Chương 86
"Cha, đây là Đinh Lạc Lạc. Lạc Lạc, đây là cha anh." Lúc Tả Sâm nói lời này thì suýt nữa cắn
trúng lưỡi. Nói xong, anh liếc gương trên vách tường một cái, vạn hạnh
vạn hạnh, tuy nói tác phong làm việc của mình hình như có lẽ càng ngày
càng theo khuôn phép cũ, nhưng ít nhất, vẻ ngoài vẫn là nổi bật xuất
chúng.
Tả Ấp quan sát Lạc Lạc: cái cô gái này, thế nào nhìn quen mắt như vậy.
Thế nào gần đây, luôn có thể đụng phải cô gái nhìn quen mắt? Trần Môi là một, hôm nay một người nữa lại đến đây.
"Bác Tả khỏe." Đinh Lạc Lạc cúi xuống tạo thành thế đứng như lò xo, khom người chào. Đợi sau khi cô lần nữa đứng thẳng người, lúc này cũng mới
quan sát Tả Ấp: "A, cháu đã thấy ngài, ở dưới lầu của “Trái phải địa
sản”. Khi đó cháu đã cảm thấy ngài nhìn quen mắt, không trách được, thì
ra ngài là ba của Sâm." Lần này Đinh Lạc Lạc lại cảm thấy không cần câu
nệ như vậy.
"Oh? Các người đã gặp nhau rồi?" Tả Sâm nhìn bên này một chút, lại nhìn bên đó một chút.
"Ừ, ngày đó em ở dưới lầu “Trái phải địa sản” chờ anh, kết quả anh ngồi ở trong xe phát giận với em, phát giận xong thì anh lái xe đi, sau đó bác Tả tới chào hỏi em, chỉ là khi đó, em cũng không biết bác ấy chính là
bác Tả." Đinh Lạc Lạc càu nhàu chân tướng.
"Sao cũng không thấy ai nhắc tới với anh." Tả Sâm lầu bầu.
"Bèo nước gặp nhau, không đáng giá nhắc tới." Lời này là Tả Ấp nói. Trải qua một lời nhắc nhở của Đinh Lạc Lạc, rốt cuộc ông cũng có thể nhớ ra
gương mặt tỉ mỉ có thừa nhưng sinh động chưa đủ này của Đinh Lạc Lạc.
Thì ra, đây chính là người phụ nữ chảy nước miếng với "Trái phải địa
sản" bọn họ, người phụ nữ cảm khái con trai ông thật có tiền. Cô thật
đúng là cao siêu, nhanh như vậy đã có thể tiến dần từng bước rồi.
Sáng sớm hôm nay, Tả Ấp còn đang đánh răng, Tả Sâm hứng thú bừng bừng
chạy tới nói với ông muốn dẫn một người phụ nữ về nhà cho ông xem mặt,
nói xong đã nhảy lên cộc cộc chạy ra cửa. Động tác đánh răng của Tả Ấp
cứng lại: thật lâu chưa thấy bộ dáng con trai hả hê như vậy, mà mình
cũng thật lâu không từng thất ý như vậy. Kỳ quái, không phải cả ngày lẫn đêm ông đều thúc giục con trai lấy vợ sinh con à, thế nào tình thế có
điều phát triển, ông lại có điều sầu lo thế này? Có lẽ là bởi vì cùng
con trai sống nương tựa lẫn nhau đã lâu, không có thói quen nhìn anh
nhào vào vòng ôm ấp của người khác? Hoặc có thể là thất ý với mình già
rồi mắt mờ, hoàn toàn không chú ý không biết con trai bảo bối đã đắm
chìm trong bể tình từ khi nào rồi? Tóm lại, Tả Ấp nhìn chằm chằm mình
trong gương,

Bạn đang đọc truyện Nghiêng Người Gặp Định Mệnh được tải miễn phí tại wWw.EbookFull.Net.
Tải miễn phí nhiều truyện hơn ở Ebook Full(cham)Net.