Chương 5: Chương 3.1:bụi Hoa Quỷ Dị
“Lang Tam,ngươi biết dùng độc,bụi hoa quỷ dị này ngươi nên nhìn ra,là có độc” Tuyết Dao đối với Lang Tam trầm giọng nói,nàng chưa thấy qua loại hoa
này,nhưng mà bằng cảm giác,nàng liền có thể đoán đây là một loại hoa mê
hoặc con người,xinh đẹp nhưng có độc.
“Đúng vậy chủ tử,hoa này có độc,tiếp xúc tâm trí sẽ bị mê muội” Lang Tam đem ngân châm cầm trong
tay bắn ra,trong lòng mấy người đều kinh hãi khi nhìn thấy đóa hoa kia
đem ngâm châm nuốt vào.
Trong lòng Lang Nhị cảm thấy ngưng
trọng,sau đó đem công lực ngưng tụ trên lòng bàn tay, đánh tới hướng bụi hoa,nhưng chẳng biết tại sao,hoa kia thế nhưng có thể tránh né,giống
như không hẹn mà cùng tránh sang hai bên,điều này khiến cho công lực mà
Lang Nhị phát ra tựa như đánh vào trên bông vậy.
Lang Tứ bay lên cao,xoay tròn hai tay,không biết khi nào trong tay đã có kim luân*,đôi
mắt Lang Tứ xuất hiện sát khí ,kim luân trong tay xoay tròn bay nhanh
hướng về phía bụi hoa mà đi,xung quanh kim luân là những lưỡi đao bén
nhọn.Nhưng kim luân xoay tròn tới chỗ nào,hoa liền như có ý thức mà
tránh đi,không những thế đồng thời nhụy hoa còn có thể trong nháy mắt
hất kim luân bay ra ngoài,làm cho kim luân tấn công ngược lại Lang Tứ
các nàng.
*kim luân:một vũ khí kim loại hình dạng như bánh xe, có
răng cưa hoặc lưỡi sắc. Kim Luân Pháp Vương trong Thần Điêu Đại Hiệp
(2006) sử dụng loại vũ khí này
“Rất quỷ dị” Lang Ngũ có chút khiếp sợ nói.
“Thật không hổ là Quỷ cốc,đạo phòng tuyến thứ hai có thể quỷ dị lợi hãi như
vậy” Thân thể Lang Nhị cứng ngắc,đứng ở nơi đó,trong giọng nói có chút
ngưng trọng,rồi lại không thể không thở dài bội phục,nàng nghĩ các nàng
có thể sai lầm vì không nên vào đây,có lẽ vẫn là ở đây chờ chết vậy.
“Nếu là cao thủ võ công,có thể nhờ vào công lực cao mà xông qua,nhưng phải
mau,chuẩn,tinh tế,ngoan độc,trong đó cũng có sự mạo hiểm rất lớn,một cái vô ý,liền có thể bị biển hoa ăn mất” Ánh mắt Lang Tam nháy nháy,quay
đầu nhìn về phía Lang Nhị,nghiêm túc mở miệng nói.
Mà các nàng
cũng lại lo lắng nhìn về phía Tuyết Dao,các nàng có chết cũng không
sao,nhưng nhất định phải đem chủ tử cứu ra ngoài,chủ tử nhất định không
thể chết được,bởi vì…
Suy nghĩ,hình như các nàng đã nghĩ ra một phương pháp tốt lắm,hy sinh bốn người các nàng cũng phải cứu một mình chủ tử.
Tuyết dao chăm chú nhìn xung quanh,sau đó bắt đầu nhắm mắt lại cảm giác,thực
yên tĩnh,sau khi mở mắt,khóe miệng Tuyết dao hiện lên một đường cong nho nhỏ,nàng nghĩ nàng biết cách làm sao để phá giải rồi.
Tuyết Dao
nâng mắt nhìn về phía bốn người,đến khi nhìn thấy ánh sáng khó hiểu,còn
có vẻ mặt kiên định kia,Tuyết Dao giật mình,không thể nói rõ cảm giác
gì,trong người như có một dòng nước ấm chảy qua,nàng biết các nàng đang
suy nghĩ gì.
“Lang Nhị,nơi này có nhạc khí gì gì không” Tuyết Dao nhìn về phía Lang Nhị các nàng, đối với các nàng cười tỏ vẻ trấn an.
Mấy người hơi hơi ngạc nhiên,không biết chủ tử muốn làm cái gì,nhưng vẫn
khó hiểu nói “Chủ tử,vũ khí của người là tiêu mà,người không nhớ sao?”
“Ách,căng thẳng nên quên” Tuyết dao bình phục lại cảm xúc,cúi đầu sờ trên
người,quả nhiên có một cây tiêu,Tuyết Dao cầm lên,liền bắt đầu đặt ở bên miệng,thử vài cái âm,liền bắt đầu thổi một làn điệu triền miên.
Tuyết dao không biết thổi làn điệu gì sẽ có ích,nàng trước hết thổi một khúc
hết sức triền miên mang tên “Tình say”,Tuyết dao thổi thổi,liền nhắm mắt lại,giống như hoàn toàn lâm vào ý cảnh trong thủ khúc,dùng toàn thân
toàn tâm đi cảm thụ,thổi nhạc khí,cảnh giới cao nhất của âm nhạc đó là
dung nhập tâm hồn vào trong hủ khúc mình thể hiện,làm cho làn điệu có
linh hồn,tin tưởng hoa cũng có thể cảm giác được.
Khi Tuyết Dao
thổi tiếng tiêu,Lang Nhị các nàng đều vô cùng khiếp sợ,nhạc khúc này duy mĩ như vậy,liền ngay cả những người không hiểu nhạc khúc như các nàng
cũng cảm thấy không tự chủ được say mê,tâm hồn đều đang run rẩy.
Trong Nhã các của Quỷ cốc
Tâm Mặc Cốc Mộc Huyền không chịu khống chế run lên,đôi mắt sáng như băng
tuyết hiện lên ánh sáng phức tạp,tay hắn run lên khiến quân cờ trong tay đi nhầm một bước.
“Cốc chủ,một quân sai,từng bước sai” Quỷ Nam
nhìn đôi tay thon dài như ngọc của cốc chủ vừa mới run lên,nhắc nhở
nói,công lực của hắn tự nhiên không thể so với cốc chủ,cho nên tiếng
tiêu xa xa kia tự nhiên không có nghe được,nghĩ đến cốc chủ chính là tùy tâm một chút,liền mở miệng nghiêm túc nói.
“Quỷ Nam,từng bước
sai,chưa chắc toàn bộ sai,có khi có thể cho ra một kết quả không nghĩ
tới” Mặc Cốc Mộc Huyền thâm ý nói,tiếng nói kéo dài triền miên,mà khóe
hơi cong kia của hắn,giống như chứa tất cả phong hoa.
“Cốc
chủ,thuộc hạ chịu thua,người thật sự là thần nha” Quỷ Nam nhìn bàn cờ
trong tay cốc chủ nháy mắt đảo ngược tình thế,sự thật là cốc chủ thắng.
Mà Mặc Cốc Mộc Huyền cũng chỉ dùng ngón tay thon dài trắng nõn cầm quân cờ lên,nhìn quân cờ,cả người giống như nhiễm ánh sáng của ngọc ấm.
Bạn đang đọc truyện Nữ Chủ Bá Khuynh Thiên Hạ được tải miễn phí tại wWw.EbookFull.Net.
Tải miễn phí nhiều truyện hơn ở Ebook Full.Net.