Chương 18: Điều Tra Nguyên Nhân, Thái Hậu Phát Bệnh
Sở Vân Mộ chống cằm,
quan sát nữ tử đang khảy đàn trước mặt, tóc đen như mực, làn da mịn màn, vẻ mặt như hoa đào, giống như cánh đồng phủ đầy tuyết điểm xuyết mấy
hoa đào, dung mạo lung linh tỏa sáng, mày đẹp khẽ nhíu, thu hết kiều
diễm của thế gian. . . . . .
Trong ngày thường tính tình của nàng giảo hoạt linh động, làm cho người ta chú ý là tính tình của nàng, vậy
mà hôm nay nàng an tĩnh ngồi trước mặt hắn, lại làm cho hắn chú ý đến
gương mặt thanh nhã tuyệt sắc của nàng. . . . . .
Tối nay Mộc
Nguyêt Lương, trên người hiện lên khí chất đoan trang hào phóng bình
thường khó gặp, trong phút chốc suy nghĩ chiếm hữu nàng tràn ngập trong
đầu hắn.
Sở Vân mộ thoáng nhíu mày, vì sao hắn lại có suy nghĩ
muốn kéo con hồ ly này vào trong lòng, tránh cho ánh mắt bẩn thỉu của
những người kia nhìn nàng. . . . . .
Một bên, Tề vương Nam Cung
Trạm giữ ly rượu trong tay một lúc lâu, không ngờ nữ tử này không giống
như trong lời đồn, không chỉ có y thuật không ai bằng, tài đánh đàn càng thêm tuyệt diệu, hắn càng ngày càng có hứng thú với nàng.
Dùng tâm đánh đàn, mọi người ở đây liên tục tán thưởng khúc nhạc Mộc Thất vừa đàn.
Mộc Thất đứng dậy vòng qua cổ cầm, cung kính quỳ gối trước mặt Hoàng Đế,
cúi đầu nói: "Dân nữ Mộc Nguyệt Lương, kính xin hoàng thượng làm chủ cho dân nữ, tra ra chân tướng sự thật, trả lại trong sạch cho dân nữ!"
Giọng nói thanh thúy của nàng trong đêm tối tĩnh lặng vang rõ mồm một, Hoàng
Đế ngồi dậy nói: "Cứ nói đừng ngại, chắc chắn trẫm sẽ làm chủ giúp
ngươi."
"Bẩm Hoàng Thượng, dân nữ vốn là dòng chính nữ của phủ
thừa tướng, cách đây không lâu bị người khác hãm hại, làm nhục thanh
danh của dân nữ, lan truyền ra ngoài mọi người đều biết. Mười tám năm
nay dân nữ chưa từng làm ra chuyện trái với nữ tắc, nếu như dối trá,
trời tru đất diệt." Dứt lời, Mộc Thất kéo ống tay áo của mình ra, lộ ra
thủ cung sa đỏ thẫm trên cánh tay.
Đây là lúc trước ở phủ thừa
tướng nàng bảo Trầm Hạ chấm lên, chu sa ăn vào da ba phần, là chứng cớ tốt nhất chứng minh sự trong sạch của nàng!
Tề vương trong mắt chấn động, siết chặt đốt ngón tay, lúc trước hắn hủy hôm ước
với Mộc Nguyệt Lương, hôm nay xem ra chẳng lẽ là mình trách lầm nàng? Nũ tử này gan dạ sáng suốt hắn rất thưởng thức, nhưng nữ tử thì không nên quá thông minh. . . . . .
Kế hoạch trước đây của hắn là cưới
trưởng nữ của Mộc thừa tướng, thứ nhất hắn sẽ có nhạc phụ làm núi dựa,
giúp hắn thuận lợi trên triều đình, thứ hai hắn sớm nghe nói trưởng nữ
của Mộc thừa tướng tính tình nhu nhược, mềm yếu vô dụng, cưới nàng có
thể tùy tiện làm việc, nay vừa thấy ngược lại làm hắn đối với nàng có
cái nhìn mới.
"Ở vương triều Đại Lịch của ta, đối với nữ tử trinh tiết là quan trọng nhất, lại có người ác độc như vậy muốn hãm hại một
nữ tử chưa thành thân, hành vi độc ác, thật đáng giết!" Thái Hậu tức
giận nói.
"Nói như vậy ngươi chính là trưởng nữ của Mộc thừa
tướng, ngươi là nữ tử lúc trước có hôn ước với Trạm nhi?" Hoàng Đế ho
khan một cái hỏi.
"Dạ, bởi vì dân nữ làm nhục tổ tiên, Mộc thừa
tướng niệm tình, tha dân nữ một mạng, chẳng qua là đã đoạn tuyệt quan
hệ, đã là hết lòng quan tâm giúp đỡ, dân nữ sao dám trách móc?" Mộc
Thất rũ mắt, không ai nhìn thấy đáy mắt nàng lóe lên nũ cười.
Những người đang ngồi bàn tán ầm ĩ, Sở Vân Mộ nhẹ nhàng nhấp một ngụm rượu,
mắt phượng chau lên, có nhiều ý vị nhìn náo nhiệt trước mặt.
Mộc
tướng quốc vội vã từ chỗ ngồi đứng dậy, quỳ gối trước mặt Hoàng Đế, chắp tay nói: "Lần này là thần bất đắt dĩ, hôm nay sự việc đã được sáng tỏ,
lão thần nghênh đón Nguyệt Lương về phủ, dập tắt lời đồn trong kinh
thành!"
"Lời nói của Mộc thừa tướng có vẻ hơi sớm rồi." Trấn Nam Vương Vân Chiến Viễn mở miệng nói.
Trấn Nam Vương là cha của đại phu nhân phủ thừa tướng Vân Hồng Mai, tự nhiên đứng cùng một phe với nữ nhi.
"Nhạc phụ nói lời này là có ý gì?" Mộc tướng quốc quay đầu cười lạnh nói.
"Chỉ bằng một dấu thủ cung sa liền cho rằng Mộc Nguyệt Lương thật sự trong
sạch, biện pháp này quá mức qua loa, làm sao cho mọi người tin phục!
Hoàng Thượng, theo ý kiến của lão thần, không bằng tìm thái y nghiệm
chứng thủ cung sa này là thật hay giả." Ánh mắt khinh bỉ của Trấn Nam
Vương rơi trên người Mộc Thất, hừ lạnh một tiếng.
"Được, truyền thái y yết kiến." Hoàng Đế nói với Dương công công bên cạnh.
Mộc Thất im lặng không lên tiếng, từ trong ánh mắt âm trầm của Trấn Nam Vương, nàng như ngửi thấy mùi vị của âm mưu.
Thị vệ mang theo một vị thái y đi vào, thái y xem xét dấu chu sa trên cánh
tay Mộc Thất một lúc, từ trong tay áo móc ra một bình htt sứ
trắng, cung kính nói: "Bẩm hoàng thượng, vi thần có một kế sách, nếu
muốn chứng minh thủ cung sa này là thật hay giả, chỉ cần lấy nước thuốc
này thoa lên thủ cung sa, trăm lần hiệu quả đúng trăm."
Mộc Thấy chú ý thấy trong lòng bàn tay thái y có vết chai, rõ ràng là do tập võ nhiều năm mà có!
Thái y mở bình sứ ra, nước thuốc trong bình trong suốt thấy cả đáy bình,
dưới ánh sáng tỏa ra sắc hồng quỷ dị, vô sắc vô vị, ngay cả Mộc Thất
dùng mắt thường cũng không nhìn ra được manh mối gì.
Mắt thấy
nước thuốc sắp rơi trên cánh tay Mộc Thất, đột nhiên, một chiếc đũa bạc
từ chỗ ngồi bay tới, đánh rơi bình thuốc trong tay thái y xuống đất.
Sở Vân Mộ thả tay xuống, nâng lên môi mỏng nói: "Dùng kịch độc Hóa Ngân để ăn mòn dấu thủ cung sa trên cánh tay, Bổn vương ngược lại tò mò, ai
dạy thái y biện pháp tàn độc như vậy?"
Sắc mặt Thái y trắng bệch, đôi môi run rẩy lui về phía sau mấy bước, lại đột nhiên đụng vào thân thể Trấn Nam Vương ——
Phập!
Chủy thủ đâm vào cơ thể, máu chảy đầm đìa, cặp mắt của thái y nhìn chằm chằm vào vũng máu.
"Trên người người này mang theo nhuyễn kiếm, nhất định là có ý định bất chính với Hoàng Thượng, lão thần đã làm Thái Hậu và Hoàng Thượng lo lắng, xin Hoàng Thượng trách phạt." Trấn Nam Vương chắp tay nói.
"Vân ái
khanh trung thành tận tâm, tại sao lại nói đến trách phạt. Người đâu,
đem thái y kéo xuống, tra rõ người đứng sau lưng hắn." Hoàng Đế nói.
Trong tay áo tay Mộc tướng quốc nắm chặt thành quả đấm, không ngờ lão gia hỏa Trấn Nam Vương dựa vào công cao, mấy lần đứng trên đầu hắn. . . . . .
là kẻ địch không thể không trừ!
An vương Nam Cung Triệt nãy giờ
vẫn không mở miệng đứng dậy nói: "Phụ Hoàng, nhi thần cũng có biện pháp
nghiệm chứng thủ cung sa là thật hay giả."
"Cứ nói đừng ngại." Hoàng Đế nói.
"Chắc hẳn mọi người đều biết, lấy máu đại bàng xám nhỏ vào chu sa, lập tức sẽ hiện lên màu xanh lam, phương pháp này cũng được nhiều nghi lễ cúng tế
sử dụng, cũng có thể thử một lần." Nam Cung Triệt gằn từng chữ.
Mộc Thất thấy một người ôn nhu nho nhã, giải cứu nàng khỏi nước sôi lửa
bỏng nhìn nàng khẽ mỉm cười, trên mặt hiện lên hai lúm đồng tiền, làm
cho người ta tự nhiên cảm thấy an tâm.
"Người đâu, vào cung mang đại bàng xám đến." Hoàng đế nói.
Không lâu, thuần thú sư mang theo một con đại bàng mỏ nhọn nhìn rất hung dữ đi lên phía trước.
Nam Cung Triệt nhanh chóng lấy đao cắt một vết nhỏ trên chân đại bàng xám,
lấy hai giọt máu tươi, cho những người không có nhiệm vụ lui xuống.
Trước mặt của mọi người, Nam Cung Triệt nhỏ giọt máu lên thủ cung sa trên cổ tay Mộc Thất.
Đây là lần đầu tiên Mộc Thất nghe được điều này, một luồng cảm giác ấm áp
từ cánh tay truyền lên não, trong nháy mắt dấu thủ cung sa đỏ thẫm bỗng
hóa thành màu xanh lam!
"Mộc cô nương đừng sợ, máu đại bàng xám
vô hại với cơ thể, một lúc sau thủ cung sa sẽ phôi phục màu gốc." Nam
Cung Triệt ở bên cạnh an ủi Mộc Thất.
"Hôm nay chân tướng đã rõ
ràng, ngày mai trẫm sẽ thông báo việc này ra, trả lại trong sạch cho
ngươi." Hoàng Đế nhìn Mộc Nguyệt Lương cười nói.
"Tạ thánh ân của Hoàng Thượng." Mộc Thất quỳ xuống đất thi lễ, khẽ liếc mắt nhìn Sở Vân Mộ.
Sắc mặt Sở Vân Mộ lạnh lùng, ánh mắt dừng lại trên nụ cười chân thành vui
vẻ của Nam Cung Triệt, đầu ngón tay đặt trên bàn dừng một chút.
"Sắc trời đã tối, chúng khanh gia trở về phủ đi." Hoàng Đế xoa huyệt thái dương nói.
"Dạ, chúng thần cung tiễn Hoàng Thượng." Mọi người cùng lên tiếng hành lễ nói.
Lúc mọi người sắp giải tán, đột nhiên, có một cung nữ phát ra tiếng thét chói tai: "Thái Hậu hộc máu té xỉu!"
Mọi người đều hốt hoảng, thấy Thái Hậu bỗng dưng phun ra một ngụm máu tươi, sau một khắc hôn mê bất tỉnh.
Hoàng Đế cả giận nói: "Còn không mau hộ tống Thái Hậu trở về tẩm cung, truyền người của thái y viện tới cho Trẫm!"
"Lúc trước Thái Hậu ăn cái gì?" Nam Cung Trạm hỏi.
"Bẩm Tề Vương điện hạ, Thái Hậu chỉ uống thuốc do Mộc cô nương điều chế." Một cung nữ rụt rè nói.
Ánh mắt của mọi người đều nhìn đến Mộc Thất, Hoàng Đế tức giận vỗ bàn, Mộc
Thất biết, đêm nay lại là một đêm không ngủ rồi. . . . . .
Bạn đang đọc truyện Y Phi Tuyệt Sắc Của Nhiếp Chính Vương được tải miễn phí tại wWw.EbookFull.Net.
Tải miễn phí nhiều truyện hơn ở Ebook Full . Net.