Chương 3: Chương 1_C D
Lời tuyên thệ vừa
được thốt ra , hai cánh môi Tư Đồ Vân lại một lần nữa hạ xuống thân thể
đã mang đầy dấu vết của hắn . Lần này hắn tuyệt đối đã có kinh nghiệm ,
biết rõ những nơi nào tạo nên sự run rẫy của người dưới thân .
Nữ tử trong cơn mê lâu lâu lại thốt ra những tiếng a nhẹ nhàng , như đang
hùa theo từng động tác của Tư Đồ Vân . Sau khi đã chơi đùa cặp tuyết lê
chán chê , môi hắn từ từ di chuyển xuống dưới , hôn lên hai bên bắp đùi
non của nữ tử , khiến cô nương ta trong lúc hôn mê cũng nổi lên từng đợt da gà .
Hai tay Tư Đồ Vân nhanh nhẹn nắm lấy chân của tiểu cô
nương khiến nó dang rộng , nơi thần bí nhất của nữ nhân giờ đây không
chút che giấu hiện ra trước mắt hắn , làm cho ánh mắt hắn dần trở nên mơ hồ , ngón tay không chút ôn nhu nhanh chóng chạm vào , hắn thật muốn
biết nơi đó như thế nào , ngón tay hắn banh hai mép khe thịt ra để đầu
lưỡi dễ dàng tiến vào , mỗi lúc lại sâu hơn , đến khi không thể vào sâu
hơn nữa mới cam chịu lùi ra nhưng lùi ra đâu có nghĩa là chịu ngưng .
Một tay Tư Đồ Vân nâng lên cặp mông tròn mịn , đặt hai chân nữ tử vòng qua
vai để cửa động âm u càng kề sát lên đôi môi hắn, trong khi đó hắn chỉ
lười biếng dựa người vào tường từ từ thưởng thức ,lưỡi bắt đầu áp sát
vào phần thịt non mịn đi vào bên trong mật động, tìm được hoa châu giấu
kín nên nhẹ nhàng thăm dò không khỏi khiến cơ thể nữ tử có chút khó chịu , hai chân cũng theo đó muốn khép lại thật chặt , cả cơ thể từ từ trượt lại xuống giường .
Hai tay Tư Đồ Vân lại một lần nữa dang rộng
chân nữ tử nhưng lần này chỉ hài lòng nhìn u cốc hoàn toàn ẩm ướt , sau
đó cả người hắn đều quỳ trên giường , tay không ngừng nắm lấy hạ thân
đang cứng rắn ma sát qua lại bên ngoài u cốc , đến khi hạ thân cũng hoàn toàn được bao bọc bởi sự ẩm ướt mới nhanh chóng tiến vào bên trong .
Cảm giác hạ thân không ngừng bị hút lấy làm hắn không thể kiềm hãm mà
rên lên thành tiếng , đau có , khó chịu có nhưng muốn hắn ngừng lại thì
không thể có , nơi này của nàng ta quá chặt , hắn còn chưa vào đến một
nữa đã đau đến không chịu nỗi , hạ thân từ từ rút ra sau đó lại dốc hết
toàn lực mà tiến vào , lần này hắn thật đã thành công , hạ thân hoàn
toàn không còn một khe hở , tất cả đều được u cốc bao lấy , thật thành
công , thành công làm tiểu cô nương vì đau đớn mà bừng tỉnh luôn .
" A...a...a " .
Tiếng thét đau đớn làm Tư Đồ Vân cảm thấy hoàn toàn khó xử , hắn đang làm gì , cưỡng bức cô nương ta sao ? Còn gì là danh dự trăm năm của Tư Đồ gia ,
trong phút chóc tay hắn nhanh chóng bịt chặt mắt của nữ tử , hắn không
thể để nàng nhận biết hắn .
Hạ thân bị xé rách khiến cho nữ tử đau đớn bừng tỉnh ,mắt lại bị che đi làm nàng càng thêm sợ hãi , miệng không ngừng kêu la .
" Buông ta ra , ngươi làm gì vậy , buông ta ra ... " .
Hai tay nàng không ngừng nắm lấy bàn tay đang che lại mắt mình , nhưng làm
cách nào cũng không thể kéo nó ra . Nam nhân phía trên nàng cũng không
hề nhúc nhích chỉ im lặng .
" Xin ngươi thả ta đi , xin ngươi " .
Lòng bàn tay đang che mắt nàng truyền đến từng cảm giác ướt át khiến Tư Đồ
Vân có chút không nỡ nhưng hạ thân đang bị bao bọc bên dưới càng khiến
hắn không thể kiềm chế bản thân .
Ngay lúc nữ tử cảm thấy như
được thoát khỏi đau đớn khi hạ thân của Tư Đồ Vân từ từ rời khỏi thì hắn lai nhanh chóng đẩy mạnh về phía trước làm nàng không khỏi la thành
tiếng .
" A , đau quá , buông ta ra , buông ra "
Hai tay
của nữ tử không ngừng đánh về phía trước , trúng lên người , lên mặt của hắn nhưng vẫn không khiến hắn ngừng lại động tác dưới thân , mỗi lần
tiến vào là mỗi lần thêm sâu .
Tiếng thét làm cho A Phúc đang ở
bên ngoài cũng phải sợ hãi , thiếu gia không phải hóa thành sắc lang
luôn rồi chứ ! Khi nãy còn rất quân tử kia mà , bây giờ cô nương người
ta lại còn kêu la thảm thiết như vậy . Chỉ là tiếng thét khi nãy bây giờ lại thay bằng những tiếng rên rỉ hòa vào tiếng thở dốc không ngừng .
Nữ tử đã không còn chút sức lực đánh lên người Tư Đồ Vân , cả hai tay nàng đều buông xuôi trên giường , để mặc người phía trên làm càng trên thân
thể mình , một tay hắn vẫn che kín mắt nàng , một tay còn lại hết xoa
bên ngực này lại xoa bên kia , còn hạ thân vẫn không có dấu hiệu ngừng
lại, tiếp tục tiến công rồi lại rút lui, nhưng thay vào cảm giác đau đớn lại là một khoái cảm khiến nàng không khỏi rên rỉ.
Bỗng bàn tay đang xoa kia nâng người nàng dậy, bắt nàng xoay người,quỳ lên sau đó ép sát nàng vào tường , bàn tay đang che kín mắt nàng cũng rời khỏi , chỉ
là khi nàng muốn quay đầu lại nhìn người sau lưng thì môi hắn đã áp sát
lên gáy nàng , đầu lưỡi không ngừng liếm lên đó , tạo một cảm giác tê
dại khiến nàng không còn chút sức lực , hạ thân lại tiếp tục bị tiến
công , từng đợt khoái cảm cứ như vậy dâng lên tạo lên từng tiếng ư ,a
phát ra từ môi nàng .
Hai tay của Tư Đồ Vân hoàn toàn không hề
rãnh rỗi , một tay hắn phải chế trụ không cho nàng quay đầu , một tay
không ngừng xoa lấy hai khối tuyết nhũ trước ngực tiểu cô nương, bụng
không ngừng chuyễn động đưa hạ thân ra vào u cốc . Hai người cứ giữ tư
thế quỳ trên giường vận động như vậy cho đến khi nữ tử không còn chút
sức lực cả cơ thể từ từ trượt xuống .
" Xin ngươi tha cho ta , xin ngươi "
Tư Đồ Vân không hề còn bộ dáng quân tử , trong đầu hắn bây giờ chỉ toàn
dục vọng , mặc kệ tiếng kêu xin tha đang cầu khẩn mình , tay lại nắm
chặt cánh tay tiểu cô nương , ép nàng ngồi lên lòng hắn , hạ thân lại
tiếp tục tiến vào .
Cả cơ thể nữ tử không còn chút sức lực dựa
hết vào lòng hắn , một tay hắn vòng qua ôm lấy ngực nàng , một tay giữ
chặt eo nàng, bắt nàng không ngừng vận động nhún nhảy trên người hắn ,
đưa u cốc tự tiến nhập rồi lại thoái lui . Đến khi bên tai không còn
tiếng thở dốc cũng như rên rỉ hắn mới phát hiện nàng như thế lại bất
tỉnh lần nữa .
Tư Đồ Vân nhanh chóng đặt nàng xuống giường sau
đó lại nhanh chóng đưa vật nam tính tiến vào , động tác hoàn toàn không
chút ôn nhu , chỉ có dục vọng và khoái cảm làm chủ , hắn điên cuồng muốn nàng , đến khi toàn bộ chất lỏng nóng rực đều được phóng thích vào bên trong nàng mới ngừng lại động tác , cả người vô lực mà đè lên người
dưới thân , cả gương mặt hắn đều vùi vào hai bên ngực nàng . " Thật dễ
chịu " .
Miệng hắn không ngừng thốt ra những câu nói ngay đến bản thân hắn cũng không thể tin , hắn vừa cưỡng bức một cô nương nhưng cảm
giác lúc này lại không một chút hối hận , chỉ có sung sướng đến cực điểm , tay nhẹ nhàng xoa lên khuôn mặt tái xanh của nữ tử , miệng thốt ra
lời nói hoàn toàn mang tính chiếm hữu . " Đời này nàng chỉ có thể là
nương tử của ta " .
Đêm đó hắn liên tục muốn nàng , điên cuồng
muốn nàng , một lần lại một lần , tiếng giường kêu cọt kẹt suốt đêm làm A Phúc bên ngoài không thể chợp mắt , hắn làm sao có thể lui xuống nghỉ
ngơi khi thiếu gia vẫn còn vận động chăm chỉ như vậy được a .
" Này , này các ngươi có nhìn thấy kiệu hoa lộng lẫy kia không ? Công tử Tư Đồ gia như thế
lại đi thú về cái nữ nhân mất tích ba ngày ba đêm kia đấy " .
"
Còn không phải công tử cảm thấy thương xót cho nữ nhân kia sao , lần
trước ta nhìn thấy nàng ta bị nhiều người châm chọc ngoài trấn , sau đó
Tư Đồ công tử xuất hiện , ra tay cứu lấy nàng ta , còn đứng trước bao
nhiêu người nói thú nàng ta , thật là một nam nhân lòng dạ bồ tát "
" Số của nàng ta xem ra cũng gọi là may mắn , gặp chuyện như vậy cũng còn có thể gả vào thế gia "
" Thôi thôi , ngươi còn nói nữa không khéo làm cho nữ nhân cả trấn này
khóc đến điên cuồng , nam nhân trong lòng họ cứ như vậy bơ qua bọn họ ,
chọn cái nữ nhân không còn trong sạch , thật là nỗi bi ai "
Triệu Tử Linh nắm chặt khăn tay , đầu hoàn toàn cúi thấp , không biết do mũ
phượng đội trên đầu quá nặng hay những lời nói của những kẻ đứng xem bàn tán làm nàng không thể ngẩng mặt , nàng cứ nghĩ Tư Đồ công tử chỉ là
thấy nàng đáng thương , nói qua rồi thôi nhưng hắn lại thật sự thú nàng .
Khi nhìn thấy sính lễ ngoài cửa cha mẹ nàng không giữ được nước mắt ôm nhau khóc , họ đã nghĩ nữ nhi của mình số khổ nhưng trời cao lại cứu nàng lần này , vậy là không quản nàng nhất quyết cự tuyệt , một hai nhận lấy sính lễ . Thân thể này đã không còn trong sạch , nàng đều nói
với mọi người nàng không hề nhớ chuyện gì xảy ra nhưng trời biết , nàng
chỉ nói dối , khoảng khắc đau đớn đó nàng chưa bao giờ quên , những
tiếng thở dốc những tiếng rên phát ra từ miệng nàng cùng cảm giác đêm đó vẫn in sâu trong lòng nàng , nàng thừa nhận sự điên loạn của gã nam
nhân đêm đó cũng khiến nàng trầm mê , quên mất phản kháng mà tiếp nhận
hắn , điên loạn cùng hắn , nàng cũng chỉ là một nữ nhân phóng đãng ,làm
sao xứng với Tư Đồ công tử .
Khi chiếc khăn màu đỏ được vén lên nàng vẫn không dám ngẩng đầu lên nhìn , chỉ biết trầm mạc im lặng .
" Nương tử , chúng ta ... "
Triệu Tử Linh vội đứng dậy khỏi giường sau đó nhanh chóng quỳ xuống .
" Công tử lòng dạ bồ tát , cứu lấy tiểu nữ nhưng tiểu nữ thật không thể
che giấu , bản thân thật sự đã không còn trong sạch , chỉ cầu công tử
lưu cho một nơi nương thân , tiểu nữ nguyện làm thân trâu ngựa đền ơn
công tử "
Thân thể Tư Đồ Vân cứng đờ , có phải hơi kỳ không ,
đúng ra phải uống chút rượu sau đó là cởi bớt y phục , rồi tâm sự , rồi
cởi hết y phục , rồi chiến đấu suốt đêm , động phòng là phải như vậy chứ , sao nương tử hắn lại quỳ xuống khóc lóc như vậy ?
" Nương tử , nàng ..."
" Công tử nếu không chấp thuận , Tử Linh nguyện nhận lấy cái chết chứ
không thể bị trả về nhà, gia phụ và mẫu thân sẽ không thể nhìn ai "
Triệu Tử Linh rút vội cây trâm trên đầu , vũ khí có sẵn , nếu công tử không
chấp thuận , nàng có chết cũng không thể bị trả về nhà .
Tư thế
Tư Đồ Vân vẫn giữ nguyên không nhúc nhích nhìn cây trâm đang chỉ về phía mình , hắn thật có lòng tốt muốn nhắc nhở nương tử - Nương tử , tự sát
thì trâm nên chỉ về phía cổ mình , chứ không phải chỉ về phía ta . Nhưng hắn rất biết điều giữ kín điều đó trong lòng , nhẹ nhàng an ủi nàng .
" Được được , nàng có thể ở lại , mau cài lại trâm lên đầu , ta thấy nó ở vị trí đó thật đẹp mắt hơn ".
Nước mắt Triệu Tử Linh rơi xuống, không ngừng cảm tạ vị bồ tát sống trước
mặt . " Công tử tấm lòng bồ tát , tiểu nữ cả đời không quên, vậy ... vậy công tử ngài có thể ra ngoài " .
" Ra ngoài ? ". Tư Đồ Vân đương nhiên hiểu ý tứ trong này nhưng hắn không có ngu nha . " Nơi nương tựa
của nàng cũng thật lớn , chiếm trọn cả phòng của ta sao ? "
" Không , không , tiểu nữ không phải muốn chiếm lấy nơi này , chỉ là danh dự của công tử ..."
" Nếu bây giờ ta ra ngoài mới thật sự mất hết danh dự , có tân lang nào vừa vào đã bị đuổi ra ngoài chứ " .
Triệu Tử Linh cũng gật đầu một cách vô thức , lời này quả thật không sai
nhưng cả đêm như vậy ? Cô nam quả nữ , vẫn không được hay lắm , nàng như thế lại quên , nàng bây giờ đã cùng nam nhân trước mặt có danh phận phu thê , ai mà quản hai người họ cả đêm , cả tháng cũng có sao chứ .
Nhìn vẻ ngây ngốc của nương tử , Tư Đồ Vân thật muốn cười to nhưng dáng vẻ
sợ sệt đó thật đáng thương mà , y thật muốn nói cho nàng biết , đêm đó
nàng là ở bên cạnh y nhưng thật sự muốn một quân tử nhận tội còn khó hơn bắt sơn tặc đi đầu thú nha .
" Chúng ta ăn chút gì đó đi "
Vậy là đêm tân hôn trôi qua một cách vô cùng lành mạnh , sau đó hai người
một người trên giường , một người dưới đất cứ như vậy chìm vào giấc ngủ . Sai sai , nữ tử thì nằm trên giường vô cùng nhẹ lòng ngủ ngon , còn nam nhân bên dưới không ngừng lăn lộn , hắn muốn động phòng a , bao nhiêu
ngày trôi qua hắn vẫn nhớ nhung cảm giác đêm hôm đó , chỉ là tiểu nương
tử luôn xem hắn như một chính nhân quân tử mà thờ phụng , làm sao đây ?
Hắn không ngại làm bồ tát nhưng hắn ngại phải ăn chay nha .
Những ngày sau đó hắn ân cần thì nàng tránh xa , hắn ngọt ngào thì nàng run
rẫy , hắn ôm nàng thì nàng khóc rống van xin hắn đừng chạm vào nàng . Mẹ nó chứ , hắn thật muốn hét lớn cho nàng biết . " Nơi nào trên người
nàng ta chưa nhìn thấy , chỗ nào là chưa rờ qua đâu"
Bạn đang đọc truyện Hờ Truyện được tải miễn phí tại wWw.EbookFull.Net.
Tải miễn phí nhiều truyện hơn ở Ebook Full(cham)Net.