Chương 13: Vương Gia, Đã Lâu Không Gặp
Ban đêm, Mộc Thất nằm trên giường, lăn qua lộn lại không ngủ được.
Kể từ khi trúng sinh tử cổ, ban đêm nàng hay nằm mơ thấy khuôn mặt xinh
đẹp mà tà mị của Sở Vân Mộ, xem ra vì cùng trúng một loại cổ nên làm cho bọn họ vẫn có chút liên hệ.
Nhất định nàng phải nhanh chóng tìm biện pháp trị sinh tử cổ, nàng không muốn cso quan hệ dính líu với người này!
"Đản Hoa, ngươi nói chúng ta nên đi tìm tên yêu tinh Sở Vân Mộ kia, hay
nên tránh né hắn càng xa càng tốt?" Mộc Thất giống như có điều suy
nghĩ nói.
"Ô. . . . . ." Đản Hoa nháy nháy mắt, nhảy lên trên bàn, móng vuốt nhot ôm chặt một cái dao gọt hoa quả nhìn nàng.
"Ngươi nói là để cho ta đi đối phó hắn? Địch mạnh ta yếu nha, chúng ta
thất bại thì mảnh xương vụn cũng không còn ." Mộc Thất nhìn trăng tròn
than thở.
Đản Hoa lắc lắc đầu, lần nữa giải thích: mang theo thanh đao này phòng thân, sau đó chạy càng xa càng tốt. . . . . .
Mộc Thất im lặng, chỉ là sắp đến, nàng vào cung tỉ lệ gặp phải mỹ yêu
tinh kia là cực kỳ lớn, lần này nếu như bị hắn bắt được, không phải đơn
giản chỉ đào mật đạo là có thể trốn thoát.
Nợ cũ nợ mới hắn nhất định sẽ tính một lượt, một điểm này, bọn họ ngược lại có chút giống nhau . . . . . .
Trên nóc nhà Nguyên Trăn hắt hơi một cái, ôm kiếm thầm nói: "vương Gia
phạt ta tới nơi này làm ảnh vệ cho Mộc Thất, là không biết trọng dụng
nhân tài rồi, cho tới bây giờ Vương Gia chưa để ý tới cô nương nào nhiều như vậy. . . . . ."
Nghĩ đi nghĩ lại, Nguyên Trăn lắc đầu tự thuyết phục chính mình, chủ tử của bọn họ tính tình âm trầm sao có thể động lòng? Hắn tình nguyện tin tưởng Nguyên Giáng là một nữ tử, cũng không tưởng
tượng được gương mặt dịu dàng của Vương Gia!
**
Hôm sau, Mộc tướng quốc thật sự cử một chiếc xe ngựa đưa Mộc Thất vào cung.
Mộc Thất dùng trâm ngọc búi một nửa tóc lên đỉnh đầu, một nửa kia tùy ý
thả ở phía sau, mặc một bộ váy áo màu tím nhạt, nhìn trang phục không
thể bình thường hơn đang mặc trên người nàng, trái lại làm nổi bật lên
vẻ tươi đẹp thanh nhã.
Đặt biệt nàng may một túi nhung trắng mang trước eo, có thể vừa cho thân thể nho nhỏ của Đản Hoa chui vào.
Trần công công người của cung Thái Hậu đã chờ sẵn ngoài cửa cung, thấy
Mộc Thất xuống xe, hắn vội vàng tiến lên nghênh đón, dùng giọng nói
lanh lảnh chói tai vừa đi vừa nói chuyện với nàng.
Mộc Thất cũng không nói nhiều, chỉ ở thời điểm thích hợp đồng ý hoặc gật đầu.
Đi chưa được mấy bước, Mộc Thất nghe được tiếng vó ngựa chạy về hướng bọn họ.
Một chiếc xe hoa lệ chạy qua bên cạnh nàng và Trần công công, Trần công
công bấm nàng một cái nói: "Nha đầu ngốc, đây là Nhiếp Chính Vương, mau
đi tới hành lễ! địa vị của Vương Gia dưới một người trên vạn người, thậm chí Thái Hậu nương nương cũng kiên kị hắn ba phần!"
Sở Vân Mộ thật sự rất kiêu ngạo, dám chạy xe ngựa trong cung, còn chạy nhanh như vậy!
Nhưng chiếc xe ngựa kia chợt dừng lại, Mộc Thất còn chưa kịp né ra, liền bị một cánh tay thon dài mạnh mẽ kéo vào trong xe.
"Giá!" Nguyên Giáng nắm chặt dây cương nói.
Mộc Thất ôm Đản Hoa run lẩy bẩy, sờ sờ y phục, tâm lý thầm nói không ổn, nàng quên mang theo chủy thủ!
"Vương Gia, đã lâu không gặp, chào ngài." Mộc Thất miễn cưỡng nặn ra một nụ cười .
Bây giờ vị trí của nàng hết sức không ổn, cả người ngồi trong ngực mỹ nhân, eo còn bị

Bạn đang đọc truyện Y Phi Tuyệt Sắc Của Nhiếp Chính Vương được tải miễn phí tại wWw.EbookFull.Net.
Tải miễn phí nhiều truyện hơn ở EbookFull.Net.