Chương 5: Chiến Công Của Oskar
Thứ bảy ông bà Sauerlich thường dậy trễ. Tròn Vo cũng định bắt chước truyền thống gia đình nhưng nó đã bị Tarzan phá bĩnh. Nó lầu bầu suốt bữa ăn
sáng trong thời gian dài cỡ… năm phút và chỉ chịu câm miệng khi hai đứa
lủi xe đạp vào nội thành.
Dọc dường chúng vớ được Máy Tính Điện Tử đang ngồi vắt vẻo trên yên
xe nhăn nhó như khỉ. Quân sư Karl với cái mông ê ẩm quả quyết rằng sẽ
không bao giờ ngồi lên bất cứ một gốc cây nào nữa ở cánh đồng ma quỷ
Soine. Đúng là một buổi sáng toàn tiếng than vãn.
Chỉ trừ… Công Chúa. Sau tín hiệu chuông đã thỏa thuận trong nhóm,
Gaby ló mặt liền ra cửa sổ, vẫy tay tíu tít, cười thật tươi và thè lưỡi
nghịch ngợm. Cô bé mới trình diễn vài động tác đó thôi mà Tarzan đã cảm
thấy thanh thản lạ thường. Hắn lẩm bẩm:
- Hai thằng con trai thua cả một đứa con gái. Công Chúa lúc nào cũng dễ thương và vô tư. Đâu có “u ám” như…
Hắn ngưng lại vì tế nhị. Gaby đang dẫn con Oskar xuống. Cô bé mặc
quần Jeans trắng, chỉ có một vết bẩn duy nhất dưới đầu gối. Tóc cô cột
kiểu đuôi ngựa.
Như thường lệ, Tarzan làm cử chỉ ngoại giao với con Oskar, trong lúc
Karl Máy Tính và Tròn Vo tường thuật cho Công Chúa nội vụ đêm hôm trước. Gaby mở to đôi mắt xanh biếc. Cô đặt một bàn tay lên ngực:
- Hú hồn. May mà không có một viên đạn nào lạc vào các bạn.
- Không có đâu, Gaby. Lão Croebolo say rượu bắn dở ẹt.
Đám trẻ lại lên đường cùng với con Oskar đã được bịt rọ mõm. Quốc lộ
Soine thứ bảy đông nghẹt xe. Hàng đoàn xe nối đuôi nhau như trẩy hội.
Tứ quái bỏ xe đạp đúng chỗ chiều hôm qua. Con Oskar ngoan ngoãn để
Tarzan dẫn đi. Cả đám bắt đầu hành quân ra Ngôi Mộ Trống. Chưa đến mười
giờ, nhưng mặt trời đã lên cao và dữ dội đến nỗi Kloesen tuyên bố lúc
trở về sẽ uống “trả thù” một trăm ly đá chanh ở quán trọ Thức Ăn Địa
Ngục.
Nắng vẫn không giảm chút nào. Tứ quái ra đến Ngôi Mộ Trống và việc
trước mắt là tìm kiếm lão Stunla lang thang. Chẳng phải vậy sao, lão là
“chủ nhân” của cái giang sơn trời ơi đất hỡi này mà. Chẳng gặp bóng dáng lão sếu vườn đâu, bốn bề vẫn đồng không mông quạnh.
Tarzan đưa ý kiến:
- Đi coi xác con hoẵng!
Bốn quái băng tới chỗ đám cây. Đất dưới những gốc lê chằng chịt vết
ủng nặng trịch. Tarzan đã thấy ngay cây lê đã từng làm nhiệm vụ treo con hoẵng. Dĩ nhiên là con vật không còn ở đó dù trên vỏ cây trắng bệch còn dính vệt máu chảy. Riêng con Oskar cứ sủa ầm ĩ như thể con vật còn treo lơ lửng tít trên kia.
Công Chúa nghẹn ngào:
- Tội nghiệp con hoẵng mẹ.
Oskar bất chợt chuyển sang một hành động khác. Nó hít hít mặt đất.
Mõm nó bị bịt rọ tết bằng những miếng da đỏ phối hợp với bộ lông trắng
khoang đen tạo nên sự di chuyển tương phản thật cầu kỳ.
Nó lồng lộn lên như điên dại khiến Công Chúa suýt ngã:
- Mày điên rồi hả Oskar?
Nó đã rời khỏi đám lê và gí mõm vài bụi cây thạch nam. Gaby buộc lòng phải chiều ý con chó nhích lên mấy bước.
Đất ở đây như đất ruộng của cải, tơi xốp và hơi nhão, phủ đầy những
cành gỗ tạp và thân cây mục. Tuy nhiên phía sau lại có một mảng rêu rộng bằng một tấm ván, nhìn chỉ muốn ngồi lên.
Oskar ngửi ngửi chung quanh mảng rêu. Nó hít hít một tảng rêu bám hờ hững với mặt đất và bắt đầu bới sục bằng hai chân trước.
Gaby la ỏm tỏi:
- Thôi, đừng làm xiếc nữa Oskar!
Oskar bất cần mệnh lệnh của cô chủ xinh đẹp. Nào, muốn gọi nó là con
chó ngoan ngoãn hay mất dạy cũng được, miễn là cứ để yên cho nó làm việc với “vật lạ” dưới lớp rêu. Nó đã cắn được một góc của “vật lạ” và kéo
lên. Coi, một tấm vải trắng lộ dần mỗi lúc một lớn. Tấm vải bám đầy đất
nhưng còn mới toanh. Oskar cứ thế kéo mãi, nó vừa giật lùi vừa gầm gừ,
đuôi ngoáy cao kiêu hãnh, cương quyết không nhả “chiến lợi phẩm” vừa tìm thấy.
Kloesen trợn mắt:
- Ở đây mà lại có khăn trải giường?
Oskar đã lôi “vật lạ” lên trọn vẹn. Từ tấm vải vo tròn đó mọc ra
những sợi dây nối liền với một chiếc đai lưng. Tarzan kêu lên sung
sướng:
- Một… cái dù. Trời ơi, mày lập được công lớn rồi Oskar!
Máy Tính Điện Tử chưng hửng:
- Sao?
- Một cái dù, hiểu chưa… quân sư. Một cái dù cứu sinh kh người điều khiển máy bay gặp tai nạn.
- Nhưng… tao thấy nó không phải là loại dù phi công thông dụng, loại dù phi công thông dụng, loại dù trên không lớn hơn…
- Đúng. Đây là loại dù dành cho những người thợ lặn dưới đáy biển. Nó… mềm như lụa.
- Tao hiểu rồi…
- Mày thông minh đúng lúc đó Karl. Có thể hiểu như thế này, gã phi
công đã chuẩn bị sẵn cái dù này cũng như đã biết trước máy bay sẽ bị đặt chất nổ. Phải không? Gã dự định nhảy xuống biển, ai dè…
Công Chúa chen vào:
- Ai dè máy bay nổ quá sớm, cho nên viên phi công đành phải nhảy
xuống đồng hoang Soine bằng một cái dù thợ lặn. Đúng không Tarzan?
Tarzan chống nạnh ngẫm nghĩ. Trong đầu óc hắn đang rối tung các câu hỏi:
- Đến nay vẫn chưa ai tìm ra xác viên phi công. Tại sao? Và ở đây có
một cái dù bị chôn giấu kỹ lưỡng. Câu trả lời thật ra không khó khăn
lắm.
Kloesen hỏi dồn dập:
- Sao hả đại ca?
- Sao hả đại ca? - Thì gã phi công Harry Smith đã nhảy dù. Gã chôn dù và tự giấu biệt tung tích mình không cho ai phát hiện.
Máy Tính Điện Tử hắng giọng:
- Chưa chắc là vậy đâu Tarzan. Biết đâu có một nhân vật thứ hai đã chôn cái dù và những mảnh thi thể của Smith.
Gaby cảm thấy nghẹn thở:
- Lạy Chúa, cũng có thể Harry Smith đã bị giết sau khi chạm đất. Và
thủ phạm đã phi tang mọi thứ để khỏi bị lộ. Ai dám làm chuyện đó? Gã
Fungco ư? Và gã hành động như thế để được gì?
Tarzan không để cho trí tưởng tượng của quân sư Karl và Công Chúa đi xa hơn:
- Không thể có nhân vật thứ hai và Smith cũng chẳng hề bị giết. Không ai ngu xuẩn đi giết kẻ đang canh giữ và chuyên chở kho tàng vô giá bao
giờ. Nếu có một nhân vật khác lúc Smith nhảy dù xuống thì y đã giúp đỡ
Smith hết mình và thậm chí có thể che giấu gã. Tại sao không? Mọi người
đều tưởng rằng viên phi công đã tan xác trong khi đó Smith cùng ân nhân
của gã lặng lẽ chia phần… Hiện giờ tôi chỉ nóng lòng muốn biết: Smith
đang ở đâu?
Quân sư Karl gật đầu. Nó đưa ống nhòm lên mắt quan sát tứ phía. Cái
nhìn của nó không bỏ sót từng bụi cây nhỏ nhất. Lúc đưa mắt sang Ngôi Mộ Trống, quân sư Karl giật thót người:
- Cẩn thận các bạn. Thằng… Fungco!
Tarzan lập tức nhảy đến cạnh Karl. Hắn nhìn qua đám cây và nhận ra gã sưu tầm lá cỏ bằng mắt thường khá rõ.
*
Gã đàn ông đang rảo bước đi tới. Cũng chiếc áo choàng cũ và cái ba lô căng phồng sau lưng.
- Giấu cái dù đi Tròn Vo. Gã chưa phát giác ra tụi mình.
Đám trẻ nằm rạp xuống bụi cây thạch nam, phía trên là những tàn lê
che chắn. Con Oskar sau chiến công bất ngờ chỉ muốn chồm tới lập thành
tích mới khiến Công Chúa phải vỗ về nó liên tục.
Tarzan đỡ chiếc ống nhòm từ tay Karl chuyển qua. Hắn nhìn Fungco như
gã đang đối diện trước mặt. Đó là một tên săn trộm ngoại hạng, nếu gã đã từng nhúng tay vào tội ác ghê tởm như Tarzan nghi ngờ. Bởi cặp mắt láo
liên, cái cằm bạnh liều lĩnh, và hai cánh tay đầy lông lá chứng tỏ gã
không từ bất cứ thủ đoạn gì có lợi cho gã. Nhưng hiện giờ thì rõ ràng là gã rất căng thẳng.
Lúc này Fungco đã tới Ngôi Mộ Trống, đặt ba lô xuống và ngồi bệt trên nắp… quan tài đá.
Gaby nói thật khẽ với Tarzan:
- Gã bị buộc phải quay lại hiện trường.
- Ờ, nhưng chắc chắn chẳng phải vì con hoẵng. Gã thừa biết con hoẵng
đã bị cảnh sát và lão gác rừng Croebolo lấy mất. Gã tìm kiếm gì ở đây?
Thôi tôi hiểu rồi… gã cố tìm ra chùm chìa khóa bị rớt…
Tròn Vo cũng tham gia chiến dịch… thì thầm:
- Trời ơi, gã “ăn” kìa. Gã lôi từ ba lô ra bánh mì, dồi nóng và cả… chuối nữa. Tao muốn kết bạn với gã quá.
Và Fungco ăn thật. Gã vừa ăn vừa đảo đầu như một cái chong chóng soi
mói chung quanh khiến Tròn Vo có thèm nhỏ dãi cũng phải ẩn thật kỹ. Gã
đứng lên vặn mình răng rắc sau khi ngụy trang các mẩu thức ăn thừa rất
cẩn thận. Ái chà, tên săn trộm kỹ tính còn hơn cả đàn bà. Tarzan mới
nghĩ đến đó đã gặp ánh mắt đa nghi của gã về phía mình. Bây giờ thì hắn
mới hiểu lý do của sự cẩn thận quá mức nơi tên săn trộm. Coi, Fungco
đang xoay người dùng tay nắm một trong ba phiến đá đặt cạnh nhau che lấp cửa mộ.
Mọi căng thẳng trên gương mặt gã biến mất. Gã nhấc phiến đá không một chút nặng nhọc vì đã quá quen thuộc. Gã nhếch môi một cái thật hài
lòng. Nhưng ngay liền đó thì mắt gã trợn ngược, mồm há hốc. Chỉ suýt
chút nữa gã đã buông phiến đá. Và gã buông thật. Gã đứng ngây dại nhìn
vào khoảng không.
Tròn Vo lên tiếng rù rì:
- Sao vậy?
- Hình như gã gặp điều gì trong ngôi mộ.
Gaby sửng sốt:
Trong ngôi mộ à?
Tarzan hạ ống nhòm xuống:
- Có vậy mà chúng ta không đoán ra. Này nhé, ngôi mộ chính là kho
chứa vũ khí của Fungco. Đúng không, gã không thể săn thú vật bằng một
khẩu súng lục mà phải là một khẩu súng trường có ống nhòm. Đúng không,
khẩu súng săn thì lại rất cồng kềnh chẳng thể thu gọn trong ba lô hoặc
dưới áo choàng. Như thế gã chỉ có thể giấu khẩu súng ở trong rừng bằng
cách bọc giấy chống thấm và nhét vào chỗ trống của ngôi mộ để dễ bề hành động lúc cần thiết. Đúng không các bạn?
- Đại ca phân tích tuyệt vời. Thế nhưng tại sao gã Fungco lại hoảng
hốt đến như thế. Chẳng lẽ khẩu súng săn của gã bị “bốc hơi” rồi sao?
- Ờ, ờ, cũng có thể lão Croebolo và đám cảnh sát đã sinh nghi lục
soát ngôi mộ và tịch thu vũ khí của gã. Tuy nhiên điều xảy ra đó đáng lẽ phải làm gã tức giận hơn và trợn mắt và há hốc mồm. Tao đoán gã bị
“sốc” bởi một nguyên nhân khác.
Tarzan tiếp tục theo dõi bằng ống nhòm. Coi kìa, gã đang hớt hải dốc
hết cỏ trong ba lô xuống đất. Bây giờ thì Fungco đã bình tĩnh hơn, gã
nhấc phiến đá đặt sang một bên rồi khom lưng lôi từ trong cửa mộ ra một
cái hộp bằng kim loại sáng bóng. Gã nhét cái hộp kích thước cỡ chiếc máy chữ vào ba lô và ngụy trang nó bằng mớ cỏ vương vãi. Xong, gã thít chặt miệng ba lô, buộc chặt, đặt phiến đá y nguyên chỗ cũ rồi đeo ba lô lên
lưng.
Tarzan nín thở quan sát. Hắn tin chắc rằng cái hộp kim loại kia không phải là… thùng đạn của Fungco. Hắn nói như reo:
- Đó không phải là cái rương chứa vũ khí. Đích thị là cái két sắt chứa kho báu. - Trời ơi!
Ba chiến hữu lặng người. Chúng biết Tarzan không thể nói chơi vào lúc này. Gaby cố gắng chồm lên để nhìn cho rõ. Cô bé xác định gọn ghẽ: - Tarzan nói đúng. Gã đang chạy hối hả như một thằng điên kìa. Hẳn là gã
đi tìm một nơi cất kho báu vừa mới khám phá.
Tarzan không quan tâm lắm đến cuộc tháo thân của Fungco. Địa chỉ của
gã đang ở trong đầu hắn qua thông tin của Lida Mon. Hắn chỉ hơi mím môi
một chút:
- Chúng ta đã đoán chính xác và hành động chính xác. Có nghĩa là
Fungco không trở lại mở cửa Ngôi Mộ Trống này suốt ngày đêm hôm qua. Cho nên gã mới ngạc nhiên trước sự xuất hiện đột ngột của cái két sắt.
Nguyên hôm qua gã phải trốn chui trốn nhủi vì sự săn lùng của lão kiểm
lâm Croebolo. Vậy thời gian Fungco vắng mặt thì ai đã đặt cái “kho báu”
kia vào? Ai? Chỉ có một nhân vật chưa lộ diện nhưng đáng gờm nhất: đó là viên phi công mất tích mang tên Harry Smith…
Máy Tính Điện Tử ngập ngừng:
- Còn lão Maks Stunla?
- Gạt lão ra khỏi đầu đi quân sư. Thể lực của lão không cho phép lão bẩy nổi phiến đá.
Bốn quái đồng loạt bật dậy như lò xo. Gã Fungco đã khuất dạng. Chúng chạy lại Ngôi Mộ Trống tức thì…
Bạn đang đọc truyện Hủ Mộc Sung Đống Lương được tải miễn phí tại wWw.EbookFull.Net.
Tải miễn phí nhiều truyện hơn ở EbookFull(chấm)Net.