minh, chạy ngược lại mà đánh, hắn bị cha đánh cho đầu nổi đầy u cục, nếu không phải mẹ kế khuyên can, chỉ sợ khuôn mặt tuấn tú sẽ đầy dấu vết, cha thật sự là hung ác, đối hắn xuống tay chưa bao giờ nương
tay.
Tưởng tượng đến bộ mặt nóng giận của cha, ô ô, cha tuyệt
không thương hắn, nửa năm rồi, từ khi chuyển nhà liền không thấy bóng
dáng, hắn từ nhỏ chỉ để ý chuyện đòi tiền, cho tới bây giờ cũng không
biết cha kinh doanh ở nơi nào, một khi bị đuổi ra khỏi nhà, ba cũng
không liên lạc, hắn thật sự kêu trời trời không thấu, kêu đất đất không
thông.
Khi đó còn nghe ba nói hắn sắp có tiểu đệ, không hiểu nửa
năm rồi, mẹ kế đã đẻ chưa? Hắn bỗng nhiên rất hoài niệm cuộc sống ưu nhà nằm ăn, nằm ngủ ở nhà.
Ba, mẹ kế, đệ đệ, các ngươi có nhớ ta?
Mắt hắn giống sắp rơi lệ, hắn vội lấy khăn tay chùi mắt, ô, sao mà thối
thối, oa, đều là mùi nướng miếng thối thối của hắn, ai bảo hắn dùng khăn tay lau thiệt nhiều nước miếng, nhất là lúc mới vừa ăn xong thịt bò bít tết, hắn nước miếng chảy siêu nhiều.
Ở bên cạnh cơ hồ nhìn Ngưu
Tiểu Tiểu thay đổi đến vài biểu tình bộ dáng, một chút nghiến răng
nghiến lợi, một chút lại giống khuê phòng oán phụ, đợi lát nữa thảy biến thành vọng tưởng chuyện cũ xa xôi, cuối cùng là vẻ mặt cố nín khóc,
Giản Chính Hạo nở nụ cười, cho tới bây giờ chưa thấy qua người nào trong một phút đồng hồ mà biểu tình có thể biến hóa nhiều như vậy.
Nhưng là y cũng không hy vọng hắn mang theo vẻ mặt muốn khóc, như thế làm cho y rất muốn… Rất muốn đem hắn ăn sạch sẽ, ai kêu vẻ mặt Tiểu Tiểu khóc
đáng yêu như vậy, còn nhớ rõ lúc hắn học năm thứ nhất, y động bộ vị đáng yêu của hắn, hắn kêu khóc, khiến y vĩnh viễn cũng quên không được vẻ
mặt hắn ở trong tay y đạt tới cao trào.
“Như thế nào, bụng còn
đau không?” Y cố ý đổi đề tài, nếu còn tiếp tục, hắn có thể sẽ ở trên xe giống kẻ cuồng biến thái mà tập kích Ngưu Tiểu Tiểu.
Ngưu Tiểu
Tiểu lúc này mới nhớ rõ chính mình đang giả đau bụng, phải mau làm giống một chút, hắn ôm bụng, mặt nhăn nhó vờ đau, nhưng là thoạt nhìn giống
cơ thể vặn vẹo, khiến Giản Chính Hạo lại lần thứ hai cười đau bụng.
“Đau quá… Đau quá a…” Hắn đem thanh âm cất cao, giống như giọng con gái,
càng giả vờ lại càng không giống, khiến Giản Chính Hạo cười đến sắp nội
thương.
“Ta đây sớm mang ngươi đi WC.”
Hắn tạt xe, tạt vào khách sạn, lúc Ngưu Tiểu Tiểu còn đang suy nghĩ sao lại muốn vào khách
sạn, Giản Chính Hạo đã muốn lôi kéo hắn hướng phòng chạy.
“Chờ, chờ… Chờ một chút, chúng ta tới nơi này làm gì?”
Hắn tuy rằng là kẻ “đại ngốc”, ít nhất cũng biết đến khách sạn đa phần đều
là vì phải yêu đương vụng trộm, bằng không chính là làm kia một hồi sự,
TV diễn rất nhiều, cho nên hắn không ngốc đến nông nỗi đó, hắn chính là
đau bụng, đến khách sạn làm gì?
“Ngươi không phải nói ngươi đau
bụng, ta tìm không thấy trạm xăng dầu, hơn nữa sợ trạm xăng dầu phải xếp hàng, cho nên thuê một phòng, ngươi muốn ở trong toilet ngồi chồm hổm
bao lâu là có thể ngồi chồm hổm bấy lâu.”
Bạn đang đọc truyện Oan Gia Tình Nhân được tải miễn phí tại wWw.EbookFull.Net.
Tải miễn phí nhiều truyện hơn ở EbookFull.Net.