Chương 89
Đinh Lạc Lạc mở cửa
nhà ra, chỉ thấy Nguyên Vi đứng ở cửa, cùng với ông Hanh ông Cáp Tả Sâm
và Trịnh Âu Dương đang giơ lên bao lớn bao nhỏ, nhất thời không rõ chân
tướng, vì vậy khăn giấy đang nắm ở trong tay để lau nước mắt bồng bềnh
rơi xuống đất, lại vì thế nên chóp mũi bị cô ấy khóc đến đỏ bừng bại lộ
rõ ràng trước mặt ba người.
Nguyên Vi liếc mắt: "Trời ạ, Lạc Đà, cậu quả thật giống như là vai hề,
thật không hiểu đường đường Tả công tử làm sao sẽ mê muội cậu như thế."
Nói xong, Nguyên Vi đi vào cửa, đàng hoàng ngã xuống giường: "Ai, không
có chỗ ở cố định mà."
Trịnh Âu Dương lặng lẽ xách theo hành lý của Nguyên Vi đi vào, mà Tả Sâm lại buông tay, quăng hai bọc lớn nhỏ của Nguyên Vi lên trên đất. Anh
rảnh tay, nắm hai vai Đinh Lạc Lạc: "Không phải em nói với cha là em
không dễ bắt nạt sao? Kết quả lại trốn về khóc thành như vậy?"
"Sâm, em thật hối hận." Nước mắt Đinh Lạc Lạc giống như Trường Giang và
Hoàng Hà vỡ đê: "Em quá xúc động rồi, ba anh ông ấy sẽ
không tha thứ cho em đúng không? Em làm ông ấy tức giận như thế, có thể
làm tổn thương thân thể ông ấy không?"
"Yên tâm, ông ấy sẽ sống lâu trăm tuổi." Tả Sâm ôm Đinh Lạc Lạc: "Em không sai, là anh sai rồi, là anh để cho em bị bắt nạt."
Nguyên Vi nhất thời như cá chép từ trên giường nhảy lên: "Oa, Tả công
tử, lúc này anh có muốn ói không? Nhưng tôi thật muốn ói nha."
Tả Sâm đơn giản coi thường sự tồn tại của Nguyên Vi: "Lạc Lạc, thu dọn đồ đạc, cùng anh quay về “Thiên Viên”."
"Không, không được." Đinh Lạc Lạc đẩy tay Tả Sâm ra: "Anh về nhà trước
đi, chừng nào em lấy được sự đồng ý của ba anh thì chúng ta sẽ tiếp tục
lui tới."
Tả Sâm đấm một quyền lên trên cửa: "Lạc Lạc anh nói thật với em nhé, anh cũng không hiểu tại sao ba anh lại khác thường như thế, lại bài xích em như thế, cho nên anh hoàn toàn không có lòng tin cũng không có cách nào làm ông thay đổi cách nhìn về em, cho nên, nếu như em phải đợi được
công nhận của ông ấy, có thể là một giây kế tiếp, cũng có thể là cả đời, em nguyện ý mạo hiểm như vậy sao? Em nguyện ý giao tương lai chúng ta
vào tay ông ấy sao? Anh không muốn, anh vẫn là câu nói kia, Lạc Lạc,
chúng ta đừng lùi bước."
Đinh Lạc Lạc cảm động đến ngay cả khóc cũng không khóc được, toàn thân
cứng còng, không nói một lời, cho đến khi Nguyên Vi đẩy cô một cái:
"Này, Lạc Đà, linh hồn thoát xác rồi hả? Tả công tử anh ta không cần thể diện thổ lộ như thế, sao cậu lại thờ ơ thế hả? Ngay cả tớ cũng cảm động đến không còn biết trời trăng gì nữa đây này." Nói xong, Nguyên Vi còn
giả vờ giả vịt thút tha thút thít hai cái.
"Chúng ta đi thôi." Rốt cuộc Trịnh Âu Dương ra tay lôi Nguyên Vi đi, dù
sao, coi như thân thể anh mạnh mẽ tráng kiện, nhưng chung quy cũng không yêu thích đánh lộn đánh lạo, mà Tả Sâm bên kia, hình như đã sắp không
thể nhịn được Nguyên Vi nữa, đang ở biên

Bạn đang đọc truyện Nghiêng Người Gặp Định Mệnh được tải miễn phí tại wWw.EbookFull.Net.
Tải miễn phí nhiều truyện hơn ở EbookFull.Net.