Chương 81
"Em nghe Nguyên Vi
từng nói, mẹ Trịnh Âu Dương là một người mẹ chưa lập gia đình, bà ấy là
cùng thầy giáo của bà ấy sinh hạ Trịnh Âu Dương." Đinh Lạc Lạc biết gì
đều nói hết không giấu diếm.
"Cái này thật đúng là không sai, chú Hách thật là một thầy giáo, cả đời dạy học."
"Vậy, nói như vậy, Trịnh Âu Dương và Hách Tuấn là anh em?" Đinh Lạc Lạc vẻ mặt hân hoan.
"Em đừng quá lạc quan." Tả Sâm đưa tay ngắt chóp mũi Đinh Lạc Lạc: "Dì
Lâm cũng không phải là người dễ bắt nạt, bà ấy nói với anh chuyện này
chính là vì muốn anh giúp bà ấy mời luật sư, bà ấy muốn kiện mẹ Trịnh Âu Dương tội cố ý đả thương người khác."
"À? Bà ấy bị thương nghiêm trọng không?" Đinh Lạc Lạc cũng quan tâm.
"Trên mặt có dấu tay, trên cổ có vết cào, đầu gối có máu ứ đọng, nhưng cũng không thương gân động cốt." Tả Sâm kể từng cái ra.
"Vậy cũng khá tốt." Đinh Lạc Lạc thở phào một hơi, nhưng lập tức lại
trừng lớn mắt: "Cái đó, chú Hách, cứ trơ mắt nhìn họ oan oan tương báo
sao?"
"Anh đoán là chú ấy còn chưa “nhìn” thấy đâu." Tả Sâm xiên một miếng
xoài đưa đến khóe miệng Đinh Lạc Lạc: "Chú Hách bị trúng gió rồi, nằm
bất động trên giường, chưa mở miệng nói chuyện thì nước miếng đã chảy
trước. Nếu như dì Lâm cố ý giấu giếm ông ấy vậy tuyệt đối có thể lừa gạt đến mức gió thổi không lọt. Tốt lắm Lạc Lạc, chúng ta cũng đừng quan
tâm chuyện của người khác."
Đinh Lạc Lạc đỏ mặt, giống như con gà con mổ thức ăn ngậm miếng xoài kia vào miệng.
"Lạc Lạc, em, muốn đi gặp ba anh không?" Rốt cuộc Tả Sâm vẫn nói những
lời này ra miệng. Bữa cơm này anh ăn đến vô cùng an lòng, vô cùng thoải
mái, coi như bên cạnh có hai bóng đèn điện sáng trưng là Nguyên Vi và
Trịnh Âu Dương, coi như trong lúc đó còn xen một đoạn chuyện xưa không
vui, nhưng tế bào toàn thân anh vẫn hát vang như cũ. Đinh Lạc Lạc cho Tả Sâm một loại hưng phấn của kỳ phùng địch thủ, trước kia, cho tới bây
giờ với anh bốn biển là nhà, cầm được thì cũng (l^q^d) buông được, mà
đối phương lưu luyến quên về, lòng như đao cắt, nhưng hôm nay, anh vượt
qua hai đoạn tường giữa hai tủ âm tường, gặp Đinh Lạc Lạc, cái động vật
nhỏ thuần lương dường như không chịu nổi một kích này, cái chiến sĩ trẻ
nội tâm tụ hợp vô cùng dẻo dai này. Tả Sâm biết, cô yêu mình, cô nhớ
nhung mình, giống như mình nhớ nhung cô, cho dù cô né tránh nhưng ánh
mắt lại kiên định, cô là giáng tới thân thể, ở giữa lạnh lẽo, còn có
nhiệt độ hô hấp, không chút nào không tiết lộ ra cô đối với mình cự
tuyệt mong ngóng, nhưng cô không thừa nhận. Chẳng những không thừa nhận, cô còn đáng chết không hy vọng xa vời, đáng chết chấp nhận, cô có ý đồ
rút lui khỏi cuộc đời của anh, không phải vờ tha để bắt, không phải muốn nghênh còn cự, mà là thật yên lặng rút lui. Vì vậy, Tả Sâm không thể
làm gì khác hơn là nhận thua, không thể làm gì khác hơn là thừa nhận.
Giờ khắc này, Đinh Lạc Lạc an vị ở bên cạnh anh, bởi vì lo lắng mà xấu
hổ, bởi vì thay đổi tới giờ khắc này của anh, nội tâm của anh càng thêm
phong phú hơn lúc rong chơi trong khóm hoa.
"Nhanh như vậy?" Ngón tay Đinh Lạc Lạc xoắn khăn ăn đến nhăn nhúm: "Em,
em sẽ khẩn trương. Bác trai là người như thế nào? Bác trai tài giỏi như
thế,

Bạn đang đọc truyện Nghiêng Người Gặp Định Mệnh được tải miễn phí tại wWw.EbookFull.Net.
Tải miễn phí nhiều truyện hơn ở wWw.EbookFull.Net.