Chương 84: Văn Phòng “Bà Tám”
Hách Mẫn không loan tin, cô nàng chỉ nói chuyện của Tống Noãn cho
đồng nghiệp Giáp thân thiết nhất với mình, đồng thời dặn dò đồng nghiệp
Giáp nhất định phải giữ bí mật; thế nhưng đồng nghiệp Giáp lại nhiều
chuyện với đồng nghiệp Ất, cũng yêu cầu đồng nghiệp Ất bảo mật, qua nửa
ngày, Giáp Ất Bính Đinh đều biết.
•*84*•
Cũng may còn hai ngày trước kì hạn bảy ngày có thể trả hàng vô điều kiện,
Tống Noãn mặc bộ váy hiệu Jessica đến nhà Trương Thịnh, tóc không bới,
xõa thẳng trên vai, trông cũng có phong thái khác lạ.
Tổng giám
đốc Trương ít khi ở nhà, ngôi biệt thự lớn như vậy nhưng chỉ có Trương
Thịnh cùng với mẹ và hai người giúp việc. Sau khi Trương Thịnh đưa Tống
Noãn đến nhà, ngôi nhà như có thêm sức sống, các dì giúp việc luôn tay
luôn chân, một người bưng trà mang đồ ăn vặt đến, người còn lại đeo tạp
dề chuẩn bị bữa tối.
Mẹ Trương Thịnh quan sát Tống Noãn từ đầu đến chân, câu đầu tiên là: “Đến ăn cơm rau dưa thôi mà, có cần phải ăn mặc
trịnh trọng thế không.”
Tống Noãn rối bời, khuôn mặt đỏ bừng, ấp úng không biết nên đáp lại thế nào.
Trương Thịnh giải vây giúp cô: “Mẹ, người ta mặc đẹp chẳng phải vì muốn để lại ấn tượng tốt với mẹ sao!”
Mẹ Trương Thịnh cười đầy ẩn ý, ít ra con trai mình còn biết nói chuyện,
lại nhìn Tống Noãn ngồi đằng kia, tay chân luống cuống, vẻ mặt hoảng
hốt, vừa trông đã biết chẳng phải tiểu thư danh giá gì. Trong lòng mẹ
Trương Thịnh rất không hài lòng về cô gái này, song lại không tiện nói
rõ, khi dọn cơm lên, bà dịu dàng nói: “Lại đây, cùng ăn thôi. Gạo thơm
Thái chính hiệu đấy, rất đắt tiền.” Lời nói ngạo mạn khiến Tống Noãn
thấy rất khó chịu.
Với tính cách của Tống Noãn, cô chỉ muốn lập
tức đứng dậy bỏ đi, cơm chết tiệt gì chứ, có ai mà không ăn cơm? Gạo
thơm Thái thì sao? Ăn vào trường sinh bất lão được à? Thế nhưng dường
như mẹ Trương Thịnh có một khí chất mạnh mẽ, khí thế cao cao tại thượng
này khiến Tống Noãn ngoan ngoãn ngồi xuống bàn ăn.
Mới vừa cầm
đũa, mẹ Trương Thịnh lại lên tiếng, “Tiểu Tống, ăn nhiều một chút.” Cuối cùng cũng nói lời có thể lọt tai, tâm trạng Tống Noãn giãn ra một chút. Tuy nhiên ngay sau đó, mẹ Trương Thịnh lại nói tiếp câu thư hai khiến
cô chết nghẹn, “Cô thấy tóc cháu vàng lắm, cho thấy về mặt dinh dưỡng
của cháu không được tốt, cô nghe bác sĩ nói, con gái không đủ dinh dưỡng thì khó có con lắm!”
“Thôi nào, mẹ nói đi đâu vậy!” Trương Thịnh bất mãn phản kháng.
“Được rồi, nói đến chuyện này còn hơi sớm, ăn cơm đi!” Mẹ Trương Thịnh cuối cùng cũng nể mặt con trai.
Tống Noãn ăn không ngon ngồi cũng chẳng yên, sau khi dùng cơm xong ngay đến
tráng miệng cũng không ăn, cô viện cớ có việc rồi vội vã ra về. Trương
Thịnh thấy sắc mặt Tống Noãn không tốt, cậu muốn đưa cô về thì lại nghe
mẹ Trương Thịnh nói: “Đi sớm về sớm, mai con còn đi làm đấy.”
Chân Tống Noãn như cưỡi gió, khẩn trương kéo cửa bước thẳng ra ngoài, Trương Thịnh cố đuổi theo, muốn nắm lấy tay cô. Một lúc sau Tống Noãn dừng lại nói: “Bạn Trương Thịnh à, tôi có ba điều phải nói rõ với anh. Thứ nhất, tôi đến nhà anh làm khách, do anh mời chứ không phải kẻ ăn xin đến quấy rầy; thứ hai, tôi ăn uống đều tốt sức khỏe dồi dào, không hề có chuyện
không đủ dinh dưỡng; thứ ba, dẫu tôi không đủ dinh dưỡng, không thể có
con cũng chẳng sao, lẽ nào ở nhà anh phụ nữ chỉ là cái máy đẻ thôi à?”
Bạn đang đọc truyện Thực Tập Sinh được tải miễn phí tại wWw.EbookFull.Net.
Tải miễn phí nhiều truyện hơn ở Ebook Full(cham)Net.