Chương 67: Chương 13

Mộc Thất nhanh chóng lấy ra các dược liệu có tính hàn, dùng đá nghiền nhỏ hoa mộc quế, tuyết liên, cây nghệ tây, sau đó thêm vào một viên hoàn hồn đan, vận nội lực bắt đầu luyện chế

Sau một vòng, sắc mặt của nàng tái nhợt, giống như là đã hao phí hết toàn bộ sức lực.

Mộc Thất nhìn đan dược được luyện ra, cảm giác còn thiếu một thành phần.

Chợt, một cục bông trắng bóc từ trong tay áo của nàng nhảy ra, hít hà mùi thuốc, há mồm muốn ăn.

Mộc Thất bắt nó lại, giữ trong tay, khẽ mỉm cười.

Máu của chồn tuyết giải bách độc, cực kì hiệu nghiệm, đây chính là vị thuốc cuối cùng vẫn còn thiếu.

"Đản Hoa, đã đến lúc ngươi thể hiện uy phong thần vũ của mình rồi, ngoan, ta chỉ muốn một chút máu của ngươi thôi." Mộc Thất dụ dỗ vật nhỏ trong ngực.

Nàng lấy viên thuốc bạc hà lớn nhất cho Đản Hoa ăn, sau đó nhanh chóng cắt một vệt nhỏ trên đầu ngón chân của nó, sau đó để cho giọt máu rơi lên viên đan dược vừa luyện ra.

Viên thuốc từ màu đen biến thành màu đỏ ngầu, tỏa ra mùi thơm thoang thoảng, rốt cuộc đã chế xong thuốc giải!

Làm"anh hùng" Đản Hoa sắp rơi nước mắt, âm thành phát ra một tiếng kêu thảm thiết. . . . . .

Mộc Thất mang viên đan dược vừa luyện xong lên trên chính điện, đút vào trong miệng Hương Tuệ, một lần nữa vận nội lực giúp nàng nuốt xuống.

Qua chốc lát, làn da bầm đan trên mặt Hương Tuệ dần dần biến mất, mạch đập càng ngày càng mạnh, cuối cùng, chân mày của nàng nhăn nhăn, mắt bắt đầu mở hí hí. . . . . .

"Cái này, đây là đâu?" Hương Tuệ ngồi dậy đánh giá xung quanh, thấy trong bữa tiệc có Trấn Nam Vương thì sợ hãi kêu lên.

"A! Nô tỳ không có vu hãm đại phu nhân, lời nô tỳ nói đều là sự thật! Đừng giết ta. . . . . . Đừng giết ta!" Hương Tuệ liên tiếp lui về phía sau, run rẩy nói.

"Nơi này là hoàng cung, trước mặt ngươi là Hoàng Thượng, yên tâm, không ai dám giết ngươi." Mộc Thất vỗ nhẹ nhẹ bả vai của nàng trấn an nói.

"Chỉ cần ngươi trả lời trẫm mấy vấn đề, trẫm sẽ chủ trì công đạo cho ngươi. Ngươi tên là gì? Sống ở đâu? Thân phận là gì?" Hoàng Đế hỏi.

"Hồi bẩm Hoàng Thượng, nô tỳ tên là Hương Tuệ, sống ở thành Tô Châu huyện Huệ An thôn Đào Lý, là nha hoàn bên cạnh đại phu nhân phủ thùa tướng." Hương Tuệ quỳ trên mặt đất nói.

"Ngươi tới phủ thừa tướng đã bao lâu?" Hoàng Đế hỏi.

" Bảy tuổi nô tỳ đến phủ thừa tướng, đến hôm nay đã hơn mười năm." Hương Tuệ run rẩy né tránh ánh mắt bén nhọn của Trấn Nam Vương, sợ hãi nói.

Vi Quang ngẩng người, không ngờ nước Đại Lịch thật sự có thần y có thể cải tử hồi sinh, không có chút khác lạ nào!

"Vi Quang vương tử, ngươi đã nhìn thấy y thuật của Trăn Dương quận chúa, ngươi thấy thuật cải tử hồi sinh này thế nào?" Hoàng Đế cười sang sảng mấy tiếng nói.

"Vi quang tâm phục khẩu phục, quận chúa đúng là nữ tử kỳ tài!" Đạt Cửu Vi Quang tâm phục khẩu phục tán thưởng.

" Trăn Dương quận chúa mang về vinh quang cho nước Đại Lịch ta, có thưởng!" Hoàng Đế uy nghiêm nói.

Mộc Thất gật đầu tạ chỉ, ánh mắt thắng lợi nhìn về phía Sở Vân Mộ.

Lúc này Sở Vân Mộ mới gọi Nguyên Lẫm đến, rút những người bao vậy hoàng cung đi.

"Xin Hoàng Thượng làm chủ cho nô tỳ! Sau khi đại phu nhân hạ độc thừa tướng bị nhốt vào trong lao, Trấn Nam Vương phái người đi bắt nha hoàn bên cạnh đại phu nhân, đến nay sống chết chưa biết!" Hương Tuệ chợt mở miệng nói.

Hoàng Đế cau mày nói: "Nói tiếp."

"Từ



Bạn đang đọc truyện Y Phi Tuyệt Sắc Của Nhiếp Chính Vương được tải miễn phí tại wWw.EbookFull.Net.

Tải miễn phí nhiều truyện hơn ở EbookFull(chấm)Net.