Chương 32: Kết Cuộc Của Tình Yêu Lần Ba
Hết tết khai giảng, Triển Tiểu Liên bị ba cô đưa đến trường, lại bắt đầu kiếp sống nâng sách xem tiểu thuyết ngôn tình của cô, vì cô cuối kỳ đều thi không điểm, chủ nhiệm lớp còn đặc
biệt tìm cô nói chuyện, kết quả Triển Tiểu Liên đeo mắt kính to giống
như học sinh tốt, cúi đầu dáng điệu bé ngoan, chết sống không mở miệng,
chọc tức chết giáo viên chủ nhiệm, cuối cùng bất đắc dĩ vẫy vẫy tay:
“Như vậy, em về trước đi, lần sau tôi lại tìm em.”
Triển Tiểu Liên không nói gì, quay người
đi, ra cửa liền lấy ra tiểu thuyết nhét trong túi, vừa đi vừa xem, chủ
nhiệm lớp nhìn thấy xuyên qua cửa sổ, thiếu chút nữa phun ra một búng
máu, cảm thấy đứa nhỏ này nhất định là hết thuốc chữa.
Triển Tiểu Liên hôm nay rất hưng phấn,
không vì cái gì khác, là bởi vì bạn trai của Mục Hi đột nhiên tới Nhị
Trung tìm cô ấy, còn khăng khăng đi căng tin, khuôn mặt nhỏ nhắn của Mục Hi đỏ rực, nhìn Triển Tiểu Liên ở bên cạnh ra sức giỡn cợt, chỉ nhìn
Mục Hi tựa như con quay nhỏ bị Chu Thiếu Đường sai khiến mua cái này mua cái kia không ngừng. Cuối cùng Triển Tiểu Liên chính là bị Mục Hi đuổi
đi.
Trở lại ký túc xá Mục Hi liền gặp tai
ương, bị Triển Tiểu Liên và hai nữ sinh khác nghiêm hình bức cung, cũng
sắp bị ép khóc: “Băng Dính, các cậu tha cho tớ đi… Các cậu không thể xấu xa như vậy…”
Triển Tiểu Liên mới mặc kệ, liền đuổi theo Mục Hi hỏi: “Cậu nói cho tớ biết đã vượt rào chưa?”
Mục Hi che tai nhắm mắt kêu gào: “Băng Dính cậu rất xấu…”
Triển Tiểu Liên chưa từ bỏ ý định: “Vượt hay chưa vậy?”
Mục Hi bị ép không còn cách nào, đành phải kêu: “Chưa được không, chưa có gì hết!”
Đầu óc Triển Tiểu Liên thật ra chính là
bộ bách khoa toàn thư, sách cô xem quá nhiều quá hỗn tạp, mà cô lại còn
nhớ toàn bộ nội dung, từ trình độ nào đó mà nói, giáo dục vỡ lòng về
giới tính của Mục Hi thật ra là Triển Tiểu Liên truyền bá, chính cô có
tổng kết ra khuôn ra đúc, còn có thể căn cứ tình hình của Mục Hi và Chu
Thiếu Đường mà phân tích, bản thân Triển Tiểu Liên cũng cảm thấy mình là chuyên gia tình cảm, lớp học có nữ sinh đụng tới chuyện thí dụ như thầm mến đều sẽ tìm Triển Tiểu Liên giúp phân tích, Triển Tiểu Liên mỗi lần
đều có thể đưa ra vài đề nghị, làm như đời sống tình cảm của mình phong
phú lắm ấy.
Đối tượng yêu qua mạng của Triển Tiểu
Liên Lôi Quá Khách bởi vì Triển Tiểu Liên qua năm đều không có lên mạng, trong lòng vô cùng phiền muộn, lại tới thẳng Nhị Trung, vì không biết
Triển Tiểu Liên ở lớp nào, cứ ngốc nghếch đứng chờ ở cổng Nhị Trung,
không ngờ thật đúng là làm cho Lôi Quá Khách đụng phải Triển Tiểu Liên
từ tiệm cho thuê sách về lớp học.
Triển Tiểu Liên nhìn thấy Lôi Quá Khách
mà hết hồn, theo bản năng nhìn phía sau anh xem anh có gọi tới cả đại ca biến thái của anh ta không, phát hiện không có ai mới nhẹ nhàng thở ra: “Quá Khách anh sao lại đến đây? Em không phải là không cho anh tới đây
à?”
Lôi Quá Khách vô cùng tủi thân nói: “Tiểu Mễ, em cũng sắp hai tháng không lên mạng, anh cũng sắp chờ chết, lại lo cho em, đành phải lại đây.”
Triển Tiểu Liên mắt trợn trắng: “Em ở
trường học yên ổn có thể có chuyện gì? Còn anh, vết thương của anh khỏi
rồi? Anh còn dám chạy loạn, cẩn thận có người lại muốn giết chết anh.”
Lôi Quá Khách nghe xong sờ sờ đầu, có
chút khoe khoang có chút đắc ý nói: “Chuyện đấy à, chuyện đấy anh trai
anh giải quyết rồi, anh bây giờ có thể tùy ý chạy, lúc trước là có người đâm sau lưng, anh là bị người ta ám hại, về sau điều tra rõ là ai, anh
trai anh liền trực tiếp tìm người xử luôn hang ổ, Tiểu Mễ, anh trai anh
lợi hại không?”
Triển Tiểu Liên khinh thường ôm sách vào
lòng, thuận miệng nói: “Có cái gì lợi hại hay không? Đấy là anh trai
anh, anh trai anh không giúp anh thì ai giúp anh? Đúng rồi, chỉ có một
mình anh đúng không? Đừng nói anh còn dẫn theo người.”
Lôi Quá Khách có chút ngượng ngùng sờ sờ
đầu, “Thật ra không phải một mình, anh trai anh luôn lo lắng cho anh,
cho nên còn tìm hai người đi cùng anh…” Lôi Quá Khách nhớ tới cái gì còn nói: “Tiểu Mễ em yên tâm, Yến gia của bọn anh không có tới, anh ấy rất
bận rộn, nghe nói anh ấy dạo này muốn làm bất động sản, vẫn không tìm
được cơ hội, nhắm ngay một mảnh đất tại Bãi Yến, đang tìm người đứng đầu đây.”
Triển Tiểu Liên giễu cợt một tiếng, khinh thường nói: “Một lưu manh xã hội đen còn làm ăn? Em còn tưởng rằng cái
loại biến thái như hắn ta trực tiếp đánh nhau giành là được chứ.”
Lôi Quá Khách vội vàng lắc đầu: “Vậy sao
có thể chứ? Yến đại ca bọn anh nói, bây giờ đây là xã hội pháp chế, mọi
việc đều phải nói lý, chúng ta phải làm công dân hợp pháp, làm ăn cũng
phải nói lý…”
Triển Tiểu Liên cảm thấy lời này cô nghe
cũng quá quen, một đám lưu manh xã hội đen còn nói lý hay không với cô
cái gì, cô thấy cũng rùng mình: “Ngừng ngừng, anh đừng nói với em chuyện này nữa, em nghe nổi cả da gà.”
Lôi Quá Khách có chút không biết phải làm sao, nửa ngày mới nói: “Đúng rồi Tiểu Mễ, trường này anh sao không tra
được tên em? Anh muốn tới tìm em, anh trai anh liền giúp anh tra em ở
lớp nào, nhưng tra đến tra đi không tra được tên em, cả trường chỉ một
người họ Triển, nhưng không phải tên em, mà là tên Triển Tiểu Liên…”
Khuôn mặt nhỏ nhắn mà Triển Tiểu Liên cũng biến đổi: “Tra? Anh tra em?”
Lôi Quá Khách vừa thấy sắc mặt Triển Tiểu Liên không đúng liền vội vàng câm miệng: “Anh không có ý gì khác, anh
chính là sốt ruột em vẫn không lên mạng, Tiểu Mễ em đừng giận nhé.”
Triển Tiểu Liên không tức giận mới là lạ, vẫn ở cửa lớn Nhị Trung: “Đến từ đâu thì đi đến đó, em còn tưởng rằng
anh là ngốc nghếch đến chờ em, còn cảm động, thì ra anh là tra em không
ra mới tới tìm.”
Lôi Quá Khách quýnh lên đầu đổ mồ hôi,
anh vốn cũng không có đầu óc gì, bị Triển Tiểu Liên vừa nói như vậy thì
chỉ biết quýnh lên: “Tiểu Mễ, Tiểu Mễ em đừng giận mà, anh thực sự không có ý gì khác, anh cũng biết tự dưng điều tra bối cảnh nhà người ta
không đúng, thế nhưng anh trai anh nói tra được dễ tìm, cho nên…”
Triển Tiểu Liên lé mắt nhìn anh một cái,
Lôi Quá Khách chỉ lo lấy lòng, miệng cũng ngốc, căn bản không biết nên
dỗ con gái như thế nào, dù sao chính là lôi kéo không cho cô đi, biểu
hiện của Triển Tiểu Liên quá đứng đắn, cho dù có người nhìn thấy cô đứng cùng một cậu trai cũng không có ai nói gì, Triển Tiểu Liên đưa sách đến túc xá, lại quay lại tìm Lôi Quá Khách, đến cũng đã đến rồi, cũng không thể mặc kệ anh ta chứ?
Cũng may Lôi Quá Khách tuy hơi ngốc,
nhưng là có tiền, ở ngay trong khách sạn bên cạnh Nhị Trung, Triển Tiểu
Liên cũng không tự học buổi tối, hai người không làm gì khác, cùng nhau
đến tiệm net chơi game cả đêm, lúc chơi game Triển Tiểu Liên chơi vui
vẻ, cũng không tức giận, máy hai người đối diện nhau, kết quả hai người
nói chuyện phiếm vui quên trời đất trên QQ, trong lúc đó Lôi Quá Khách
còn nhận một cú điện thoại, cúp điện thoại báo cáo với Triển Tiểu Liên,
nói là anh trai anh gọi tới hỏi tình hình.
Triển Tiểu Liên cảm thấy Lôi Quá Khách
quá ngu ngốc, cô nếu thực tìm người ngu ngốc như vậy, dự đoán cô sau này có thể bị tức chết, ngay trên mạng nói với Lôi Quá Khách hoặc là yêu
qua mạng, hoặc là làm bạn bè ngoài đời, dù sao ý tứ chính là không làm
người yêu, yêu cũng là yêu trong trò chơi, ngoài đời thật vẫn là quên
đi.
Lôi Quá Khách lúc ấy liền không còn hứng
thú chơi nữa, hai người chỉ lên mạng một thời gian, thật ra hai bên đều
không có cảm tình gì, thuần túy là theo phong trào, hơn nữa, Lôi Quá
Khách đừng nhìn lớn hơn Triển Tiểu Liên nhiều như vậy, nhưng tuổi tác
tâm lý còn chưa bằng một nửa Triển Tiểu Liên, anh bây giờ chỉ biết lần
đầu tiên yêu đương của mình thất bại, hai người chia tay. Nghe người ta
nói hai bên nam nữ chia tay đàn ông đều sẽ uống rượu, Lôi Quá Khách chơi game xong liền tự mình chạy tới quán cơm nhỏ gọi mấy món thức ăn uống
rượu, uống tựa như chó chết, bắt đầu là đau lòng giả, nhưng cứ uống mãi
anh liền biến thành đau lòng thật, mối tình đầu của anh cơ đấy, cứ như
vậy không mặn không nhạt mà mất đi.
Triển Tiểu Liên chẳng có cảm giác gì,
tình yêu lần ba của cô, cô chẳng có cảm thụ gì, vô vị mà trôi qua, còn
buồn tẻ hơn trẻ con nhà người ta chơi trò gia đình.
Bạn đang đọc truyện Thần Phục được tải miễn phí tại wWw.EbookFull.Net.
Tải miễn phí nhiều truyện hơn ở EbookFull.Net.