Chương 22: Bọ Hung Uy Vũ Khí Phách
Cửa phòng của An Lý Mộc căn bản không
đóng chặt, tay nhỏ bé của Triển Tiểu Liên vỗ một cái, cửa tự két một
tiếng mở ra, sau đó Triển Tiểu Liên liền nhìn thấy An Lý Mộc ngồi chỗ
cạnh ban công với một bạn học nữ, hai người kề rất gần, đầu dựa vào đầu
đang nói cái gì, hai người đều cười híp mắt, tay An Lý Mộc thậm chí còn
quấn tóc buông trước mặt bạn học nữ kia, nhẹ nhàng quấn từng vòng, vừa
nhìn cũng rất thân mật, Triển Tiểu Liên kêu lớn tiếng như vậy, đầu An Lý Mộc không có nghe thấy.
Nước mắt của Triển Tiểu Liên trượt trong
vành mắt, cô mím môi, xoay người thình thịch chạy ra ngoài, ba An Lý Mộc nói trong lòng lần này chung quy sẽ yên tĩnh rồi, kết quả năm phút sau
Triển Tiểu Liên đột nhiên lại chạy về, trong tay cũng không biết cầm cái gì, dù sao đẩy thẳng cửa phòng An Lý Mộc, đập thứ trong tay lên đầu An
Lý Mộc.
An Lý Mộc quay đầu liền nhìn thấy Triển
Tiểu Liên nổi giận đùng đùng chạy vào, sau đó từ tay cô, thứ gì đó kèm
theo mùi thối át về phía mình, tiếng thét chói tai của Tô Nạp vang lên
đối diện An Lý Mộc, cô ta không kêu còn đỡ, kết quả cô ta vừa kêu, lực
chú ý của Triển Tiểu Liên bị dời đi, khom lưng nhặt thứ trên mặt đất lên liền đập về phía Tô Nạp, Tô Nạp thiếu chút nữa bị thứ tanh hôi ấy hun
ngất đi.
Đập xong, Triển Tiểu Liên đứng trước mặt
An Lý Mộc nhếch nhác không chịu nổi, nói: “An Lý Mộc, tôi sau này sẽ
không quấn lấy anh nữa! Còn cả chị!” Triển Tiểu Liên chỉ Tô Nạp, “Chị
tốt nhất đừng để tôi lại nhìn thấy chị, bằng không, tôi sẽ không đơn
giản là dùng phân trâu đập chị, tôi dùng phân của tôi đập chị, đập thối
chị!”
Triển Tiểu Liên rống xong, xoay thắt lưng mập, hùng dũng oai vệ khí thế bừng bừng mà đi, lúc đi tới cửa, hung tợn đá cửa phòng An Lý Mộc, liếc mắt nhìn An Lý Mộc vội vàng vỗ phân trâu
trên đầu xuống, đi qua bên cạnh ba anh, còn rất lễ phép chào một tiếng:
“Chú An, cháu về nhà, chào chú!”
Triển Tiểu Liên đầy tay phân trâu, cô vừa rồi chính là dùng tay bốc hai nắm, sau khi về nhà vội vàng chạy đi rửa
tay, phân trâu một tay dọa sợ mẹ cô, “Tiểu Liên, con đi đâu thế, cả tay
phân trâu? Con không ngại thối à?”
Triển Tiểu Liên vừa đưa tay về phía dưới
vòi nước, vừa nói với mẹ cô: “Mẹ, mẹ nhìn không ra con là bọ hung à?”
Sau đó bắt đầu xoay mông, miệng còn hát: “Tôi là một con bọ hung, bọ
hung, tôi có rất nhiều viên phân, viên phân, tôi có rất nhiều viên phân, một viên cũng không cho anh, một viên cũng không cho anh…”
Mẹ cô nhịn không được tát nhẹ một cái: “Đứa nhỏ này, hát lộn xộn cái gì? Đâu có ai nói mình là bọ hung?”
Triển Tiểu Liên mắt trợn trắng nhìn mẹ
cô, rửa tay xong để dưới mũi ngửi ngửi, không có mùi thối, liền hăm hở
đi ra, thất tình đau lòng gì gì đó, không tính là chuyện lớn gì nhất,
cóc ba chân khó tìm, đàn ông hai cái đùi thì nhiều, anh Đầu Gỗ chính là
đống phân thối, hừ.
Năng lực tự mình hồi phục của Triển Tiểu
Liên vào thời khắc này phát huy đầy đủ, ngày thứ ba Triển Tiểu Liên đã
có thể vừa cắn kem que vừa chào hỏi ba mẹ An Lý Mộc: “Chú An thím An,
anh Đầu Gỗ cũng đã có bạn gái, hai người khi nào có cháu bế?”
Ba mẹ An Lý Mộc có thể nói cái gì? Tiểu
Liên đây cũng không quấn lấy con của bọn họ, còn ngoan ngoãn chào hỏi
bọn họ, có ý kiến với người lớn nhà họ Triển, cũng không thể ảnh hưởng
đến con nhỏ chứ? Chỉ có thể cười gượng, nữ sinh kia tuy nói là An Lý Mộc mang về, chẳng qua An Lý Mộc giới thiệu nói là bạn học, cũng chưa nói
là bạn gái, hơn nữa, lúc xế chiều, nữ sinh kia đã được người đón đi, nói là qua Bãi Yến chơi, thuận tiện đến nhà An Lý Mộc xem thử, người trên
trấn đều nói là bạn gái của An Lý Mộc, ba mẹ anh cũng muốn cho ba mẹ
Triển Tiểu Liên nhìn xem bạn gái con trai mang về trông đẹp hơn Triển
Tiểu Liên, trong lòng ba mẹ anh cũng đắc ý. Có điều, bọn họ hỏi có phải
bạn gái hay không, An Lý Mộc không nói, chỉ nói là bạn học trong trường.
Triển Tiểu Liên nói chuyện giữ lời, cô
nói không tìm An Lý Mộc sẽ không tìm An Lý Mộc, nói không quấn lấy An Lý Mộc thì thật sự không quấn lấy An Lý Mộc, nhìn thấy An Lý Mộc còn như
không có việc gì hô một tiếng: “Chào anh Đầu Gỗ!”
Sau đó cùng bạn học chung cấp hai chạy ra ngoài chơi, ba cô gọi với theo: “Tiểu Liên, đừng chạy quá xa, sớm chút về nhà?”
Triển Tiểu Liên ngoảnh lại vẫy tay: “Con biết rồi!”
An Lý Mộc đứng tại chỗ, nhìn bóng lưng
Triển Tiểu Liên không nói một lời, quay đầu thấy ba cô ở cửa, cúi đầu,
An Lý Mộc về phòng, lên lầu anh liền chạy đến trước cửa sổ nhìn bóng
dáng Triển Tiểu Liên chạy như điên, anh biết Triển Tiểu Liên không dám
chạy quá xa, bởi vì ba cô trông rất chặt, nơi cô có thể đùa cũng chính
là chỗ kia.
Triển Tiểu Liên vẫn còn lớn lên, mặc dù
phát dục tương đối chậm, nhưng vóc người vẫn cao lên chút, bởi vì mập
mạp, khi chạy lúc nào cũng chậm một bước, bởi cơ thể của Triển Tiểu
Liên, ba cô từng xin phép cũng cung cấp giấy chứng nhận, nên môn thể dục cô được miễn thi, bình thường ba cô vốn không cho cô chạy nhanh, An Lý
Mộc nhìn cô đi theo đằng sau người ta học đi xe đạp mà không ngồi đằng
sau xe, trái tim liền nhấc đến cổ họng, cô bé này có thể đừng tận tâm
tận lực giúp người ta tập xe như thế hay không?
An Lý Mộc là không nhịn được mới đi
xuống, nhưng anh không đi tìm Triển Tiểu Liên, mà là đi tìm ba cô: “Chú, chú đi xem Tiểu Liên, em ấy đi theo phía sau xe người ta, cũng chạy
chừng mười vòng rồi, cháu thấy em thở không ra hơi, chú đi xem đi.”
Ba Triển TIểu Liên liếc mắt nhìn An Lý
Mộc, cũng không nói gì, ném sách xuống cũng đi ra ngoài, An Lý Mộc thấy
ba cô đã qua, chính mình cũng về phòng, nhìn ba Triển Tiểu Liên kéo luôn cô về, trên khuôn mặt béo mập nhỏ nhắn của Triển Tiểu Liên chứa đầy bất mãn, nhưng vẫn theo ba cô về nhà.
An Lý Mộc vươn tay kéo rèm cửa sổ lên,
sau đó thở dài, ngã xuống giường, anh biết, Triển Tiểu Liên đây là thật
sự không tính để ý đến anh nữa, anh cũng hơn hai mươi, đã trưởng thành,
không phải trẻ con, nhưng Triển Tiểu Liên mới bao nhiêu, cô trong nháy
mắt là có thể quên anh, nhưng anh thì sao? Nhưng thái độ của ba mẹ cô
rất rõ ràng, cha mẹ mình cũng hoàn toàn không đồng ý, An Lý Mộc cảm thấy đầu mình chui vào ngõ cụt, anh cũng không biết nên làm cái gì bây giờ,
thừa dịp cô bây giờ chưa hiểu cái gì, vẫn là chia tay đi, chia tay sẽ
không còn vấn đề gì, Tiểu Liên lớn hơn chút, nghĩ thông, bọn họ còn có
thể là anh em, nếu yêu đến mức độ một mất một còn, vậy bọn họ chắc chắn
chỉ có thể làm kẻ thù hoặc người lạ.
Triển Tiểu Liên về trường, trong bầu
không khí những bạn học khác học hành, Triển Tiểu Liên bưng tiểu thuyết
ngôn tình thật dày tiếp tục kiếp sống học sinh trung học của cô, đương
nhiên, Mục Hi cũng thành vật hi sinh dưới cái đầu nhỏ đáng khinh của cô, Triển Tiểu Liên cả ngày độc hại tâm linh đơn thuần mà trẻ thơ của Mục
Hi, đến nỗi Mục Hi nhìn thấy cô liền trốn, chỉ sợ Triển Tiểu Liên lại
nói với cô thứ gì đó rối loạn hại cô không biết nên làm thế nào mới tốt.
Bạn đang đọc truyện Thần Phục được tải miễn phí tại wWw.EbookFull.Net.
Tải miễn phí nhiều truyện hơn ở Ebook Full . Net.