Chương 47: Ma Thú Sâm Lâm 1
"Nha đầu, ta sẽ đi sau cùng." Hàn Duệ nói xong, đi xuống phía sau.
Nha đầu thực lực không tệ, thực lực của Thanh Ngư cùng Mạc Sầu tương đối
thấp, hắn sẽ bảo vệ ở phía sau, Thanh Ngư cùng Mạc Sầu sẽ đi ở giữa, như vậy sẽ an toàn hơn.
"Ừ."
"Sư phụ, vậy làm phiền ngươi rồi, Thanh Ngư, đừng sợ." Phượng Thiên Vũ mặt không chút biểu
tình nói, nàng biết rõ Thanh Ngư rất sợ hãi, dù sao Thanh Ngư cũng chưa
từng đến nơi này, nhưng nàng lại khác, với tư cách là một vương bài đặc
công, nàng được huấn luyện khó hơn người khác gấp trăm lần, đầm lầy tử
vong, rừng rậm nguyên thủy, nàng lần lượt đều đã nếm qua, dựa vào thực
lực của mình, một lần lại một lần hoàn thành nhiệm vụ.
Rất
nhanh, đoàn người Phượng Thiên Vũ đã tiến sâu vào Ma Thú Sâm Lâm, Tuyết
Ảnh vào không gian, Hàn Duệ cũng triệu hồi hắc ưng, bên ngoài một ít ma
thú nhỏ không dám tiến lên, đi từ bên ngoài cho đến bây giờ đều vô cùng
thuận lợi
Đột nhiên Phượng Thiên Vũ dừng lại, im lặng lắng nghe động tĩnh.
Là tiếng nước chảy.
"Sư phụ, phía trước có dòng sông, chúng ta đi đến chỗ đó xem sao."
Hàn Duệ nhẹ gật đầu.
Rất nhanh, Phượng Thiên Vũ mang theo ba người đi tới bờ sông, hít vào một
hơi thật sâu, đi đến bên bờ sông, cúi người xuống rửa mặt.
Thanh Ngư thấy vậy, cũng đi tới bên bờ múc ít nước, đi đã hơn nửa ngày đường, trên người cũng đều là bụi bặm.
"Không tốt, có động tĩnh!" Đột nhiên, Phượng Thiên Vũ mở miệng nói: "Là ma thú."
Ba người nghe vậy, lập tức tiến vào trạng thái chiến đấu.
Thân thể to lớn xuất hiện ở trước mặt Phượng Thiên Vũ, là một con hồ ly thân trắng như tuyết, chín cái đuôi trắng nghoe ngẩy lúc ẩn lúc hiện, trông
thật là xinh đẹp.
"Là tam giai Đế Vương Cửu Vĩ Bạch Hồ."
Phượng Thiên Vũ quét qua Bạch Hồ, nhàn nhạt mở miệng nói, thực lực bây giờ của nàng đối phó với một cái tam giai Đế Vương thì cũng mất một chút sức
lực đó, nhưng vẫn không làm khó được nàng.
"Tiểu thư, nó thật xinh đẹp." Thanh Ngư cao hứng nói.
"Thanh Ngư, ngươi muốn nó sao?"
Phượng Thiên Vũ nhìn Thanh Ngư, nhớ tới Thanh Ngư cũng chưa có ma thú, vừa vặn Thanh Ngư lại ưa thích Bạch Hồ, không bằng bắt nó khế ước cùng với
Thanh Ngư.
Thanh Ngư ngây dại, nửa ngày mới lấy lại được tinh thần, gật đầu một cái: "Muốn."
"Ngươi là muốn tự đầu hàng, hay là muốn chiến đấu?" Phượng Thiên Vũ nhìn Bạch
Hồ, nếu như chiến đấu, nàng sẽ phải làm nó bị thương.
Bạch Hồ cao ngạo ngẩng đầu, liếc nhìn bốn người trước mắt, lắc lư cái đuôi xinh đẹp.
Phượng Thiên Vũ mắt hơi trầm xuống, híp mắt, từng chữ một nói ra: "Ngươi là đi theo hay không theo? Theo, ngươi cùng nàng khế ước, không theo, ta sẽ
giết ngươi!"
Khẩu khí cuồng ngạo, ánh mắt kiên định, khiến cho sau lưng mấy người chấn động.
Bạch Hồ nghe thấy thế, nâng móng vuốt lên liền công kích đến nàng, nó đường
đường là một tam giai Đế Vương mà còn phải đi sợ hãi mấy cái nhân loại
nhỏ bé này sao?
Cấp bậc Linh Vương mới có thể xây lên kết giới, nhưng trong nhóm người này chưa ai đạt đến trình độ đó.
Phượng Thiên Vũ điểm nhẹ mũi chân, lấy ra Thí Huyết, linh lực quanh thân phát
ra dữ dội, ánh sáng màu đỏ của Thí Huyết nhanh chóng tản ra: "Nhánh mây, trói buộc."
Dứt lời, rất nhiều nhánh mây từ dưới đất ngoi lên, thiên hình vạn trạng, quấn lấy Bạch Hồ.
"Ngươi đây là muốn chết?" Phượng Thiên Vũ lãnh khốc nói, nếu không phải Thanh
Ngư ưa thích nó, không thì nàng cũng đã làm thịt nó.
Cái
đuôi Bạch Hồ lắc lắc, không thèm để ý sự uy hiếp của Phượng Thiên Vũ,
nhảy một cái, bay lên không trung, chín cái đuôi chậm rãi dài ra, quấn
quanh Phượng Thiên Vũ.
Lực lượng cường đại trên không trung
cũng lập tức thay đổi, Cửu Vĩ Bạch Hồ mặc dù chỉ là tam giai Đế Vương,
nhưng nó là Thiên Hồ Nhất Tộc, huống chi còn mang trong người huyết mạch thuần chủng nhất của Cửu Vĩ Bạch Hồ, trong thế giới Ma thú, huyết mạch
cao quý cũng là một bộ phận, giống như lúc trước Tuyết Ảnh không có Độ
Kiếp, nếu gặp phải đỉnh cao của ma thú là Siêu Thần Thú thì cũng không
phải là đối thủ của nó, nhưng uy áp của huyết mạch lại có thể áp chế lại được.
Ngay thời điểm Phượng Thiên Vũ động thủ, trong đầu đột nhiên xuất hiện một dòng chữ.
Phượng Thiên Vũ nhíu mày, đây là?
Chưa từng cho nàng nhiều thời gian để suy nghĩ, cái đuôi của Bạch Hồ đã bay
đến trước mặt nàng, Phượng Thiên Vũ thấy vậy, hai mắt tối sầm lại, nặn
ra một cái thủ quyết, một khắc sau, quanh thân Phượng Thiên Vũ đột nhiên xuất hiện rất nhiều Hồng Liên, không giống với Hồng Liên trong nhà trọ
lần trước, lần này Hồng Liên càng phát ra vẻ đẹp kinh hoàng, kinh thiên
động địa, khí tức phiêu tán, những đóa Hồng Liên trôi nổi khắp nơi trên
không trung, nhìn qua thật xinh đẹp dị thường.
Hàn Duệ nhìn
thấy cảnh tượng này, miệng há thành hình chữ O, khí tức của Hồng Liên
phát ra liền khiến cho hắn cảm thấy một sự sợ hãi đến tận linh hồn, hắn
vốn là Linh Tông rồi, đây là cần bao nhiêu sự cường đại để khiến cho
người ta đi đến tột cùng của sự sợ hãi này ?
Từ bên trong
không gian Hồng Liên, Tuyết Ảnh xuất hiện ở trước mặt mọi người, nhìn
bóng dáng bị Hồng Liên vây quanh, muốn tiến lên, nhưng lại bị Phượng
Thiên Vũ ngăn cản.
"Ảnh nhi, đừng tới đây." Âm thanh Phượng Thiên Vũ run rẩy, như là đang nhẫn nhịn một cái gì đó.
Cửu Vĩ Bạch Hồ cảm thấy Hồng Liên đang dần trở lại yên tĩnh, lẳng lặng nhìn Phượng Thiên Vũ, là Thần Nữ Sáng Thế sao?
Ngay lúc đó, mặt đất dưới chân bắt đầu run rẩy, khắp nơi như bị ảnh hưởng,
không phải bị ảnh hưởng của rung động trên mặt đất, mà là ảnh hưởng của
linh lực khủng khiếp kia.
Một nơi của Ác Ma Thâm Uyên, toàn
bộ khung cảnh đều là những dãi sương màu màu đen giày đặc, một bóng
người mờ ảo đứng bên trong.
"Minh U, ngươi cũng cảm giác được cỗ khí tức này sao?" Một giọng nói già nua vang lên trong màn sương mù kia.
"Phụ hoàng, đạo khí tức này là?" Nam tử được gọi là Minh U nghi ngờ hỏi, lực lượng kinh khủng này hắn không dễ dàng có thể ngăn cản được.
"Là Thần Nữ Sáng Thế, đã biến mất từ ba nghìn năm trước, Minh U, ta cảm
giác được cỗ lực lượng này chưa được ổn định, rất có thể chính là chuyển thể của Thần Nữ Sáng Thế đó, ngươi phải nhanh chóng nghĩ biện pháp giết nàng, bằng không đến khi nàng khôi phục lại trí nhớ, vi phụ sẽ vĩnh
viễn không bao giờ thấy được mặt trời nữa đâu."
"Vâng, phụ hoàng."
. .
Phượng Thiên Vũ cảm giác Linh lực trong cơ thể như bị ai đó hút cạn kiệt, nàng không biết đã xảy ra chuyện gì, nhắm mắt lại, nhớ lại thật kĩ dòng chữ
kia.
Tuyết Ảnh nhìn những đóa Hồng Liên càng ngày càng xinh
đẹp kia, nóng nảy, cứ như vậy Hồng Liên sẽ hút cạn khô linh lực của mẫu
thân mất .
Những đóa hoa Mạn Châu từ trong tay liền xuất ra
bay tới Hồng Liên, đảo mắt liền Hồng Liên hấp thu, một khắc sau, một đạo kết giới màu đỏ xuất hiện trước mặt mọi người, đem Phượng Thiên Vũ ngăn cách với Tuyết Ảnh và những người còn lại.
"Tiểu công tử, tiểu thư làm sao vậy?" Thanh Ngư lo lắng hỏi, mới vừa rồi tiểu thư còn rất tốt cơ mà?
"Thanh Ngư, ngươi đừng lo lắng, tiểu thư khẳng định không có việc gì đâu." Mạc Sầu nhẹ giọng an ủi.
Tuyết Ảnh nhìn kết giới màu đỏ trước mắt kia, nếu không lầm, mẫu thân nhất
định đã sử dụng đến kỹ năng Phần Thiên, có thể là lần đầu tiên sử dụng
nên mới dẫn đến tình trạng linh lực bị hấp thu ngược trở lại, nhưng cái
kết giới là sao đây?
Tam giai Đế Vương cũng không phải ngồi
không, sử dụng linh lực chặt đứt nhánh mây, nhảy lên, lại công kích đến
Phượng Thiên Vũ, há miệng, táp tới Phượng Thiên Vũ, Phượng Thiên Vũ thấy vậy, thân thể khẽ cong, tránh thoát công kích, từ bên dưới phản công
trở lại.
Hồ ly vốn là loài rất thông minh và xảo trá, thân
thể cực lớn nhảy thẳng lên không trung, chín cái đuôi cuốn lấy Phượng
Thiên Vũ, Phượng Thiên Vũ lạnh lùng cười cười, lấy phương thức mà khiến
Bạch Hồ không thể tin nổi để đi ra.
Bạn đang đọc truyện Phúc Hắc Ma Quân Yêu Nhiêu Hậu được tải miễn phí tại wWw.EbookFull.Net.
Tải miễn phí nhiều truyện hơn ở Ebook Full(cham)Net.