Chương 8: Chương 5.1: Hình Ảnh Trong Mộng
Mặc Cốc Mộc Huyền
dùng khăn nhẹ nhàng lau mồ hôi trên trán của Công Ngọc Hàn Tuyết, nhìn
sắc mặt nàng vẫn tái nhợt, cũng không biết nàng đang mơ thấy điều gì.
Công Ngọc Hàn Tuyết vẫn ở trong mộng hỗn độn chìm nổi, nàng cảm giác hình
như mình vẫn đang bay, cũng không biết cở thể bồng bềnh bao lâu, nàng
đột nhiên đi tới một cái băng diện dưới nước, kỳ quái là nơi này tất cả
đều là băng, thực xa hoa, lại lộ ra một bầu không khí quỷ dị. Nàng rõ
ràng đang ở trong mộng, nhưng vì sao nàng lại cảm thấy lạnh thấu sương
đâu, nhìn qua những bức tường băng, Công Ngọc Hàn Tuyết nhìn thấy hình
dáng của mình, trong lòng kinh hãi, thế nhưng nàng nhìn đến là hình dáng của chủ nhân Công Ngọc Hàn Tuyết của thân thể này, không phải bộ dáng
kiếp trước của nàng.
Chẳng biết tại sao, nàng giống như cảm thấy
được có cái gì đang dẫn dắt nàng đi về phía trước, hoa băng, bàn băng,
cốc băng, có thể nói nơi này là cung điện được tạo thành từ băng.
“Ầm” Dưới chân của Công Ngọc Hàn Tuyết đôỵ nhiên mở ra một cái cửa băng, Công Ngọc Hàn Tuyết không đề phòng liền rơi xuống.
“A” Công Ngọc Hàn Tuyết ôm đầu bị đâu do vừa bị va đập, ảo não đứng dậy,
đây là nơi quỷ quái nào, đi tới đi lui còn có thể rơi xuống.
Nàng ngẩng đầu nhìn quanh bốn phía, đến khi nhìn thấy một hàng ngọn nến được sắp xếp theo thứ tự, trong lòng chấn động, lông mi run rẩy, Công Ngọc
Hàn Tuyết lập tức đứng dậy đi đến chỗ đó, nhìn những ngọn nến kia, là
thật, vẫn đang cháy, nhưng sau thời gian một lúc lâu, độ dài ngắn của
ngọn nến vẫn như vậy, thật sự là quái dị, tự nhiên trong lòng nàng có
một cảm giác khó nói lên lời, trong đầu có một chút kí ức vụn vặt, nhưng khi muốn suy nghĩ kỹ, thì lại không có cách nào nghĩ thêm được điều gì.
Nơi này rõ ràng là nơi lạnh lẽo, nhưng ngọn nến vẫn có thể cháy.
Đúng lúc này, ở phía trước xuất hiện một cái cửa băng vàng ngọc khắc hoa,
ánh sáng rực rỡ chói mắt như vậy, Công Ngọc Hàn Tuyết không chịu không
chế đã hướng cánh cửa bước đến, tâm Công Ngọc Hàn Tuyết càng cảm thấy
không bình tĩnh, nhảy thịch thịch mãnh liệt, dường như có chuyện gì sắp
được hé mở.
Công Ngọc Hàn Tuyết nhìn cánh cửa kia, trong lòng cảm thấy vô cùng rung động, nàng hít một hơi thật sâu bờ mi dài cũng theo
đó hơi run run, đôi mắt như mặt hồ phẳng lặng hiện lên một chút gợn
sóng, Công Ngọc Hàn Tuyết theo thói vừa lật hai tay, cổ tay chuyển một
cái, hoa tường vi bay ra khỏi ống tay áo, bắn về phía cửa lớn, chuôi hoa vừa bay qua, của cũng từ từ mở ra.
Lúc này Công Ngọc Hàn Tuyết
mới hoàn hồn, giật mình nhìn hai tay của mình, hoa tường vi này là vũ
khí kiếp trước của mình ở hiện đại, mọi người đều biết nàng yêu hoa
tường vi, lại không biết nàng là ám dạ tường vi, bởi vì những người gặp
qua mặt thật của nàng đều đã chết rồi.
Không ngờ rằng, nàng vừa làm động tác theo thói quen, lại thật sự có thể phóng ra hoa tường vi.
Công Ngọc Hàn Tuyết kéo làn váy dài, bước đi về một hướng không biết tên,
toàn bộ băng điện chỉ nghe thấy tiếng hít thở và tiếng bước chân nhẹ
nhàng của nàng, kỳ ảo nhưng trống trải khiến người ta có cảm giác run
sợ.
Khi Công ngọc Hàn Tuyết đến gần cửa, nhìn cảnh tưởng trước
mắt, đột nhiên cảm thấy hô hấp như dừng lại, nếu không phải lực khống
chế bản thân của nàng mạnh mẽ, nàng có thể đã đặt mông ngồi dưới đất
rồi. Nàng không dám tin nhìn cảnh tượng trước mắt, nếu nơi vừa nãy gọi
là băng điện, thì nơi này phải gọi là băng ngục, trên tường là các loại
xích đan xen vào nhau, còn có roi da, đây quả thực là hình cụ* mà !
*hình cụ: những dụng cụ dùng để tra tấn người, súc vật.
Mà chính giữa nơi này lại có một cái ao thật to, trên mặt vẫn còn đang
phun nước, nhưng không phải nước bình thường trong suốt mà là nước có
màu xanh lục, Công Ngọc Hàn Tuyết đến gần, đến khi cúi đầu nhìn xuống,
đôi mắt khiếp sợ mở thật to, đây là ?”
Ở trong ao này có một khối băng thật to đang chuyển động, bên có một nam tử đang bị đóng băng, nếu như bỏ qua đôi mắt quỷ dị chảy máu của hắn, thì tuyệt đối đây được coi
là một mỹ nam khuynh quốc, có thể hình dung bằng từ điên đảo chúng sinh, mắt phượng kết hợp với lông mi thật dài, bên dưới khóe mắt bên trái là
một khỏa lệ chí*, da như bạch ngọc, trên tai của hắn còn đeo vòng tai
màu màu xanh nhạt, vạt áo mở rộng, lộ ra xương quai xanh nõn nà khêu
gợi, nam tử như vậy không thể nghi ngờ phải gọi là yêu tinh, nếu còn
sống sẽ trở thành kẻ gây tai họa cho thiên hạ, khiến người hồn xiêu
phách lạc.
*khỏa lệ chí:nốt ruồi son
Bạn đang đọc truyện Nữ Chủ Bá Khuynh Thiên Hạ được tải miễn phí tại wWw.EbookFull.Net.
Tải miễn phí nhiều truyện hơn ở Ebook Full(cham)Net.