Chương 281: Ngoại Truyện 2.2
Nghe quản gia kể lại, lúc cô còn rất nhỏ đã cực kỳ yêu mến anh, theo thời gian, khi cô lớn
lên sự yêu mến ki liền biến thành tình yêu. Nhìn thấy anh và những người phụ nữ khác cùng một chỗ, cô liền không nhịn được chỉ muốn phá hư. Vì
thế cho nên, anh đã hai mươi lăm tuổi rồi mà vẫn còn một mình cô đơn lẻ
bóng... Bỗng dưng, trong đầu cô hiện lên những hình ảnh mà Tống Linh đã
cho cô xem trước đây thật lâu, cặp môi đỏ mọng của Nhiếp Tử Vũ liền
nhếch lên, đáy mắt có chút không vui.
"Thì ra ngày trước anh lại là một người đàn ông hoa tâm như vậy!" Ít
nhất thì trong chuyện này, Tống Linh đã không lừa gạt cô! Nghĩ tới đây, Nhiếp Tử Vũ không khỏi nổi lên oán hận, cô cắn
một miếng vào môi của anh. Nhiếp Tử Phong thật sự đã ngủ rất say, ngay
cả một sợi lông mi cũng không hề động đậy.
Nhiếp Tử Vũ nằm sấp người lại nhìn về phía anh, càng nhìn anh cô càng
thấy mê mẩn, mãi cho đến lúc cô nghe thấy một tiếng gõ cửa rất nhỏ vang
lên.
"Cốc cốc cốc, tiểu thư, lúc này cô có ở bên trong không vậy?"
Nghe thấy giọng nói của quản gia, Nhiếp Tử Vũ
vội vàng một lồm cồm từ trên giường bò dậy. Cô tiện tay nhặt chiếc áo
ngủ ở trên mặt đất lên, ba chân bốn cẳng nhanh chóng mặc vào, sau đó
loẹt quẹt chạy đến cửa phòng, mở cửa, thò cái đầu nhỏ ra, hỏi lại.
"Có chuyện gì vậy?"
"Thiếu gia có ở bên trong không ạ?" Nhìn cánh môi của cô có vẻ sưng đỏ
hơn bình thường, quản gia cười cười vẻ trêu chọc. Khi nhìn thấy trên
gương mặt của Nhiếp Tử Vũ lộ ra vẻ xấu hổ, thì lúc này ông ta mới nói rõ nguyên nhân vì sao mình tới đây: "Ở đây có một
phong thư chuyển phát cho cô." Nói xong, ông nhét chiếc phong bì qua khe cửa, đưa tới cho cô. Sau đó nói tiếp một câu: "Cơm tối tôi sẽ bảo người giúp việc bưng lên đây." Cười khà khà một lúc rồi mới rời đi.
Đợi đến quản gia sau khi rời khỏi Nhiếp Tử Vũ lúc này mới thẹn thùng
đóng cửa lại, "Đây là cái gì nhỉ?" Cô vừa xé bỏ chiếc phong bì bên
ngoài, vừa lẩm bẩm nói: "Không biết từ đâu gửi đến nhỉ, mà cũng không có tên người gửi ghi ở bên ngoài nữa, liệu có phải là gửi sai địa chỉ rồi
không?" Hơn nữa, làm gì có ai biết cô ở chỗ này đâu?
Nhiếp Tử Vũ nghĩ nghĩ, nhưng tay đã nhanh chóng
mở chiếc phong bì đó ra. Không ngờ, ở bên trong đó lại là một tập giấy.
Cô tò mò lôi tập giấy kia ra để xem xét, phía trên cùng là một hàng chữ
thu hút sự chú ý của cô " Hợp đồng thỏa thuận chuyển nhượng tài sản" .
Nhìn thấy dòng chữ này, trong lòng của cô chợt thấy cả kinh, đang lúc
cô vội vàng dời ánh mắt nhìn xuống bên dưới, tiếp tục nhìn về phía góc
bên phải trang giấy, liền nhìn thấy một cái tên được ghi ở gần giáp mép
tờ giấy, thân thể của cô liền run lên, mắt cũng không thể nhìn thấy gì
được nữa rồi. Trước mắt cô hiển hiện buổi nói chuyện của cô và Tống Linh ngày ấy ở trong quán cà phê, trái tim của cô lập tức lạnh đi một lúc.
Hóa ra, những lời mà Tống Linh đã nói với cô không phải là nói để mà
nói! Nhưng nếu như những lời mà anh ta đã nói với cô ngày ấy đều là đều
là sự

Bạn đang đọc truyện Bảo Bối, Ngoan Ngoãn Để Cho Anh Yêu được tải miễn phí tại wWw.EbookFull.Net.
Tải miễn phí nhiều truyện hơn ở wWw.EbookFull.Net.